Đọc truyện Võng Du Chi Tối Cường Tiểu Đội – Chương 58
Áp lực thật lớn , Rex nắm chặt ma trượng trong tay nhanh chóng đi thêm trạng thái cho bạn đội . Bọn họ chỉ có 8 mà đối phương có tới 30 à không , đại khái 40 đi . Cầm lôi điện trên tay , mục sư cũng không có kỹ năng gì nhiều , may mắn là bên tổ của Tàn Thuốc có pháp sư , tạo ra trận ma pháp làm dịu đi khoảng không gian chật chội do nhiều địch nhân tiến tới
Đương nhiên , ngươi có pháp sư thì tưởng người ta không có hay sao ? Đáp án có hay không thì cũng phải bình tĩnh mà chờ đợi, giây tiếp theo ,bên cửa động bỗng hiện ra vài người , còn có cả thiên thạch cực lớn nữa . Vì thế pháp sư lúc nãy còn đang kiêu ngạo nay đã anh dũng hy sinh . Trong công hội chiến là không có cơ hội hồi sinh lại , một khi tử vong thì sẽ được truyền tống thẳng ra ngoài phó bản . Mặt khác cũng sẽ bị tổn thương hoặc tàn phế , vừa chữa khỏi tay hai vú em vừa chạy đi thêm huyết
Tất cả mọi người đều biết , tình huống này cũng không tốt , nhân số của đối phương làm cho bọn họ cảm thấy thật khó giải quyết , cho nên cảm giác như sắp thất bại
“Không thể như thế được !!! ” – Phong Tử một bên gào thét , một bên trốn tránh công kích ” Xuống lần nữa đi , cận chiến cũng muốn tới rồi ”
“Đã tới rồi … ” – Thanh âm tiểu Tra thản nhiên truyền tới , lúc này có một Chiến Thần chém về phía hắn . Lộn về sau xoay một vòng , giương cung , bắn , dùng lực siêu cường đem đối phương đẩy xa khỏi mình . Nhưng chính lúc này ngay phía bên trái có một tên hướng hắn đánh úp , băng trụ từ mặt đất vung lên ,lôi điện giống như một cây roi hướng hắn mà quấn . Không có chỗ trốn cũng không địa phương để trốn , đã thế lại còn thêm mấy người nhảy ra xoay vòng quanh hắn , mà lúc này máu của hắn chỉ còn có thể kiên trì được thêm một lần tập kích nữa mà thôi . Đương nhiên không khác với hắn ,lúc này tình huống của những người khác cũng không ổn , hơn mấy chục người đều bu vào một chỗ . Nói thật người đông như thế khiến Rex không thể nào nhìn thấy được mấy nhóm đồng đội kia
Bởi vì bận né tránh cho nên tiểu Tra cũng không có cơ hội công kích , hắn nghĩ bản thân hẳn là sẽ nhanh chóng bị giết cho nên xoay người hướng về phía lá cờ của đối phương mà bắn ra hàng loạt mưa tên , những cây tên màu vàng như mưtừ trên trời rơi xuống , ngay chính lúc này Thần Tiễn xinh đẹp đã biến thành một ánh sáng màu trắng rồi lóe đi không tung tích
“Treo ” – Đẩy bàn phím ra , Sở Tiêu Thiệu quay đầu nói với người bên cạnh
“Em sẽ lập tức tới tìm anh “- Vương Vũ Trạch nhìn màn hình , hai tay vẫn đang liến thoắt không ngừng . Nhìn thấy mưa tên màu vàng từ trên trời rơi xuống đánh lui những địch nhân xung quanh mình mà nở nụ cười ” Đây là anh hùng cứu mỹ nhân sao ? “
“Không , người sắp chết đang giãy dụa “
“Phốc ” – Vì một lời này mà Vương Vũ Trạch sơ ý để rung tay , kết quả cũng bị người giết thành bạch quang
“Sư phụ , nhìn không ra là thầy có thể vì tiểu Tra mà tự tử nha ! ” – Pháp sư dù sao cũng yếu hơn so với người khác , cho nên Hoa Hoa rất nhanh liền bị tiễn đi theo sau pháp sư kia ra ngoài . Hiện tại nàng đang ngồi xổm trong thành để đếm đầu người sống lại , vừa mới đếm tới tiểu Tra thì thấy sư phụ tò tò theo sau
“Anh ấy anh hùng cứu mỹ nhân , đương nhiên là tôi cũng di tử minh chí ” – Sau khi nói xong , Vương Vũ Trạch liền tháo xuống tai nghe , xoay sang ôm lấy cổ Sở sư huynh ‘bẹp’ hôn lên một cái . Dù sao hai người bọn họ cũng không phải trẻ con nhi đồng gì nên Sở sư huynh sau khi được hôn liền vui vẻ , ôm ngược lại đối phương hôn , nhất thời trong phòng bỗng toát lên không khí ngọt ngào
“Hội trưởng đã chết ? “
“Oa , chúng ta cướp được cờ rồi “
“Tranh thủ thời gian rút về “
“Con mie nó , tôi cũng treo ” – Đây là Phong Tử
“Hoa Hoa muội ~ Anh tới tìm em ” – Tàn Thuốc đương nhiên là cũng không chống đỡ được
Lúc này trận chiến đã tới hồi gay cấn , người của hai bên đã lấy được cờ của đối phương , nay đang ra sức chạy về thành của mình cho nên không thể tránh khỏi việc tàn sát lẫn nhau
Nhóm chủ lực của đã chết gần hết , kỳ thật là bên cũng vậy … Nhưng mà đây là cuộc đại chiến mấy chục người , cho nên không thể nào dựa vào kỹ thuật được mà là dựa vào vận khí . Nhân mã hai bên đều cầm được cờ của đối phương , không quá bao lâu thì gặp ngay tại trung tâm phó bản . Có thể lúc đoạt cờ thì rất thuận lợi cho nên lúc này mấy chục người đều đang nhìn chằm chằm nhau . cảm giác bây giờ thật sự tốt , mọi người đều tưởng tượng mình như PVP cao thủ
“Các anh em , giết bọn họ đoạt cờ trở về !!!!!! “
“Lên ! ! ! “
“Mục sư gia tăng cho tốt ! ! ! “
“Con mie nó , bảo vệ cờ thật kỹ “
“Nhiều người quá , đạp chết tôi rồi ! !! “
“Tôi cũng bị đạp a ”
“Kỹ năng mãn bình có hay không …. “
“Đệt mie , không phân biệt được ai hết “
“Ông đây bảo vệ cờ ! Mau mở đường cho ông … “
Trên kênh thế giới một mảnh khí thế ngất trời , mà rõ ràng hai người đảm nhiệm trọng trách quan trọng nhất lại … hạ YY , không biết là đang làm cái gì nữa . Hoa Hoa , Phong Tử , Tàn Thuốc mấy người bọn họ một bên chú ý theo dõi tình hình chiến trận , một bên chơi cờ phi hành trên QQ
3 phút sau , trên chiến trường thiếu mất một nửa địch nhân . 6 phút sau … Người bảo vệ cờ đã được thay đổi , trên chiến trường vẫn còn 1/3 địch nhân . GETOVER là người cầm cờ , mà tình thế trận chiến cũng bắt đầu hướng về nhóm Đánh tương du . GETOVER là Chiến Thần , còn nhớ rõ người kia không ? Đó chính là một trong số ít người đã đánh bại Rex đó . Tuy là nói nhờ vào vận may nhưng thực lực cũng chiếm rất nhiều . Có lẽ đám người gia nhập nhóm đa số là vì tùy tiện chọn đại một cái công hội mà vào , có khi là vì MM , có khi là vì chiêm ngưỡng ‘nhân yêu’ , có khi là bị quảng cáo hấp dẫn do hai tên Rex cùng Phong Tử cố tình can thiệp – mà hai cái tên đầu đàn này cùng có một đặc tính là không hề đứng đắn . Bởi vậy cho nên những người thần kinh yếu sẽ không trụ nỗi được ở đó , nhưng mà tính cách quái dị không có nghĩa là thực lực kém , vì thế còn có Tàn Thuốc , có GETOVER , đương nhiên còn có tên Ông đây giết mày nhược đến bạo a
Chiến Thần có tiếng là chạy nhanh ,chiến sĩ mà không xung phong thì không phải là chiến sĩ tốt . GETOVER từ lúc bắt đầu lấy được cờ là đã dốc hết toàn lực để chạy . Người nào có được cờ thì trên màn hình sẽ hiện lên một thanh kiếm màu vàng chạy theo thân ảnh người đó khiến cho mọi người chú ý , cho nên tên gia hỏa này là người đầu tiên bị truy giết . GETOVER hiểu được đạo lý này cho nên cứ chạy , ra sức mà chạy ,vừa chạy vừa né tránh công kích . Trong đội của hắn có 2 mục sư , vì thế một đường này liền biến thành thi tiếp sức . Cho dù hắn chạy nhanh cỡ nào cũng có người chặn đường công kích , vì thế 2 mục sư này vừa làm người mở đường vừa làm người tiếp ứng , thay phiên nhau phóng thích chữa trị , khiến cho GETOVER chạy quá nhanh cũng được hồi huyết
Mà nhóm tiểu tương du lúc đầu còn hỗn loạn nay đã biết thế nào gọi là phối hợp . Bộ phận chuyên trách cản trở người cầm cờ của đối phương, số người còn lại thì phụ trách công kích đám người cản đường GETOVER . Hai bên dần dần đánh ra phong cách , đánh ra phối hợp , đánh ra cảm giác . Cuối cùng hai bên đều ngang bằng thực lực , lúc GETOVER đem cờ đối phương cắm vào cửa thành của mình thì lúc này người cầm cờ của Tiểu Trong Suốt chỉ còn cách cửa thành mười dặm
“Ơoooooo “
“Thắng ! ! ! “
“GETOVER thật đáng kiêu ngạo “
“Ha ha tất cả là do công mọi người cùng cố gắng thôi “
Trải qua 15 phút chiến đấu , cuối cùng hai bên sống sót chỉ còn 6,7 người , đại bộ phận chủ lực đều đã chết , cho nên nói thương đả xuất đầu điểu* là có đạo lý mà . Tỷ như nói , Ông đây giết mày bên vẫn còn sống
*Thương đả xuất đầu điểu : Trừ phản loạn
“Sát Sát cư nhiên không chết ? “
“Ha hả , bất cẩn chạy nhầm mê lộ “
“… ” – Phong Tử không nói gì – ” Cho nên nói là lúc nãy cậu cũng không có thi đấu ? “
“Hình như là vậy ha hả ha hả ” – Trong thanh âm phảng phất vẻ vô tội cùng khờ dại ” Thật là ngượng ngùng quá “
“Ta phải kỷ luật nhà ngươi ! ! ! ” – Phong Tử hoài nghi , người ta thường nói ‘Kẻ ngốc có phúc của kẻ ngốc’ , cái loại lý luận ngu ngốc này cũng có tồn tại sao
Hoa Hoa tự đáy lòng cũng thật cao hứng , tuy rằng bọn họ cũng không được tác dụng gì ” Phong Tử đừng khi dễ Sát Sát , quá phận nhất chính là sư phụ và tiểu Tra hai người kia “
“Nói gì thì nói , hình như từ lúc hai người đó treo thì không còn thấy nữa “
“Không phải vậy chứ ” – Hoa Hoa nổi giận ” Làm hội trưởng mà cậu ấy đánh tới một nửa liền vô cớ biến mất ! ! ! “