Đọc truyện Võng Du Chi Tổng Tài Là Người Yêu – Chương 45
Trước khi tan tầm, Kim Tại Trung nghĩ không thể không trở về nhà được, tay của cậu tuy không tiện sinh hoạt, nhưng ở lại nhà Trịnh Duẫn Hạo lại càng bất tiện hơn… Cả ngày bị hắn động tay động chân không nói, buổi tối còn phải đề phòng liệu hắn có hóa thân thành sói vồ tới hay không. Còn nữa, đã vài ngày không chạm vào máy tính lên trò chơi thật sự là đã kìm nén hết mức rồi, cứ tiếp tục như vậy khẳng định mình sẽ là người đầu tiên vì không được chơi game mà thắt cổ mất.
Vì vậy gần đến giờ tan tầm, Kim Tại Trung hỏi xin Trịnh Duẫn Hạo lúc này đang thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra về: “Tôi muốn về nhà…”
Trịnh Duẫn Hạo khẽ khựng lại, liếc nhìn Kim Tại Trung: “Về nhà? Em như vậy về nhà làm cái gì?”
“Tay tôi đã đỡ hơn nhiều rồi… Quấy rầy anh mãi cũng rất bất tiện, hơn nữa… hơn nữa tôi chạy đến ở nhà anh sẽ bị người ta nói này nói nọ…”
“Đây có thể coi là lý do?” Trịnh Duẫn Hạo tiếp tục thu dọn, không chút do dự cự tuyệt nói, “Đợi cho bác sĩ nói tay em hoàn toàn OK anh sẽ suy nghĩ thả cho em về, còn bây giờ em có muốn cũng đừng mơ tưởng.”
Kim Tại Trung vừa nghe vậy, không cam lòng lập tức cãi lại: “Anh…anh đây là lộng quyền!”
“Hử? Nghe có vẻ quen tai.” Trịnh Duẫn Hạo nghiêng đầu ngẫm nghĩ.
“Bây giờ đã là xã hội pháp chế, anh không có quyền quy định hay bắt tôi sống ở đâu!”
“Người yêu của anh bị thương, anh thân là bạn trai không phải nên đưa người yêu về nhà chăm sóc hay sao?”
“Cái gì mà người yêu của anh… tôi… tôi còn chưa đồng ý nha!” Mặt Tại Trung mặt đỏ lên, hai mắt trừng to nhìn chằm chằm cái tên Trịnh Duẫn Hạo đang thản nhiên như không có chuyện gì kia.
Trịnh Duẫn Hạo mặc tây trang áo khoác, nhào tới ôm chầm bả vai Kim Tại Trung hướng vào trong lồng ngực: “Được rồi, chưa đồng ý thì chưa đồng ý, vậy anh đưa em về nhà em trước, lấy đồ dùng hàng ngày, miễn cho bị em nói anh là tên độc tài.”
Kim Tại Trung thấy khuyên bảo không có kết quả, đành phải phẫn hận quay đầu: “Anh đích thị là tên độc tài! Tên độc tài vạn ác!”
“Hửm? Anh là tên độc tài?” Trịnh Duẫn Hạo kéo theo Kim Tại Trung vừa đi ra ngoài vừa nói, “Anh còn chuẩn bị dẫn em đi ăn món Nhật, em lại nói anh là tên độc tài, hiện tại xem ra kế hoạch này không thực hiện được rồi, một lát đi mua mì ăn liền về ăn. Coi như anh chưa mời nhé.” Trịnh Duẫn Hạo lý lẽ mạnh mẽ nói năng hùng hồn tiện thể nhún nhún vai, trưng ra bộ mặt vô sỉ.
Kim Tại Trung nghe hắn nói vậy, vẻ mặt càng suy sụp càng lợi hại: “… Không được! Đi ăn món Nhật vẫn hơn!!” Có trời mới biết Kim Tại Trung đối với ẩm thực Nhật Bản có bao nhiêu ham muốn! Nếu bỏ qua cơ hội lần này không biết đến bao giờ tên phúc hắc Trịnh Duẫn Hạo này mới có thể đưa cậu đi ăn cái thứ đắt tiền muốn chết như vậy nữa!
“Anh đây không phải tên độc tài vạn ác sao?”
“Không không không! Anh là người tốt nhất trên đời, vừa đẹp trai cao ráo lại hào phóng, trên đời này không thể tìm được ai tốt hơn anh đâu!” Kim Tại Trung lập tức biến hóa thành bộ mặt nịnh nọt.