Đọc truyện Võng Du Ta Có Quyển Sách Thánh – Chương 29: Mục đích sống và Phỉ Thúy Nippur!
Thời đại mới bước đến, không khí ở Lạc Gia thôn một bước biến thiên.
Người chơi không còn áo vải quần vải thô như thời trước nữa, nhiều người còn tiếc nuối đem bộ trang phục huyền thoại này cất vào hành trang, để sau này lấy ra dạy cho con cháu, kể cho chúng nghe họ đã một thời khổ cực như thế nào.
Từ khi Thương Thành VIP xuất hiện, Lạc Gia thôn tràn đầy màu sắc, muôn màu muôn vẻ, tất cả sắc màu này được thắp lên từ chính những người chơi bởi trang phục cùng phụ kiện trang trí của họ.
Ở Đại Sảnh VIP có một gian hàng rộng lớn chuyên bày bán các loại trang phục ngoại trang như vậy. Phong cách từ cổ trang đến trung đại, hiện đại.
Các loại ngoại trang thường thấy nhất đó là kiếm khách, quý tộc, vương tử, sườn xám, vương gia, vest đa dạng kiểu cách và các loại thời trang quyến rũ của nữ giới cũng không thiếu, v.v.. Ngoại trừ ngoại trang, các loại phụ kiện khác được người chơi yêu thích nhất đó là: thần ấn (dấu chân), pháp bảo, linh thú và hiệu ứng nhân vật.
Đương nhiên tất cả đều không có thuộc tính phụ gia. Ngoại trang cũng vậy, chỉ có những ngoại trang được thưởng từ cấp VIP mới có chút thuộc tính ít ỏi.
Lại nói thần ấn và pháp bảo. Thần ấn là dấu chân để lại trong vòng mười bước của người chơi, nó sáng lên với các hiệu ứng như hoa nở, tim bay rồi vụt tắt. Đi trong đêm thì đẹp không chê vào đâu được.
Pháp bảo cũng tương tự như vậy, chỉ khác ở điểm nó bay gần vai người chơi, pháp bảo có hình thù vô cùng đa dạng, bông tuyết, con thỏ gốm, đến cái cốc uống nước cũng có. Pháp bảo tuỳ thời phát ra ánh sáng đẹp mắt.
Linh thú cũng tương tự như thần ấn và pháp bảo, nhưng nó lại không có phát ra ánh sáng, chỉ đơn thuần đi theo người chơi mà thôi, được cái rất xinh xắn, rất thích hợp cho những người chơi yêu động vật, cánh nữ đối với linh thú đầu tư nhiều nhất, có nàng còn dẫn theo cả bầy mèo.
Linh thú khác với chiến sủng hoàn toàn. Hạng mục [Chiến Sủng] còn xa mới mở ra, không có cấp 10 trở lên thì đừng mong thấy.
Và cái đặc biệt được yêu thích nhất và cũng đắc tiền nhất đó là hiệu ứng nhân vật. Hiệu ứng cũng không có gia tăng thuộc tính cho người nhưng ít ra cũng tăng vài phần khí thế và mỹ cảm.
Hiệu ứng nhân vật là gì ư? Là những cánh hoa anh đào rơi lả tả xung quanh ngươi. Là những quang mang đen đỏ tản mát quanh thân hoặc là những tia lôi điện thỉnh thoảng chớp giật đem ngươi bao bộc.
Có rất nhiều hiệu ứng để ngươi lựa chọn, quan trọng là phải có đủ vàng và cấp VIP.
Cũng vì có các loại phụ kiện như thế mà Lạc Gia thôn rực rỡ sắc màu hơn hẳn, thanh âm hoan hỉ rôm rả của chúng người chơi còn nhiều hơn trước. Đêm đến, Lạc Gia Thôn rực rỡ như một lễ hội ánh sáng, không như thời trước chỉ có chút ánh sáng ít ỏi từ những đống đuốc của NPC.
Cấp trung bình của người chơi cũng từ cấp 1 đồng loạt nhảy lên cấp 2 ở tất cả các thôn.
Thời đại tiền bạc đổ về, cấp VIP mở ra với những thanh vũ khí Lục phẩm ở cấp VIP 1, các tổ đội bây giờ đã đủ sức vượt cấp giết quái trên mình một cấp. Đương nhiên chỉ dám chơi với các loại quái đơn thể mà thôi.
Đến tận lúc này, cách chiến đấu và sinh tồn ở lục địa Violet đã được quần hùng định hình: tổ đội.
Không phải đứng ngoài đường la làng giết trâu cấp 3 cần ai đó vào đội, mà là tổ đội vĩnh cửu, trừ khi có mâu thuẫn dẫn đến tan rã mà thôi. Rất giống với cách sinh hoạt của những bộ anime.
– —
Thời điểm này Bàng Thống đang ở nhà của lão thôn trưởng, trên thân khoác một áo choàng đen với vài hình thêu áng mây đỏ – phục trang biểu tượng của Akatsuki trong anime Naruto mà hắn từng xem ở Trái Đất. Áo choàng này có cổ áo che hết nửa mặt, nửa mặt còn lại Bàng Thống đành phải nài nỉ lão thôn trưởng xin xỏ cái nón lá tơi của ông ta đội vào.
Cái nón này tơi mà còn dùng được, khi kéo xuống che mặt thì có một vết rách trên nón có thể một mắt nhìn ra ngoài.
Còn phần áo choàng này ư? Đương nhiên là gạ gẫm Yến cô nương may cho một bộ. Trang phục được NPC may cho cũng tính là ngoại trang, khi mặc vào cũng có chức năng ẩn hình trang bị đang mặc. Không khác gì ngoại trang của đám người chơi VIP.
Đã có thể che giấu mặt mũi thì có thể buôn bán rồi. Lúc đó đứng trước đám đông Bàng Thống tự nói hắn là một trong ba đường chủ của Bàng Thương các, tăng thêm vị trí các chủ nữa thì tổng cộng có 4 người. Hắn dự định sẽ tự thân nắm giữ 4 thân phận để tạo sự thần bí cho Bàng Thương các, chính vì thế mà cái áo choàng cùng cái nón lá này mới xuất hiện trên người hắn.
Còn may có thể gạ gẫm Yến cô nương may giúp một bộ phục trang, nếu không hắn chẳng biết phải làm cách nào. Ở trần rồi bịt kín mặt cũng là một cách đi.
– Bởi ta nói bồi dưỡng tình cảm với NPC thì sẽ được chỗ tốt mà, không được, đợi hôm nào trăng thanh gió mát ta lại tìm nàng bồi dưỡng một phen
Bàng Thống gật gù, được rồi, trước mắt phải bồi dưỡng với lão thôn trưởng trước mặt cái đã.
– Từ gia gia, ta đã hoàn thành nhiệm vụ hái thuốc rồi đây!
Từ gia gia đương nhiên là gọi lão thôn trưởng, Bàng Thống biết được tên lão thôn trưởng là Từ Đại Khái, bèn gọi Từ gia gia cho thân mật. Biết đâu chiếm được thiện cảm, đổi lại được không ít chỗ tốt.
Tí như có thể tra hỏi một phen…
– Ồ, ngươi làm nhanh thật đấy tiểu tử, mới hai ngày đã hái đủ, tốt, đưa đây ta!
Một lời nói ra, nhiệm vụ hoàn thành. Đúng như lời thôn trưởng nói, từ lúc Thương Thành VIP mở ra, hết thảy đã trải qua hai ngày. Sáng hôm nay chính là ngày thứ ba. Thương gia Bàng Thống đã giao trả nhiệm vụ tìm da dê, được thưởng một cái giáp trụ phẩm Trắng và sau đó nhận nhiệm vụ tìm thuốc tiếp theo, hôm nay hoàn thành. Sau hai ngày cần cù hái thuốc và fap quái cấp 7, cây kinh nghiệm của hắn đang là cấp 7 – 28%.
Muốn biết Bàng Thống ta vì sao còn chưa bày sạp ra bán đồ? Đương nhiên là vì Bàng Thống ta đang thăm dò thị trường rồi!
Là một thương gia, nếu không nắm rõ khách hàng và giá cả thị trường thì buôn bán có thể thua lỗ và không có ai mua.
Hai hôm trước khi chức năng chuyển đổi thôn tân thủ mở ra bên trong Thương Thành VIP. Bàng Thống đã im hơi lặng tiếng để quan sát tình huống.
Theo như Bàng Thống điều tra, một người chơi VIP 15 sẽ được tặng tất cả 1 trang bị Cam, 2 trang bị Vàng, 2 trang bị Lam và 1 trang bị Lục.
Hơn nữa những người chơi VIP 15 này sau lưng đều có thế lực riêng, đối với thế lực nhất định sẽ có cống hiến, mua trang bị cho bản thân và thành viên công hội để làm mạnh công hội là điều tất nhiên.
Như vậy xem ra trang bị Vàng có thể xem là cực phẩm trong cực phẩm, vì trừ 2 kiện Vàng hệ thống tặng ra thì muốn cày ra trang bị Vàng ít nhất phải fap quái cấp 30 và giết BOSS. Như vậy với tân thủ, trang bị Vàng là thứ không bao giờ cày ra được.
– Giám định một trang bị Vàng cấp 20 lão thôn trưởng không làm được. Kim Cương Cự Thuẫn cấp 10 thì tổng giá là 8000 vàng. Việc giám định theo lão thôn trưởng nói tốn rất nhiều tiền so với mua trang bị từ NPC, như vậy xem ra bán một kiện Vàng cấp 20 với giá 20.000 vàng là quá hời rồi nhỉ? Trang bị Lam thì 10.000. Còn trang bị cấp 10 trở xuống cứ tuỳ tiện bán là được!
Bàng Thống làm ra quyết định.
Đối với các trang bị Vàng cấp 20, Bàng Thống chỉ có thể bán cho các công hội lớn mà thôi. Hiện tại ở Lạc Gia thôn, các công hội lớn đã tụ hợp đầy đủ, bao gồm: Dương Gia; Chân Long; Sắc Vi; Tam Diệp; Hắc Long; Tiễn Hành sáu đại công hội tương lai.
Đây là những con hàng béo bỡ nhất trong mắt Bàng Thống. Tất cả suy tính cùng thăm dò đến thời điểm này đã hoàn thành, Bàng Thống quyết định tối hôm nay sẽ khai sạp đầu tiên.
– Được rồi, xem ngươi ưu tú như vậy, hãy mau giúp ta giết đám Thổ Phỉ ở phía nam thôn rồi còn nhanh rời thôn đi ra thế giới ngoài kia nữa chứ!
Đúng lúc này, lão thôn trưởng mỉm cười giao ra một nhiệm vụ. Bàng Thống khựng lại một chút, hắn nhíu mày tiếp nhận:
– Từ gia gia yên tâm, ta sẽ không làm phục mệnh!
Nghe được hai chữ rời thôn, đi ra thế giới ngoài kia, Bàng Thống không kiềm được hưng phấn cùng tự trách. Nói thật, hắn không có tham vọng về tiền, cái hắn cầu là tự do tự tại và chiến lực mạnh mẽ để không bị kẻ khác tuỳ ý ức hiếp.
Ngao du ở lục địa Violet tràn đầy sắc màu mới chính là mục đích sống của Bàng Thống!
Được lão thôn trưởng một lời làm cho tỉnh táo, Bàng Thống thở dài một hơi, ý nghĩ bán trang bị trong đầu phút chốc tiêu tán. Có lẽ Bàng Thương các nên giao dịch những chuyện giết quái giết địch mà thôi, như vậy mới có vui thú.
Bán trang bị quá nhàm chán và tốn thời gian. Xuýt tí nữa hắn đã đi sai đường.
Bàng Thống cảm tạ nhìn lão thôn trưởng. Bất quá mấy hôm nay tích luỹ hảo cảm đã đến lúc dùng rồi.
– Từ gia gia, ngài có nghe qua Phỉ Thuý Nippur chưa?
Vừa nghe Bàng Thống hỏi, lão thôn trưởng chợt nhíu mày.
“Quả nhiên có nghe qua!” Bàng Thống trong lòng thầm kinh hỉ.
Hắn không sợ gặp BOSS để cướp nó, vì hắn có Thần Ma Sách!
– Ngươi từ đâu nghe được nó?
Lão thôn trưởng nhíu mày hỏi.
– Đế quốc Norsengard phát hiện ra làng chúng ta và cử quân đến, ta là từ chúng biết được!
Nghe đến đế quốc Norsengard, lão thôn trưởng nhíu mày càng sâu. Lão bỗng thở dài và nói:
– Thật mệt mỏi vì nó, cây kim trong bọc cũng có ngày lộ ra! Tai họa a tai họa! Không lâu trước đó, có một thiếu niên giúp ta tìm được vật báo gia truyền, mà vật báo đó chính là bản đồ dẫn đến Cổ Thụ bí cảnh mà Vua Gilgamesh cất dấu viên phỉ thuý để lại. Ngài ấy có bảo, ai tìm được bản đồ cứ để hắn thử một lần. Đúng như ta nghĩ, hắn một đi không trở lại. Haizz. Bản đồ đó chỉ sử dụng được một lần, chỉ tiếc từ nay về sau, một thần khí sẽ tuyệt tích muôn đời
Cộp
Bàng Thống đem phiến đá lục giác mình lấy được ở Cổ Thụ bí cảnh đặt lên bàn.
– Ân, chính nó, Phỉ Thuý Nippur có hình dáng y chang như vậy, á trời má!
Lão thôn trưởng đang thao thao bất tuyệt đằng một cái liền đứng dậy, thân già run rẩy, lão kinh sợ nhìn viên đá cùng gương mặt cười như hoa Bàng Thống. Không nói được một lời.
– Có phải nó không?
Bàng Thống cố gắng kiềm chế hưng phấn và mỉm cười để hỏi.
Lão thôn trưởng lau một vệt mồ hôi, nhìn thật kỹ Bàng Thống một hôi rồi gật đầu thừa nhận.
Hàng khủng tới tay!
Bàng Thống trong lòng điên cuồng cười to.