Đọc truyện Võng Du Ta Có Quyển Sách Thánh – Chương 44: Bạn đến chơi làng
Bàng Thống không hề hay biết, khi hắn vừa kích hoạt danh hiệu Hắc Ám Đại Ma Đầu thành công, có một thanh âm thông báo khác xuất hiện.
Thanh âm hệ thống này lạnh lùng không êm tai như hắn thường nghe.
– Hệ Thống Lục Địa Violet Thông Báo: Hắc Ám Đại Ma Đầu vlxx (ẩn danh) đã hoành không xuất thế, mở ra một kỷ nguyên hắc ám trên lục địa Violet! Hắc Ám sẽ bước vào thời kỳ thịnh thế, các thực thể hệ hắc ám sẽ được cộng hưởng, thuộc tính gia tăng 10%! Quang Minh trận doanh phải cẩn thận đề phòng
Lời đặc biệt còn nhắc lại ba lần. Chỉ trừ những người chơi thôn tân thủ, còn lại lục địa Violet mênh mông ai cũng nghe được.
Nhất thời đủ loại nghị luận cùng sự kiện nổi lên, có người kinh sợ, có kẻ vui mừng, đủ loại sắc thái. Các loài dã quái hệ hắc ám mạnh mẽ hơn không ít lần, kinh nghiệm xuất ra cũng nhiều hơn vài điểm, lập tức thu hút sự săn giết của các tổ đội. BOSS hệ hắc ám cũng theo đó mạnh lên, rất nhiều tràng diện đồ sát xảy ra.
Quang Minh cùng Chính phái trận doanh lúc này đứng ngồi không yên, tất cả chỉ vì một tên Hắc Ám Đại Ma Đầu.
Bàng Thống nào hay biết chỉ vì cái danh hiệu này mà ngày sau chặn đường của hắn đầy màu sắc.
– —
Tại trụ sở của Quang Minh Thập Thánh Giả. Ông lão Ferlix mắt nhìn trời xa thở dài, nghe được hệ thống thế giới thông báo, ông ta biết Cronus và Jirou đã thất bại.
– Một ngày này cuối cùng cũng tới, bánh xe thời đại đã bắt đầu xoay chuyển, haizz
Ông ta có thể đoán trước tương lai, nhưng khi nhìn tận mắt vẫn có chút cảm khái.
– —
Lạc Gia thôn chúng người chơi không biết hoạn nạn trôi qua khi nào, chỉ dám hai ngày sao cử trinh sát trở về. Khi thấy Lạc Gia thôn khôi phục sức sống, được hệ thống dọn dẹp, NPC trốn chạy cũng trở về. Quần hùng hoan hô hồi trở về thôn.
– Ta đã nói có thương gia lợi hại mà!
– Có Bàng Thương Các ở đây, chúng ta không cần sợ BOSS khủng giết tới nữa! Các huynh đệ, mau dẫn BOSS công làng, chúng ta phải rời thôn!
– Đúng, ở cái thôn này quá lâu rồi a, không biết thế giới ngoài kia như thế nào?
Nhìn chúng người chơi hoan hỉ kéo nhau đi săn quái dã ngoại, Ngọc La Sát lâm vào trầm tư.
Nàng biết thương gia là Bàng Thống, theo nàng nghĩ đó là cái ngoại hiệu hắn dùng khi đang ẩn danh.
“Hắn thật sự đánh đuổi được hai gã 7x đó… Tà Giáo Phó Giáo Chủ thật đáng sợ!”
Đoạn nàng nhớ ra rằng hôm nay là ngày thôn nàng kéo đến muốn làm một trận thôn chiến, không khỏi nhướng mày.
Có Bàng Thống ở đây, thôn của nàng làm sao chiến thắng? Chỉ sợ kéo qua đây rồi ôm hận mà về.
Ngọc La Sát nghĩ đến Nhiếp Chính Vương liền không kiềm được lo lắng.
“Anh ấy bỏ mạng dưới tay tên khốn kiếp này chỉ sợ sẽ mất luôn cái chức Diêm La hộ pháp, không được, ta phải ngăn cuộc chiến này lại!”
Tuy nhiên, khi ý nghĩ này vừa dứt, một thanh âm ngạo mạn ở giữa thôn bỗng truyền ra:
– Ngày hẹn đã điểm, mấy con gà số 7243, mau ra nghênh chiến!
Thanh âm kiêu ngạo không dấu vào đâu được, để cho quần hùng đang chuẩn bị rời thôn săn quái tất cả đều ngoảnh đầu nhìn lại.
Chỉ thấy ở giữa bệ đá hồi sinh bỗng chặt trội chui ra hơn 30 người, dẫn đầu là một nam tử với áo bào khoác lông sói của một vương gia, nét mặt lạnh nhạt, phong độ áp quần hùng – MG Nhiếp Chính Vương, cấp 10! Trên đầu hắn nổi lên danh hiệu Tà Giáo Diêm La Hộ Pháp đỏ rực.
Người vừa mở miệng là một thanh niên đứng bên cạnh Nhiếp Chính Vương, tên hắn là MG Cái Tiếu.
Vừa chứng kiến Nhiếp Chính Vương, quần hùng lập tức hít sâu một hơi lạnh.
– Cấp 10?
Cấp 10 vì sao không rời thôn, chẳng lẽ muốn ở lại hành gà sao? Bất quá không một ai sợ hãi trước uy nghiêm của một cường giả cấp 10, bởi vì thân ảnh Bàng Thống với một thân trang bị kỵ sĩ hoàng gia đã xuất hiện, trên đầu là danh hiệu Hắc Ám Đại Ma Đầu màu tím đẹp mắt và tà dị.
Đúng, chính là Bàng Thống đại bàng ca!
Lần này phá lệ đánh đầu, đơn giản vì hắn đã quá phiền với mấy thằng loi choi này.
Thôn tân thủ đã ở quá lâu rồi!
– Nhiếp Chính Vương, mau chạy đi!
Trông thấy Bàng Thống có dấu hiệu nguy hiểm, một đà tiến lên hướng đám người chơi thôn mình. Ngọc La Sát tại thời khắc đó lớn giọng hô.
Nhiếp Chính Vương cau mày, đám thuộc hạ phía sau cũng nheo mắt.
Một đám ở đây đều lấy MG hai chữ đứng đầu, chỉ nghe lời của MG Nhiếp Chính Vương, lời của Ngọc La Sát căn bản không lọt tai.
– Nàng có ý gì? Khinh thường chúng ta sao?
Nhiếp Chính Vương lạnh lùng hỏi.
– Con bé đó nói đúng đấy, không muốn rớt cấp thì mau cút về thôn các ngươi đi!
Bàng Thống đúng lúc cười nhạt.
– Anh đại Bàng Thống hốt tụi nó đi!
– Giết chúng đi Thống ca!
– Bàng Thống!
– Bàng Thống!
Quần hùng xung quanh hò hết trợ uy. Mấy thằng này định lấy 30 người cân cả làng, rõ gàng khinh người quá đáng!
Tốt còn có anh cả Bàng Thống trấn thủ, để xem cảnh vui giết ngược bọn này trở về!
Bàng Thống nghe quần hùng hô hào tên mình, mặt hắn càng thêm soái, tư thế càng oai phong.
Thời điểm này bộ sáo trang Kỵ Sĩ Hoàng Gia Norsengard được Bàng Thống triển lộ tinh tế.
– Ngươi là Bàng Thống?
Nhiếp Chính Vương nhíu mày hướng Bàng Thống hỏi.
Không đợi Bàng Thống trả lời, Ngọc La Sát lấy tốc độ từ ẩn thân thuật của Ninja Anbu mà thoáng xuất hiện bên cạnh Nhiếp Chính Vương, nàng gấp gáp nói:
– Hắn là Tà Giáo Phó Giáo Chủ, chiến lực thông thiên!
– Chiến lực thôn thiên!
Chúng người chơi bắt nhịp hô hào thật to.
– Câm miệng! Ta còn chưa nói hết!
Ngọc La Sát tức giận quát, mấy con vịt này còn dám lấy lời nàng trợ uy. Quả nhiên, Nhiếp Chính Vương cùng đồng bọn phía sau đen mặt lại.
– La Sát tỷ chẳng lẽ qua đây mấy ngày đã bị dâm uy của gã Bàng Thống đó thu phục, tinh che mờ mắt?
Cái Tiếu cười khàn hỏi, ánh mắt cay nghiệt.
Nhiếp Chính Vương âm trầm tiếp lời:
– Nàng nếu muốn ở lại thôn này thì cũng không cần nói như vậy, là Tà Giáo Phó Giáo Chủ chẳng qua vì hắn lên cấp 10 trước ta mà thôi. Cấp VIP hắn còn không có, chiến lực có thể hơn ta sao?
Mặc kệ Nhiếp Chính Vương nói thế nào, Ngọc La Sát nhất quyết ôm chặt cánh tay hắn nói gấp:
– Không được, anh mau chạy đi! Em không biết bằng cách nào nhưng hắn đã hạ hai con BOSS 7x đến công làng! Nếu anh chết lúc này, nhất định sẽ bị người khác cướp đoạt vị trí của mình!
– BOSS 7x công làng? Còn bị hắn hạ?
Đám phía sau Nhiếp Chính Vương như nghe phải chuyện hài nhất trong thiên hạ, cả đám ngẩng đầu cười to.
– Bà chị La Sát, bịa chuyện cũng không cần phi lý đến thế nha, ngươi thật bị hắn hãm đến điên rồi?
Cái Tiếu cười chảy nước mắt.
Bẹp!
Một quả hột gà từ xa vã thẳng vào mặt gã, khiến gã mặt cứng đờ, một giây sau liền nổi khùng lên quát:
– Thằng chó nào chọi tao?!
Bẹp! Bẹp! Bẹp!
Hắn vừa dứt lời cũng vừa lúc hàng chục quả trứng đem hắn phủ vàng.
– Bọn tao chọi đó mày có ý kiến gì? Không tin anh đại Bàng Thống giết BOSS sao?
Quần hùng khinh thường, tuy người giết hai gã Thập Thánh Giả là thương gia nhưng Bàng Thống là lãnh tụ tinh thần của chúng người chơi nha, không thể khinh nhờn.
Gà lắm lông hân hạnh tài trợ chương trình ném trứng này.
– Bọn mày khiến chết!
Cái Tiếu rít gào.
– Nhào vô kiếm ăn!
Quần hùng hùng hổ đáp trả, anh đại Bàng Thống chỗ này còn ngán thằng ranh con này sao?
Không để ý đến Cái Tiếu cùng quần hùng mắng mỏ, nhìn lại Nhiếp Chính Vương lúc này, hắn hất mạnh tay đem Ngọc La Sát đẩy ngã, lạnh lùng nói:
– Ngươi quá xem thường ta rồi, hắn ngay cả tên cũng không dám hiện, chẳng qua chỉ là một gã nghèo có được cơ duyên bay lên cấp 10 mà thôi, thực lực căn bản thua xa ta!
Tà Giáo Phó Giáo Chủ có cấp VIP là 0, đây là điều mà những cường giả cấp 10 nghị luận, nghị luận kẻ này gặp phải may mắn gì mà leo lên được cấp 10 chứ không phải chiến lực của hắn!
Chứng kiến Ngọc La Sát tiếu diện thường ngày đã không còn, nàng mở to mắt nhìn Nhiếp Chính Vương. Cái Tiếu cay độc cười lạnh, bỏ qua khẩu chiến với chúng người chơi, hắn đến gần Ngọc La Sát, ngồi xuống trước mặt nàng mà thì thầm:
– Nhiếp Chính Vương là của Cái Tiếu ta, thứ tiện nhân như người đừng hòng quyển rũ anh ấy!
Ngọc La Sát mắt phát ra sát khí, nàng dễ ức hiếp như vậy sao?
Cái Tiếu cười lạnh dứt lời, trong miệng liền tích nước miếng chuẩn bị phun một phát.
Bẹp!
Một hột gà vừa lúc bay đến vã thẳng lên mặt gã.
– Đang chửi lộn mày chạy đi đâu thế hả?!
Chúng người chơi hò hét.
– Aaaaa! Tao giết bọn mày!
Cái Tiếu nổi điên bật dậy, trên tay xuất hiện một lưỡi liềm Cam phẩm hệ thống tặng. Thấy hắn hung thần ác khí tiến lên như vậy, quần không nhao nhao lui lại, thằng này cấp 8 đó a!
Bất quá chỉ vừa bước lên hai bước sau đó, chỉ nghe Nhiếp Chính Vương sau lưng cả kinh hô to:
– Cẩn thận!
Ầm! -1.995.067
Tiếp lời Nhiếp Chính Vương đó là thân ảnh Bàng Thống xé gió phóng đến, một bước đá vẹo người Cái Tiếu, khiến hắn chết dắt khi mặt còn đang giận dữ, cái xác văng đi như miếng dẻ rách ra xa.
– Ngươi nói thực lực ta thua xa ngươi, muốn thử không?
Bàng Thống cười tà hỏi.
Nhiếp Chính Vương cùng đồng bọn phía sau hắn trừng to mắt, cấp 8 VIP 15 cứ như thế bị đá chết rồi?
Con số sát thương vừa rồi?
Ngọc La Sát sau lưng cũng mở to mắt ngọc, nội tâm rung động, hắn thật mạnh!