Võng Du Mục Sư Nghịch Tập

Chương 57: Vô tình được mỏ


Đọc truyện Võng Du Mục Sư Nghịch Tập – Chương 57: Vô tình được mỏ

Chiêu Thần nương theo đám đông đi đến hội cường hóa, đó là một tửu lâu nhỏ, bên trong đang có rất nhiều người chơi ra vào.

Chiêu Thần cảm thấy hơi tò mò, tọa độ thật có thể gia tăng xác xuất cường hóa trang bị sao? Hơn nữa, một tên mua thì những tên khác đi theo chỗ đó đập đồ chẳng phải là tốt rồi, cần chi phải vào mua thêm thông tin để tốn tiền như thế.

Nhìn thấy đám người chơi mang theo kích động đi ra khỏi tửu lâu, thái độ dường như sẽ cường hóa +3 +4 chắc chắn thành công vậy, Chiêu Thần càng sinh ra tò mò với hội cường hóa nhiều hơn, xem ra có chút tà môn.

Hắn bước vào bên trong, quan sát một vòng.

Bên trong hội cường hóa rất yên tĩnh, không có ồn ào như chợ đen bên ngoài. Chiêu Thần nhận ra ở đây không có lão bản chủ sự, chỉ toàn người chơi đang thì thầm với nhau.

Chiêu Thần không nhìn ra đâu là người của hội cường hóa, đâu là người mua thông tin. Dẫu sao hắn cũng là lần đầu tiên đi đến những chỗ này.

– Huynh đệ muốn mua tọa độ?

Đang lúc Chiêu Thần không biết phải làm sao, định bước ra ngoài thì một người chơi trung niên có tên Lưu Đại Hữu bỗng hướng hắn đi đến.

Lưu Đại Hữu cũng là một người bán tọa độ, nhìn Chiêu Thần trang phục cùng Lục Đạo Thể Thần Châu phía sau liền biết bất phàm, cho nên nhanh chóng tìm qua kiếm chút lợi ích.

– Ta chỉ muốn nghe một chuyện tọa độ cường hóa mà thôi, thật sự có thể gia tăng tỉ lệ thành công sao?

Chiêu Thần thấy Lưu Đại Hữu đi tới, cũng không ngại nói ra lý do tới của mình.

Hắn hoàn toàn không tin vào tọa độ, cường hóa thành công hay không đều có xác xuất rõ ràng, hệ thống ghi rõ ra đấy.

Cái gì mà tọa độ gia tăng xác xuất, cũng chỉ là lý do củng cố lòng tin thành công mà thôi.

Thành công hay không là do may mắn, không thể tự sắp đặt được.

Lưu Đại Hữu mắt đảo một vào, miệng cười hòa nhã, nói:


– Huynh đệ chắc lần đầu mới đến? Chúng ta hội cường hóa đưa ra tọa độ cường hóa đều có tính xác thực rất cao, mười người đập 6 người lên. Chỉ cần đi theo chỗ bọn ta đã cực khổ thu thập cùng nhức đầu tính ra tỉ lệ mà cường hóa, xác xuất nhất định sẽ gia tăng!

Chiêu Thần cười nhạt, nói cho lắm, chung quy cũng chỉ là nhờ may mắn của người chơi. Bọn này giả bộ như tìm ra tọa độ đập đồ để gia tăng xác xuất thành công, đánh trúng yếu điểm của tất cả người chơi, để người chơi yên lòng đến đó đập mà thôi, cũng không có nói gia tăng bao nhiêu xác xuất, bại cũng không có nói thường tiền, bởi bọn này chỉ nói gia tăng tỉ lệ mà thôi. Đập thành công hay không là chuyện của ngươi!

Một đám lừa đảo, miệng lưỡi linh hoạt, bất quá rất biết làm ăn! Dẫu sao cũng không có ai phạt hay bắt giam đi tù.

Lưu Đại Hữu thấy Chiêu Thần không nói, tưởng hắn đã động tâm, nên nói tiếp:

– Thế nào? Có muốn mua một tọa độ? Tọa độ mỗi chỗ đều khác, thay đổi liên tục, bọn ta rất vất vả mới tính ra được! Chỗ của ta còn có hai tọa độ cường hóa +4 cấp, huynh muốn mua hay không?

Chiêu Thần trong lòng cười thầm, giờ thì biết vì sao mỗi người chơi đều mua tọa độ khác nhau mà không đi cùng rồi. Nếu chỉ có một tọa độ duy nhất, đám người chơi đều tới chung một chỗ để đập đồ, bọn này làm sao làm ăn nữa a?

– Không cần

Chiêu Thần lắc đầu, trước khi rời đi ném cho Lưu Đại Hữu 100 KNB tiền phí nước bọt. Bảo hắn nghe theo mấy trò lừa đảo này sao? Đệ nhất cao thủ đâu phải người chơi thường mà sợ sệt đập đồ như vậy, thành hay bại đều có số cả.

Huống chi, kỹ năng [Thiên Mệnh Đế Vương] vẫn còn hiên ngang nằm đó!

Trong đầu Chiêu Thần bỗng sáng ra một điểm, trong lòng liền vui vẻ, trên đường đi lòng vòng chợt đen, hắn thông qua Vĩnh Kết Đồng Tâm Ngọc liên lạc với Tây Hạ.

– Vợ Tây Hạ ơi, em đang ở đâu rồi?

Đợi một lúc, chỉ nghe bên kia truyền tới một thanh âm.

– Hứ!

-…

– Em giận ta à? Ta xin lỗi mà, ta đi trước để không bị bang chủ của em phát hiện, ta bị phát hiện thân phận là phiền phức lắm


-…

Bên kia vẫn không có một tia hồi âm.

– Vợ?

Chiêu Thần trán đổ mồ hôi, lý do hắn nói là thật. Người chơi thường xung quanh nhìn hắn chỉ biết kinh ngạc, hâm mộ và ghen tị với trang bị bất phàm trên người hắn thôi, không có nghĩ nhiều, không có người chơi nào liên tưởng đến Mục Thần trong truyền thuyết, bởi chưa có ai nhìn thấy hình dạng của Mục Thần ra sao.

Còn giới cao tầng hai phe thì khác, đâu óc đâu giống người chơi thường, rất dễ đoán ra thân phận của hắn, cho nên hắn phải cẩn thận như vậy.

– Đã nói sáng đi chung, mở mắt ra lại mất tiêu

Qua một hồi, thanh âm u oán của Tây Hạ nhỏ bé truyền đến.

– Được rồi, cho ta xin lỗi đi mà, em đang ở đâu, ta đến bồi tội ngay?

– Người ta đang trên đường tới Tô Châu, đừng có mà lại gần cho mắc ghét!

Tây Hạ lần này lớn giọng hơn, thanh âm hờn giỗi, đanh đá khó gần. Chiêu Thần chép miệng, đâu còn cách khác, hắn đành nói:

– Vậy thì gặp em ở Tô Châu, à phải rồi, trang bị của em phẩm gì? Cường hóa cấp mấy rồi?

– Chi dạ, tính cường hóa giùm người ta hay sao đệ nhất cao thủ? Người ta đâu có nhờ?! Hứ!

-…

Chiêu Thần triệt để im lặng, thôi rồi, vợ bảo bối của hắn hơi có chút khó cưng nha.


– Tới đó tính sổ em! Dám chảnh choẹ với ta!

Chiêu Thần chề môi, hắn thấy mình nên dạy vợ lại mới được.

– Nhào vô!

Nào ngờ Tây Hạ miệng mũi hừ hừ, nào tỏ ra yếu thế, giọng điệu muốn cùng Chiêu Thần sống chết. Người ta biết anh chỉ có cái miệng thôi, dám làm gì ta liền không cho bóp mông nữa! Hừ.

– Con sao thế tiểu Hạ?

Tây Vọng Nguyệt thấy thái độ khác thường của Tây Hạ liền nhẹ giọng hỏi.

Tây Hạ cùng nàng và hàng chục thành viên tinh anh của Song Thế lâu đang cưỡi Dạ Hành Mã trên đường đi đến Tô Châu.

– Không có gì ạ, chỉ là chồng con đang ức hiếp con! Hic

Tây Hạ chề môi hồng, vô cùng ấm ức nói.

Tây Vọng Nguyệt mở to mắt, con bé này không ngờ còn công khai có chồng thoải mái trước mặt mình? Tây Vọng Nguyệt lắc đầu, người kia ất hẳn phải rất quan trọng với con bé lắm đây!

– Con có thể xem trọng mẹ hơn một chút được không con bé này

Tây Vọng Nguyệt bất đắc dĩ nói.

Chiêu Thần sau khi ngắt kết nối với Tây Hạ, hắn liền lắc đầu cười khổ, vợ hắn mà giận lên thì có chút khó tiêu.

Chiêu Thần đi vòng vòng khắp chợ đen, thu gom được tất cả 500 khối Tinh Thiết I. Cộng thêm 300 khối ban đầu, tổng cộng là hắn mua được 800 khối.

– Bất quá còn chưa đủ

Chiêu Thần lắc đầu, 800 khối cùng lắm là cường hóa hết trang bị +1 cho hắn mà thôi, hắn còn muốn cường hóa +2 +3, mà còn cường hóa cho vợ Tây Hạ nữa, nàng chắc hẳn cường hóa +3 rồi nhỉ? Để cường hóa lên +4 thì 800 khối này có chút không đủ nhét kẻ răng.

Có vợ là phú bà, cũng có cái khổ của nó!


Nhưng cũng không còn cách nào, ở khu chợ đen này đã không còn ai bán Tinh Thiết nữa, Chiêu Thần đành phải chạy đi mua Búa Cường Hóa, tốn thêm 100 KNB.

Sau đó mới bắt đầu khởi hành đến Tô Châu.

Chiêu Thần rất muốn cường hóa trang bị ngay, nhưng mà đợi ra dã ngoại rồi lại làm.

Tô Châu là một trong những đại thành thị của Thiên Mộng quốc, so với Thiên Long thành, có hơn chứ khôn kém.

Ở Tô Châu cũng có trụ sở của tất cả các bang hội lớn, người chơi đông đúc náo nhiệt.

Từ Thiên Long thành muốn chạy bộ đến Tô Châu phải mắc năm giờ, cổng truyền tống thì không có, như vậy mới khổ.

Nhưng Chiêu Thần không lo chuyện đó, hắn lấy tốc độ 4.000 điểm của mình chạy như bay trong rừng, đạo bào bay phần phật trong gió.

Guốc cây bên dưới phát ra tiếng cọc cọc êm tai cùng tản ra sắc xanh như nước động đẹp mắt.

Đang lúc di chuyển, trong thần thức rộng lớn do Tinh Thần 1M điểm nghịch thiên của Chiêu Thần, hắn phát hiện một viên Tinh Thạch to lớn hình thoi, đang lỡ lững trên không, phát ra ánh sáng xanh da trời đẹp mắt.

– Ồ?!

Chiêu Thần kinh hỉ, trên đầu viên Tinh Thạch khổng lồ đó có treo hàng chữ: “Mỏ Tinh Thiết dã ngoại”!

Là mỏ Tinh Thiết! Quá tốt rồi, đúng là đưa than sưởi ấm ngay trời tuyết rơi mà.

Phúc tinh rơi xuống đầu hắn rồi a!

Trước mỏ Tinh Thạch, Chiêu Thần nhìn thấy có một con bạch viên hình thể khổng đang đứng, Lv30. Con này là BOSS thủ hộ của mỏ Tinh Thiết nha, nhưng Chiêu Thần nào đặt vào mắt.

Hắn hướng mỏ Tinh Thạch đạp không bay đến, tốc độ nhanh phá gió.

Bản đồ này là Cổ Mộc Sơn, mỏ Tinh Thạch Chiêu Thần phát hiện nằm ở sâu bên trong cho nên không có ai phát hiện.

Tinh Thiết tới tay rồi, cường hoá thôi! Chiêu Thần hứng khởi cười lớn.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.