Võng Du Trọng Sinh Tinh Hà

Chương 16: Mưa


Đọc truyện Võng Du Trọng Sinh Tinh Hà – Chương 16: Mưa

Một tuần sau, một thiếu niên khoảng mười hai tuổi đột nhiên xuất hiện trên bờ cát quần áo rác nát cả người đầy các vết thương hắn vừa ra khỏi khu rừng nằm ngay trên bãi cát và thở hổn hển, dù chỉ khoảng năm tuổi nhưng hắn phát dục quá nhanh nên nhìn như thiếu niên mười hai tuổi!

“ nguy hiểm thật, tí nữa thì đi đời, khốn kiếp thiếu chút nữa thì ta leo lên được thang dây rồi, lần này bị thương tới nội tạng chắc phải dưỡng hảo vài ngày mới được”

Một tuần tới nay trừ tu luyện còn lại thời gian hắn đều vào rừng tìm kiếm thang dây và dã thú đánh nhau, hiện tại hắn đang ở khu vực mùa thu, để có thể thích ứng mọi hoàn cảnh hắn chia ra mỗi hai ngày hắn sẽ thay đổi một khu vực khác, hai khu vực mùa hè và mùa đông nhưng không nóng và lạnh lắm đây chỉ về khí hậu lạnh nóng mà thôi.

Theo đó hắn cũng có một chút thu hoạch, đó là một chút thảo dược cầm máu, theo hai cuốn sách lục thức mà hắn có được trong đó có liên quan tới một ít thảo dược rèn thể, cầm máu chữa bệnh thường gặp và một ít chú giải khi tu luyện lục thức, thời gian càng dài cạo với thiết khối hắn cũng có một chút tiến bộ dù chỉ là da lông nhưng hắn đã tìm được yếu quyết, chỉ cần thuộc tính hắn đầy đủ hắn có tự tin hắn tiến bộ sẽ thật mau.


Đắp một chút thảo dược cầm máu vào những vết thương ngoài da, hắn không muốn sau này cả người toàn sẹo nên mặc dù hắn năng lực tự lành rất nhanh hắn vẫn cần thảo dược, đoạn thời gian này hắn chiến đấu liên tục cho nên năng lực trái ác quỷ của hắn đã bắt đầu thuần thục vận dụng.

Dù vẫn chưa cấm được thứ gì nhưng chỉ cần hắn một niệm thì hắn có thể chế tạo vực cấm lấy hắn làm trung tâm ở bất kỳ đâu mà hắn muốn, hắn có thể nhanh thuần thục như vậy cũng nhờ tinh thần lực của hắn quá cao, điều hạn chế hắn khai phá năng lực mới đó là thể lực.

Còn tam đại kỹ năng thì muốn lên mãn cấp hắn cần phải cố gắng ít nhất một năm, thời gian khá dài vì hắn cần thực chiến cho nên thời gian luyện kỹ năng bị giảm nhỏ lại nhưng một năm vẫn là khá nhanh, không biết khi nào thiên phú mới có thể thăng cấp.

Thương thế nặng hơn dự đoán, chủ yếu vì nội thương khá nặng lần này hắn phải dưỡng thương năm ngày mới khỏi hẵn, từ lúc lên đảo đến giờ đã qua gần một tháng, kinh nghiệm chiến đấu của hắn tăng trưởng rất nhiều nhưng hắn vẫn chưa thể leo lên được tầng thứ hai.

Dù dưỡng thương nhưng hắn vẫn rèn luyện đơn giản, sau đợt bị thương này nội tạng của hắn bỗng nhiên mạnh một mảng lớn, theo cơ năng tăng nhiều hắn sức ăn càng đại sức ăn tăng kéo thể lực cũng tăng cao hai thành, đây là một tiến bộ rất lớn, sau dưỡng hảo thương hắn lại có xúc động muốn bị lần thứ hai, nhưng ý nghĩ chợt lóe lên trong óc hắn đánh cái rùng mình.


“ ta không phải tự ngược cuồng”: hắn vì suy xúc động chợt lóe mà toát mồ hôi, hắn lo lắng có phải do phong bế sinh sống hơn nửa năm mà hắn có khuynh hướng tự ngược hay không, và nghiêm túc kiểm điểm.

Sau khi khôi phục hắn tiếp tục rèn luyện và tìm cơ hội leo lên tầng thứ hai, sau nhiều lần xâm nhập tìm kím, hắn phát hiện chỉ cần nơi nào xuất hiện thang dây thì sẽ tự tập ít nhất bốn con dã thú trở lên canh giữ, càng vào sâu số dã thú canh giữ càng nhiều.

Nhiều lần hắn tự tạo cơ hội nhưng đều thất bại, nếu có dấu hiệu địch xâm nhập thì sẽ có hai con xuất động nhưng sẽ không đi xa còn lại cố định sẽ có hai con thủ tại chỗ và chúng sẽ càng cảnh giác hơn chỉ cần gió thổi cỏ lay là chúng lập tức tấn công, hắn thực hiện đủ mọi kế sách dụ địch ngăn địch đều vô dụng.

“ ai… Thực lực vẫn là quá yếu, nếu mạnh hơn ta đâu cần dùng kế sách làm gì chỉ cần bẽ gãy nghiền nát là được, đành phải chờ cơ hội thôi, hoặc tam đại kỹ năng có thể mãn cấp lúc đó một địch bốn vẫn có cơ hội”


Từ hai ngày trước bỗng nhiên suất hiện một cơn mưa lớn, làm hắn không thể vào rừng được hắn chỉ có thể tắm mưa tu luyện sau đó là ngốc trong sơ động mà hắn tìm được, hôm nay hắn chỉ làm rèn luyện đơn giản và ngồi nhìn bầu trời thất thần, vẻ mặt thương cảm tự mình lẩm bẩm

“ không biết ta còn có cơ hội trở về địa cầu hay không, ta có cơ hội trường sinh có lẽ sẽ tìm được cách trở về nhưng trở về thì qua bao nhiêu năm, còn có thể gặp được người thân hay không.. Ai…có thương cảm cũng chả làm được gì”

Hắn ngồi ngốc ngốc nhìn bầu trời mưa một đêm và ngủ lúc nào không hay, trận mưa này kéo dài một tuần, tính thời gian hắn lên đảo đã hơn một tháng tam đại kỹ năng độ thuần thục chỉ mới qua một phần mười, theo kỹ năng cấp bậc tăng cao hắn không còn luyện từng cái nữa mà luyện theo cảm giác, chán luyện quyền thì hắn đổi kiếm hoặc bộ pháp.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.