Võng Du – T Bất Kiến T

Chương 22


Đọc truyện Võng Du – T Bất Kiến T – Chương 22

Lộ Viễn đánh xong mấy lần chiến trường, mới thấy Lý Kiêu lên mạng

Mỗi lần đều là Lý Kiêu chủ động đến nói chuyện trước, lần này Lộ Viễn tiên hạ thủ vi cường.

【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Anh vào tài khoản của tôi mở rương phải không?”

【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Không có biện pháp, hòn đá nhỏ là buộc định, chỉ có thể vào tài khoản của cậu giúp cậu mở.”

Lộ Viễn cảm thấy được mặc kệ mình từ chối Lý Kiêu như thế nào, hắn khẳng định vẫn là trước sau như một đi theo giúp, cho nên cứ theo hắn đi.

【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Cảm ơn.”

【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Không có việc gì a, tôi chỉ là sợ cậu vận may quá kém không biết phải lãng phí thêm bao nhiêu rương nữa mới có thể mở ra được đầy đủ đá cần dùng.”

【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “… Anh dùng bao nhiêu cái rương để mở ra được 200 hòn đá nhỏ ?”

【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “(≧? ≦)? Cậu ngày hôm qua trong túi đã có 86 viên đá nhỏ, tôi lại mớ thêm 120 cái rương nữa liền đủ.”

【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “…”

Không thể bùng nổ a! ! !

Dựa theo trình độ ngày hôm qua của Lộ Viễn, cậu ít nhất phải mở thêm 300 cái rương nữa mới có thể đủ…

Lộ Viễn cảm thấy được mình đã bình tĩnh được một chút, chính mình lại vi phạm lời dạy bảo của Phật tổ rồi, vì thế liền hỏi Dũng mãnh thiện chiến: “Muốn đi làm nhiệm vụ hằng ngày không?”

【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Cậu trước đem vũ khí thay đổi đi.”

Lộ Viễn ngẫm lại cũng tốt, cậu quả thật cũng kiềm chế không được.

Tinh luyện tảng đá xong liền tìm thương nhân thay đổi vũ khí, mang trên lưng thanh côn màu cam tên Bạch cốt toái vân, trong lòng Lộ Viễn vẫn là có điểm hơi kích động.

Kết quả Lý Kiêu phát qua một câu: “Sáng quá a, đáng tiếc cho dù kim quang lòe lòe cũng vẫn là gậy gộc.”

【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “= =# “

【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Hiện tại cường hóa nó lên phải không? Ta đi mua đá cho cậu cường hóa.”

【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Tôi có.”

Lộ Viễn không chỉ có đá ngũ hành là đá cần cho việc cường hóa, phụ ma,đá ngũ sắc cũng đều chuẩn bị tốt.

【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “… Cậu đi chùa một chuyến trở về liền trở nên giàu có a.”


Lộ Viễn không có hé răng, yên lặng mà cường hóa vũ khí của mình.

Vừa mới bắt đầu thực thuận lợi, đến lúc cường hóa từ cấp 7 lên cấp 8 chính là phải nhờ vào vận may, Lộ Viễn cường hóa vài lần đều không có thành công, lãng phí rất nhiều đá ngũ hành.

Lý Kiêu vẫn đứng ở bên cạnh nhìn cậu, nghĩ nghĩ, rốt cục vẫn là nhịn không được nói một câu: “Có tiền cũng không phải là xài như vậy a.”

【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “…”

【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Vẫn là cậu thoát ra đi, để tôi vào tài khoản của cậu giúp cậu cường hóa… Cậu rp (vận may) quá kém.”

【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “…”

Lộ Viễn cũng không biết làm sao như vậy… nhân phẩm của cậu trước kia vẫn bình thường a, sau khi cùng Lý Kiêu ở cùng nhau giống như là vận khí của cậu liền trở nên đặc biệt kém.

Cậu không phục lại thử thêm một lần, tiếp tục thất bại… oo.

Không có biện pháp, chỉ có thành thành thật thật thoát ra, để cho Lý Kiêu đến.

Sau khi Lý Kiêu lên tài khoản của Lộ Viễn, không cần phải nói một lần là thành công.

Lộ Viễn thật sự muốn hộc máu a.

Sự kiện làm ra vũ khí cam giải quyết thành công rồi, chính là vui vẻ khoái hoạt mà tham gia chiến trường cùng đánh phó bản ngày.

Nhưng là Lý Kiêu dần dần cảm giác không được thích hợp.

Trước kia Lộ Viễn là đẩy bước nào thì đi bước đó, muốn gọi cậu đi khó khăn vô cùng, nhưng hiện tại cậu suốt ngày xen lẫn trong chiến trường, so với ai khác đều tích cực chủ động hơn.

Trước kia Lộ Viễn rất ít lên game vào ban ngày, hiện tại mặc kệ Lý Kiêu khi nào thì lên, Lộ Viễn luôn luôn đều có mặt.

Hơn nữa cậu vĩnh viễn chỉ ở chiến trường…

Lúc đầu Lý Kiêu còn giận Lộ Viễn, tham gia chiến trường cũng không đợi hắn, kết quả Lộ Viễn tỏ vẻ sẽ bồi hắn đánh hết ba lần chiến trường, hắn liền an tâm, lại sau đó… Hắn phát hiện Lộ Viễn chỉ cần có thời gian liền đánh, tuy rằng hệ thống chỉ tặng phần thưởng cho người chơi khi tham gia ba trận  chiến trường đầu tiên, nhưng là Lộ Viễn đánh xong ba lần vẫn tiếp tục tham gia nữa.

(ba trận đầu tiên dù thắng hay thua người chơi cũng nhận được điểm uy danh, chiến giới, tiền vàng, bắt đầu từ trận thứ 4, chỉ khi hoàn thành nhiệm vụ ở mỗi chiến trường và giết được người bên phe địch mới nhận được điểm, mà số điểm này cũng rất ít. Cho nên phần lớn mọi người chỉ đánh ba trận đầu rồi thôi)

Lý Kiêu rất bội phục tinh thần như vậy… Cho dù hắn là một sát nhân cuồng cũng không tích cực kiếm điểm chiến giới như Lộ Viễn.

Bình thường đã là đánh như vậy, càng miễn bàn cuối tuần công phòng chiến, Lý Kiêu không thích đánh công phòng, hắn cảm thấy được xen lẫn trong đám người đánh boss giữ boss thực nhàm chán, hắn vẫn là thích chung quanh du đãng giết những người chơi đi lẻ.

Nhưng Lộ Viễn lại toàn tâm toàn ý kiếm điểm chiến giới, Lý Kiêu muốn kéo cậu đi giết người như thế nào cũng không được.

(tổ đoàn khi công phòng là nhóm 25 người, nghe theo sự chỉ huy mà đi đánh boss, thủ boss, chiếm điểm hồi sinh hay giết người. Mỗi lần giết được một người ở phe đối địch sẽ được một điểm chiến giới (người cùng phe mình giết được người mà mình đứng trong phạm gần đó cũng sẽ được một điểm), hạ được một boss phe địch sẽ được từ 50 đến 250 điểm chiến giới tùy từng boss)


Trò chơi Kiếm tam này, sau khi vào phe, mỗi phe đều sẽ có cấp chiến giới tương ứng (*), nếu mỗi tuần tích lũy đủ điểm chiến giới theo yêu cầu thì có thể tăng cấp chiến giới, cấp chiến giới càng cao thì có thể mua được trang bị càng tốt. Mà muốn tích lũy điểm chiến giới thì chỉ cần làm nhiệm vụ uy danh Đầm Hắc Long, tham gia chiến trường mỗi ngày cùng đi công phòng chiến vào cuối tuần là có thể tích lũy, hơn nữa mỗi tuần hệ thống sẽ lập ra bảng xếp hạng phe phái anh hùng gồm năm mươi người có điểm chiến giới tích lũy nhiều nhất tuần.

Kết quả ngày thứ hai vừa rồi công bố bảng xếp hạng, Lộ Viễn lại nằm trong nhóm 30 người đứng đầu.

Đúng là biến thái a… Lý Kiêu tự nhận không bằng.

Lý Kiêu biết Lộ Viễn là vì muốn mua trang bị mà phấn đấu, cho nên cũng không đi quấy rầy cậu, vì thế hắn lại nhớ tới thời điểm trước đây không có việc gì làm ở dã ngoại giết người.

Càng đáng buồn chính là trước kia còn có Oa oa không khóc đi theo hắn, hiện tại tên Oa oa không khóc đáng ghét này suốt ngày chỉ biết chạy theo sau mông của Loan câu.

Kết quả như vậy qua vài ngày sau, Lý Kiêu đi theo Lộ Viễn cùng nhau tham gia chiến trường đến vui vẻ, vì cái gì trước kia cảm thấy được ở dã ngoại giết người đùa vui hơn chứ, hiện tại trở nên như vậy mới thấy trước kia thật không có ý nghĩa…

Bất quá khi trang bị của Lộ Viễn tốt lên, bọn họ khi tham gia danh kiếm đại hội đã muốn không đánh 2v2 nữa, mà là tổ thêm Oa oa không khóc cùng Loan câu hai vú em, hơn nữa còn có Diệp Minh Liễu chơi phái Tàng Kiếm cùng nhau đánh 5v5.

Đội ngũ cố định, kỹ thuật cùng trình độ của mỗi người cũng khá tốt, làm cho Lý Kiêu cảm giác sâu sắc vui mừng.

Hơn nữa thời gian gần đây, Lộ Viễn cùng người trong bang hội tiếp xúc nhiều hơn, cậu không hề đối người trong bang không để ý tới, mà là sẽ ở kênh bang hội hỏi có người muốn cùng đi phó bản ngày, cùng đi chiến trường hay không.

Bang hội có tổ chức hoạt động gì, Lộ Viễn cũng lên yy nghe chỉ huy cùng tham gia, đương nhiên cậu không hề mở miệng nói chuyện, điểm ấy Lý Kiêu không quá vừa lòng.

Kỳ thật thanh âm của cậu nghe rất hay a…

Tám ngàn dặm đường lấy tốc độ kinh người trở nên cường đại, Lý Kiêu có loại tự hào giống như nhà có con đã trưởng thành, tuy rằng loại cảm giác tự hào tào lao này không biết từ nơi này mà tới.

Thời điểm Lộ Viễn thay được bộ trang bị phẩm chất 255, Lý Kiêu nhìn hòa thượng trước mắt, quanh thân áo cà sa, trên cánh tay đeo phật châu, pháp trượng kim quang lòe lẹt, rốt cục cũng có phong phạm của đại sư.

Lý Kiêu nhớ tới lần đầu tiên nhìn thấy Lộ Viễn thì cũng là như vậy, chẳng qua khi đó cậu mặc trang bị đánh phó bản, quần áo nhìn tổng thể là màu trắng, không phải như bây giờ là trang bị phe Ác Nhân Cốc có màu đỏ hệ xinh đẹp.

Lộ Viễn im lặng đứng đó không biết đang suy nghĩ cái gì, Lý Kiêu thật tình vì cậu mà cảm thấy cao hứng, nhịn không được đùa giỡn.

【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Đại sư, lần trước đánh Nhật luân sơn thành được  một nửa thì cậu liền vứt bỏ tôi.”

【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Chúng ta bây giờ đi tiếp.”

【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Hảo.”

Hai người tổ đội, bay đến cửa vào Nhật luân sơn thành, cùng nhau ngồi thuyền đi vào phó bản.

Nhật luân sơn thành vẫn là như vậy, biển lớn bao phủ, trăng tròn u ám, cái khác chính là tâm tình Lý Kiêu lần này rất tốt. Lần trước cảm xúc của cả hai đều có chút kích động, nói chuyện được một lúc thì Lộ Viễn đã thoát game, nhưng hôm nay bất đồng, hắn cảm giác được Lộ Viễn cũng thật cao hứng.


Tuy rằng Lộ Viễn không nói gì thêm, nhưng Lý Kiêu có thể cảm giác được.

Lần này Lý Kiêu vẫn là đi theo phía sau Lộ Viễn, để cậu tự mình động thủ, nhưng là lần này bất đồng với lần trước, trên đường đi Lộ Viễn cùng hắn giảng giải một ít về phó bản này.

【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “Nơi này phải khởi động cơ quan, trước kia đều là cho hòa thượng đi đầu, bởi vì hòa thượng có thể xác chết vùng dậy.” (có thể tự hồi sinh)

【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ân, tôi đi theo cậu rồi, đại sư.”

【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “Kỳ thật trước kia đánh phó bản này tất cả mọi người đều leo núi mà đi, bởi vì tiểu quái nhiều lắm, nhưng khi gặp trong đội có nữ nhân kỹ thuật không được tốt thì không đi một giờ sẽ không xong.”

【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Nga ~ vậy lúc đó cậu không nảy sinh tình cảm này kia sao?”

【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “…”

【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Oa, cậu trầm mặc chính là đại biểu cho chột dạ a, mau thẳng thắn thành thật khai ra, cậu đã lừa bao nhiêu nữ sinh nhà người ta rồi hả ?”

【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “A, đánh tới boss hai rồi, boss hai có tới hai con, nhất định phải đồng thời đánh chết cả hai mới được, nếu không sẽ reset máu.”

(reset máu: đánh đến gần cạn máu thì tự nhiên sẽ bơm đầy lại, đánh boss ngán nhất mấy cái này, máu một người trung bình khoảng 45 ngàn, trong khi máu boss thì tính bằng trăm, bằng triệu không a, đánh mấy phút mới đánh gần cạn máu thì nó reset đầy trở lại, phải đánh thêm mấy phút nữa…đau khổ=…= )

【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Không cần nói sang chuyện khác!”

Rốt cục đánh tới chỗ cao nhất ở Nhật luân sơn thành, đánh xong boss ba, Lộ Viễn vẫn tiếp tục đi về phía trước.

【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Đi đây vậy a”

【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “Còn có một boss ẩn nữa.”

Lý Kiêu đuổi kịp Lộ Viễn, Lộ Viễn bật nhảy vài cái, liền nhảy đến một tảng đá ngầm bên bờ biển.

【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “Ngã xuống chính là heo.”

Nói chưa dứt lời, Lý Kiêu lỡ tay thiếu chút nữa điều khiển không được, kết quả không nắm được khoảng cách mà ngã xuống một vách đá ngầm bên cạnh.

【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “Ân, là heo.”

【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ta sát, tôi còn chưa có ngã xuống đâu.”

【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “Ân, bất quá anh cũng sẽ không nhảy lên được, vẫn là ngã chết sau đó hồi sinh rồi trở lại đi.”

【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “… Ta sát.”

Chờ Lý Kiêu ngã chết về điểm hồi sinh sống lại, tân tân khổ khổ mà chạy về, liền thấy hòa thượng đang ngồi tĩnh tọa trên tảng đá ngầm, ánh trăng chiếu rọi khỏa đầu trọc của cậu, hình thành một cái vòng sáng…

Lộ Viễn đứng lên, gọi ra boss ẩn tàng.

Kết quả ở trước mặt Lý Kiêu xuất hiện một con rắn thật lớn, ước chừng cao chục mét, người chơi đứng còn chưa tới bụng của nó. Càng làm người ta ghê tởm chính là con rắn này có tới mấy cái đầu, từng cái đều đang mở miệng lộ ra hai răng sắc nhọn.

【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Bát kỳ đại xà?”


【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “Ân.”

Lý Kiêu ngửa đầu, nghĩ muốn đếm xem con rắn này thật ra có mấy cái đầu, kết quả còn chưa có đếm xong thì Lộ Viễn đã đem nó đánh chết.

Bộ dạng khủng bố như thế nào thì cũng vẫn là quái cấp 50… Vài cái liền chém chết.

Trên màn hình Lý Kiêu nhảy ra một cái thành tựu, phó bản này mới rốt cục coi như đi xong.

(thành tựu hay ẩn nguyên bí giám: khi lần đầu tiên bạn hoàn thành hoặc làm điều gì đó sẽ nhận được, như lần đầu tiên giết người, lần đầu tiên tham gia chiến trường, lần đầu đến nơi nào đó, lần đầu vượt bí cảnh nào đó, lần đầu hoàn thành cái gì mà không chết, hoàn thành nhiệm vụ trong vòng bao nhiêu phút, lần đầu đoạt cờ, lần đầu nói chuyện trên kênh phe, kênh thế giới, lần đầu gì gì đó…nói chung nó giống như đánh dấu lại hồi ức lần đầu tiên của bạn (hô hô). Nhận được đủ thành tựu chỉ định sẽ có được phần thưởng, đôi khi sẽ không có phần thưởng.) – cũng không cần ngạc nhiên a, game này nó rất biến thái nên cái gì cũng có thể xảy ra.

【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “Cỡi quần áo.”

Nói xong, Lộ Viễn liền cỡi hết quần áo.

【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “>///, chán ghét, cậu đùa giỡn lưu manh a.”

【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “… Cỡi quần áo sau đó tự tử quay trở về.”

【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “…”

【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Thiết, ca không hiếm lạ mấy người tiết tiền sửa trang bị.”

(khi mặc quần áo trên người mà chết thì sẽ giảm độ bền của quần áo, phải dùng tiền đi sửa)

Hai người đi ra phó bản, Lý Kiêu cảm thấy được hai người một đường đi một đường nói chuyện phiếm như vậy rất tốt, hắn còn muốn kêu Lộ Viễn dẫn hắn đem mấy cái phó bản cấp 50 cùng 70 đánh hết.

Kết quả Lý Kiêu vừa mới ra tới bến tàu (cửa vào phó bản này là ở ngay bến tàu), Lộ Viễn liền rời khỏi đội ngũ, sau đó Lý Kiêu nhận được lời mời tỷ thí của Lộ Viễn.

Người chơi game Kiếm tam này khi tỷ thí với nhau sẽ có một cây cờ cắm giữa hai người, lấy cờ này làm chuẩn, quy định tỷ thí nhất định phải trong phạm vi nhất định, rời khỏi tất bị phán thua. Cho nên mọi người bình thường đem tỷ thí đều kêu là cắm cờ.

Lý Kiêu nhìn thấy cây cờ của Lộ Viễn mới hết ngẩn người, sau đó liền nở nụ cười.

【 phụ cận 】 dũng mãnh thiện chiến: cậu đánh không lại tôi.

________________

Tại sao anh Kiêu lại may đến vậy aaaaaaaa, mình rất hiểu tâm trạng của anh Viễn vì mình cũng y như ảnh, vận may cực kém (@[email protected])

________________

Hiện nay có 13 cấp chiến giới (sẽ cập nhật sau)

Bát kỳ đại xà (hình này mình lấy trên mạng chứ mình tuy rằng đã đi qua phó bản Nhật luân sơn thành nhưng không biết con rắn này nó nằm ở chỗ nào a, bữa nào đi kiếm thử):

Chương 23

Đường Độc a (đẹp qué)

[email protected]#___#@__________


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.