Đọc truyện Võng Du Thiên Hạ – Chương 87: Thăng cấp khảo nghiệm
Hạo Thiên Trấn bên ngoài thành trì.
Lúc này dân chúng trongTrấn đang nhanh chóng mà tiến hành làm đất chuẩn bị gieo trồng vụ tiếp theo.
Đạp đạp đạp
Đột nhiên, ở phía xa xa vang lên một trận dồn dập tiếng vó ngựa, hướng về phía Hạo Thiên Trấn phương hướng lao đến.
– Mau xem! Là chúng ta kỵ binh!
Tiếng vó ngựa kinh động đang làm đất dân cư, bọn họ ngẩng đầu nhìn về phía xa đang tiến lại kỵ binh, sau đó ở trên mặt lộ ra kiêu ngạo thần sắc nói.
Đây là một cách khổng lồ kỵ binh đội ngũ, nhân số ước chừng có mấy vạn người, tất cả đều là thuần một sắc màu đen áo giáp kỵ binh.
Ở đội ngũ phía trước, cầm trong tay một cây trường thương Hoàng Thiên uy phong lẫm lẫm cưỡi Giác mã lao nhanh. Phía sau hắn là Hạo Thiên Quân mới từ Hồi Dương Quận bên kia trở về.
Đối với trong trấn dân cư tới nói, đám này uy vũ hùng tráng kỵ binh cho bọn họ cảm giác an toàn cực lớn.
Hoàng Thiên dẫn theo kỵ binh không có chút nào dừng lại, nhanh chóng hướng về Hạo Thiên Trấn bên trong lao đi.
– Chẳng lẽ là lại có chiến sự muốn phát sinh?
Có một tên nông phu nhìn nhanh chóng lao qu kỵ binh, lo lắng sốt ruột nói.
– Yên tâm đi! Dù có chiến sự lời nói, Lấy Hoàng Thiên đại nhân anh minh thần võ, chúng ta còn có thể thua?
Nông phu lo âu lời nói mới vừa nói ra, xung quanh cách đó không xa vài vị nông phu khác ngữ khí vô cùng tin tưởng, cười nói trấn an hắn.
– Ha ha! Đúng vậy! Có Hoàng Thiên đại nhân ở, chúng ta còn lo lắng cái gì!
– Các ngươi không thấy mấy ngày hôm nay liên tục có từng đoàn xe ngựa chở các loại tài nguyên vào Trấn sao? Ta nghe nhà ta Nhị Cẩu tử nói là đây đều là do Hoàng Thiên đại nhân đoạt được từ những thành trì khác đâu.
– Nhà ngươi Nhị Cẩu Tử làm sao biết?
– Nói cho ngươi nghe, Nhị Cẩu tử nhà ta mới được thu nhận vào quân doanh. Haha, ta còn ăn mừng hai ngày đâu.
– Oa! Thật hâm mộ ngươi. Nhà ta Nhị Oa lần trước cũng đi, nhưng mà cuối cùng bị loại a.
– Các ngươi nghe nói gì chưa. Hạo Thiên Trấn của chúng ta mới đánh hạ hai toà huyện thành cùng một toà Quận Thành.
– Ngươi tin tức này thật hay giả a.
– Chính xác tuyệt đối. Ta cũng là từ trong miệng vệ binh mới biết được.
– Quận Thành? Ta hồi còn trẻ có đi qua, Quận Thành thật lớn thật lớn. Không nghĩ tới chúng ta Trấn lại đánh hạ được.
– ……
Bên ngoài nông phu tất cả đều mang lạc quan, hưng phấn thần sắc, nghị luận sôi nổi.
Từ khi Hạo Thiên Trấn thành lập tới nay, thông qua thuế suất nhẹ cùng quản lý tốt chính sách, thêm vào liên tiếp chiến tranh thắng lợi. Ở Hạo Thiên Trấn dân chúng trong lòng, Hoàng Thiên có uy vọng cực cao.
Hơn nữa Hoàng Thiên còn không ngừng đưa ra những sách lược nhằm nâng cao dân chúng độ trung thành, khiến cho ở dân chúng trong mắt, hắn cơ hồ đã là thần giống nhau.
Đang đang đang!
Đột nhiên từ trong thành cưỡi ngựa đi ra một đám Thành vệ quân, bọn họ nhanh chóng tản ra bốn phía bên ngoài thành trì, vừa gõ kẻng vừa lớn tiếng nói:
– Trấn trưởng hạ lệnh, bên ngoài thành người nhanh chóng trở về bên trong thành!
– Khẩn cấp thông báo. Bên ngoài người nhanh chóng quay về thành!
Bốn phương tám hướng quanh Hạo Thiên Trấn, cứ mỗi một trăm mét lại có một tên thành vệ quân vừa cưỡi ngựa vừa gõ vang chiêng trống lớn tiếng kêu gọi.
– Đi! Đi trở về!
Bên ngoài thành toàn bộ dân chúng nghe được thông báo, tất cả đều buông xuống trong tay công việc, bắt đầu chạy về trong trấn.
Hạo Thiên Trấn ngoài cửa lúc này tất cả các cửa thành mở rộng ra, trong trấn hiện có tinh nhuệ binh lính toàn bộ võ trang đầy đủ, đứng trước cửa thành.
…………………………
Trấn trưởng phòng làm việc, Hoàng Thiên lúc này ngay ngắn ngồi trên ghế.
– Đinh! trải qua kiểm tra xác nhận Hạo Thiên Trấn đủ điều kiện thăng cấp Huyện thành. Có hay không lựa chọn thăng cấp?
– Thăng cấp.
– Đinh! Ngươi lựa chọn thăng cấp thôn trang, như vậy một tiếng sau thăng cấp khảo nghiệm bắt đầu. Yêu cầu lĩnh chủ người chơi cố gắng làm ra chuẩn bị, vượt qua khảo nghiệm.
Hoàng Thiên chuyến này trở về mục đích rất đơn giản. Nếu như tạm thời không đủ nhân lực tới quản lý huyện thành khác, như vậy dứt khoát trở về thăng cấp chính mình cứ điểm. Đồng thời gia tăng bồi dưỡng nhân viên.
Xác định thăng cấp sau đó Hoàng Thiên nhìn chính mình mấy tên thuộc hạ, nói:
– Tốt, hiện tại chúng ta ra ngoài thành. Chuẩn bị chiến đấu.
Hiện tại ở Hoàng Thiên dưới tay ngoại trừ Cam Ninh, Diệp Minh Nguyệt cùng Hoàng Vũ Điệp ra những người khác hoàn toàn bận rộn.
Đặng Ngải tiếp tục huấn luyện tử sĩ. Hoàng Thiên tạm thời để cho hắn trở thành huấn luyện viên dài dài thời gian. Ít nhất đến khi có người phù hợp.
Hoàng Trung, Hoàng Tự cùng Triệu Võ thì giữ lại trên lục địa trông giữ Hồi Dương Quận, Hoa An huyện thành cùng Bộc Xương huyện thành.
…………………….
Hoàng Thiên lần này không có lựa chọn phòng thủ Tường Thành, mà là trực tiếp đối chiến. Dựa theo hắn suy đoán, khảo nghiệm thăng cấp lên Huyện thành cũng sẽ không có khả năng so với tấn công huyện thành khó hơn. Lấy Hạo Thiên Trấn binh lực hiện tại hoàn toàn có thể trực tiếp đối chiến.
Hơn nữa hắn còn muốn nhìn một chút, hai quân đối chiến lúc Hạo Thiên Quân uy lực như thế nào.
Một giờ sau phía Đông cửa thành. Từ xa xa từng trận bụi đất bay ngập chân trời.
Không lâu sau đó từng bóng người hiện lên, số lượng mỗi giây đều tăng thêm. Cuối cùng dừng lại ở mười vạn khoảng chừng.
– Đinh! Thăng cấp huyện thành duy nhất một lần khảo nghiệm bắt đầu.
Theo hệ thống thanh âm vang lên , đứng trên tường thành quan sát trước mắt quân lính số liệu Hoàng Thiên thiếu chút nữa không trực tiếp chửi ầm lên.
Hệ thống giống như là cố ý chơi hắn giống nhau, thăng cấp vì huyện thành khảo nghiệm nhiệm vụ, cư nhiên phái ra vũ lực giá trị cao tới 85 điểm Võ tướng. Còn kinh khủng hơn nữa là phía sau đi theo 10vạn binh lính toàn bộ là Đông Hán quân tinh nhuệ.
Tình cảnh này nếu là đổi một cái người chơi khác lãnh địa, chỉ sợ cũng chỉ có thất bại.
Trước cửa thành lúc này Cam Ninh, Hoàng Vũ Điệp cùng Diệp Minh Nguyệt đều đã tụ binh lại. Hạo Thiên Trấn năm vạn binh lính đối đầu với Triều đình mười vạn tinh binh.
Trận chiến này Hoàng Thiên hoàn toàn không có ý định tham dự. Chiến đấu do Cam Ninh ba người tiến hành.
– Sát!
Triều đình tên kia tướng lĩnh rút ra chính mình bội kiếm, hô lớn một tiếng, sau đó hướng về phía trước phóng đi. Ngay sau lưng hắn Triều đình quân tinh nhuệ cũng lao tới.
Hạo Thiên Trấn bên này cũng không ngoại lệ . Ở Cam Ninh chỉ huy sau Hạo Thiên Quân cũng nhất tề xông lên. Diệp Minh Nguyệt cái vị này nữ tướng thì trực tiếp dẫn theo 3000 Nguyệt Nữ vệ thúc ngựa hướng về phía triều đình tên kia võ tướng lao tới. Hoàn toàn tách rời chính mình đội ngũ.
Đang! Đinh…..
Rất nhanh sau đó Diệp Minh Nguyệt cùng tên kia võ tướng va chạm cùng nhau. Hai người huy động trong tay kiếm cùng trường thương không ngừng hướng về phía đối phương đánh tới.
Hai người thực lực gần như xấp xỉ nhau, cho nên chiến đấu có thể nói là kịch liệt vô cùng.
Ầm ầm ầm
Bên này Diệp Minh Nguyệt cùng đối phương tướng lĩnh ác chiến, mặt khác Cam Ninh cùng Hoàng Vũ Điệp cũng đã xông vào Triều đình quân tinh nhuệ chém giết.
Kịch liệt tiếng vũ khí va chạm cùng tiếng chém giết vang lên, bắt đầu có không ít binh lính của hai bên ngã xuống.
Trên tường thành Hoàng Thiên nhìn phía dưới đại chiến các binh lính, hắn mỉm cười. Bởi vì người ngã xuống đa phần là Triều đình tinh nhuệ. Cũng có không ít Hạo Thiên Quân ngã xuống, nhưng chỉ vài giây sau lại nhanh chóng đứng dậy. Không có cách nào, trang bị cấp bậc hoàn toàn vượt trội. Trừ khi đánh trúng những chỗ không có áo giáp bao phủ, nếu không là không thể phá phòng.
Nhưng ngay sau đó hắn lại nhíu mày. Bởi vì đại chiến xảy ra gần năm phút, lúc này Hạo Thiên Trấn trọng kỵ binh mới xâm nhập vào được chiến trường. Tốc độ này cũng không khỏi quá chậm, ở trên chiến trường lời nói, chỉ cần quân lính của ngươi tới muộn năm phút, như vậy rất có khả năng trận chiến đã kết thúc.
Hạo Thiên Trấn trọng kỵ binh cũng không phải là rất nhiều, chỉ có khoảng 600. Bọn chúng là Voi rừng đã thuần hoá thành Voi chiến.
Voi chiến chiều cao trên bốn mét, cả người bọc kín giáp sắt, chỉ có mắt cùng hai tai là hở ra. Thậm chí ngay cả ngà voi cũng đượcbọc thép, đến vòi voi cũng được trang bị vô số những gai sắt dài nhọn.
Trọng kỵ binh vừa vào chiến trường khi, chiến đấu bắt đầu trở thành một bên tàn sát. Voi chiến quá mức hung tàn, những nơi đi qua Triều đình tinh nhuệ giống như cắt rạ giống nhau ngã xuống. Kỵ binh thì bị đánh bay, bộ binh trực tiếp bị dẫm bẹp hoặc là bị trên lưng Voi chiến binh lính đâm chết.
Trên tường thành Hoàng Thiên thì lại nhìn ra Trọng Kỵ binh một vấn đề. Đối với đứng bên cạnh mình quan chiến Triệu Thần nói
– Triệu lão, ngươi có thấy hay không Trọng kỵ binh binh lính trường thương có chút ngắn?
Hắn sở dĩ nói như vậy bởi vì ở Trọng Kỵ binh trên lưng binh lính mỗi khi dùng thương đâm xuống bên cạnh địch quân đều phải thật sâu cúi người xuống.
Triệu Thần ánh mắt ngưng lại một chút, sau đó gật đầu nói:
– Chủ công, một lát nữa thuôc hạ sẽ đi tìm Rèn đúc vũ khí người.
– Được.
Không có chút nào hoài niệm, 10 vạn quân triều đình tinh nhuệ số lượng dần dần suy giảm xuống, hơn mười giờ thời gian đã chỉ còn không đến một nửa.
– Minh Nguyệt, ta tới trợ giúp ngươi!
Chém giết cuối cùng một tên ở gần mình binh lính, Hoàng Vũ Điệp cầm trong tay trường thương hướng về phía Diệp Minh Nguyệt bọn người đang bất phân thắng bại lao đi.
Có thể thống lĩnh Đông Hán quân tinh nhuệ quả nhiên không phải kẻ đầu đường xó chợ, cùng Diệp Minh Nguyệt đánh lâu như vậy cư nhiên không có chút nào rơi hạ phong, thậm chí còn ẩn ẩn chiếm lợilợilợilợilợilợilợilợilợilợilợilợilợilợilợilợilợilợilợilợilợilợilợilợi.
Đang đang đang ~
Kịch liệt tiếng vũ khí va chạm âm thanh vang lên không dứt bên tai, Diệp Minh Nguyệt cùng Hoàng Vũ Điệp hai người liên thủ không ngừng vây quanh Đông Hán tướng lĩnh công kích. Một lúc lâu về sau rốt cuộc đem hắn chém giết. Mà bên kia binh lính chém giết cũng không sai biệt lắm kết thúc.