Đọc truyện Võng Du Chi Thợ Săn Ác Ma – Chương 31: Tập kết
Chừng mười phút đồng hồ sau, Đông Phương Vân rốt cục cũng xuất hiện trong tầm mắt của lão Lý, còn có cả Tinh Mộng đi bên cạnh. “Tiểu tử, trang bị mới không tồi, còn mang cả mặt nạ, sợ người ta đuổi giết sao?” Tinh Mộng vừa nhìn thấy Lý Phong liền lập tức châm chọc vài tiếng.
Trông thấy hai người lại nồng nặc mùi thuốc súng, Đông Phương Vân liền vội vàng tiến lên ngăn cản, khuyên can mãi mới khiến cho Tinh Mộng kiềm chế lại. “Đúng rồi, ngươi định mang bọn ta đi nơi nào luyện cấp?” Vì để tránh cho hai người tiếp tục đấu khẩu, Đông Phương Vân vội vàng chuyển chủ đề.
“Bằng hữu của ta phát hiện một cái thông đạo bí mật đi vào Phong Linh Cốc, ta vừa rồi cũng có hỏi qua bọn hắn, bọn hắn đồng để cho ta mang hai ngươi đi vào trong đó.” Lý Phong nói.
Ba người cùng nhau đi tới Phong Linh Cốc, Đông Phương Vân cùng Tinh Mộng thấy được chỗ luyện cấp hoàn hảo như vậy đều rất hưng phấn, vì vậy cả ba liền quyết định ở chỗ này “phấn đấu”.
Liên tiếp hai ngày thời gian, ngoại trừ lúc đến trường cùng đi ngủ ra, ba người đều ở nơi này chăm chỉ cày cuốc, mà Tinh Mộng cùng lão Lý vốn như lửa với nước cũng hơi chút giảm bớt, tuy nhiên hai người vẫn thường xuyên đấu võ mồm với nhau.
Mà hai ngày này thu hoạch lớn nhất chính là Đông Phương Vân từ cấp 44 thăng lên 45, điều này làm cho ba người rất cao hứng.
“Thế nào? Ngày mai là thứ bảy, tiếp tục đánh quái hay là làm gì khác?” Lý Phong hỏi. Đông Phương Vân đang chuẩn bị trả lời, bỗng tiếng thông báo của Hệ Thống vang lên
[Tất cả người chơi chú ý: Vạn năm trước, vào thời kỳ Thái Cổ, Bà La Thác Tư tộc tiến vào đại lục, nền văn minh của bọn hắn cực kỳ tiến bộ, sức chiến đấu của mỗi người đều không tầm thường nên được mọi người xưng là Thần Tộc. Nhưng Thần Tộc lại tham lam ra sức đàn áp nô dịch nhân loại, cuối cùng 108 cường giả Á Thần nhân loại hợp lực phát động bí pháp, đem Thần Tộc vĩnh viễn phong ấn lại.]
[ Thái Cổ văn minh kết thúc, văn minh Khoa Học Kỹ Thuật ra đời. Mấy trăm năm trước Chính phủ Liên Bang phát hiện Phong Ấn Di Tích, trong lúc nghiên cứu vô tình làm cho phong ấn bị hư hại. Tuy Liên Bang sau đó đã tận lực sửa chữa nhưng phong ấn vẫn dần suy yếu. Hiện tại, phong ấn đã không chống đỡ được nữa, Thần Tộc sắp phá phong mà ra.]
[ Châu Á Chiến Khu Nhiệm Vụ vòng thứ nhất: ‘Phòng Ngự Thần Tộc Tiến Công’. Thủ vững Nam Bộ khu Thần Phong Thành, Bạo Phong Thành, Liệt Phong Thành, Cuồng Phong Thành, Phong Vân Thành, Lôi Vân Thành. Bắc Bộ khu Cự Thần Thành, Xích Viêm Thành, Hàn Băng Thành, Cuồng Lôi Thành, Cự Thạch Thành, Đại Địa Thành. Mỗi một tòa thành bị công phá, điểm tích lũy Quốc Tế -1, mỗi tòa thành thủ vệ thành công, điểm tích lũy Quốc Tế 1. Ngươi chơi tham gia thủ thành thành công sẽ được ban thưởng xứng đáng.]
[3 giờ sau Thần Tộc sẽ phát động tấn công, xin mời người chơi trong thời gian này tiến vào tòa thành muốn phòng thủ. Người chơi phải qua kiểm tra đánh giá lực chiến mới có thể tham gia.]
Nghe Hệ Thống thông báo xong, lão Lý không nói gì trực tiếp xoay người kéo Đông Phương Vân cùng Tinh Mộng chạy đi.
Tinh Mộng hồi phục tinh thần lại trước tiên, lập tức bạo nộ nói: “Xú tiểu quỷ, muốn chiếm tiện nghi à, cũng không nhìn một chút Cô Nãi Nãi ta là ai?”
Chứng kiến Tinh Mộng tức giận, lão Lý nói: “Người tham gia phòng ngự thành khẳng định là sẽ giới hạn số lượng, nếu không nhanh lên sẽ không kịp!” Nghe lão Lý giải thích, Tinh Mộng liền kéo lão Lý lại: “Chạy bộ tới đó dù tới kịp cũng chết vì mệt, chúng ta có xe.”
Sau khi nói xong Tinh Mộng lập tức lấy ra một viên ngọc trai, ném mạnh xuống đất. Một cỗ sương mù bay lên, một chiếc xe thể thao liền xuất hiện trong mắt ba người.
“Đứng ngốc ra đó làm gì? Nhanh lên xe a.” Chứng kiến lão Lý trợn mắt há hốc mồm, Đông Phương Vân hé miệng nói. Quả nhiên không hổ là vật phẩm xa xỉ, chẳng những thoải mái, hơn nữa tốc độ còn rất nhanh.
Qua chừng hai mươi phút, ba người đã tới bên ngoài Bạo Phong Thành, lúc này có một lượng lớn người chơi muốn tiền vào thành, nhưng trước cửa thành lại có mấy chục binh lính Liên Bang đang đứng, chỉ có thông qua kiểm tra chiến lực xong mới có thể tiến vào trong.
“Đi thôi.” Lý Phong mang theo hai người lách vào đám người, binh sĩ gác cổng vừa nhìn thấy lão Lý, lập tức liền hướng hắn chào một cái, nói: “Thiếu úy, cảm tạ ngài đến giúp sức chống đỡ ngoại địch tấn công, mời vào!”
Sau khi lão Lý cùng Tinh Mộng tiến vào trong, Đông Phương Vân lại bị cản trở ở bên ngoài. “ ‘Ngu Mỹ Nhân’ tiểu thư, chiến lực của ngươi không đạt tiêu chuẩn, không thể tiến vào thành, xin lượng thứ!”
Nhìn thấy Đông Phương Vân bị ngăn cản ở bên ngoài chân tay luống cuống, lão Lý lập tức đi đến bên người binh sĩ, nói nhỏ: “Nàng là ta đặc biệt mời về trợ giúp, ngươi dàn xếp một chút đi.” “Nhưng mà …” “Không cần nhưng mà, dàn xếp thoáng một phát thì tốt rồi, dư ra một người cũng không ai biết đâu. Xin giúp đỡ a.”
“Vậy…cũng được, ta sẽ phá lệ một lần.” Rốt cục, thủ vệ mặt mũi tràn đầy khó xử cũng đáp ứng. “Cám ơn huynh đệ.” Lý Phong nói với thủ vệ xong liền vội vàng đem Đông Phương Vân kéo vào.
“Ngươi đến cùng dùng phương pháp gì? Ta không biết NPC cũng có thể thương lượng. Chẳng lẽ ngươi …hối lộ? Nhưng nhìn ngươi thế nào cũng không giống dạng người có tiền a.” Tinh Mộng tràn đầy kinh ngạc nói.
“Kháo, nếu không phải lão tử hoàn thành một cái nhiệm vụ, được nhận danh hiệu Liên Bang Thiếu úy, có thể cùng hắn nói điều kiện sao? Nếu vừa rồi là ngươi, chỉ sợ đã bị hắn đâm cho một thương.” Lão Lý nói thẳng.
“Tiểu tử ngươi buổi sáng không đánh răng sao? Nếu không Cô Nãi Nãi hiện tại giúp ngươi một chút, đánh cho ngươi răng rơi đầy đất!” Nghe được lão Lý nói Tinh Mộng lập tức phát hỏa.
Chứng kiến hai người lại phát tác, Đông Phương Vân lập tức đau đầu vô cùng. Nàng hiện tại thật vô cùng hoài nghi hai người này kiếp trước có phải là oan gia hay không, kéo tới kiếp này không cãi nhau thì không thấy thoải mái.
Gian nan kéo hai người ra, ba người lúc này mới có nhìn xung quanh thành một chút. Mọi người ai nấy đều võ trang đầy đủ, đi được vào thành chỉ sợ thấp nhất cũng 46 47 cấp, nhóm người ở cấp độ này hiện tại cũng xem là tầng lớp trên rồi.
“Vô Phong tiên sinh?” Một giọng nữ ôn nhuận truyền vào tai lão Lý, nhìn lại, hắn phát hiện ra người gọi mình không ai khác chính là Vân Đạm Phong Khinh của Mân Côi chiến đoàn.
“Vân đại tỷ, đã lâu không gặp.” Nhìn thấy người quen, lão Lý liền cao hứng chào hỏi. “Ngươi thật là, ở đâu tìm ra một cái mặt nạ quái dị, ta thiếu chút nữa là không nhận ra ngươi .” Sau khi nói xong, nàng lại thâm ý liếc qua Đông Phương Vân cùng Tinh Mộng, nói: “Vô Phong tiên sinh thật đúng là rất giỏi a, ở đâu cũng đều có mỹ nhân làm bạn.”
Nghe được Vân Đạm Phong Khinh trêu ghẹo, lão Lý liền lúng túng giải thích: “Cái này… vị này chính là ‘Ngu Mỹ Nhân’, bạn cùng lớp với ta, còn vị này … quên đi, nàng ta là vai phụ, người qua đường thôi.”
“Ngươi … ta giết ngươi tên tiểu tử thúi này!! Dám nói một Ôn Nhu Vô Song Phong Hoa Tuyệt Đại mỹ nữ ta là người qua đường!!” Chỉ thấy Tinh Mộng lập tức đem ngân thương rút ra, muốn bổ nhào qua đem lão Lý tại chỗ đuổi giết, mà lão Lý cũng rút kiếm ra bộ dạng sẵn sàng tiếp đón.
Hành động của hai người lập tức lại làm cho Đông Phương Vân đau đầu, gắt gao ôm lấy Tinh Mộng không cho nàng chạy qua bên lão Lý, mà Vân đạm Phong Khinh cũng có chút không nói nên lời.
“Vân tỷ, cuối cùng cũng tìm được ngươi rồi!” Một tiếng gọi vang lên, Vân Đạm Phong Khinh quay người lại nhìn, chính là Liễu Tình Tình đang dẫn đầu chúng nữ đi tới.
Nghe thấy giọng nói của Liễu Tình Tình, Lý Phong liền có chút run nhẹ. Thu hồi trường kiếm, lão Lý đi đến phía trước, cười nói: “Đã lâu không gặp, ngươi … gần đây vẫn khỏe chứ?”
Liễu Tình Tình đã sớm nhìn thấy lão Lý , thấy hắn đi tới chào hỏi, nàng liền cúi đầu, xấu hổ “Ân” một tiếng. “Ta đã gặp Nhất Kiếm Phá Thiên Kiêu, hắn nói hắn là ca ca của ngươi, cái kia … chính là…” Nguyên bản lão Lý mồm miệng lanh lợi cũng không biết vì cái gì hôm nay lại trở nên lắp bắp .
Chứng kiến lão Lý cùng một mỹ nữ nói chuyện mập mờ, mà biểu muội mình trên mặt lại có vẻ ảm đạm, Tinh Mộng lập tức liền không nhịn được. Lôi kéo Đông Phương Vân đi tới bên cạnh lão Lý, nói: “Xú Tiểu Tử, không để cho chúng ta làm quen một chút sao?”
“Ân … vị này chính là ‘Ngu Mỹ Nhân’ bạn cùng lớp của ta, vị này chính là ‘Tình Thiên’, bằng hữu trong game của ta. Vị này …” “Tiểu tử, ta cảnh cáo ngươi, ngươi lại nói lung tung ta liền đem tiểu JJ của ngươi cắt xuống cho ngươi tự mình ăn hết!”
Lão Lý: “………”
Đông Phương Vân: “……….”
Liễu Tình Tình: “………..”
Nghe Tinh Mộng nói, mọi người toàn bộ bị chấn động tại chỗ, cái này … cái này Hỏa Bạo Nữ lên tiếng đúng là quá bưu hãn, cắt kê kê nhét vào miệng … lão Lý cũng chột dạ nhìn xuống phía dưới một chút. Cuối cùng vẫn phải do Đông Phương Vân vãn hồi tình hình.
Rất nhanh, mọi người liền chào hỏi xong, Tinh Mộng nóng nãy nói chuyện thô bạo không những không làm cho chúng nữ khinh bỉ, ngược lại còn có vẻ rất hợp ý với nhau, mà nàng cũng đem ‘việc ác’ của lão Lý không ngừng nói cho chúng nữ nghe, lão Lý trong miệng nàng căn bản là một tên tàn bạo bất nhân, đại háo sắc, đại cặn bã.
Mà Đông Phương Vân cùng Liễu Tình Tình tuy cũng là cười cười nói nói liên tục, nhưng nhìn hai người cảm giác giống như có chút cạnh tranh, làm cho lão Lý tương đối khó hiểu.
“Ngươi… được được … đại tỷ …. Lão tử xem như phục ngươi rồi…” Nhìn Tinh Mộng đang thao thao bất tuyệt bôi xấu hình tượng của mình, lão Lý rốt cục chịu không được đành phải giơ tay đầu hàng.
Rất nhanh, mọi người liền đi tới tòa nhà Thị Chính, nơi này là trung tâm của thành, một khi bị đánh hạ thì đồng nghĩa với việc tòa thành thất thủ.
Bọn lão Lý vừa đi đến, một Dị Năng Sư toàn thân trang bị cao cấp sáng chói bước nhanh đến bên người Liễu Tình Tình, mở miệng nói: “Tình Thiên tiểu thư, ngươi đã đến rồi, ta chờ ngươi đã lâu …” Đang lúc định tiếp tục nịnh nọt ton hót, Dị Năng Sư chợt thấy Lý Phong đứng bên cạnh, ngạc nhiên hỏi: “Hắn là ai? Tại sao lại đi cùng ngươi?”
Không đợi lão Lý mở miệng, Liễu Tình Tình liền khó chịu nói: “Biên tiên sinh, ta đi cùng người nào là tự do của ta, ngươi hình như không có quyền can thiệp.”
Thấy Liễu Tình Tình không thoải mái, tên Biên tiên sinh này lập tức liền khôi phục lại, giống như hắn chưa từng nói qua cái gì, đủ biết tên này tâm kế vô cùng âm trầm.
Hắn đi đến trước người lão Lý, vươn tay ra, nói: “Ta là Biên Thành Chi Tử, xin hỏi ngươi tên là gì?” Nếu như là ngay từ đầu hắn bày ra cái tư thế này thì lão Lý thật đúng là sẽ bị hắn mê hoặc, nhưng vừa rồi khi hỏi Liễu Tình Tình trong mắt hắn thoáng hiện lên vẻ ghen ghét, làm cho lão Lý biết rõ người trước mắt này cũng không phải là cái thứ tốt lành gì.
“Tiểu nhân vật như ta không đáng cho đại nhân vật như ngươi nhọc lòng làm quen, còn bắt tay thì liền miễn đi.” Đối với người ghét mình, lão Lý cho tới bây giờ đều là không nể mặt chút nào .
Nhìn thấy lão Lý thẳng thừng châm chọc Biên Thành Chi Tử, Liễu Tình Tình lập tức liền che miệng cười, cái tên này vẫn là không thay đổi chút nào, lúc này, tiếng thông báo bỗng vang lên khắp Bạo Phong Thành.