Đọc truyện Võng Du Tranh Bá Yriel Đại Lục – Chương 12: Guardian và Dragon Slayer
Ngày thứ 17.
Khi mà lãnh địa đã tăng lên tới Thôn cấp 2, những nơi cần thiết như Lò Rèn, Xưởng Luyện Kim, Xưởng May, Đường Lát Đá,….
Số lượng dân cũng lên tới 733 người, trong đó quân đội đã khuếch trương lên khá nhiều, tính cả 9 vị binh sĩ cũ, tổng cộng là 63 người. Mỗi vị binh sĩ cũ sẽ mang theo 6 binh sĩ mới đi làm nhiệm vụ.
54 binh sĩ mới, so với những binh sĩ cũ yếu hơn nhiều, lò rèn của lãnh địa cũng chưa phải là lò rèn cao cấp, nên binh sĩ mới chỉ được mặc một thân thuần túy trang bị phẩm chất trắng, so với đủ bộ trang bị lục thì kém hơn nhiều. Ngoài ra, Trần Văn Lâm đặc cách lập thêm tổ đội thợ săn, do cư dân tạo thành. Thợ săn chỉ được trang bị cung, tên và kiếm ngắn, không được trang bị áo giáp như binh lính.
NPC, không giống như Người Chơi, cày quái là lên cấp. Còn NPC thì cần chính là tập luyện, nâng cao kỹ năng. Nhưng nhờ vào việc đàn ông dân tộc Nerz ai nấy đều cao to mạnh mẽ, sinh ra đã vô cùng thiện chiến. Nếu muốn miêu tả, thì có thể xem họ như tộc Viking tại thế giới thực vậy. Nên cho dù là lính mới, cũng có sức chiến đấu không hề tệ.
Mấy ngày qua mỏ Vàng thu hoạch cũng được rất lớn, đúng là mỏ Vàng lộ thiên chất lượng cao, chỉ trong vòng 3 ngày ngắn ngủi, đã thu về 500 Vàng. Đây là số lượng vô cùng khổng lồ đối với Người Chơi ở thời điểm hiện tại, nếu tính ra mà nói, chính là giá trị tới 50 triệu MoE, con số mà có mơ, Trần Văn Lâm cũng không dám mơ.
Nhưng mà Trần Văn Lâm biết rõ tại sao tiền trong Yriel thế giới lại có giá đến vậy. Đơn giản chỉ vì nó vô cùng quan trọng cho việc ngươi sẽ đạt được thành tựu bao nhiêu tại thế giới này, qua đó nhận được cái gọi là “Phần thưởng từ Thần”, tiền so với phần thưởng đó, quả thật không là cái gì. Những tập đoàn kinh tế lớn không phải là người ngu dốt, họ không đời nào bỏ phí một số lượng lớn tiền bạc, nhân lực, thời gian ra như vậy được. Cần phải có thu hoạch phong phú hơn nhiều so với những gì họ bỏ ra, thì họ mới điên cuồng như vậy. Tập đoàn kinh tế nào cũng thi nhau đổ tiền, quảng cáo rầm rộ, thu hút thêm nhân tài vào đầu quân cho họ.
Trần Văn Lâm hắn mặc dù không thông minh được như người của mấy tập đoàn kia, nhưng hắn cũng không phải người ngu. Việc đơn giản như vậy hắn không thể nào không biết.
Lần này vào trò chơi, Trần Văn Lâm cảm thấy khá là đặc biệt, binh sĩ nói rằng sáng hôm nay, khi đi tuần ở khu rừng phía nam lãnh địa, họ phát hiện ra một người mặc áo giáp đen kín mít, khá là cồng kềnh nằm bất tỉnh nhân sự tại đó. Binh sĩ nói rằng mặc đồ kiểu vậy, chỉ có thể là chiến binh của hội Guardian, những người thuộc hội Guardian còn gọi là những Dragon Slayer, Kẻ Diệt Rồng.
Dragon Slayer chính là một truyền thuyết tại khu vực Seval. Thời xưa, khi mà loài Rồng do Ác Thần Bane tạo ra hoành hành vô cùng khủng khiếp trên đại lục Yriel, mọi loài vật đều sợ hãi loài Rồng. Mặc dù Rồng có số lượng không nhiều, nhưng sức mạnh vô địch khiến cho chúng trở nên vô cùng khó đối phó, thậm chí là không thể giết nổi.
Nhưng mà sau này một bộ phận chiến binh tộc Nerz, sinh sống tại Seval đã lập ra hội Guardian. Guardian là tập hợp những chiến binh xuất chúng của tộc Nerz, họ tìm cách đối phó loài Rồng. Vào thời kỳ cực thịnh của mình, hội Guardian từng sáng ngang với những thế lực đứng đầu trên Yriel thế giới. Họ thậm chí còn đuổi giết, truy sát loài Rồng biến mất sạch sẽ khỏi bốn vùng High Grand, Seval, Hoorfell và Mountwind. Thanh danh lan khắp Yriel thế giới, thậm chí có không ít người hy vọng bọn họ có thể tiêu diệt loài Rồng.
Nhưng mà cực thịnh rồi thì tất suy, Bane nổi giận, rời khỏi ngọn núi God Gate, ra tay sát hại Hội Trưởng và 3 vị Hội Phó Guardian, rồi bình thản rời đi. Bốn người đứng đầu bị giết, hội Guardian trở nên vô cùng hỗn loạn. Nhân cơ hội này, hai tộc Light Elve và Night Elve đồng loạt phái số lượng lớn cường giả truy sát hội Guardian, nhằm làm cho Guardian không thể hồi phục trở lại.
Không chỉ có Light Elve và Night Elve bỏ đá xuống giếng, còn có rất nhiều hội nhóm khác ra tay với Guardian, khiến cho họ từ hoạt động ở cả bốn vùng đất biến thành co cụm ở Seval. Nhưng rồi cũng không lâu sau đó, ngay cả tổng bộ Guardian tại Seval cũng bị phá hủy, suýt chút nữa thì bị tiêu diệt hoàn toàn. May mắn Thần Chiến Tranh Zeta xuất hiện, đưa đi một bộ phận chiến binh còn sống. Từ đó Guardian cũng biến mất, rất ít khi xuất hiện, có người nói họ đã tan rã, có người nói họ chỉ chuyển sang hoạt động bí mật. Nhưng nói gì thì nói, Guardian hiện tại chỉ còn là cái tên. Cho dù có xuất hiện, thì cũng bị hai tộc Light Elve và Night Elve công khai lùng bắt. Từ đó những Dragon Slayer cũng biến mất, loài Rồng cũng đã trở lại Seval.
Truyền thuyết về Dragon Slayer luôn được người dân Seval truyền lại cho nhau, từ đời này sang đời khác, trong câu chuyện. Một vị chiến binh mặc áo giáp đen nặng nề, mũ giáp khắc hình đầu của một con Rồng, cầm vũ khí lao vào chém giết loài Rồng, loài vật mà những người khác nhìn thấy chỉ có nước chạy vì mạng sống.
Trần Văn Lâm khi làm Lãnh Chúa, vẫn thường nghe dân chúng rỉ tai nhau về truyền thuyết của những Dragon Slayer, đồng thời họ cũng rất căm thù hai tộc Light Elve và Night Elve. Nếu không phải bọn họ ra tay lúc Guardian mới mất đi bốn nhân vật chủ chốt, thì Guardian đã không sụp đổ, người dân Seval càng không phải chịu cảnh lo sợ, lo sợ một ngày nào đó, một con Rồng to lớn xuất hiện, thiêu rụi nhà cửa, tàn sát người thân của họ. Hắn cũng thật không ngờ trong lãnh địa của mình lại xuất hiện một Dragon Slayer, không biết là nên vui hay nên buồn. Dù sao thì, người hùng, chỉ nên tồn tại dưới hình dạng tượng đất. Người hùng còn sống, chính là đe dọa đối với rất nhiều người.
Trần Văn Lâm đi theo binh sĩ tiến về căn phòng mà Dragon Slayer đang ở. Khi mới nhìn thấy Dragon Slayer, hắn cảm thấy liệu có phải mọi người quá kính nể Dragon Slayer này hay không, mà họ không hề cởi giáp của đối phương ra để xem xét bị thương gì, mà vẫn để Dragon Slayer mặc nguyên xi bộ giáp kín từ đầu đến chân. Nhưng mà hỏi ra thì mới rõ, bộ giáp mà Dragon Slayer đang mặc đã được làm phép, không thể mở giáp ra theo cách bình thường. Không có cách, hắn cũng chẳng biết làm gì, thử dò xét thông tin của đối phương xem thế nào, thì cũng chẳng có thông tin rõ ràng.
Thôn tin NPC
Tên:???
Giới tính:???
Tuổi:???
Tộc:???
Cấp:???
Chức nghiệp: Dragon Slayer.
Trang bị: Dragon Slayer Sword phẩm chất Cam 3 sao. Dragon Slayer Shield phẩm chất Cam 3 sao. Dragon Slayer Bow phẩm chất Cam 3 sao. Dragon Slayer Armor Set phẩm chất Cam 3 sao. Dragon Slayer Boot phẩm chất Cam 3 sao. Dragon Slayer Gauntlet phẩm chất Cam 3 sao. Dragon Slayer Helmet phẩm chất Cam 3 sao. Dragon Slayer Ring phẩm chất Cam 3 sao. Dragon Slayer Necklace phẩm chất Cam 3 sao.
Hiệu ứng đủ bộ Dragon Slayer: Kháng 40% sát thương từ đòn tấn công của Loài Rồng. 30% Sát thương phép thuật.
Nhìn thấy thôn tin này, Trần Văn Lâm không khỏi hít một hơi lạnh, thật khủng khiếp trang bị, một thân thuần trang bị phẩm chất Cam 3 sao. Cam so với trắng lớn hơn tận ba bậc, chỉ thua trang bị phẩm chất Vàng và Đỏ. Chưa kể đến hai hiệu ứng kia, đúng là khắc tinh của Rồng.
Nhưng mà ngoại trừ trang bị, thì cũng không tìm hiểu được gì. Dùng sức mạnh mở giáp ra tịch thu thì Trần Văn Lâm hắn không đủ khả năng. Mà cho dù đủ khả năng, hắn cũng không dám làm điều này, lỡ đối phương tỉnh lại giữa chừng, thì số binh sĩ của hắn không đủ để cho đối phương nhét kẽ răng.
Đang không biết làm gì, bỗng nhiên thấy đối phương cử động nhẹ phần đầu, có vẻ như là đã tỉnh, đang định gọi binh sĩ vào cho chắc, hắn lại nghe thấy một tiếng rên đau đớn phát ra từ bộ giáp kín mít kia. Tiếng rên đau đớn cũng không có gì lạ, dù sao thì đối phương hẳn là đang bị thương. Nhưng hắn có thể rõ ràng, tiếng rên này là của nữ nhân, rất dễ nghe, mà còn có thể làm người khác suy nghĩ lung tung. Thấy đối phương đã ngồi dậy, Trần Văn Lâm liền hỏi:
– Ngươi đã tỉnh?
Trong bộ giáp Dragon Slayer phát ra một giọng nói nữ tính dễ nghe, so với giọng nữ lúc tạo nhân vật còn dễ nghe hơn:
– Ân, đã tỉnh. Cảm ơn vì đã cứu ta. Đây là nơi nào?
Trần Văn Lâm vội vàng nói:
– Không có gì, hơn nữa ngươi cũng không phải ta cứu, mà là binh sĩ của ta phát hiện đưa về đây. Vết thương của ngươi thì bọn ta không giúp được gì. Còn ở đây là lãnh địa của ta, Thôn Markham.
Cô gái kia bỗng lấy hai tay mở phần mũ giáp ra nói:
– Cho dù là vậy, thì ta cũng vô cùng cảm kích. Xin giới thiệu, ta là Agatha Maskin, một Dragon Slayer.
Nhìn thấy dung mạo cô gái này, điều đầu tiên mà Trần Văn Lâm cảm thấy là đẹp, vô cùng xinh đẹp, giống như thiên thần trong truyện cổ tích vậy, da trắng nõn, sống mũi cao, bờ môi đỏ đầy đặn, đôi mắt xanh long lanh, khuôn mặt V line, mái tóc vàng óng ả. Có thể nói là hoàn hảo, có vẻ rất trẻ tuổi, chỉ tầm 20 tuổi mà thôi. Nhưng làm cho hắn càng kinh ngạc hơn, đó là cô gái này có một đôi tai nhọn vô cùng xinh đẹp.
Là tộc Light Elve. Trần Văn Lâm quả thật thấy đầu óc có chút chạm mạch, thế nào mà một Dragon Slayer lại là Light Elve. Hắn lắp bắp nói:
– Ngươi là, là người Light Elve?
Agatha Maskin hỏi ngược lại:
– Tại sao ta lại không thể là Light Elve?
Trần Văn Lâm nhanh chóng nói:
– Nhưng mà rõ ràng ngươi là Dragon Slayer.
Xem qua thông tin đối phương, hắn chắc chắn Agatha Maskin là một Dragon Slayer. Nhưng mà kẻ thù của Dragon Slayer, chính là tộc Light Elve.
Agatha Maskin lại càng đương nhiên nói:
– Có quy định Light Elve không được làm Dragon Slayer sao?
Trần Văn Lâm suy nghĩ một hồi lâu rồi mới chán nản trả lời:
– Không có quy định này.