Võng Du Thực Vật Sư

Chương 82: Rơi từ độ cao hai cây số!


Đọc truyện Võng Du Thực Vật Sư – Chương 82: Rơi từ độ cao hai cây số!

– Yêu Nhiêu tỷ, nhiều công kích như vậy, gã thực vật sư kia liệu có thoát được không?

Tứ đại hành hội gồm mấy trăm người cùng xuất thủ, kỹ năng bay loạn. Trong đám người dẫn đầu là một mỹ nữ ngực trần, bên cạnh một cái pháp sư trẻ tuổi không nhịn được mà cất tiếng hỏi nàng ta.

– Nói nhảm, nhiều công kích như vậy thần tiên cũng khó cứu.

Mỹ nữ ngực trần lườm lườm tiểu đệ, bất mãn nói. Vị tiểu đệ vừa hỏi bất giác có chút sợ hãi rụt cổ.

– Đúng là muốn chết.

Những người khác đều là vui mừng khi người gặp họa.

– A?

Đột nhiên họ nghe được vị đội trưởng xinh đẹp ngạc nhiên kêu lên một tiếng.

Theo ánh mắt mỹ nữ ngực trần nhìn tới, vừa lúc nhìn đến gã thực vật sư ngay trong một loạt công kích tới, hai ba bước liền nhảy xuống từ đỉnh đại thụ.

– Oa, người này quả không sợ chết, cây này ít nhất cao hơn 1000 m, nhìn từ trên xuống cũng dọa chết người !

Diệp Trần vừa hành động, chung quanh người xem náo nhiệt đều kinh ngạc kêu lớn.

– Ngươi biết cái gì, nhảy xuống cho dù chết, vật phẩm rơi ra cũng rơi xuống dưới cây, nghĩ không muốn tiện nghi cho Tứ đại hành hội, đổi là ta ta cũng nhảy !

– Chính là tiện nghi cho game thủ bên dưới cây, cũng không biết game thủ nào may mắn như vậy? Gia hỏa kia giết nhiều BOSS như vậy vật phẩm trang bị khẳng định đầy một bao.


– Quả là người lòng tham vô đáy, nếu là ta hẳn sẽ đợi tới khi mấy đại hành hội kia giết BOSS mới tới.

….

– Nhảy cây tự sát?

Game thủ rơi từ độ cao hơn 10 m sẽ bị hệ thống phán định tử vong. Mà cây đại thụ này cao tới trên 1000 m. Mỹ nữ ngực trần tên Nhất Thế Yêu Nhiên mày hơi nhíu, tự nhận thấy khả năng sống sót của gã thực vật sư kia không cao.

Nàng vừa mới nghĩ tới khả năng này thì phía trước liền truyền tới tiếng kinh hô!

– Làm sao thế?

Tiếng kinh hô phát ra từ phía mà gã thực vật sư kia nhảy xuống, hiển nhiên là xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Bất quá nơi đó đã bị người của Tứ đại hành hội chen tới chật như nêm cối. Game thủ xung quanh muốn tới xem náo nhiệt lại hoàn toàn bất lực đành sốt ruột chờ đợi nghe ngóng tin tức.

Đã xảy ra chuyện gì?

Những game thủ xung quanh cùng Nhất Thế Yêu Nhiêu đều cùng chung câu hỏi.

Nhìn đám người chen chúc, Nhất Thế Yêu Nhiên mày liễu hơi khiêu từ trong bao lấy ra quyển trục truyền tống, mắt nheo lại nhìn về phía đám người, tay điểm vào tọa độ gần sát nơi gã thực vật sư kia nhảy xuống.

Dưới chân nàng nhấp nhoáng hiện ra một cái Khiết bạch ma pháp trận nhỏ, lập tức thân hình Nhất Thế Yêu Nhiên liền biến mất!

– Hảo bại gia, ai cưới nàng dù là tỷ phú cũng phải tử!

Trong đội ngũ nhìn tới động tác của Nhất Thế Yêu Nhiên đều lau lau mồ hôi trán.


Cái quyển trục truyền tống trận vừa rồi trị giá 3000 kim tệ!

Hào quang chợt lóa, thân hình Nhất Thế Yêu Nhiên liền xuất hiện ở tại nơi Diệp Trần vừa nhảy xuống, làm cho những game thủ xung quang phải dồn ép mở ra thêm một chỗ đứng.

Xung quanh vốn là người của Tứ đại hành hội đều bị dọa sốc, bất quá nàng chẳng buồn để ý đến họ mà đi thẳng tới bên cây đại thụ nhìn xuống dưới.

A Ba Đạt đại thụ rốt cuộc cao bao nhiêu không ai biết nhưng chỉ cần liếc mắt nhìn xuống dưới là có thể chắc chắn cái cây này tuyệt đối không cao dươi 1000 m. Người sợ độ cao mà nhìn xuống chắn chắn sợ tới nhũn cả hai chân còn người không sợ độ cao nhìn xuống cũng không khỏi chột dạ, xung quanh không ít ánh mắt nhìn xuống mà chân không kiềm được lùi một bước, sợ rằng bản thân không cẩn thân rơi xuống.

Bất quá Nhất Thế Yêu Nhiên đứng ở trên cây, chân đã bước ra quá nửa, gương mặt tự tin không chút sợ hãi, ánh mắt híp lại nhìn bóng người chậm rãi đi xuống dưới.

Tại trên lưng thân hình nó có một đôi cánh cực đại màu xanh biếc!

– Hóa vũ thảo ( cỏ hóa cánh ) gia hỏa này quả nhiên có bản lĩnh, như vậy mà cũng thoát được! Bất quá hóa vũ thảo cùng lắm có thể làm hắn chết chậm một chút mà thôi, không có nhiều tác dụng!

Nhất Thế Yêu Nhiên tuy chỉ là cấp 30 nhưng nàng chỉ cần liếc mắt cũng biết thứ Diệp Trần sử dụng là kỹ năng Hóa vũ thảo.

Hóa vũ thảo là một gốc thực vật phụ trợ, Thực vật sư sử dụng tới sé khiến sau lưng mọc lên hai phiến màu xanh lá cứng cỏi, hình thành đôi cánh.

Bất quá đôi cánh này chỉ giúp chi Thực vật sư từ chỗ cao rơi xuống không chết mà thôi, chứ họ không thể hoàn toàn khống chế cánh. Thậm trí ngay cả phương hướng rơi xuống của bản thân khi sử dụng cánh cũng không thể điều chình được.

Quan trọng nhất là độ cao Hóa vũ thảo có thể bảo trụ được tính mạng của Thực vật sư chỉ tối đa 30 m nếu cao hơn thì cũng chỉ có kết cục là chết.

Chưa tính tới hiện tại Diệp Trần là nhảy xuống từ độ cao hơn 1000 m, cho dù không có hạn chế độ cao thì riêng điểm Hóa vũ thảo mỗi giây tiêu tốn của game thủ 5% MP( năng lượng), nhiều nhất sau 20 giây nữa hắn cũng vì tiêu hao sạch sẽ MP khiến Hóa vũ thảo biến mất, đồng thời cũng ngã xuống mà tử vong.


Nếu đúng là vậy thì gã thực vật sư này làm cũng là tốn công, nhưng Nhất Thế Yêu Nhiên lại mãnh liệt cảm thấy, gã thực vật sư này tuyệt không phải kẻ thích làm chuyện vô dụng.

Lúc này bọn người Diêu Đãng Thu Thiên đứng ở bên cạnh Nhất Thế Yêu Nhiên sắc mặt là càng ngưng trọng xuống nhìn vào hành động của Diệp Trần, lấy làm khó hiểu.

Hiển nhiên là họ cũng có cùng suy nghĩ như Nhất Thế Yêu Nhiên.

Mấy người nhìn như đã hiểu nhưng hoàn toạn lại không sao giải thích.

Thời gian 20 giây trôi qua, mấy người đều trợn tròn mắt kinh ngạc phát hiện Nhất Diệp Trần Ai thế nhưng Hóa vũ thảo trên lưng hắn không có biến mất, vẫn là theo hắn chậm rãi rơi xuống.

– Kháo! Tên kia rốt cuộc đã sử dụng thủ đoạn gì, hơn 20 giây đã qua hắn chạy cũng đã hơn 50 m thế nhưng lại không chết!

Mạo Bài Chuyên Gia chính là không nhịn được mà thấp giọng mắng.

– Ai biết.

Diêu Đãng Thu Thiên gương mặt khẽ co rút, hắn cũng là nghĩ không ra.

– Không thể để hắn cứ như vậy mà chạy thoát, lệnh cho những người ở bên dưới chặn hắn lại.

Mạo Bài Chuyên Gia hung ác nói.

– Tọa độ trên ngọn cây so với phía dưới gốc hoàn toàn khác nhau, hiện tại không thể phân rõ phương hướng, người biết vị trí tọa độ bên dưới sao?

Nhất Thế Yêu Nhiên bên cạnh không nhịn được nói xen vào.

Một lời của nàng khiến cho mấy người Mạo Bài Chuyên Gia đều ngây người.

Tại trên ngọn A Ba Đạt đại thụ nhìn xuống chỉ thấy được bên dưới rừng cây cháy đen xa xa cơ hồ là cả một đám hải đảo, căn bản không thể xác định được bên dưới là nơi nào.


…..

Diệp Trần chậm rãi dừng ở trong không trung, đi một hồi hơn 100m, MP của hắn cũng vừa lúc rớt xuống hơn phân nửa, chân dừng lại ở lưng chừng cây.

A Ba Đạt đại thụ thoạt nhìn như là thẳng tắp về phía trước nhưng thực ra sẽ có một ít độ nghiêng, sau khí đi được khoảng cách hơn 100 m, hắn tự nhiên sẽ dừng lại tại lưng chừng cây.

– Muốn giết ta đâu dễ như vậy!

Ngẩng đầu nhỉn lại đám đầu người đen kịt bên trên, Diệp Trần ha ha cười nói.

Nếu như bình thường sử dụng Hóa vũ thảo hắn bây giờ chắc đã chết.

Nhưng đại đa số game thủ đối với chức nghiệp Thực vật sư chính là chưa hiểu rõ.

Kỹ năng này của Thực vật sư thoạt nhìn sẽ tưởng là kỹ năng rất bình thường nhưng nếu cùng kết hợp với một vài kỹ năng khác, sẽ phát sinh hiệu quả rất kinh người!

Hóa vũ thảo cùng Hòa phù thảo chính là một tổ hợp kỹ năng! Khi đồng thời sử dụng sẽ làm giảm thể trọng của game thủ, đồng thời hoàn toàn khắc phục được điều kiện hạn chế di chuyển của Hóa vũ thảo, mỗi giây tiêu tốn cũng chỉ còn 1% MP, mà ngay khi game thủ dừng lại thì thể trọng sẽ được Hòa phù thảo giảm còn không đáng kể, cũng làm kéo dài thời gian sử dụng Hóa vũ thảo tới gần 100 giây!

Dừng ở lung chừng cây chờ cho khôi phục MP, Diệp Trần lại reo trồng thêm hai khỏa chủng thực vật từ trên cao mà ném xuống.

Tuy rằng hắn có thể trực tiếp đi từ phó bản trong thân cây để quay lại phía trên ngọn cây, nhưng chính là quay lại bây giờ chính là không có chút ý nghĩa.

Đám người hành hội kai chắc chắn sẽ không bỏ qua cho hắn, đi lên chính là chịu chết.

Mười mấy phút sau Diệp Trần đã tới giao điểm giữa A Ba Đạt đại thụ với đáy phó bản.

Đối mặt với Trùng thiên cự thụ, Diệp Trần không lập tức rời đi mà đi tới bên cạnh, lục từ trong bao ra một khỏa chủng không thể hiếm hơn nữa đem reo trồng xuống!

Mao Mao cầu ký sinh chủng tử.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.