Đọc truyện Võng Du Ta Có Quyển Sách Thánh – Chương 27: Cái giá để hồi sinh
Trong khi đến gần cô gái nọ, Bàng Thống nhìn thấy cái tên hiện lên trên đầu cô ta: Celina.
Có lẽ cô gái tên Celina này rất mạnh, có thể sống xót qua tay Hải Hoàng Draken. Bàng Thống thầm nghĩ như vậy.
Mặc dù trên người Celina trang bị Vàng lấp lánh, tuy hơi nứt nẻ một tí, nhưng Bàng Thống hoàn toàn không có ý định cướp đoạt, lạc thủ tồi hoa các kiểu.
Một kỵ sĩ cao quý sẽ không ra tay với kẻ đang bán sống bán chết như vậy, đặc biệt là khi kẻ đó còn là phụ nữ.
– Cô có sao không?
Bàng Thống ngồi xuống, nhẹ nhàng nâng đầu Celina dậy và lạnh nhạt hỏi.
Dù sao cũng là kẻ thù, có xinh đẹp mấy cũng là hoa hồng có rai, Bàng Thống buột phải lạnh nhạt. Đáng tiếc, hệ thống quá keo kiệt, tân thủ mới đến mà không cho bình HP, MP nào trong người.
Nếu có bình HP thì cho cô gái này uống có lẽ sẽ nhanh hồi phục được một chút tỉnh táo.
Mất máu quá nhiều thì cắn bình máu, tư duy logic quá thông thường, Bàng Thống tự thân gật gù.
Celina nghe được có người hỏi liền mệt mỏi mở mắt, đôi mắt có màu xanh biển cả, vừa chứng kiến gương mặt Bàng Thống, cô lặng người một chút và yếu ớt hỏi:
– Ngươi không giết ta?
– Ta không ra tay với phụ nữ
Bàng Thống lắc đầu trả lời, đoạn nói tiếp:
– Nhưng tra hỏi một chút thì ta vẫn có thể làm. Nhìn cô suy nhược như vậy, hỏi cũng chưa chắc trả lời nổi. Ta sẽ mang cô về thôn, mua vài bình HP cho cô uống
– Giết ta đi!
Celina bỗng lạnh lùng hô khẽ, giọng nói dứt khoác vô cùng. Bàng Thống chề môi khinh thường, nói:
– Ta đã nói là không ra tay với phụ nữ, cô không hiểu sao? Đợi ta đem cô chữa trị xong, lại tra hỏi một hồi, ta sẽ thả cô trở về đế quốc Norsengard gì đó sống tạm đi. Ta nói là sống tạm, bởi vì không lâu nữa ta sẽ đem đế quốc Norsengard của các người bưng bỏ
Celina yên lặng nhìn hắn, ánh mắt có chút tức hận.
Thế là đội ngũ của Bàng Thống nhiều ra một người. Mục đích của Bàng Thống rất đơn giản, cứu chữa cho cô gái Celina này mà thôi. Còn phần tra hỏi à? Hắn chỉ muốn biết thông tin cái viên phỉ thuý Nippur gì đó mà cả đám kỵ sĩ kia đi tìm ở Lạc Gia Thôn, phần cô ta có nói hay không Bàng Thống cũng không muốn ép.
Nhưng vì tránh gây chú ý, Bàng Thống tự thân trở về thôn bán đi một trang bị Trắng cho NPC, lấy tiền mua ba bình HP trung cấp trở về. Mà từ xưa tới nay trang bị bán ngược lại cho hệ thống thì được có bao nhiêu tiền, cơ bản thì giá 1000 bán lại được 10 vàng.
Mang ba bình HP đó về cho Celina chữa trị, tựa như dùng thuốc, nhưng phải mắc hết một ngày thì cô ta mới hồi phục được một chút.
Bàng Thống thì một bên cần cù giết Dê Trắng, tìm kiếm da dê. Thấy Celina dùng hết 3 bình HP mà vẫn chưa khỏi hẳn, hắn đành phải về làng bán thêm trang bị để mua bình HP cho cô ta.
Cứ như vậy hai ngày trôi qua. Celina vẫn như cũ im lặng nhưng còn may địch ý đối với Bàng Thống đã giảm bớt. Trong quá trình này, hằng ngày Bàng Thống đều là kẻ đem thịt đi nướng để nuôi cái bụng.
Mà dù sao cũng là trai tân mới phá kén, đối với chuyện đó hơi hoài niệm, nhiều khi muốn dã chiến với Celina giữa rừng lắm chứ, bất quá thâm tâm lại không cho phép nên hắn dằn lòng mình lại.
Một bên fap dê, Bàng Thống thắc mắc hỏi:
– Nếu một người chơi thường, cho dù có bị BOSS đánh cho tơi tả cỡ nào thì cũng thoải mái sống tốt, trừ khi cạn HP mới chết rồi hồi sinh. Đâu như cô xuất hiện tình trạng trọng thương như vậy, cô trúng phải lời nguyền của Hải Hoàng Draken sao?
Nghe đến Hải Hoàng, Celina không kìm được run lên một cái, nhưng cô lắc đầu, mím môi một chút và nói:
– Ngươi nghĩ sự bất tử là mãi mãi sao? Thật ngu ngốc vì ý nghĩ đó. Sẽ chẳng bao lâu nữa ngươi sẽ nhận ra vấn đề, Sinh Mệnh Thụ chỉ ưu ái cho những con quái vật, còn con người, muốn hồi sinh thì đó là cả một vấn đề gian khổ!
– Vậy đây là lý do cô có trạng thái hư nhược như vậy, cô không được hồi sinh nữa sao?
Bàng Thống lần đầu tiên nhíu mày trước mặt người khác, hắn buông tha con dê trước mặt và đến trước mặt Celina ngồi xuống.
Lục địa Violet chẳng là một là một thế giới võng du sao, chết còn không thể hồi sinh, như vậy có khác gì thế giới thật đâu chứ? À mà cũng đúng, đây là thế giới thật, nó chỉ khác với Trái Đất ở điểm đẹp mắt và rộng lớn hơn, quan trọng là nó có thần ma quỷ quái, thăng cấp nhân vật và trang bị.
Sinh Mệnh Thụ? Bàng Thống nhíu mày vì khái niệm này.
Celina nghe Bàng Thống hỏi liền gật đầu, ung dung đáp:
– Ta chỉ còn 3 cái mạng, nếu một người có số lần hồi sinh ít hơn 10, cơ thể sẽ rơi vào trạng thái Nhân Loại Hóa – cơ thể có thể trọng thương, bệnh tật. Và nếu ngươi chết khi số lần hồi sinh còn 0, đồng nghĩa với việc chết thật, linh hồn của ngươi sẽ biến thành một loài dã quái nào đó trên lục địa.
Celina nói thong thả như thể 3 cái mạng của mình cũng không cần. Bàng Thống nghe xong liền không tự chủ được nhìn những con Dê Trắng đang thư thái gậm cỏ gần đó.
– Làm sao biết được mình còn bao nhiêu lần hồi sinh?
Bàng Thống nheo mắt hỏi.
– Khi đạt cấp 20 hệ thống sẽ thông báo cho biết! Nhưng ta có thể tiết lộ một chút cho ngươi cái giá phải trả cho một lần hồi sinh!
– Thế nào?
– Giết BOSS, vượt phụ bản địa ngục và cướp lấy lần hồi sinh của kẻ khác. Thu thập đủ điều kiện cho một lần, ngươi sẽ được một lần hồi sinh.
Celina nói cho Bàng Thống nghe một trận mơ hồ, điều kiện là phải thu thập đủ ba thứ trên? Được rồi, cấp 20 mới biết thì tới lúc đó sẽ tự khắc biết, có hỏi cũng vô dụng.
– Bỏ qua đi, dù sao cũng không có chết liền được, ta mới cấp 7, còn rất trẻ và rất khoẻ.
Bàng Thống lắc đầu và hỏi tiếp:
– Có thể cho ta biết các người đi tới thôn của ta tìm kiếm viên phỉ thuý Nippur gì đó, nó có tác dụng gì không?
Đối với vấn đề này, Celina do dự một chút rồi vẫn nhẹ giọng nói ra:
– Nó là một siêu cấp thần khí: Phỉ thuý Nippur – Tín vật của Vua của các vị Thần sứ Nippur – Gilgamesh Sharian để lại. Tương truyền rằng người sở hữu viên phỉ thuý này sẽ có quyền năng để triệu hồi các thanh thần khí của các vị Thần Nippur ra để chiến đấu. Hơn nữa, nếu khảm viên phỉ thuý Nippur vào người, ngươi sẽ nhận được vô hạn lực lượng, có thể một mình đối chọi cả BOSS. Tuy nhiên tất cả chỉ truyền thuyết, truyền thuyết kể rằng, Vua Gilgamesh trước khi tử trận đã đem viên phỉ thuý cất giấu ở thôn tân thủ của những kẻ ngoại giới.
Bàng Thống gật gù khi nghe về viên phỉ thuý Nippur, thầm nhũ chờ tiễn con bé này đi thì phải tranh thủ trở về lục tung cái Lạc Gia Thôn lên. Thương gia Bàng Thống khá là tự tin vào chỉ số may mắn của mình a. Biết đâu nhà Yến cô nương hay nhà của muội tử nào đó cất nó thì thế nào?
Không được, khi về phải tranh thủ xét nhà các cô nương NPC này nha.
– Thật nực cười, nếu giấu trong thôn tân thủ của những kẻ ngoại giới thì viên phỉ thuý đó chắc chắn sẽ không bao giờ xuất thế mặc dù có kẻ tìm thấy!
Celina bỗng trêu tức nói.
– Có ý gì?
Bàng Thống lập tức nghi hoặc.
– Thôn tân thủ mấy ai có đi đến cấp bậc cao? Mà viên phỉ thuý đó nếu có thật thì nhất định sẽ được BOSS khủng trông chừng, sẽ không ai lấy được cho đến lúc rời thôn cả!
Celina lắc đầu. Cô không nói với Bàng Thống biết, có hàng tỷ cái thôn tân thủ mà chỉ có một cái trong số đó cất giấu viên phỉ thuý mà thôi. Không hiểu sao cái thôn của Bàng Thống bỗng nhiên thoát khỏi sự che dấu của hệ thống, bị đế quốc Norsengard tìm ra, vì thế mới có cuộc viễn chinh lúc trước.
– Cảm ơn ngươi hai ngày nay đã chăm sóc ta. Sau này nếu có rời thôn, hãy đến vương quốc Elyria, ta sẽ chiếu cố ngươi xem như phần lễ vật!
Celina nói xong liền đứng dậy rời đi, hướng hoang nguyên phía xa mà cất bước, sự việc lúc trước có lẽ cô không có ghi hận.
Bất quá Bàng Thống nghe xong lại càng u mê hỏi với theo:
– Cô không phải người của đế quốc Norsengard sao?
Nghe hắn hỏi, Celina đứng lại, mặt khẽ quay lại nhìn hắn và mỉm cười. Bàng Thống hơi đứng hình vì nụ cười đó, mắt xanh cùng mái tóc bạch kim, Celina quả thật đẹp như thiên thần, vừa quyến rũ lại vừa mạnh mẽ của một kiếm sư.
Chỉ thấy cái tên Celina trên đầu của cô bỗng biến mất, cũng không có tên khác thay vào, hẳn là chọn ẩn danh giống Bàng Thống.
– Ta là Eira, Eira Lorraine. Nhớ kỹ tên ta, khi đến vương quốc Elyria cứ hỏi tên ta thì người khác sẽ chỉ ngươi.
Bàng Thống trợn mắt. Mới đó đã thay quả tên rồi?
– Thế giới bên ngoài phức tạp và nhiều màu sắc hơn ngươi nghĩ, Bàng Thống, tạm biệt! À mà món quà cuối cùng đây, người của đế quốc Norsengard chẳng mấy chốc nữa sẽ đến đây báo thù và tìm kiếm nó đấy! Bảo trọng!
Lời cuối cùng ném ra, một đoàn sáng xuất hiện đem Eira bao phủ, nháy mắt sau đó, nàng tại chỗ biến mất.
– Hồi thành quyển trục?
Bàng Thống ồ lên, bất quá ngay sau đó nhớ đến cái gì nổi đóa mắng:
– Wtf! Quân khốn nạn kia lại tới?
Được, lần này thương gia Bàng Thống đã chuẩn bị sẵn sàng kỹ, Thần Ma sách còn đây, sợ lấy thằng nào đến!
Tà Giáo Tả Hữu Sứ vẫn có cái giá của nó a!
Bàng Thống lắc lắc đầu thanh tỉnh. Quá nhiều thông tin đổ vào một lúc khiến cái não hắn chạy muốn không kịp.
– Chuyện đến nước nào thì tính nước đó!
Bàng Thống quyết định như vậy. Sau đó liền nhìn lại bầy dê, sau hai ngày cần cù và may mắn, hắn đã kiếm được 7 miếng da, cộng thêm 2 miếng trước đó là 9 miếng, còn miếng nữa là hoàn thành nhiệm vụ.
Thời điểm này trời đang giữa trưa, bầy Dê Trắng đã làm mới xong xuôi, Bàng Thống rút Chiêu Hồng Thương ra tiến nhập bầy dê, tiếp tục một hồi tả xung hữu đột.
Cụ thể khoảng chiều chạng vạng, sau hai lần làm mới, hắn cuối cùng cũng tìm được miếng da cuối cùng. Kinh nghiệm cấp 7 dễ lên hơn một chút, 2 ngày fap quái cấp 6, cây kinh nghiệm của Bàng Thống đang là cấp 7 – 14%
– Xong nhiệm vụ!
Bàng Thống vui vẻ thét lên. Bốn ngày trần ai gian khổ, cuối cùng cũng xong!
Và cũng đúng lúc đó, thanh âm hệ thống bỗng nhiên vang lên, truyền khắp người chơi Lạc Gia thôn:
– Thương Thành VIP đã mở! Đại Sảnh VIP đã xuất hiện ở hạng mục hệ thống và các thôn làng, chức năng chuyển đổi thôn tân thủ đã mở, kính xin các lộ người chơi xem xét!
Thông báo này vừa nổ ra, quần hùng lập tức sôi trào, không khí náo nhiệt lập tức bao trùm.
– Thời đại mới đến rồi! Đã đến lúc công phá tân thủ thôn!
Đây là suy nghĩ chung của chúng người chơi. Dù sao, tiền cũng là một loại thực lực.
– Đúng là một loại thực lực!
Thương gia Bàng Thống lúc này khoé miệng giương lên, thời của Bàng Thương các Bàng Thống ta đến rồi!
– —
Sr mấy bác, hôm nay bận quá, nửa đêm mới ra chương. Để xem ăn cơm xong còn chức viết tiếp chương nữa. Nếu thiếu, chủ nhật sẽ bù.