Đọc truyện Võng Du Tranh Bá Yriel Đại Lục – Chương 44: Chuẩn bị
Trần Văn Lâm nhìn hai đội quân rời đi, không khỏi có chút chau mày lại, việc bỗng nhiên xuất hiện thêm một toán viện quân nữa nằm ngoài dự đoán của hắn. Mà viện quân kia theo miêu tả của trinh thám cũng khá kỳ lạ. Có Bộ Binh, Kỵ Binh, Cung Binh, thậm chí là Pháp Sư. Pháp Sư thật sự rất ít khi lên chiến trường, đơn giản vì Pháp Sư cấp thấp thì phép thuật khá yếu, không đủ khả năng phá vỡ phòng ngự của binh sĩ. Còn Pháp Sư cao cấp, thì khinh thường làm lính.
Trần Văn Lâm trầm tư một lát liền dặn người bên cạnh:
– Mang thông tin về Thôn Markham, bảo quản lý Helen Zilch chuẩn bị sắp xếp năm nghìn người, đủ mọi loại nghề, cộng thêm vật liệu nữa. Ngay khi có chỉ thị, lập tức chuyển năm nghìn cư dân qua đây thiết lập địa bàn.
Trinh thám cúi đầu nói:
– Vâng, Lãnh Chúa đại nhân.
Mặc kệ đám viện quân kia là ai, Trần Văn Lâm cũng cảm thấy rất tự tin về Trọng Kỵ Binh, hắn tiêu tốn rất nhiều tiền của cho lực lượng này. Việc có một lực lượng mới tham gia làm hắn bất ngờ, nhưng cũng không lo lắng. Vì theo tính toán của hắn, hơn hai nghìn quân đội tập hợp ở đây không phải chỉ để đánh bại tộc Light Elve, mà còn muốn thôn tính lãnh địa của những Lãnh Chúa, thế lực khác ở gần khu vực này, hắn muốn thiết lập một tuyến lãnh địa kéo dài từ Thôn Markham, qua Cứ Điểm Hang Goblin đến tận Thung Lũng Markham.
Việc này cần nhiều thời gian, nhưng nếu may mắn chiếm được các thế lực xung quanh, sẽ dễ dàng hơn nhiều.
……..
Quân đội Bang Hội Thiên Ân, Vương Hạ Quân hỏi người bên cạnh:
– Thế nào? Còn bao lâu nữa sẽ đến Pháo Đài Forsmoon?
Viên Lập nhìn một chút rồi nói:
– Khoảng bảy Kilomet nữa.
Vương Hạ Quân lập tức thẳng lưng lên nói:
– Bảo mọi người chuẩn bị tinh thần chiến đấu. Ai bị tiêu diệt sẽ được đền bù gấp đôi tiền lương. Giết một kẻ địch thưởng 5 Bạc. À? Đó là thứ gì?
Viên Lập theo ngón tay Vương Hạ Quân nhìn sang, từ phía xa, giống như xuất hiện một con rắn đen thui rục rịch, gã dụi dụi mắt một chút, nhìn thấy dưới chân mặt đất cũng đang rung rung như có động đây. Gã hoảng sợ la lên:
– Là Kỵ Binh. Trời ạ, thật nhiều Kỵ Binh.
Vương Hạ Quân cũng trợn mắt ra nhìn, hắn hét lớn:
– Thuẫn Chiến Sĩ, Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ, lập tức dàn trận ứng chiến. Quân địch tập kích.
Nhìn đám Kỵ Binh toàn thân bao bọc trong giáp sát băng lãnh, những mũi trường thương dài sắc nhọn, sát khí trùng thiên, giống như đội quân ma quỷ đi ra từ địa ngục, lạnh lùng hành quân về phía mình, Vương Hạ Quân nhịn không nổi chửi bới:
– Khốn nạn, là Thiết Giáp Kỵ Binh. Lũ khốn Light Elve, không nói rõ là Thiết Giáp Kỵ Binh. Kỵ Binh cái xxx nhà chúng.
Trên sườn đồi trước mặt ba đội Kỵ Binh xuất hiện, hơn một nghìn Kỵ Binh trang bị đầy đủ, mặc dù số người chỉ bằng một phần ba bọn hắn, nhưng từ sát khí và khí thế kinh người trên thân tỏa ra, quả thực làm cho Vương Hạ Quân tâm tình bất định.
Vương Hạ Quân cho thành viên trong Bang Hội Thiên Ân dừng lại, kỹ càng sắp xếp đội hình chuẩn bị chiến đấu. Thấy đội quân trước mặt khoảng cách càng ngày càng gần, hai bên chỉ còn cách nhau khoảng hai trăm mét, hắn hét lớn:
– Tất cả chuẩn bị.
Hơn nghìn Thiết Giáp Kỵ Binh này xuất hiện, quả thật giống như đập tan giấc mộng làm Lãnh Chúa của Vương Hạ Quân. Nhánh quân đội này chỉ cần nhìn, cũng đủ thấy khiếp đảm, chứ đừng nói là phải đối mặt chiến đấu. Nhất là gã đi đầu tiên, thân hình to lớn, cả người mặc giáp màu đen, cây thương bạc trong tay dài đến ba mét, tư thế oai hùng, như Thần Chiến Tranh trong truyền thuyết xuất hiện.
Một nghìn Kỵ Binh đằng sau, trường thương nhọn hoắt nâng cao, khí thế hung hãn đập vào mặt những thành viên của Bang Hội Thiên Ân, làm lòng người run sợ.
Tony Gelatin mở mũ giáp ra, một mình đi đến cách quân đội Bang Hội Thiên Ân tầm một trăm mét, lớn giọng gầm:
– Các ngươi là ai? Lại dám trợ giúp lũ Light Elve.
Vương Hạ Quân liếc nhìn Viên Lập đang run sợ bên cạnh, tự mình đi lên phía trước, cố gắng bình tĩnh nói:
– Vương Hạ Quân, Bang Chủ Bang Hội Thiên Ân. Đồng minh Pháo Đài Forsmoon.
Tony Gelatin nhìn đám người đang run lẩy bẩy trước mặt khinh thường nói:
– Lũ rác rưởi các ngươi cũng dám xen vào chuyện của Lãnh Chúa Markham. Chuẩn bị cái chết đi.
Rồi quay đầu trở về đội quân.
Không cần ra lệnh, Trọng Kỵ Binh xa phía sau lưng Tony Gelatin cũng đồng thời hét lên:
– Nhận lấy cái chết. Nhận lấy cái chết.
Vương Hạ Quân cảm thấy bị số lượng người ít hơn sỉ nhục, liền cảm thấy vô cùng nhục nhã, hận thù bốc lên, gã bất kể sự hùng mạnh của đội Kỵ Binh trước mặt hét lớn:
– Toàn quân, chuẩn bị tấn công. Giết lũ ngu xuẩn này cho ta.
Thành viên Bang Hội Thiên Ân cũng cố lấy tinh thần, không cam lòng yếu thế hét lên:
– Giết!
Viên Lập cưỡi ngựa rút kiếm ra, chỉ về phía Trọng Kỵ Binh hét:
– Xông lên. Giết!
….
Tony Gelatin đứng đầu đội quân ra lệnh:
– Đội hình Tam Giác Kỵ Binh. Giết!
– Giết!
Tiếng ngựa hí vang lên, gần như cùng lúc, một nghìn người đồng loạt xông lên, lấy Tony Gelatin làm mũi nhọn, tạo thành đội hình Tam Giác xông lên phía trước.
– Lao ném!
Phốc.
Tony Gelatin mặt lạnh nói:
– Trường thương, lên!
Rầm rầm.
Trọng Kỵ Binh như sói vào bầy dê, ưu thế về trang bị, kinh nghiệm, sức mạnh làm họ dễ dàng xé toạc hàng phòng ngự do Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ và Thuẫn Chiến Sĩ tạo thành, giống như một mũi thương xuyên thủng đội hình của Bang Hội Thiên Ân dày công bày trận, đã sắp xuyên qua hàng phòng ngự.
Tiếng giáp sắt, khiên sắt va chạm ầm ầm vang lên, quá nửa đội hình phòng ngự đã bị tiêu diệt.
Vương Hạ Quân gầm lên giận dữ:
– Cung Thủ bắn tên. Pháp Sư, tự do dùng kỹ năng đơn mục tiêu.
Hưu hưu hưu.
Mũi tên bắn ra nhiều như châu chấu, nhưng thành viên của Bang Hội Thiên Ân so với quân đội Light Elve còn yếu hơn, gần như không thể xuyên phá lớp trang bị vững chắc trên thân Trọng Kỵ Binh. Phép thuật của Pháp Sư lại càng vô dụng, Hỏa Cầu va vào áo giáp, chỉ làm chúng nóng lên đôi chút. Đang trong điên cuồng chém giết binh sĩ, đau đớn còn khó có thể cảm thấy, chút nóng nực này chẳng là gì.
Tony Gelatin hai mắt trợn to, mũi thương sắc nhọn mỗi lần đâm ra, đều lấy một mạng của thành viên Bang Hội Thiên Ân. Những Người Chơi này thân thể gục xuống, lóe thành một đám ánh sáng rồi tiêu tán trong trời đất.
Tony Gelatin cũng nhận ra tình huống kỳ quái này, nhưng đang chiến đấu nên hắn cũng không kịp suy nghĩ nhiều, chỉ như chiến thần nơi chiến trường, điên cuồng gặt hái sinh mạng kẻ địch.
Vương Hạ Quân thấy tình cảnh không ổn, vội làm ra quyết định:
– Viên Lập, từ ngươi lãnh đạo Kiếm Sĩ, Cuồng Chiến Sĩ mở đường máu.
– Vâng, Bang Chủ.
– Bạch Thiếu Hoàng, từ ngươi lãnh đạo Thuẫn Chiến Sĩ, Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ kéo chân kẻ địch, tạo thời gian cho chúng ta rời đi.
– Vâng, Bang Chủ.
– Chúng ta phải đến Pháo Đài Forsmoon hợp quân với Light Elve. Toàn quân dùng tốc độ nhanh nhất có thể. Aaa… Khốn kiếp.
Vương Hạ Quân đang hạ lệnh cho cấp dưới, thì bị Tony Gelatin đứng từ xa dùng một mũi tên bắn trúng vai. Mặc dù không đến mức bị thương nặng, nhưng đau đớn thế này là lần đầu tiên hắn phải chịu. Hắn hét thảm một tiếng, rồi cố nén đau nhức gầm lên:
– Nhanh hành động. Chúng ta cần mượn Pháo Đài Forsmoon và Light Elve để đối phó quân địch. Dã chiến với Trọng Kỵ Binh là ngu xuẩn.
……..
Izfas, là một quý tộc của người Light Elve đảo Yshin. Cha hắn là Thân Vương, quyền lực ngập trời. Hắn và em trai hắn được người cha kia điều đến phía nam khu Seval, chiếm đất của người Nerz.
Mọi thứ đều thuận lợi, quân đội của hắn đã xây dựng Pháo Đài Forsmoon làm căn cứ, từ đó xâm lược được một lãnh địa của các Lãnh Chúa người Nerz xung quanh.
Nhưng cho đến ba ngày trước, một đội Kỵ Binh tinh nhuệ xuất hiện, đầu tiên là đánh bại binh sĩ đóng quân tại Thung Lũng Markham do em trai hắn – Gril lãnh đạo. Sau đó liên tiếp tiêu diệt viện quân, rồi đến trận thua đau đớn ngay trước Pháo Đài Forsmoon.
Nhưng Izfas cảm thấy bản thân vẫn còn hi vọng, không đến mức mất cả Pháo Đài Forsmoon. Nhìn một nghìn Bộ Binh của đối phương dàn trận trước pháo đài của mình, hắn chỉ muốn mang binh sĩ ra ngoài đánh một trận, giết hết đám thô lỗ Nerz kia. Nhưng hắn cần phải đợi quân đội Bang Hội Thiên Ân đến.
“Hẳn là cũng sắp đến”
Izfas trong lòng thầm nghĩ. Bỗng nhiên hắn nhìn sang phía bắc, một đội quân đang dùng tốc độ nhanh nhất có thể chạy đến. Gril đứng bên cạnh cũng vui mừng kêu lên:
– Anh, hẳn là Bang Hội Thiên Ân đã đến.
Izfas gật đầu, giống như điều chỉnh lại tinh thần nói:
– Dẫn theo binh sĩ, ra ngoài đón bọn họ.
….
Farengar von Chopin nheo mắt, hắn có thể thấy một đội quân khoảng hai nghìn người đang hướng về Pháo Đài Forsmoon di chuyển. Hắn trầm giọng hỏi trinh thám:
– Chuyện gì xảy ra?
– Thưa tướng quân, đó là tàn binh đội viện quân, bọn họ bị tướng quân Gelatin đánh bại, đang muốn trốn vào Pháo Đài Forsmoon.
Farengar von Chopin gật đầu nói:
– Bọn chúng là muốn vào bên trong Pháo Đài. Quân đội Light Elve bên trong cũng sẽ ra ngoài đón bọn chúng. Chúng ta rút quân. Ngày mai quyết chiến.