Đọc truyện Võng Du Chi Thợ Săn Ác Ma – Chương 4: Có công đào rác, có ngày ‘lên hương’!
“Như thế nào cảm giác sau khi giết tên Biến Dị Sinh Hóa Chiến Sĩ kia, những tên gia hỏa gặp về sau lại càng lúc càng nghèo? Ảo Giác a…..” [ Sinh Hóa Chiến Sĩ: Huynh đệ, ngươi nha giết chết trưởng quan của chúng ta, hại chúng ta tháng này không có lương bổng, ngươi nói chúng ta sao có thể không nghèo? Ngươi quả thực là ác nhân lại đi cáo trạng trước a!]
Tiếp tục thâm nhập sâu vào ô nhiễm đất hoang, trong này quái mới sinh ra càng lúc càng mau, cũng may phần lớn đều tổ đội 3-4 con, cho nên lão Lý ứng phó coi như thoải mái.
Lại một nhát đem tên B cấp Chiến Sĩ tiêu diệt, không ngoài sở liệu của lão Lý, tên quỷ nghèo này một món trang bị cũng không có, đám người này cũng không biết khi còn sống một ngày có đủ ba bữa hay không đây.
Bị đả kích liên tục, lão Lý mang theo tâm linh chết lặng ngồi xuống bên cạnh một núi phế liệu lớn, từ từ khôi phục thể lực cùng HP, trong lúc nhàm chán không có gì làm, Lý Phong trông thấy bãi rác sau lưng ‘đồ sộ’ như thế, nhịn không được bắt đầu chuyển sang nghề ‘bới rác’.
“Bình sắt đầu, Monitor (màn hình), radio, pin mặt trời? Ân? Đây điện thoại di động? Lại có thể là… Nokia ? Đậu xanh rau muống, ai thất đức như vậy, bồn cầu cũng ném vô đây? Nên biết không có nó thì ‘đại sự’ không xong a?”
Lão Lý vậy mà càng đào càng hăng say, mà còn khoa trương không ngừng than thở cùng cảm thán, nếu lúc này có người đi ngang qua chỉ sợ sẽ cho rằng gặp phải một kẻ điên.
Đào được một lúc, Lý Phong phát hiện nơi này đồ vật thiên kỳ bách quái gì cũng có, làm hắn được mở rộng tầm mắt. Đào lấy đào để, lão Lý cuối cùng cũng phát hiện một cái tay nắm kim loại bị vùi lấp phía dưới đống phế liệu.
“Kháo, chẳng lẽ là đào được bảo?” Bỗng nhiên hiện lên ý nghĩ này, Lý Phong vội vàng đem đống phế liệu xung quanh dọn dẹp sạch sẽ, quả nhiên, chỉ chốc lát dọn dẹp liền lộ ra một cái nấp hầm.
Đem cái cửa kim loại mở ra, đại khái bởi vì nhiều năm không có mở, cửa kim loại này lúc mở ra liền phát ra những âm thanh chói tai. Náo động đến nỗi lão Lý thiếu chút nữa muốn đem cánh cửa kia đập phá.
Thật vất vả kéo ra, xuất hiện trước mắt Lý Phong là một cái thông đạo sâu xuống lòng đất, còn có cả bậc thang đi xuống. Đem Kích Quang Kiếm rút ra, Lý Phong cảnh giác tiến vào thông đạo. [Hệ Thống: phát hiện Di Tích Cơ Sở Nghiên Cứu Bí Mật số 5, điểm kinh nghiệm EXP 30000] nghe được thông báo của Hệ Thống, lão Lý biết rõ lần này thật sự là chó ngáp phải ruồi rồi.
Theo cầu thang đi xuống, thông đạo dần dần rộng ra, mà những cây đèn khảm hai bên thông đạo cũng tự động bật lên.“Tại sao ta cảm giác ta như lạc vào game Resident Evil nhỉ?” Đi tới đại khái khoảng ba phút, Lý Phong đã nhìn thấy phía trước có một cánh cửa hợp kim đang tự động mở ra.
Cẩn thận đi tới, hắn phát hiện phía sau là một đại sảnh rộng lớn, mà lúc này cánh cửa hợp kim sau lưng cũng ‘rầm’ một tiếng đóng lại, hơn nữa còn bổ sung thêm một tiếng ‘Tích’ làm cho lão Lý cuống cuồng.
Tuy đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng khi trông thấy cánh cửa sau lưng tự động đóng lại, lão Lý thực sự cảm thấy như rơi vào vực sâu vạn trượng.“Lão Thiên a, tại sao một người tốt như ta lại luôn dính phải xui xẻo vậy?”
Dù thử qua nhiều phương pháp [ đương nhiên kể cả cầm kiếm nện, đâm, chọc các kiểu ] nhưng cánh cửa vẫn y nguyên đóng chặt, lão Lý đã biết rõ muốn trở lại là không thể nào rồi. Đối mặt cái sự thật ‘tàn khóc’ này, Lý Phong bất đắc dĩ đành phải tiếp tục đi tới .
Đi vào trong đại sảnh, hắn nhìn thấy ở chính giữa có một cái bục bằng kim loại, trên đó chỉ có một cái khe rãnh, mà bên cạnh là một tấm card bạch kim.“Ta kháo, lộ liễu như vậy, kẻ ngu cũng biết phải làm thế nào.” Lắc đầu, Lý Phong cầm lấy card cho vào khe rãnh.‘Tích’ một tiếng, đại sảnh vốn chỉ có mấy ánh đèn bỗng nhiên sáng bừng lên.
Phía trước bục kim loại liền hiện ra hình ảnh của một lão đầu áo trắng, “Chúng ta thời gian trước lấy được một thần bí giới chỉ, mấy trăm nhân viên chúng ta ngày đêm không ngừng nghiên cứu, rốt cục đã có một chút thành quả, đồ vật này không thể giải thích bằng khoa học được, trên mặt nhẫn có khắc một đồ án phát ra lực lượng kỳ quái , mà chúng ta lại không thể hiểu được. Nó tương tự như giáp cốt văn được sử dụng thời nguyên thủy, theo chúng ta suy đoán thì nó không phải là sản phẩm của khoa học, có thể là một đồ vật của văn minh Truyền Thuyết!”
Nghe được lời của lão đầu, Lý Phong kinh ngạc, chẳng lẽ lại nơi này là một nơi nghiên cứu chế tạo trang bị? “Chúng ta đã thử dùng nhiều để kích thích giới chỉ, nhưng phát hiện ra căn bản là không có cách nào khu động nó, thậm chí không có lấy nửa điểm tác dụng, ngược lại một viên năng lượng thạch chưa qua tinh luyện lại có thể gây ra phản ứng, thật sự là lạc trong bóng tối thì không thể thấy lối ra ở ngay bên mình a.”
Lúc này hình ảnh đột nhiên biến mất, đến khi lão đầu xuất hiện trở lại, dáng vẻ lại cực kì khẩn trương: “Không biết nguyên nhân gì, giới chỉ phát sinh dị biến! Một lượng lớn sương mù màu đen theo trên mặt nhẫn toát ra, ai đụng phải đều bị biến đổi, không còn kịp rồi, ta muốn đem cơ sở nghiên cứu này hoàn toàn phong bế lại, tấm card ghi chép này ta sẽ nhờ thủ hạ đem tới đại sảnh trung tâm, khi bộ đội Liên Bang đến thì có thể tiếp thu được tin tức, khi đặt tâm card này vào rãnh, phong tỏa sẽ được giải trừ! Nhớ kỹ, Giới chỉ ở dưới tầng ba của sở nghiên cứu, nhất định phải lấy về!”
Khi lão đầu nói xong câu này, đại sảnh vang lên một tiếng ‘Két sát’, mà đèn báo hiệu phía trên cánh cửa cực lớn đối diện Lý Phong cũng từ màu đỏ chuyển sang màu lam, dần dần mở ra.
Quay đầu lại nhìn cánh cửa lúc nãy đi vào một chút, đèn báo hiệu vẫn đỏ tươi phảng phất như nói với lão Lý “Ngươi nha đừng nghĩ tới trốn, nhiệm vụ này ngươi nhất định phải làm rồi!”, đường lui hoàn toàn bị chặt đứt, Lý Phong chỉ còn có thể mang theo khí thế ‘Tráng sĩ một đi không trở về.’ bước về phía trước.
Bước qua cánh cửa lớn, hắn phát hiện lối đi phía trước có vô số thân ảnh mặc đồ trắng. Chậm chạp di động, cơ nhục toàn thân hư thối, trông thấy lão Lý liền phát ra từng tiếng hừ hừ rồi kéo đến, đủ loại này dấu hiệu đều nói cho hắn biết rằng: đám bọn họ, nhất định là fan Resident Evil rồi, nên chắc chắn sẽ…nhập vai rất chuẩn!
“Kháo, tổ tiên cái trò chơi này, đúng là không giống với ai, ngươi nhìn cái gì, hàm răng đều rơi sạch không còn một cây còn muốn cắn ta. Kháo, cái tên vóc dáng rất khá, tên kia, ngươi đó, bộ dáng khó nhìn quá.” Lão Lý cái tên ngu ngốc này trông thấy một đoàn zombie không có chút sợ hãi nào, ngược lại đối zombie còn bắt đầu bình phẩm từ đầu đến chân.
Những tên này gọi là [ thi hóa nghiên cứu viên ]. Trông thấy một đám zombie hướng mình đánh tới, Lý Phong không chút hoang mang nghênh tiếp, nói thật zombie trước mắt ngoại trừ số lượng có chút nhiều, bộ dáng khó có chút khó coi, tiếng kêu có chút đáng ghét, còn lại căn bản là không có cái gì tạo thành uy hiếp đối với lão Lý. Động tác thì chậm chạp, không có quy luật chút nào, mù quáng tiến về phía trước, để cho Lý Phong chém giết cực kỳ nhẹ nhàng.
-5734, -5980 từng trị số màu vàng không ngừng bay lên, đây hoàn toàn là một màn chiến đấu không cùng cấp bậc, zombie trong mắt Lý Phong không khác gì một tấm bia sống, mà kiếm trong tay hắn cũng như là đang gặt lúa vậy, trong khoảng thời gian ngắn, trong sở nghiên cứu đầu người bay đầy trời, tuyệt đối là cảnh 18 trẻ em cấm nhìn!
[Hệ Thống: Đẳng Cấp thăng lên 31] mấy cái xác bỏ đi này vậy mà không bạc đãi Lý Phong, kinh nghiệm đạt được lên đến 8500. Mà Lý Phong chẳng những thăng cấp, thậm chí ngay cả danh tự cũng được tẩy trắng .
“Chết tiệt, Lão tử đến cùng chém bao nhiêu con rồi? Vậy mà lại thắng cấp ? Xem ra nơi này điểm kinh nghiệm thiệt rẻ tiền a.” Chứng kiến chính mình thăng cấp , Lý Phong cảm khái nghĩ.
Nhìn xem trên mặt đất, gần trăm con Zombie vậy mà rơi ra không ít tiền lẻ, còn có hai kiện trang bị, nhanh nhẹn nhặt lấy đồ đạc, lão Lý mừng rỡ cười không khép được miệng. “Quả nhiên vẫn là giới tri thức có ‘tiền đồ’ hơn a, nhìn xem bên ngoài những tên kia một thân lực lưỡng vậy mà không có nổi 10 đồng, người so với người đúng là tức chết mà.” Hừ hừ vài tiếng, Lý Phong bắt đầu xem xét hai kiện trang bị mới tới tay này.
Nghiên cứu viên Thủ Sáo(bao tay) [ Sinh hoạt trang bị ][ Cần giám định ]
Khuyên tai thủy tinh[Loại trang trí][ vật phẩm trang sức ][ Cần giám định ][ hạn chế: Nữ sử dụng ]
Trông thấy là hai kiện này không phải là trang bị chiến đấu, Lý Phong biết lụm đồ còn phải nhờ vào nhân phẩm mới được, tuyệt đối không thể cưỡng cầu , sinh hoạt trang bị nếu như thuộc tính tốt mà nói, giá cả sẽ cao khó có thể tưởng tượng, mà khuyên tai thì xác định là được giá rồi, dù sao thì trang sức do NPC bán ra đều là đồ trắng cả , mà đôi khuyên tai này rõ ràng là có kèm theo thuộc tính!
Nhặt hết mấy trăm Bạch Tinh tệ cùng tầm mười lọ dược tề trên mặt đất, trong đó để cho lão Lý cao hứng nhất chính là có hai bình Sinh Mệnh dược tề cùng một lọ Chiến Thần tửu. Sinh Mệnh dược tề thì khỏi phải nói , có một lọ là nhiều hơn một cái mạng, mà Chiến Thần tửu thì là có thể lập tức tăng phúc này nọ, trên thị trường thấp nhất cũng đến 6 Lam Tinh tệ một lọ.
“Ai, đẹp trai đẹp trai luôn gặp may, vận khí đến rồi không thể cản, không trâu bắt chó đi cày không cần sầu, nghiên cứu viên tiên sinh đưa đồ lại đưa tiền. Ân, xem ra ta rất có thiên phú của Lý Bạch nha, có thể tùy tiện xuất khẩu thành thơ tốt như vậy, ha ha ha!” Nếu như có Lý lão sư ở đây, chỉ sợ cũng bị cái tên gia hỏa không biết xấu hổ này chọc tức đến thổ ba lít máu. {editor: cái này cũng tính là thơ thì ta nổi tiếng lâu rồi!}
Ngồi hồi phục thể lực một chút, Lý Phong lần nữa tiếp tục ‘hành trình’ , nếm được một chút ngon ngọt lão Lý liền quên mất lúc đầu vô cùng phiền muộn vì ‘lạc’ vào chỗ này, ngược lại là rất hưng phấn cùng kích động, thậm chí còn ước gì lại có thêm một đoàn ‘bia ngắm’ nữa để cho hắn hành hạ, tốt nhất là kéo đến một lữ đoàn.
Nhưng lần này máy chủ dường như cũng không nghe thấy lão Lý cầu nguyện, có lẽ là căn bản chẳng thèm để ý đến tên vô lại này, zombie cũng không một móng, Lý Phong tiến lên với lộ trình dị thường ‘bằng phẳng’. “Xem ra đúng là bị ta đưa tiễn hết rồi a.” Hắn ngẫm nghĩ, lại đi qua một cánh cửa tự động, Lý Phong nhìn thấy một cái thang máy dùng để đi xuống dưới.