Võng Du Chi Trời Sinh Làm Thụ

Chương 52: Chờ mong gặp mặt


Đọc truyện Võng Du Chi Trời Sinh Làm Thụ – Chương 52: Chờ mong gặp mặt

Rốt cuộc thời điểm bận rộn thăm hỏi họ hàng đầu năm đã qua, Bạch Văn nhận được rất nhiều lì xì, dự định sẽ cất đi một ít để sau này lấy cái mà trang trải sinh hoạt. Ngụy Vũ Thông ở nhà của Chu Tiếu Đông đón năm mới, năm cũ đã qua, anh cũng định rời đi. Kết quả Chu Viễn lại mời anh ở lại đến khi khai giảng rồi cùng về trường với đám Chu Tiếu Đông, hơn nữa còn thể hiện mình sẽ coi Ngụy Vũ Thông như con ruột, lại bảo anh không cần ở đâu cả, mỗi kỳ nghỉ hoặc lúc không có việc gì thì cứ về nhà. Chu Viễn từ Bạch Văn biết được quan hệ giữa Ngụy Vũ Thông với người nhà không tốt lắm, hơn nữa ở chung một thời gian ngắn, tự nhiên ông cũng biết anh là một đứa trẻ tốt, Ngụy Vũ Thông thật lòng với con mình, Chu Viễn khó có được một lần hiểu lòng người như thế. Ngụy Vũ Thông cực kì cảm động, vành mắt đỏ au. Anh cũng không muốn xa Chu Tiếu Đông nên thuận theo ở lại luôn. Mùng sáu đầu năm, chỉ còn vài ngày nữa là về trường. Vì để Ngụy Vũ Thông hiểu về thành phố này hơn, Chu Tiếu Đông quyết định dẫn anh đi dạo. Bạch Văn cũng dẫn đám em trai em gái của mình đi chơi. Một cô bé đang học múa, lúc dạo phố cực thích một chiếc váy xinh xinh, Bạch Văn cũng ủng hộ, không hỏi giá tiền liền mua luôn. Có cái thứ nhất tất nhiên sẽ có cái thứ hai. Lúc về nhà tính toán lại tiền nong, Bạch Văn mới cảm thấy đau đớn trong lòng, từ đó cậu không bao giờ ra ngoài nữa, tình nguyện ở nhà chơi game. [Đội ngũ] [Chân Trời Xa Xăm Nơi Nao]: Mẹ ơi, một đôi giày được trang trí chút xíu mà những 1000J, đắt muốn chết! Từ khi thấy cách tiêu tiền như nước của Lộ Nam Minh, suy nghĩ của Bạch Văn đã thay đổi đến chóng mặt. Ngày trước khi chơi acc Nhiễu Chỉ Nhu, không chỉ lấy trang bị từ chỗ Ngụy Vũ Thông mà cậu còn nạp tiền để mua, mua một chút đồ linh ta linh tinh khác, hiện tại lại không ngừng trấn lột của Lộ huynh, người đã giết mình hai lần. [Đội ngũ] [Lộ Hướng Bắc]: -_-||| [Đội ngũ] [Chân Trời Xa Xăm Nơi Nao]: Chút nữa làm nhiệm vụ, không biết đôi giày này có thể trụ được đến lúc nào đây! [Đội ngũ] [Lộ Hướng Bắc]: ….. Tôi cho cậu tiền. [Đội ngũ] [Chân Trời Xa Xăm Nơi Nao]: ~(@^_^@)~ Lộ huynh, anh thật sự là người tốt. [Đội ngũ] [Lộ Hướng Bắc]: -_-||| Cậu thiếu tiền lắm hả? [Đội ngũ] [Chân Trời Xa Xăm Nơi Nao]: Không thiếu lắm. [Đội ngũ] [Lộ Hướng Bắc]: *gõ mõ* [Đội ngũ] [Chân Trời Xa Xăm Nơi Nao]: Khụ khụ, nuôi gia đình khó lắm! [Đội ngũ] [Lộ Hướng Bắc]: *nhướng mày* nuôi gia đình? [Đội ngũ] [Chân Trời Xa Xăm Nơi Nao]: Chồng tui tiêu tiền hơi hoang phí, cho nên tui phải học cách chăm lo cho gia đình, mà tiết kiệm tiền là bước đầu tiên. Lộ Nam Minh thấy những lời này thì sặc nước bọt. Trên màn hình, bàn phím bị nước bọt bắn tung tóe, Lộ Nam Minh nhanh chóng kéo khăn tay lau đi, khóe miệng hắn vẫn luôn treo nụ cười tà khí. Rất tốt, rất tốt. Quả nhiên là không ngừng khiêu chiến giới hạn cuối cùng của hắn! [Đội ngũ][Lộ Hướng Bắc]: a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a [Đội ngũ] [Chân Trời Xa Xăm Nơi Nao]: (⊙_⊙) [Đội ngũ] [Chân Trời Xa Xăm Nơi Nao]: Lộ huynh, đầu óc anh bị thoái hóa rồi hả? [Đội ngũ][Lộ Hướng Bắc]: Cậu cũng biết từ đầu óc thoái hóa, thật không dễ dàng. [Đội ngũ] [Chân Trời Xa Xăm Nơi Nao]: %>__


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.