Võng Du Chi Làm Gay Thật Tuyệt

Chương 37: Tính địch vân thật sự anh không ngửi được


Đọc truyện Võng Du Chi Làm Gay Thật Tuyệt – Chương 37: Tính địch vân thật sự anh không ngửi được

Editor: Jung Tiểu Kú

[Mật] [Vũ Trụ Thần Thoại] nói với bạn: Sao lên acc này

[Mật] [Vũ Trụ Thần Thoại] nói với bạn: Đổi acc

Tịch Lạc Ninh thấy anh ta là đã giận, đừng nói đến việc anh ta nói như đương nhiên thế kia. Thật sự là nhìn kiểu gì cũng không thể vừa mắt.

[Mật] Bạn nói với [Vũ Trụ Thần Thoại]: Không đổi

[Mật] [Vũ Trụ Thần Thoại] nói với bạn: Lại cáu gì thế

[Mật] Bạn nói với [Vũ Trụ Thần Thoại]: Tâm trạng không tốt, không được quấy rầy tôi

Một lúc lâu sau Vũ Trụ Thần Thoại vẫn không ừ hử gì cả.

Tịch Lạc Ninh vô cùng bực bội với cái màn hình, ít nhất cũng nên quan tâm người ta vì sao lại không vui chứ?

Nói thế nào thì trên danh nghĩa cũng là vợ chồng. Dù không là vợ chồng cũng coi như bạn bè, không làm bạn bè thì ít ra vẫn là người cùng một bang mà…

Chỉ một lát sau, Vũ Trụ Thần Thoại cưỡi Phi Sử tới, đồng thời gửi lời mời tổ đội.

Tịch Lạc Ninh bấm chọn từ chối.

[Gần] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Gì

[Gần] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Dẫn cậu đi câu cá

[Gần] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Cậu không lên acc kia, không thể ôm cậu qua được

[Gần] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Cút, không được sàm sỡ tôi

[Gần] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Vợ ơi, đi thôi

[Gần] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Ai nói muốn đi câu cá

Tịch Lạc Ninh im lặng, tại sao luôn phớt lờ lời anh chứ?

[Gần] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Thế đi đâu giờ

[Gần] [Cà Phê Mất Khống Chế]:… Vẫn đi câu cá đi

[Gần] [Vũ Trụ Thần Thoại]: ^^

[Gần] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Xuống đi. Tôi đi theo là được rồi

Trong “Giang Hồ” chỉ có dùng hai chân mới bấm đi theo được, cưỡi tọa kỵ thì không thể.

Vũ Trụ Thần Thoại lập tức xuống Phi Sư.

Tịch Lạc Ninh thỏa mãn chọn đi theo, im lặng mà nghĩ. Tại sao trên mạng bọn họ lại có thể ở chung vui vẻ như vậy chứ?

Đến Đông Hồ, Vũ Trụ Thần Thoại lại mời tổ đội, Tịch Lạc Ninh chọn đồng ý.


[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Tại sao câu cá mà cũng phải tổ đội

[Tổ đội] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Yên lặng để tiện nói chuyện

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: –||| Anh trẻ con thế

[Tổ đội] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Vì sao không vui

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Hầy, một lời khó nói hết lắm. Hôm nay có chút xui xẻo

Phải nói hiện tại quá xui xẻo.

[Tổ đội] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Tại sao

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Cãi nhau với người không muốn cãi nhau

[Tổ đội] [Vũ Trụ Thần Thoại]: ^^ Vợ với anh thật sự kết nối trái tim nha. Hôm nay anh cũng cãi nhau với người ta

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]:… –|||

Không phải kết nối trái tim mà người cãi nhau với tôi chính là anh.

Tiếc rằng người đối diện không nghe được tiếng lòng của anh, Tịch Lạc Ninh rất buồn bực.

Chẳng lẽ bọn họ nhất định phải anh ở đầu sông em cuối sông sao?

[Tổ đội] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Thật sự, vợ phải tin chồng

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]:… Ừ!

Căn bản không phải anh không tin, anh là một nhân vật chính khác đó. Khốn kiếp!

[Tổ đội] [Vũ Trụ Thần Thoại]: O (∩∩)O

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Cãi nhau vui vậy hả

[Tổ đội] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Dĩ nhiên không phải

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Không sao còn cười

[Tổ đội] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Chồng vui vì được vợ tin tưởng

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: –|||

Điều này thì có gì mà vui vẻ vậy chứ?

Tự coi bản thân là bạo long, đối với một ID trên mạng ảo lại dám giả vờ ngây thơ! Tịch Lạc Ninh nghiến răng nghiến lợi trừng cái máy tính.

[Tổ đội] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Vợ cũng vì cãi nhau với người khác nên mới không vui hả

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Thưởng cho anh một cái liếc mắt

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Cãi nhau với người khác còn có thể vui được


Anh thế mà không phát hiện câu kia, là cãi nhau với người không muốn cãi nhau sao?

[Tổ đội] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Nếu không muốn vì sao còn cãi nhau

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Anh nhảy chủ đề quá nhanh rồi đó!

[Tổ đội] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Nhảy đâu. Chẳng qua chỉ kéo chủ đề vừa đứt kia thôi. Mời nhìn lên trên

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: –|||

Anh là nói, anh biết rõ ấy hả? Nhưng tại sao còn lướt luôn, sau đó lại quay ngoặt về đề tài vừa rồi chứ. Không thể nói một lần cho xong hả?

[Tổ đội] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Tại sao cãi nhau

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Vì không cẩn thận nói sai một chút. Đối phương rất giận mới cãi nhau với tôi. Nhất thời không nhịn được thế là tôi cũng tay bo luôn.

Đánh những hàng chữ này ra, chính Tịch Lạc Ninh cũng đổ mồ hôi hột.

Thật sự là một đứa trẻ cáu kỉnh. Nghĩ tới suy đoán của đám người trong bang, Tịch Lạc Ninh hắc tuyến.

[Tổ đội] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Người kia thật nhỏ mọn

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Chuẩn keo kiệt luôn. Tôi cũng giải thích rồi

Tịch Lạc Ninh thấy Vũ Trụ Thần Thoại tự chửi mình, tâm trạng nháy cái tốt hơn nhiều, mới hùa theo lời anh ta.

[Tổ đội] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Là người kia hẹp hòi. Vợ không có lỗi gì

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Hừm hừm, chắc chắn tôi không có lỗi rồi

Đương nhiên tôi không có lỗi, anh có mà!

Cũng đã giải thích rồi còn tính toán chi li như vậy. Chậc chậc. Thật sự quá keo kiệt.

[Tổ đội] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Vợ, em muốn xem ảnh Công Tử Phong Lưu không

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: –|||

Quá vô sỉ!

Lại dám hùa theo! Anh ta rốt cuộc chụp ảnh lúc nào vậy?

[Tổ đội] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Hôm nay đi gặp ba người họ. Lén đi đó

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Tôi lên QQ

Anh cũng lén đi, còn gặp phải con người hẹp hòi này nữa.

Hại anh buồn bực đến tận bây giờ.

Hình ảnh đặc tả ba người bọn họ đều có. Chụp cũng khá đẹp.


Có tấm Công Tử Phong Lưu đứng bên cạnh người bọn họ. Chỉ là trong hình anh đã bị xóa đi.

Tịch Lạc Ninh giận. Địch Vân có phải quá ngây thơ rồi không?

Cà Phê Mất Khống Chế: Người bị xóa là ai thế?!

Vũ Trụ Thần Thoại: Người cãi nhau với tôi

Vũ Trụ Thần Thoại: Tại sao cậu không để ý người khác

Tịch Lạc Ninh tất nhiên biết anh ta đang ám chỉ bản thân trên tấm ảnh. Bức hình này rõ ràng anh ta cố ý cho anh xem.

Xem ra Địch Vân với mình trên mạng quả nhiên có tình cảm, còn muốn theo đuổi anh, muốn phát triển trong hiện thực.

Ý thức được điểm này, Tịch Lạc Ninh thật buồn bực.

Chẳng lẽ anh phải tranh người yêu với mình trên mạng sao? Trở thành tình địch?

Tịch Lạc Ninh xoắn xuýt, coi như không nhìn thấy ám chỉ trong câu nói kia.

Cà Phê Mất Khống Chế: Anh vì sao cãi nhau với anh ta

Vũ Trụ Thần Thoại: Cậu ta bôi nhọ tôi, trước mặt nhiều người mắng tôi

Cà Phê Mất Khống Chế: –|||

Tịch Lạc Ninh im lặng. Chỉ trích của Địch Vân quả thật không sao. Chỉ dựa vào việc người nghe được lời anh nói có rất bao nhiêu người. Nhưng nếu thật sự nói anh ngay trước mặt nhiều người làm trò mắng Địch Vân thì quả là rất oan.

Trời đất chứng giám, những gì về Địch Vân hết thảy đều là sự thật. Chỉ là Địch Vân không muốn thừa nhận thôi. Tất cả những người biết Địch Vân đều đồng ý lời nói của anh luôn. Hơn nữa trừ mấy người đặc biệt thì mấy ai biết mối tình đầu của anh là Địch Vân đâu?

Hai người yêu nhau vậy đó, nhưng vẫn che giấu tin tức. Trừ những người thân cận, còn lại chẳng ai biết. Sau khi chia tay Địch Vân, Tịch Lạc Ninh còn đổi người đại diện nữa kìa. Trình Tuyết Tùng trả phí kín miệng rất hậu hĩnh, còn chào hỏi qua các tòa soạn báo, cho nên chuyện của bọn anh những năm gần đây đều không bị đào bới ra.

Bọn Shin – chan đoán theo hướng kia là vì trong tim bọn họ đã suy nghĩ vớ vẩn rồi. Mặt khác còn không phải Địch Vân phát điên nên mới có hậu quả như vậy sao?

Tịch Lạc Ninh bị Địch Vân trách móc tức đến phát điên.

Cà Phê Mất Khống Chế: Anh hình như rất ghét người kia

Vũ Trụ Thần Thoại: Vô cùng vô cùng ghét

Tịch Lạc Ninh bị một tên đâm thẳng vào tim. Mặc dù mấy năm rồi không liên lạc với anh ta, nhưng Tịch Lạc Ninh để tay lên ngực tự vấn lòng thì Địch Vân đối với anh vẫn rất quan trọng. Trong lòng vẫn không chê anh ta.

Những năm này qua đi, nhớ tới Địch Vân, anh đều luôn hoài niệm.

Không nghĩ tới Địch Vân lại chán ghét anh như vậy.

Cà Phê Mất Khống Chế: Vì sao

Địch Vân rất lâu không trả lời, Tịch Lạc Ninh không nhịn được lại hỏi thêm lần nữa.

Cà Phê Mất Khống Chế: Vì sao?

Vũ Trụ Thần Thoại: Cậu ấy trước đây là người yêu của tôi

Cà Phê Mất Khống Chế: Là người yêu sao lại ghét vậy?

Vũ Trụ Thần Thoại: Cậu ta thay đổi, khiến tôi rất ghét

Cà Phê Mất Khống Chế: Thay đổi như thế nào mà anh ghét?

Vũ Trụ Thần Thoại: Cuộc sống cá nhân rất lộn xộn, còn đem tình yêu của chúng tôi làm trò cười nữa. Làm trò còn không thừa nhận.


Vũ Trụ Thần Thoại: Trước kia cậu ta cũng không như vậy

Tịch Lạc Ninh so với Đậu Nga còn oan hơn.

Cuộc sống cá nhân của anh sao lại lộn xộn? Sau khi chia tay với Địch Vân, anh đổi mấy lần bạn trai, tình cảm cũng không quá sâu sắc. Cho dù đều vì lợi ích, nhưng đó đều là anh tình em nguyện, đã gặp thì sẽ có lúc chia tay.

Anh không một chân đứng hai thuyền, không 419, là một người giữ mình vô cùng trong sạch.

Trong chương trình đánh giá hai câu về mối tình đầu, cùng v

iệc đem tình cảm ra làm trò cười cách nhau một trời một đất. Anh ta có đầu óc như thế nào mới nghĩ được sự liên kết xa xôi như vậy?

Nói anh làm không chịu nhận anh lại càng oan hơn. Lúc trước anh căn bản không biết Địch Vân vì sao tức giận. Sau khi hiểu rồi thì có giải thích mà.

Cà Phê Mất Khống Chế: Tôi đau đầu, out trước đây.

Vũ Trụ Thần Thoại: Bệnh hả

Tịch Lạc Ninh tắt máy tính, không trả lời anh ta.

Những hiểu lầm kia thật khiến anh khó chịu. Anh không liên lạc với Địch Vân cũng được mấy năm rồi. Sau khi gặp lại cũng đã cố hiểu cho anh ta, biết mình sai, anh còn cố giải thích nữa.

Tại sao Địch Vân lại không hiểu cho anh? Nói đúng hơn là Địch Vân không tin anh.

Cho dù là bạn bè thân thiết mấy năm cũng không hiểu lầm anh như vậy. Còn nói cuộc sống riêng tư của anh lộn xộn, thế khác nào mắng anh bẩn thỉu đâu cơ chứ? Chính là nện ngay một cái tát vào mặt anh mà.

Từ đó về sau Tịch Lạc Ninh không đụng vào máy vi tính nữa.

Một lòng tập trung vào việc thu đĩa nhạc, rất nhanh thì kết thúc công việc. Ngay sau đó là đóng MV. Tịch Lạc Ninh thật sự không có thời gian lên mạng, anh cũng không muốn lên.

Một ngày quay xong MV ra ngoài lại gặp được Hàn Lập Dương.

Hàn Lập Dương chào anh. Nghĩ cả buổi Tịch Lạc Ninh mới nhớ ra đó là ai.

Hàn Lập Dương mời anh ăn cơm. Tịch Lạc Ninh không có chuyện gì làm nên đồng ý, sau đó chuyện xấu lại bay đầy trời.

Tịch Lạc Ninh thấy ảnh chụp bọn họ ra vào phòng trọ trên báo, trong đầu hiện ra lời nói của Địch Vân. Lập tức lại tức giận đến muốn xé nát tờ tạp chí nọ. Địch Vân vốn không thiểu đến nỗi tin lời báo chí nhỉ?

Anh ta được sinh ra trong một gia đình như thế nào chứ. Chẳng lẽ ngay cả điều này cũng không biết?

Tịch Lạc Ninh thật sự tức giận. Bị người ta nói như vậy không điên mới là lạ. Anh giận đến sắp hộc máu.

Tịch Lạc Ninh không ra mặt giải thích xì căn đan.

Đĩa nhạc cũng sắp phát hành, lại chuẩn bị mở concert. Hàn Lập Dương vào lúc anh kết thúc công việc, cố ý bắt chuyện với Tịch Lạc Ninh, thuận tiện mờ ám với anh, ở sau lưng lại chủ động gọi mấy cuộc điện thoại nói xin lỗi. Sau đó lấy lí do xin lỗi để mời anh ăn cơm.

Tịch Lạc Ninh trực tiếp từ chối.

Chuyện xấu nổi lên như cồn, thuận tiện giúp Tịch Lạc Ninh tuyên truyền miễn phí đĩa nhạc. Tính ra thì Tịch Lạc Ninh là bên bị hại, nhưng suy xét kĩ càng thì có lợi hơn nhiều. Hàn Lập Dương lại là người mới trong công ty. Tịch Lạc Ninh mới không tính toán anh bị lợi dụng.

Tịch Lạc Ninh không có ý kia với Hàn Lập Dương.

Nghe bọn Lưu Tuấn nói về tiêu chuẩn chọn người của anh, Tịch Lạc Ninh mới chợt nhận ra. Anh vẫn một mực chọn lựa hình mẫu người yêu tương tự với Địch Vân.

Đại khái anh thích kiểu người này. Bằng không tại sao lại một lần nữa thích Địch Vân chứ? Hoặc là do Địch Vân vốn vẫn là mối tình đầu của anh nên vẫn ảnh hưởng đến óc thẫm mỹ của anh. Địch Vân lại là người điển hình nhất trong đống người kia, anh mới một lần nữa thích anh ta.

Mặc kệ thế nào, anh hiện tại vẫn còn xoắn xuýt về Địch Vân.

Về phần đổi khẩu vị hay vẫn theo đuổi Địch Vân, anh vẫn phải suy nghĩ đã.

Thế nhưng tính Địch Vân thật sự anh không ngửi được.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.