Võng Du Chi Thần Ngữ Giả

Chương 38: Tiết 34


Đọc truyện Võng Du Chi Thần Ngữ Giả – Chương 38: Tiết 34

Editor: Toujifuu

***

“Du Nhiên, đã lâu không gặp.”

Ta ngoài cười nhưng trong không cười nhìn hắn, nói:

“Thu Thủy môn chủ tương đối bận bịu a. Đồ vật đã lấy được, lúc này môn chủ có thể an tâm.”

Thu Thủy Trường Thiên không hổ là chủ một bang, da mặt dày đến mức không có nửa điểm biến hóa, cười cười nói:

“Chuyện này là tôi không đúng, bất quá chuyện quá khẩn cấp, hy vọng các vị có thể tha thứ. Vì thế, tôi đặc biệt chuẩn bị cho các vị một ít lễ vật coi như là thành ý tôi nhận lỗi.”


U Tuyền bên người hắn nhất nhất phát cho chúng ta lời mời giao dịch. Cho ta là một thanh cung, hạn chế sử dụng cấp ba mươi, phía trên có quang hoa nhàn nhạt, là một kiện vật phẩm thuộc tính, lại còn là đã giám định. Tên Thu Thủy Trường Thiên này, ngược lại cũng rất biết chọn đồ, cho những người còn lại hẳn cũng có thể không khác mấy. Ta cùng Lăng Thiên không chần chừ rất sảng khoái mà chọn xác định. Tiểu Lộ mấy nhỏ thấy chúng ta không phản đối, cũng nhận.

“Được rồi, Thu Thủy môn chủ, tôi nghĩ mục đích anh bảo chúng tôi tới đã đạt được, hợp tác của chúng ta liền dừng ở đây đi. Tái kiến.”

Ta không hề lưu luyến mà chuẩn bị rời đi, Thu Thủy Trường Thiên gọi chúng ta lại:

“Du Nhiên, Lăng Thiên, các cậu hiện tại đều không có bang phái, có hứng thú đến Trường Thiên Môn hay không? Tôi có thể cho các cậu đãi ngộ của bang chúng cao cấp.” (hứ!)

Ta không quay đầu lại, xua tay biểu thị không có hứng thú. Lăng Thiên căn bản một biểu thị cũng không có. Rất nhanh chúng ta đã rời khỏi sườn núi Tinh Nguyệt, trên đường trở về thành Tiểu Lộ vẫn là không ức chế được lòng hiếu kỳ, dựa qua hỏi:

“Ca, những lời các anh nói ban nãy là có ý gì? Vì sao Trường Thiên Môn chủ cần nhận lỗi, còn muốn đưa đồ cho chúng ta?”

“Hắn đưa em cái gì?”

“Là một kiện y phục. Rất đẹp, chuyên dụng của ngự thú sư, em cấp ba mươi có thể mặc, còn mang thuộc tính màu lam, gia tăng phòng ngự.”

Tiểu Lộ rất hưng phấn, ta lại hỏi Thủy Tinh cùng Mã Não, mấy nhỏ nhận được cũng là y phục thuộc tính bản chức nghiệp, tất cả đều là tiểu cực phẩm.

Tiểu Lộ không có trúng kế nói sang chuyện khác của ta, vẫn còn tràn ngập hiếu kỳ mà nhìn chằm chằm ta. Ta cười khẽ thở dài, tiểu nha đầu này, tuy rằng ta không quá nguyện ý để cho mấy nhỏ biết quá nhiều mặt không quang vinh trong trò chơi, thế nhưng nghĩ lại không qua bao lâu sẽ chuẩn bị thả mấy nhỏ tự do bay, để cho mấy nhỏ có chút tâm phòng người có lẽ cũng là một chuyện tốt.

“Trân Châu, Thủy Tinh, Mã Não, các em cảm thấy Thu Thủy Trường Thiên là người thế nào?”


“Rất không tồi, thoạt nhìn khí chất rất tốt.”

“Rất rộng lượng, là người tốt.”

Đánh giá của Tiểu Lộ cùng Mã Não không có bất luận giá trị gì, may mắn câu trả lời của Thủy Tinh cho ta một chút lòng tin.

“Em cảm thấy Trường Thiên Môn chủ kia không giống như là người quá hào sảng, hắn đối với chúng ta hào phóng như vậy, khẳng định là có mục đích.”

Nhìn xem, nhìn xem, may mắn có Thủy Tinh, bằng không ta thực sự chỉ có thể câm lặng mà hỏi trời xanh. Tiểu muội của ta kia a, thực sự là bảo bảo ngoan không biết nhân gian hiểm ác.

“Thu Thủy Trường Thiên đương nhiên là có mục đích, hắn chính là đem chúng ta ra làm bia ngắm hấp dẫn người. Mục đích vốn có của hắn là muốn lấy được khối Định Trần Tinh kia, là một kiện vật phẩm nhiệm vụ cần thiết phi thường quý trọng ở trong trò chơi này, vì vậy có rất nhiều người đều muốn có được. Sau khi bọn Hoàng Cân Quân phát hiện, Thu Thủy Trường Thiên liền chuẩn bị đi vào lấy. Thế nhưng nhất thời lại tìm không được người thích hợp, bởi vì bên trong đó chỉ có người dưới cấp ba mươi mới có thể vào. Mà vào lúc này, có người biết tin tức bọn họ tìm được Định Trần Tinh, muốn tìm được chỗ của Định Trần Tinh từ trên người bọn họ. Loại chuyện để cho đối thủ phát triển lớn mạnh Thu Thủy Trường Thiên đương nhiên không đồng ý, vì vậy hắn tìm tới chúng ta. Cố ý ở trước công chúng biểu hiện ra cực kỳ thân cận đối với chúng ta, khiến người ta cho rằng hắn sẽ giao cho chúng ta nhiệm vụ rất trọng yếu, lại để cho chúng ta ở sườn núi Tinh Nguyệt luyện cấp nhiều ngày như vậy, hấp dẫn đường nhìn của những người đó. Chờ khi những người âm thầm nhìn chăm chú kia phát hiện không đúng, hắn lại phái người khác dẫn bọn họ đi, chúng ta sẽ có thể đi giúp hắn hoàn thành nhiệm vụ lấy được Định Trần Tinh. Chiêu thức thực thực giả giả ấy của hắn không chỉ mê hoặc người khác, hơn nữa xem như là chúng ta giúp hắn làm hai chuyện, hắn lại chỉ cho một phần thù lao, vì vậy các em không cần quá cảm tạ hắn.”

Ba nữ hài tử nghe xong ngây ra như phỗng, Tiểu Lộ sửng sốt nửa ngày nói:

“Phương diện này có nhiều chuyện như vậy, cư nhiên một chút em cũng không nhìn ra.”


Ta cười, tiểu nha đầu bị kinh hách rồi.

“Vì vậy a, các em ở trong trò chơi nghìn vạn lần phải cẩn thận, không nên bởi vì người khác thoạt nhìn là người tốt liền quá mức dễ tin. Nơi này là trò chơi, người chết rồi đều có thể sống lại, vì vậy rất nhiều người so với trong thế giới hiện thực càng thêm không cố kỵ.”

Cũng không biết lời nói của ta có thể tạo được bao nhiêu tác dụng, thế nhưng chung quy so với việc mấy nhỏ hoàn toàn không biết gì tốt hơn. Ba người đều là cô nương rất tốt, lại đều theo ta vào, ta chung quy luôn cảm thấy có phần trách nhiệm đối với mấy nhỏ.

“Cậu đối với muội cậu thực đúng là tốt.”

Lăng Thiên đi ở bên người ta nhỏ giọng nói, ngữ khí của anh ta nhu hòa hiếm thấy. Ta liếc anh ta một cái, tên này ngày hôm nay thế nào lại cổ cổ quái quái, chẳng lẽ anh ta cũng có chủ ý với muội ta?

“Nói trước với anh, đừng có mà có chủ ý với muội tôi, em ấy vẫn là học sinh.”

Sắc mặt Lăng Thiên cứng đờ, hừ một tiếng bước đi đến phía trước. Ngươi xem, ta đã nói anh ta là có chủ ý với muội ta, bị ta nhìn thấu liền bày sắc mặt cho ta xem. >.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.