Đọc truyện Võng Du Chi Sư Phó Biệt Náo (Sư Phụ Đừng Nháo) – Chương 48
Quang Minh Chi Thành còn có một cái khác là Thiên Không Chi Thành, bởi vì vị trí của nó nằm trên không của ngũ đại chủ thành.
Ước định thời gian tập hợp, Ninh Hòa đúng giờ xuất hiện tại phụ cận truyền tống chi thạch, mà lúc này phụ cận truyền tống chi thạch trong thành cũng là kín người. May mắn đã đổi máy tính, nếu không Ninh Hòa cảm thấy chính mình hiện tại trăm phần trăm rớt tuyến.
Thân là đội trưởng Bán Thanh Minhcũng sớm đã ở tuyến chờ các thành viên bang hội, Ninh Hòa vừa lên tuyến liền được Bán Thanh Minh tổ đội, tiến vào sau phát hiện đội ngũ còn vài vị tiểu hào, tỷ như Dĩ Phụ Chi Danh.
So sánh với Bán Thanh Minh cùng Liêm Ngoại Sương Tuyết, Ninh Hòa đối với Dĩ Phụ Chi Danh cùng Quân Lâm vẫn là quen thuộc hơn, nhìn bọn họ cùng xuất hiện ở đội ngũ khiến cho Ninh Hòa cảm thấy kì lạ nhưng rất nhanh hồi phục, liền hỏi Bán Thanh Minh: “Trận chiến quan trọng như vậy các ngươi còn dámsong khai(*)?”
(*)hình thức mở song song 2 nick
Song khai tuyệt đối là một kỹ thuật thực, Ninh Hòa không tính là giỏi giang nhưng khi hạ phụ bản bình thường, hắn vẫn có tự tin song khai, huống chi giờ là PVP, chính là người đánh người a. Song khai? Đây không phải làm khó bản thân sao?
Bán Thanh Minh liếc mắt một cái liền phát hiện Ninh Hòa từ quảng trường hướng tới hắn bên này đi tới, sau mới từ từ hồi đáp: “Thế giới này còn có một thứ tên làsáp kiện.”(chắc là một phần mềm hỗ trợ)
Được rồi, với chức nghiệp mục sư mà nói, dùngsáp kiệnthao tác thật ra vẫn dư dả, vì chỉ cần thêm kỹ năng phụ trợ cùng với thêm huyết. Nhưng tình huống ở đại chiến ai cũng không biết có thể có đến bao nhiêu hào, ít nhất áp đảo số lượng vẫn hơn. Nếu thực không khống chế được thì logout là được.
Ninh Hòa bĩu môi, người có được hai hào hoặc ba hào thật sự không nhiều, mà cho dù có, người có thể đem hai cái hào trang bị cùng cấp bậc đều tốt lại càng hiếm thấy. Ninh Hòa thật ra có tài khoản của Thái Dương, nhưng lại không cùng hệ thống mạng, dù có cũng không được tích sự gì.
Hắn chỉ có thể lấy biểu tình khinh bỉ thể hiện sự bất mãn.
Bán Thanh Minh cười tươi, đổi tầm mắt tới truyền tống chi thạch nói: “Đi thôi.”
Ninh Hòa ở thời điểm tiến nhập phía ngoài Quang Minh Chi Thành mới phát hiện, nguyên lai đoàn của bọn họ chưa tiến vào cũng chỉ còn lại hắn mà thôi. Những người đó đã sớm ở ngoài Quang Minh Thành chờ xuất phát. Xem ra, mọi người đều đối trận quyết chiến này phi thường có hứng thú.
Đồng thời, Bán Thanh Minh cũng đưa YY hào cho hắn, login tiến vào kênh liền thấy Chùy Tử đang nói chuyện. Ninh Hòa điều chỉnh một chút thiết lập, liền nghe được thanh âm Chùy Tử, là đang phân tích đấu pháp lần này.
“Người của 5 chủ thành hẳn bị phân ra 5 cửa khác nhau, nên chúng ta tạm thời không thể thấy đối phương. Cửa thành đã có thủ vệ binh, bất quá không phải không thể công kích. Trước đây bọn ta từng phối hợp đối phó với kiểu NPC như thế, cho nên các ngươi phải nghe lời chỉ huy của ta.”
Chùy Tử bên này chủ yếu phụ trách chỉ huy 2 đội, đồng thời cũng còn nghe lệnh an bài của Bán Thành Yên Sa, cho nên nói trong chốc lát liền đóng mạch, ước chừng là sang bên khác.
Ninh Hòa với thanh âm của Chùy Tử nổi lên hứng thú. Hắn cùng Chùy Tử không có giao tình gì, lần duy nhất tiếp xúc chính là lúc ở ngoài thành nhìn thấy hắn giúp Nhã Hà sát kinh nghiệm, mà lúc ấy đối phương cũng không có nói gì hết, vì thế hai người cũng chỉ được tính là có đụng mặt, chứ không thể coi là quen biết. Nhưng với ấn tượng lần trước, Ninh Hòa nghĩ thanh âm của hắn cùng hình tượng dã man nhân phải tương đối phù hợp, nhưng thực tế lại không phải.
Hắn không biết nên hình dung như thế nào, gãi cằm tự hỏi nửa ngày, cũng chỉ kết luận là thanh âm thanh nhã lịch sự.
Nhưng sự thật chứng minh, đây chỉ là biểu hiện giả dối mà thôi. Ở thời điểm quyết chiến bắt đầu, nhất thời đã chuyển đổi đến 180 độ.
Tiếng kèn vang lên, 5 hướng ngoạn gia bắt đầu đánh vào Quang Minh Chi Thành. Chỗ này vốn nên là thành trì thánh khiếtnhưng từ trong trào ra rất nhiều thứ không nên thuộc về nơi này. Ác ma thợ săn, vong linh pháp sư, ám dạ kỵ sĩ…… Này đó là quái, tất cả cấp bậc đều là tinh anh cùng với thủ vệ binh của Thiên Không Chi Thành. Lần quyết chiến này xem ra còn khó khăn hơn tưởng tượng.
Bên kia Chùy Tử một chút cũng không còn nhã nhặn rít gào: “Tập trung hết hỏa lực cho ta, những kỹ năng nào không cần chờ thì vận dụng hết. Bên này…bên này…bên kia một tiểu đội nhỏ là được, còn lại các ngươi đều cút qua đây cho ta.”
Còn Bán Thanh Minh điều khiển hai hào đứng ở bên người Ninh Hòa nói: “Ngươi theo sát ta, đừng chạy xa.” Nói xong, liền xông ra ngoài.
Ninh Hòa tỏ vẻ khinh thường, Bán Thanh Minh là kỵ sĩ, xông vào đằng trước có thể quét ngang một bên, nhưng hắn là pháp sư, còn không phải cận chiến pháp sư, cùng hắn ở gần làm cái gì! Tuy rằng trong lòng là nghĩ như vậy nhưng Ninh Hòa vẫn không tự chủ được đi theo, sau khi Bán Thanh Minh tiêu diệt vài tên thủ vệ binh xong mới ngừng lại được, xoay người, đối Ninh Hòa nói: “Tống Thời, ta vừa rồi ý là, ngươi đi cùng nick mục sư của ta.”
“……” Pháp sư vì cái gì không mang theo kỹ năng ẩn thân, hắn hiện tại rất muốn đem chính mình chôn đi.
Theo đội ngũ đằng trước lui lại mấy bước, Ninh Hòa cùng đoàn pháp sư khác đứng cùng nhau, phối hợp với đội ngũ tiên phong, rất nhanh liền đem thủ vệ binh giải quyết xong, thẳng đến tiến vào trong thành, lúc này mới gặp ngoạn gia đến từ chủ thành khác.
Đây cũng không thể coi là ngoạn gia bình thường, người tham gia quyết chiến đều là người được lựa chọn, thực lực so với Bán Thành Yên Sa có lẽ còn lợi hại hơn.
Nhưng cũng may, Quang Minh Chi Thành rất lớn. Dựa theo lúc đầu an bài tốt, 3–4 đoàn phụ trách xoát NPC cùng bảo vệ cho họ tiến vào cửa thành chiếm cột, 1–2 đoàn khác phụ trách đối phó với các ngoạn gia bang hội khác, cũng nhân cơ hội trộm người khác chiếm cột.
Không Đảo chính là phụ trợ, chủ lực vẫn là Bán Thành Yên Sa. Tiến vào Quang Minh Chi Thành, bọn họ chính làgặp thần sát thần gặp phật sát phật. Ninh Hòa nghĩ không ra trừ bỏhỗn chiếncòn có cái từ gì có thể dùng để hình dung hiện trạng đêm đó.
Vì là lần đầu tiên triển khai đại quy mô đối chiến như thế, trò chơi tuy rằng đã có tiến hành đổi mới, nhưng là……hệ thống mạng vẫn là thực làm cho người ta khó chịu, bởi vì Ninh Hòa không ngừng nghe được bên người có nhân rít gào: “Mẹ! Lại lùi lại!” “Ta thiếu chút nữa đã chết.” Liên tiếp, chỉ tăng không ngớt.
Mà Ninh Hòa tuy không có vấn đề, nhưng bởi vì Bán Thanh Minh lag mà bất hạnh treo hai lần.
Đứng ở bên cạnh truyền tống chi thạch Gia Cáp Lạc Tư Thành, Ninh Hòa cảm khái cũng chỉ còn lại: “Ni mã, một mình chết sao, phân một mục sư sống cho ta sẽ chết sao.”
Thông qua truyền tống chi thạch tiến vào Quang Minh Chi Thành cũng là có thời gian hạn chế, vì thế lần thứ 2 tử vong, Ninh Hòa cũng chỉ có thể ngửa đầu nhìn không trung kia kỹ năng như pháo hoa, có một chút rơi xuống ngoài thành, còn đâu là ở giữa không trung liền tiêu tán.
Quyết chiến duy trì 2 giờ. Thời điểm Ninh Hòa tử cũng có không ít người cùng hắn đứng ở bên này chờ đợi truyền tống thạch phục hồi.
Ninh Hòa đứng trong chốc lát sau quyết chiến rốt cục phân thắng bại. Tuy rằng khí thế nhưng kết quả cuối cùng vẫn là như dự đoán. Gia Cáp Lạc Tư Thành không thắng, gần như đứng ở thứ 2 mà thôi.
Không có được vị trí t1, liền mất tư cách tham gia trận đấu lãnh thổ chiến, điều này làm cho mọi người thở dài. Kiên trì rống suốt 2 giờ Chùy Tử lúc này cũng không lên tiếng, nhưng Bán Thanh Minh mở đầu nói: “Đừng sa sút tinh thần, lấy được vị trí thứ hai đã là thành tựu không nhỏ, đừng quên thứ hai cũng có phần thưởng.”
“A đúng rồi, W thị các vị, đêm mai quảng trường nhân dân không gặp không về!”
Lời này vừa được Quân Lâm bổ sung, những người vừa sa sút tinh thần liền ào ào hứng trí, liền chạy qua hỏi tình hình đêm mai, hoàn toàn quên đi họ vừa buồn bực chuyện gì.
Nhưng đợi chút…W thị? Này không phải chỗ Ninh Hòa hiện tại sao! Như thế nào ở Không Đảo lại có rất nhiều đồng hương?! A đợi chút, đây là chuyện của Không Đảo, cùng hắn không có quan hệ, hiện tại quyết chiến đã chấm dứt, Ninh Hòa hẳn là có thể lui rồi.
Còn chưa kịp lui tổ Ninh Hòa liền thu được tư tín đối phương nói: “Ngày mai, 6h, không gặp không về.”
Ninh Hòa coi như chính mình không thấy được, cũng không có trả lời Bán Thanh Minh, mà Bán Thanh Minh lại qua bên Dĩ Phụ Chi Danh phát ra một lần: “Đừng làm bộ không thấy được.”
“Thứ áo! Ta mới sẽ không đi!” Nói xong Ninh Hòa đầy ngập oán khí tắt máy tính.
______________
yeah gặp mặt
♪♪♪(〃 ̄∀ ̄)八( ̄∀ ̄)八( ̄∀ ̄〃)♪♪♪
đáng mong đợi ~ hắc hắc