Võng Du Chi Sư Phụ Nhĩ Thú Ngã Ma

Chương 8


Đọc truyện Võng Du Chi Sư Phụ Nhĩ Thú Ngã Ma – Chương 8

Ở đây đã quên giới thiệu, Thanh Y kỳ thực là chủ lực của Băng Hải U Cốc, tin tức bị giết cũng khiến trong bang sôi trào, dù sao Băng Hải cùng Tình Ý là sống chết đối đầu, tin tức này lại mẫn cảm như thế.

[Bang phái] Nhiệt Huyết Điện Mẫu: Thanh Y, Phục Hổ lại giết cậu?

[Bang phái] Thanh Y: … thừa dịp tôi không phòng bị, tức chết tôi!

[Bang phái] ♀ Phong Mãnh Quát: Nam nhân này lòng dạ đúng thật là nhỏ nhen.

[Bang phái] Thanh Y: Oa nha nha nha, tức chết tôi, rõ ràng là Thủy Thiên tự mình đến tìm tôi!!!

[Bang phái] Nhiệt Huyết Điện Mẫu: kia, bang chủ phu nhân, em xem phải giải quyết sao đây.

[Bang phái] Yên Tiểu Bát: xem ra chuyện trở nên hảo ngoạn rồi, nhìn lạt bá kìa.

Yên Tiểu Bát là bang chủ Băng Hải U Cốc, một thân Nga Mi công thủ toàn ngọc 7666. Chuyện tình cảm cùng với Nhiệt Huyết Điện Mẫu cũng là 1 trong những đề tài từng được bàn tán trong server.


(Lạt bá có giới hạn số từ, mọi người không cần để ý đi!)

[Lạt bá] Phục Hổ thiếu gia: nữ nhân Thanh Y chết tiệt kia, có Hoa Mãn Lâu làm chỗ dựa thì sao? Ra đây cho lão tử, kính hồ chờ ngươi!

[Lạt bá] Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: Phục Hổ, cậu xuống cho tôi. Thanh Y, bởi vì tôi mà cậu bị Phục Hổ giết, tôi hướng cậu bồi tội.

[Lạt bá] Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: Bất quá, không biết là ai đã từng nói không dính dáng đến quan hệ giữa Tình Ý cùng Băng Hải.

[Lạt bá] Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: Mặc Ly Thương, tôi hi vọng Hoa Mãn Lâu cho Tình Ý Sơn Trang một cái công đạo.

Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc là bang chủ Tình Ý Sơn Trang, Thiếu Lâm 7666 nhân xưng trâu ca.

Lạt bá của hắn vẫn yên ắng đứng trên màn hình của toàn bộ ngoạn gia trên server, bởi vì không ai có can đảm đính lên.

Thủy Thiên luôn là một cao thủ trầm tĩnh, trừ lúc bang chiến thì tuyệt đối sẽ không thấy được hắn, hầu như chưa từng dựa vào lạt bá nói chuyện. Thế nhưng, lần này không giống, bởi vì đây là chuyện của Phục Hổ. Quần chúng trong server đều nổi lên hưng phấn, Thủy Thiên cư nhiên soát lạt bá!!

Khoảng nửa phúc trôi qua.

[Lạt bá] Mặc Ly Thương: Dám làm không dám nhận, trâu cậu tốt nhất quản hảo thụ nhà cậu, tạc mao phóng xuất không an toàn.

[Lạt bá] Phục Hổ thiếu gia: Ta kháo! Mặc Ly Thương ngươi nói cái gì! Ngươi mới là thụ, toàn gia ngươi đều là thụ!

[Lạt bá] Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: người của tôi tôi sẽ quản, thế nhưng chuyện này sẽ không như thế mà quên đi.

[Lạt bá] Mặc Ly Thương: Hoa Mãn Lâu xưa nay người không đụng ta ta không đụng người, nếu người phạm ta ta trảm thảo trừ căn. Giết đồ đệ tôi, cho dù là tôi tôi cũng sẽ không khinh địch như vậy.


[Lạt bá] Yên Tiểu Bát: Nếu lúc này tôi xen vào có đúng hay không có điểm có lỗi với khán giả? Người của tôi cũng bị giết nha.

[Lạt bá] Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: Tôi đều đã xin lỗi rồi, cậu còn muốn thế nào?

[Lạt bá] Yên Tiểu Bát: Còn muốn như thế nào nữa, kỳ thực, lúc này tôi trước muốn nghe Mặc bang chủ làm thế nào trảm thảo trừ căn nha.

Đại Bình Quả pm Mặc Ly Thương vài câu cũng không được để ý, mà Tiểu Mão ở sau lưng lại đang trong tình trạng điên cuồng cũng không thèm để ý hắn. Cho nên hắn quyết định tự mình đi chơi, hắn không hiểu ân oán xoắn xuýt trong server, cũng không chú ý lạt bá, chỉ là cảm thấy trò chơi này không phải là điểm xuống phục sinh là được rồi sao … Có cái gì hảo tức giận … Mới không biết Mặc Ly Thương sớm vì hắn mà giận dữ chọn đại chiến, một người cầm cái song đoản cùi bắp cưỡi con thố tử phì phì có chút ủy khuất giẫm đạp khắp nơi trên địa đồ.

*** Thố tử phì phì: thỏ mập (tọa kỵ ~ thú cưỡi).

Đại Bình Quả thích âm nhạc của Đại Lý, cho nên ở Đại Lý tới tới lui lui vài vòng, sau đó vào truyền tống đi tới Nhị Hải, tiến vào Nhị Hải thì cảm thấy được 1 mảnh xanh tươi khiến người vui vẻ, con thỏ phì nhanh nhảy trên cỏ tiến nhập vào Thương Sơn, mới vừa nhảy tới cổng thì bị 2 sơn thần huy đại chùy tử chém tới, Đại Bình Quả kinh hãi nhảy tránh, tuy là đẳng cấp không tệ lắm nhưng hắn 1 thân dã trang cũng không thể chịu nổi vài cái nha, vì vậy vội vàng thao tác hướng vào trong chạy, một đường chạy một đường tránh sự truy đuổi của quái, đột nhiên chú ý của hắn bị hấp dẫn đến một thân ảnh cao to lấp lánh ánh kim cách đó không xa, Đại Bình Quả lập tức quên hết đám quái ở đằng sau, mang theo vẻ mặt sùng bái hướng đến thân ảnh kim sắc kia mà nhảy tới. Đây cũng là ngoạn gia sao, Tiểu Mão luôn nói sư phụ mình là lợi hại nhất, thế nhưng, người này thoạt nhìn còn muốn lợi hại hơn sư phụ nha!!

[Lân cận] Đại Bình Quả: Xem ra anh thật lợi hại nha.

Lúc này thân ảnh kim sắc cũng phát hiện Đại Bình Quả, hắn bước chân hướng về phía Đại Bình Quả đi tới.

Đại Bình Quả có chút khẩn trương, có chút sợ sệt, hắn sao lại không nói lời nào chứ, chẳng lẽ không biết đánh chữ sao?


Ngay trong nháy mắt Đại Bình Quả đang sững sờ, thân ảnh kim sắc cầm kim kiếm trong tay giơ lên không chút lưu tình bổ xuống Đại Bình Quả.

Huyết của Đại Bình Quả lập tức trở về 0, cả người cùng tọa kỵ đều ngã xuống mặt đất chết thẳng cẳng …

“Oa … Tiểu Mão! Tớ lại bị giết nữa!! Cái người này thật quá đáng a, tớ còn nói chuyện cùng anh ta, anh ta cư nhiên giết tớ!!” Bạch Mộc Vũ thở phì phì hô lên.

“Phốc ha ha ha ha, đó là Kim Cương! Là BOSS a! Tiểu tổ tông cậu thế nào lại chạy đến Thương Sơn ngoạn với BOSS … ha ha ha” Một bụng khí giận của Tiểu Mão nhất thời bị Bạch Mộc Vũ chọc cười đều tan hết.

[Lạt bá] Mặc Ly Thương: Hoa Mãn Lâu không nghĩ là sẽ kết minh với bang nào, nếu không thích thì có thể trực tiếp tìm tới cửa, tùy thời phụng bồi.

[Lạt bá] Thanh Y: ha ha ha Mặc Ly Thương ha ha ha mau đi xem đồ đệ của ngươi một chút, cậu ta vừa bị Kim Cương bạo chết kìa …

*************


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.