Võng Du Chi Thần Ngữ Giả

Chương 218: Tiết 43


Đọc truyện Võng Du Chi Thần Ngữ Giả – Chương 218: Tiết 43

Editor: Toujifuu

Phân thân nắm chặt trường cung cùng Ám Ảnh lẻn vào trong rừng. Ta vẫn luôn nhìn theo chúng nó đến khi biến mất, mới cùng Lăng Thiên leo lên trên cây bên cạnh trốn kỹ. Rất nhanh, một mặt khác của kiến trúc cách chúng ta hơn hai trăm mét, tiếng người ồn ào, trong những người chơi phòng thủ ở chỗ rẽ trước mặt chúng ta cấp tốc bị phân ra một bộ phận chạy qua mặt kia.

Ta dựng ngón cái với Lăng Thiên, ánh mắt của tên này thật đúng là độc, vậy mà đoán được ứng biến của đối phương chuẩn như thế. Mở ra vòng tay, ta thấy Hỏa Diễm Tiễn cao cấp bên trong giảm thiểu từng nhánh, khi nguyên một bó Hỏa Diễm Tiễn cao cấp bị dùng hết, ta làm một thủ thế với Lăng Thiên, tốc độ của hai chúng ta trong nháy mắt đề thăng tới cực chí, đánh tới đàn tế đối diện.

Đã có giác ngộ hẳn phải chết, chúng ta cũng không cần thiết phải bảo lưu thực lực. Biến thân tinh linh ba mươi phút ngay từ đầu đã kích hoạt, ta mềm mại như gió, nhanh nhẹn như điện, mục tiêu chỉ thẳng tầng cao nhất đàn tế. Hết thảy chặn đường phía trước, đều sẽ bị vũ tiễn của ta tẩy rửa, sau đó kiếm quang theo sau của Lăng Thiên sẽ trở thành tuyên cáo thu đi sinh mệnh của bọn họ. Do điều đi gần một nửa nhân thủ, thủ vệ của chỗ mà chúng ta chọn làm điểm đột phá này xuất hiện nhiều kẽ hở, đủ cho ta cùng Lăng Thiên giết xuyên qua. Huống hồ chúng ta tuyệt không ham chiến, sau khi xuyên qua vành đai phòng thủ của kẻ địch xong liền thẳng tắp xông lên bậc đàn tế.


Ta chuyên tâm leo lên chỗ cao, không để ý đến người truy kích phía sau chút nào, bởi vì ta biết có Lăng Thiên ở phía sau ta, sẽ không để bất kỳ người nào thông qua phòng tuyến của anh ta. Thẳng đến khi ta leo lên trên phân nửa đàn tế, mới đột nhiên xoay người, Thanh Lê Nhã Vận trong tay kéo căng hết cỡ, năm nhánh Trầm Nê Tiễn cao cấp nâu sậm vận sức chờ phát động. Lăng Thiên hất một kiếm nghiêng nghiêng qua phần eo của hai người chơi đối diện, ba kiếm quang rõ ràng có thể thấy được rít lên lượn vòng bay ra, oanh vào trận doanh đối phương mang theo một mảnh huyết quang bay lượn. Bước chân đi tới của kẻ địch bị áp chế, cho dù chỉ có thời gian nháy mắt, cũng đủ cho ta phóng ra lợi tiễn trong tay.

Năm nhánh Trầm Nê Tiễn cao cấp sắp hàng thành hình trước ba sau hai đâm vào nền đàn tế, cát hóa đại diện tích không còn là im hơi lặng tiếng giống như khi ta sử dụng nhánh tiễn trung cấp trước đây nữa. Có lẽ là do hiệu quả ma pháp chồng của năm tiễn, lúc này đây hiệu quả của Trầm Nê Tiễn lại có vài phần ý vị oanh oanh liệt liệt. Cát bụi do mỗi nhánh ma pháp tiễn tuôn ra va chạm lẫn nhau, nơi tương giao vung lên suối cát cao mấy mét. Sau khi hạ xuống không khỏi tràn đầy thành một vùng sương cát. Mà vành đai cát hóa trên mặt đất lại càng rộng chừng hơn mười mét, trực tiếp khiến cầu thang phần dưới với một bộ phận mặt tường của đàn tế tan ra trong đất cát, ngay cả nguyên tòa đàn tế cũng có cảm giác rung động. Hậu quả thế này ta ngược lại không có dự liệu đến, nghĩ đến thật đúng là việc vui bất ngờ. Tuy rằng không thể nói là đã phá huỷ được tòa kiến trúc quan trọng này của kẻ địch, thế nhưng có thể phá đi một góc trong đó, cũng là một loại thành tựu a. Đương nhiên, trong lòng cũng không khỏi ước mơ nếu như thứ này là chú ý hiệu quả chỉnh thể, thiếu mất đi một góc sẽ khiến cho nó mất đi tác dụng, vậy thì càng tốt. ^^ (Bất quá ta biết bản thân luôn không có loại vận khí tốt trên trời rớt bánh xuống để cho ta nhặt đó.)

Lăng Thiên trước khi cát hóa đã sớm rời khỏi chiến đấu, không chút nào chần chừ xông lên. Khi lướt qua bên người ta, kình phong bám theo gào thét qua bên cạnh. Mà ta lúc này, thì lại đang toàn lực ứng phó mượn ưu thế của vành đai lưu sa để chặn bước chân đi tới của kẻ địch. Địch quân rõ ràng phản ứng lại ý đồ của chúng ta. Hỏa lực chi viện cũng nhanh chóng đúng lúc. Thế nhưng ta hiện tại ở chỗ cao, bên người lại có phong trận tận lực triệu tập tương trợ, tiễn cùng ma pháp của bọn họ muốn đánh trúng ta thực sự không quá dễ.

Lăng Thiên xông qua bên người ta đã gần một phút đồng hồ, dựa theo tốc độ bình thường anh ta hiện tại sớm đã leo đến đỉnh đàn tế. Bất quá kẻ địch cũng không phải ngu ngốc, địa phương quan trọng như thế đương nhiên sẽ có thủ vệ. Bắt đầu từ ban nãy phía sau ta đã không ngừng có tiếng đánh nhau truyền tới. Lại là sau nửa phút, kẻ địch phía dưới rốt cục đã có người thông qua vành đai lưu sa. Có một đương nhiên sẽ có hai, không chỉ như thế, hai sườn khác của đàn tế hình tứ phương cũng có người nỗ lực đột nhập đến bên mặt chỗ ta.


Lòng ta nghĩ đã đến lúc, quả quyết từ bỏ dự định ngăn trở địch, ngược thân xông lên đỉnh đàn. Ngay chỗ cách đỉnh đàn không xa, Lăng Thiên đang lấy lực một người cố chống ba cao thủ địch quân. Chỉ thấy toàn thân anh ta lấp lánh kiếm quang, cơ bắp thân thể rõ ràng phồng lên, chỗ cánh tay bao trùm vảy phiến tinh mịn, thoạt nhìn kiên cố hữu lực.

Lăng Thiên cũng xuất toàn lực a. Ta cảm thán trong lòng, động tác trên tay cũng không dám chậm hơn nửa điểm. Cung tiễn thủ cùng kiếm sĩ phối hợp vốn là một trong những tổ hợp kinh điển. Huống hồ ta cùng Lăng Thiên đã trải qua thời gian dài mài hợp như vậy, chỉ từ một số động tác rất nhỏ cũng đã có thể ngầm hiểu ý đồ của đối phương. Có sự trợ giúp của ta, Lăng Thiên liền càng có thể thả tay chân gia tăng lực độ tiến công mà không còn là phòng thủ một mặt nữa. Cứ như vậy, rốt cục bị chúng ta mở ra một chỗ hổng, xông lên đỉnh chóp đàn tế.

Sau khi lên đỉnh. Ta mới có thể nhìn thấy diện mục thực của bộ vị hạch tâm nhất của tòa đàn tế này —— Đó là một trận đồ được tinh tế khắc trên mặt đất, phần ngoài là hình vòng tròn, trong thì khảm ba đồ án sao năm cánh. Bố cục cực phức tạp, khiến cho ta thất kinh. Ở mỗi một góc trận đồ, khảm nạm bảo thạch màu trắng bạc, một người chơi nữ đang đứng ở trung tâm trận đồ, còn là người quen của ta, Lucy.


Hiện tại đương nhiên không phải thời cơ tốt tìm người quen ôn chuyện, vừa thấy tư thái của Lucy cùng quang mang lưu động trong trận đồ ta đã biết không tốt. Có lẽ chính là bởi vì chúng ta cường hành xông ải, mới khiến cho đối phương mở ra trận đồ. Mà tác dụng của thứ này tuy rằng ta không biết, chẳng qua nghĩ cũng biết không phải là thứ có lợi đối với chúng ta.

Ta quyết định thật nhanh bắn ra một tiễn, nhánh Phong Dực Tiễn ngưng tụ lượng lớn linh lực gió kia bị một bức tường phòng ngự nhìn không thấy ngăn trở, sau khi chỉ kích lên được một trận sóng gợn ở không trung liền bị đẩy lùi ra. Cười khổ, đây vẫn là tình huống lần đầu tiên ta gặp phải, nếu như ngay cả Phong Dực Tiễn tốc độ nhanh nhất lực xuyên thấu mạnh nhất cũng phá không được phòng của đối phương, vậy ta thực sự không còn biện pháp.

Ta không đối phó được cô, mà xem ra nhất thời đối phương cũng rút không ra được tay đối phó chúng ta, vậy tạm thời không cần quản cô, trước tiên vượt qua nguy hiểm trước mặt rồi lại nói.

Càng ngày càng nhiều kẻ địch tuôn lên từ bốn phương hướng đàn tế, cho dù có ta ở điểm chí cao ngăn chặn chẳng qua cũng chỉ có thể ngăn cản được nhất thời. Hơn nữa ba người chơi phương tây ở đỉnh đàn cũng đều không phải ngồi không, một mình Lăng Thiên muốn kéo ba bọn họ cũng phi thường cật lực. Bất quá không sao, người tới càng nhiều trái lại ta càng cảm thấy cao hứng, vì bước kế hoạch tiếp theo, ta hận không thể kéo hết thảy người chơi của đối phương đến đàn tế này mới tốt đây. Lăng Thiên cũng biết dự định của ta, cho nên mới sẽ bất kể hậu quả gần như là đang lấy máu đổi máu tranh thủ thời gian cho ta.


Mắt thấy người xông tới càng ngày càng nhiều, tốc độ nhanh nhất đã sắp lên đỉnh, ta lộ ra nụ cười, năm nhánh Hỏa Diễm Tiễn cao cấp được tận lực lưu lại gác lên dây cung, trường cung được kéo thành trăng rằm giơ lên cao hướng trời.

Lăng Thiên ở phía sau ta cười một tiếng, nói:

“Tiểu Du, tôi về trước.”

Theo anh ta hóa bạch quang bay lên, tay của ta thoáng buông ra, năm đạo quang mang đỏ lửa xông lên bầu trời.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.