Đọc truyện Võng Du Siêu Cấp Sát Thủ – Chương 11: Ta Có Thể Bay
“ Đội trưởng, kết bạn với tôi đi, lần sau đi phó bản mời tôi với” Nhiều người chơi xin kết bạn với Thành Nam, ai cũng ấn tượng với kiến thức uyên bác của hắn về các boss.
“ Ok, kết bạn đi” Thành Nam chấp thuận lời mời kết bạn của mọi người.
“ Ý, xem được thông tin thuộc tính của nhau rồi kìa, gì thế này, sao điểm thuộc tính của đội trưởng cao thế?” Nhiều người chơi kinh ngạc hỏi.
Thành Nam mở thông tin thuộc tính của mình lên, hắn rất hài lòng về điểm thuộc tính của mình do sở hữu Võ Thần Thánh Thể.
“Người chơi: Taolatrumcuoi
Sức mạnh: 36, Thông minh: 12, Sức sống: 36, Nhanh nhẹn: 117, Ma thuật: 9. Lực công kích: 391-429. Phòng ngự vật lý: 73, Phòng ngự pháp thuật: 29, Trí mạng…”
Thành Nam thử xem xét chỉ số điểm thuộc tính của Hùng Mập xem có khác gì của mình không.
“ Người chơi: Hungmap
Sức mạnh: 21, Thông minh: 9, Sức sống: 21, Nhanh nhẹn: 62, Ma thuật: 8. Lực công kích: 238-275. Phòng ngự vật lý: 43, Phòng ngự pháp thuât: 11, Trí mạng…”
“ Đại ca, điểm thuộc tính đại ca gần gấp đôi em luôn” Hùng Mập một mặt ghen tị khi Thành Nam sở hữu thể chất Võ Thần Thánh Thể.
“ Haha, ráng đi sau này tao kiếm thể chất tốt cho mày” Thành Nam truyền âm lại.
“ Thể chất của tôi tăng thêm điểm thuộc tính gấp đôi đó mà, haha” Thành Nam cười nói với cả đội.
“ Ê, trong game thông tin lên cấp 30 có chức năng cánh, thú cưỡi nè, đi mua một đôi cánh mà bay thôi, hahaha” Nhiều người nhận được thông tin từ trò chơi.
“ Hùng đệ, đi mua một đôi cánh thôi, tao cũng muốn thử cảm giác bay xem thế nào” Thành Nam nói với Hùng Mập.
“ Ok đại ca” Nói rồi hai người đi đến NPC bán cánh, cánh cấp 30 tên là Huy Hoàng trông khá đơn giản, Hùng Mập mua một đôi cánh chim màu trắng còn Thành Nam mua một đôi cánh màu đen, dùng ý nghĩ liên lạc với trò chơi yêu cầu sử dụng, sau đó hai người cảm giác như chính thân thể mình mọc ra một đôi cánh vậy, điều khiển khá dễ dàng.
“ Đại ca, em bay được rồi, hahaha” Hùng Mập vỗ vỗ đôi cánh, bay lên trên trời cùng Thành Nam, cả hai tỏ ra rất hí hửng.
“ Hahaha, quá đã” Thành Nam cũng một mặt phấn khích khi lần đầu tiên bay lượn.
Lúc này, bỗng nhiên máy chủ trò chơi thông báo một tin làm đám người chơi buồn bực.
“ Máy chủ thông báo, do tiếp nhận lượt người chơi quá đông, sau một tiếng máy chủ tạm bảo trì trong 3 giờ để mở rộng số kênh lên 9999 kênh, sau khi bảo trì xong một tiếng sẽ diễn ra hoạt động Lôi Đài Chiến toàn máy chủ, hi vọng các người chơi không bỏ qua hoạt động này” Máy chủ trò chơi thông báo.
“ Sắp bảo trì rồi đại ca ơi, mình đi làm nhiệm vụ tí rồi nghỉ thôi, em cũng cảm thấy hơi mệt” Hùng Mập truyền âm.
“ Ừ, đi thôi” Thành Nam và Hùng Mập liền lên thú cưỡi ra ngoài thành, cả hai đã mua thêm cho mình một con thú cưỡi Mạc Văn Báo cấp 30, con báo màu đen có viền vàng trên da trông khá oai.
Hai người nhận nhiệm vụ ra giết quái người đá Golem, những tên quái này nhìn có vẻ kiên cố nhưng cả hai với lực sát thương cao chỉ 3 nhát chém là một con quái vỡ tan tành.
Sau đó là nhiệm vụ giết người sói, tổ đội một số người chơi xung quanh nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ xong thì cả hai lên cấp 32.
“ Đại ca, năm phút nữa server bảo trì rồi, em đi nghỉ một lát” Hùng Mập nói.
“ Ừ, tao cũng out luôn, tối nhớ onl tham gia Lôi Đài Chiến nha mày” Thành Nam căn dặn.
“ Dạ em biết rồi” Hùng Mập đáp.
“ Bạn đang thoát khỏi trò chơi…5…4…3…2…1” Hệ thống game vang lên âm thanh.
Thành Nam quay trở về hiện thực, tháo mũ game ra, Thành Nam khá hồi hộp, hít một hơi dài để lấy lại bình tĩnh, Thành Nam như trong game điều khiển đôi cánh sau lưng thì trên lưng liền mọc ra đôi cánh màu đen, hắn thử vỗ vỗ thì rất nhanh bay lên chạm nóc nhà.
“ Haha, quá đã” Không ngờ cánh cũng có thể mang ra ngoài hiện thực, hắn sung sướng điên cuồng.
“ Ba, mẹ, ba mẹ đã chơi lên cấp mấy rồi” Thành Nam xuống dưới nhà, thấy ba mẹ hắn cũng vừa mới tháo mũ trò chơi ra.
“ Ba chơi tới cấp 11 còn mẹ con cấp 10 rồi, đã chuyển sang Tổ Long Thành, ba chơi Kiếm Khách mẹ con thì chơi Pháp Sư, nick trò chơi của con là gì để tí ba mẹ kết bạn” Ba Thành Nam hỏi
“ Nick con là Taolatrumcuoi, con chơi đến cấp 32 rồi, ba mẹ xem này” Nói rồi đôi cánh đen hiện ra sau lưng, bay lên không trung trong sự ngơ ngác của ba mẹ hắn.
“ Ba mẹ thấy chưa, con đã có thể bay rồi, hahaha” Thành Nam hớn hở khoe.
“ Tốt lắm, sau này cày cấp con nhớ bảo kê ba mẹ đó, người chơi đông quá ba mẹ giành quái thấy mà mệt luôn” Ba mẹ Thành Nam vui mừng khi thấy Thành Nam đạt tới cấp cao như vậy.
“ Đợi em về ba mẹ hướng dẫn nó chơi nhé, con đi ra ngoài chợ ăn hủ tiếu đây” Thành Nam nói rồi liền ra khỏi nhà.
“ Bà chủ, cho con một tô hủ tiếu nhiều bánh, nhiều hành” Thành Nam tới tiệm hủ tiếu hô.
“ Được rồi, có ngay” Bà hủ tiếu nhanh chóng bưng một tô hủ tiếu nóng hổi ra bàn Thành Nam.
Thành Nam rất nhanh ăn xong một tô hủ tiếu, hắn cảm thấy vẫn chưa hết đói nên gọi thêm một tô nữa.
Đang ăn tiếp thì bỗng nhiên phía xa, hắn nhìn thấy một thanh niên tầm hai mươi tuổi đeo khẩu trang giựt giỏ xách của một cô gái.
“ Cuớp, cướp” Cô gái hét lớn.
“ Xui cho mày rồi” Thành Nam buông đũa, chạy tới với tốc độ nhanh như gió làm tên cướp đứng từ xa nhìn thấy hoảng hồn, tên này liền trèo lên nóc một căn nhà, xem ra thân thủ tốc độ cũng khá nhanh.
“ Xem ra là người chơi Thiên Giới đây mà” Thấy đối phương có vẻ nhanh lẹ, Thành Nam liền hiểu, đây là một thanh niên dựa vào sức lực được tăng cường trong Thiên Giới mà đi cướp đồ người khác.
Thành Nam liền vận dụng cánh chim của mình, sải cánh hiện ra bay nhanh lên nóc nhà, tóm được tên trộm một cách bình thản, nhưng những người dân xung quanh kể cả tên trộm thì một mặt kinh hãi.
“ Thiên thần, thiên thần giáng thế” Nhiều người sợ hãi hô.
“ Không phải thiên thần…, là ác quỷ, thiên thần tại sao cánh lại màu đen” Một số người khác hiện lên vẻ sợ hãi trên mặt.
“ Mọi người bình tĩnh, tôi nghĩ đây là người chơi game Thiên Giới, mọi người không đọc báo à, game Thiên Giới có thể mang vật phẩm từ trong trò chơi ra ngoài hiện thực” Một ông chú trung niên nói.
“ Thiên Giới là gì, kỳ diệu vậy sao, tôi cũng muốn chơi” Nhiều người vẫn không kiềm được vẻ bất ngờ.
Thành Nam tóm tên trộm xuống, đi tới gần cô gái bị giật túi xách, trả lại túi xách cho cô.
“ Cám ơn anh, không có anh chắc em mất hết tiền và giấy tờ mất” Cô bé có khuôn mặt ngây thơ, một mặt sùng bái nhìn Thành Nam.
“ Không có gì đâu em, thấy chuyện bất bình phải ra tay thôi, em nên tìm mua mũ trò chơi Thiên Giới, nếu chơi lên cấp cao sẽ không sợ lũ cướp vặt này nữa” Thành Nam đưa ra lời khuyên.
“ Vâng, em sẽ mua một cái để chơi, cám ơn anh ạ” Cô bé hiện lên vẻ cảm động trên khuôn mặt.
“ Còn mày, đi đồn công an với tao, ỷ có chút sức lực mà đi ăn cướp hả” Nói rồi tóm cổ tên cướp, đi tới tiệm hủ tiếu trả tiền rồi đến đồn công an phường.
Đến đồn công an, Thành Nam nói với chú công an đang trực ở ngoài cổng.
“ Chú ơi, cháu bắt được một tên trộm mang đến đây giao cho các chú ạ” Thành Nam nói.
“ Thế à, được rồi cháu vào đi, để chú phụ cháu áp giải” Chú công an có vẻ bất ngờ, nhìn Thành Nam còn nhỏ thế mà bắt được tên này to con và nhìn lớn hơn cả hắn.
“ Công, có người bắt được ăn trộm mang tới công an này” hai người công an nói chuyện với nhau.
“ Chuyện là thế này chú ạ…” Thành Nam kể lại việc tên trộm giật túi xách.
“ Cái gì, cháu nói hắn là người chơi Thiên Giới?” Chú công an một mặt ngạc nhiên.
“ Đúng rồi, sao vậy chú” Thành Nam thắc mắc.
“ Xem ra đúng là như lời đồn a, chuyện là như thế này” Chú công an tên Công bắt đầu kể.