Đọc truyện Võng Du Chi Hảo Thụ Sợ Sàm Lang – Chương 88: Đánh nhau là máu chó
Vậy mới nói người tính tình vừa thẳng vừa ngốc và thân thủ cao hạ thủ độc sẽ không có xung đột gì.
Ma Đạt thua trận nhất thời sững sờ. Hắn thật không ngờ mình lại bại bởi Kiều Lân, nếu không hắn tuyệt sẽ không đến đây. Hơn nữa người xem bên cạnh càng lúc càng đông, cũng vượt qua mức hắn dự liệu. Nhìn thế nào cũng là mất nhiều hơn được. Trông bọn Bá Vương Long bài vị cao hơn hoặc mọi người không kém hắn mấy đang chú mắt xem, hắn biết việc lần này làm hơi quá rồi, trong lòng không khỏi có chút hối hận. Quả nhiên giống như thằng em bảo, bản thân mình nóng đầu liền làm chuyện dại dột, nếu không sao khi trước lại cảm thấy cái kế sách của Phấn Đóa Đóa đề ra có thể làm chứ?
Kỳ thật thắng thua có là gì. Thắng bại là chuyện thường tình, số lần hắn thắng tuy nhiều nhưng cũng không phải chưa từng thua trước mặt đám đông, Kiều Lân ngay từ đầu đã nương tay hắn cũng đã rõ, này chứng tỏ kỹ thuật PK của người này không thua hắn là bao, tuyệt đối không gà mờ như cái số hạng hai trăm chín mươi mấy của hắn. Nếu không có hai đứa con gái chế trụ Phấn Đóa Đóa khiến hắn phân thần, hắn cũng không đến mức thảm bại. Cho nên vấn đề bây giờ là ở trên người Phấn Đóa Đóa! Đây là do người bang hội gã ta nhìn không nổi nên tự tay hạ thủ, hay Kiều Lân tự an bài trước đó? Thôi thôi, dù sao kết cục đã định, chuyện vô liêm sỉ hắn làm không được. Giữ lời chính là nguyên tắc làm người cơ bản của Ma Đạt đồng chí, vì thế sau khi hắn sống lại, đứng dậy khỏi lôi đài liền chỉ tay kêu: “Có gan cược có gan chịu thua, Phấn Đóa Đóa, cô lên lôi đài đi.”
Phấn Đóa Đóa lúc này còn bị Hồng Điệp Tri Thu và Phiên Gia Hồng lôi kéo. Cô ả vốn nghĩ Hồng Điệp Tri Thu và Phiên Gia Hồng không dám bật pk giết ả vẫn chưa lo lắng gì, cũng không ngờ Ma Đạt thế mà dám bảo ả lên lôi đài! Cái gì vậy? Chẳng lẽ mình phải bị hắn đánh chết hai mươi lần thật? Đùa à! Trước mặt hay không trước mặt đám đông ả chẳng quan tâm, nhưng ả sợ đau. Chỉ là nếu như không bước lên, ngày sau phỏng chừng sẽ không còn ngày lành nào nữa.Có câu, không chiếm được thứ tốt nhất thì đi tìm thứ kém hơn, ròng rã hai tháng trò chơi bỏ qua Trẫm Tâm Thậm Hỉ giàu sụ, kiên nhẫn tiếp cận hắn cao thủ Ma Đạt này.Giờ, hẳn là chỉ có thể bước lên thôi?
Đáng thương Phấn Đóa Đóa còn chưa kịp cân nhắc đã bị hai người lôi lên biên lôi đài, sau đó trực tiếp bị hai người “thảy” lên. Tạo hình bất nhã khó mà diễn tả được. Mà khi trên lôi đài có người thứ hai, người trên lôi đài có thể chọn luận bài.Đứng trước mặt Phấn Đóa Đóa, Ma Đạt tất nhiên sẽ chọn tới điểm là dừng. “Chuyện là do cô khơi, chúng ta phải giữ lời hứa. Cô nhấn đồng ý đi, hai mươi lần mà thôi, không tới hai mươi phút.”
Phấn Đóa Đóa đứng lên nhìn về phía Ma Đạt, vốn định than thở đổi phương pháp để giải quyết chuyện này, thế nhưng vẻ mặt và lời nói ban nãy của Ma Đạt khiến ả hiểu lần này không đánh là không được. Trừ phi bản thân ả đồng ý gia nhập vào hàng đối tượng bị đuổi giết của Ma Đạt ngay trong hôm nay. Chỗ đáng sợ khi tìm một cao thủ PK làm hậu thuẫn chính là như thế. Thật xui xẻo, đánh thì đánh!
Trận đánh này thật sự chính là tràng cười cho đoàn người đứng xem náo nhiệt. Phấn Đóa Đóa đừng nói là Thiệu Hoa vừa max cấp chưa được vài ngày, dù cô ả có thể có kỹ thuật PK như Hồng Điệp Tri Thu đi, nhưng cũng chắc chắn không phải đối thủ của Ma Đạt. Thế nên, năm trận luận bàn ban đầu tốn chưa đầy năm phút đồng hồ. Trong đó còn bao hàm thời gian Phấn Đóa Đóa hồi sinh, Ma Đạt chọn luận bàn.
Một bộ phận người dưới đài nhìn sướng hết cả con mắt. Lấy ví dụ bên Phi Long bang và Cẩm Lân đường đi. Tiểu bằng hữu Râu Quai Nón sảng khoái đến nội thương. Những người khác đều tỏ vẻ bội phục chủ ý “thiếu đạo đức” của lão đại, nội chiến gì đó, quả nhiên vô cùng kích thích mà.
Đương nhiên vẫn còn có một bộ phận nhỏ có tấm lòng “từ ái” trời sinh, ngày mốt bành trướng thành “thương xót”. Nhìn em Phấn Đóa Đóa nhỏ xinh bị Ma Đạt không chút lưu hình gần như miểu sát liên tục năm lần, phía dưới liền có người thầm thì. Nói Ma Đạt quá không biết thương hoa tiếc ngọc, em gái xinh đẹp như thế sao có thể sử dụng cách giết như vậy.Có bản lĩnh thì lên đánh Trẫm Tâm Thậm Hỉ một hồi nữa, thắng thì hay rồi, hà tất phải ở đây đánh con gái.
Làn sóng này vừa lên tự nhiên sẽ xuất hiện thêm vô số giống đực hoóc-môn sinh dục cao phụ họa, có vài tên ngu xuẩn cư nhiên còn đứng dậy la lối. Ông chủ Kiều không thể ngờ. Đối với Ma Đạt, anh rất khó chịu. Nhưng anh hiểu rõ chuyện này 100% là do Phấn Đóa Đóa gây nên. Tuy không rõ vì sao lúc trước anh không để cô ta tiếp tục gia nhập đội ngũ của mình lại khiến ả ghi hận, dù sao thì kiểu người tưởng mình là trung tâm vũ trụ anh cũng tự hiểu là không thể lý giải. Giết chết mới là điều đúng đắn. Cẩn thận quan sát sắc mặt Ma Đạt, quả nhiên tên này cũng lộ ra tia không kiên nhẫn, trong mắt vừa rồi còn mang theo áy náy giờ chỉ còn lại chán ghét. Ông chủ Kiều linh cơ vừa động, xoay người ngoắc ngoắc Phúc Tinh Tinh, sau đó nói nhỏ vài câu bên tai Tinh Tinh. Phúc Tinh Tinh hai mắt sáng rực, lập tức hướng về lãnh đạo tỏ vẻ bản thân nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ thật xuất sắc!
Lúc này hai người trên đài ở trạng thái yên lặng. Tuy đau đớn chỉ thoáng qua lúc bỏ mạng chớp mắt, nhưng liên tục năm lần quá gần nhau, Phấn Đóa Đóa thật sự là có chút đau gan. Bỗng nghe tiếng ồn bên dưới đài có khuynh hướng nghiêng về phía mình, ả liền cố gắng tiến sát đến bên cạnh Ma Đạt: “Anh Đạt, chết đau quá. Chúng ta không đánh được không? Anh đánh thêm một trận với Trẫm Tâm Thậm Hỉ, lấy lại mặt mũi.”
Ma Đạt nhíu mày: “Dù tôi có định đánh với hắn một trận đòi mặt mũi, nhưng ước định trước đó cũng phải thực hiện. Cô nếu không muốn chết cũng được, tự mình đi xin lỗi với hắn. Chỉ khi hắn nói không cần cô chết nữa, tôi nhất định sẽ không xuống tay.” Đàn bà con gái quả nhiên phiền toái, hồi trước còn chưa hiểu sao đứa em lại đi thích một thằng con trai ngốc nghếch mơ hồ không thích nói chuyện, giờ hắn có hơi hiểu hiểu rồi. Ít ra bớt phiền! Chủ ý trong đầu cô ả này quá nhiều, tấm lòng thật không phải chuyện hắn có thể hiểu được.
Phấn Đóa Đóa vừa nghe liền không bằng lòng. Bảo ả đi xin lỗi? Trước mặt nhiều người như thế không phải chứng tỏ toàn bộ chuyện là do ả quấy nên sao? Sau này ả làm sao có thể tìm một anh đẹp trai cao ráo giàu có được! Vì thế đầu nóng lên, nói thẳng: “Tôi xin cái gì? Muốn đi cũng phải là anh đi. Là anh nói thích vợ nhà người ta, liên can gì tới tôi?!”
Cơn tức sau khi đánh thua vẫn còn đang đè nặng, hiện tại bị mỉa mai như thế, lại là ác nhân cáo trạng trước, cơn tức liền lập tức bốc lên. Không nói hai lời nhanh chóng lựa chọn luận bàn, hơn nữa lần này chính là huyết chiến tới cùng.
Phấn Đóa Đóa cũng nóng máu. Nhìn cũng không nhìn chọn đồng ý. Kết quả trúng phải hai thương, nhìn mặt mày Ma Đạt tràn đầy giận dữ, ả biết tên này nổi bão rồi. Trong lòng không phục định uống một lọ dược bổ máu, kết quả không bổ được. Thế này mới phát hiện Ma Đạt bật mở huyết chiến tới cùng.“Mẹ kiếp! Mày cư nhiên bật huyết chiến! Có phải đàn ông không? Mày tưởng bố mày lần đầu tiên chơi game à?!” Kế tiếp tự nhiên đánh thành một đoàn.
Quần chúng vây xem dưới đài lập tức sôi trào. Nghe khẩu khí và động tác tiếp theo của Phấn Đóa Đóa, càng nhìn lại càng thấy khác biệt mười phần. Hồng Điệp Tri Thu khinh thường phủi miệng: “Trình Đại Hổ, anh thấy chưa? Thế này mới là đứa giả đàn bà lừa tiền người khác. Gia đây là chuẩn men biết chưa?”
Trình Đại Hổ vội vàng gật đầu: “Đúng. Tiểu Thu nhà ta rất chuẩn men. Anh rất thích.”
“Phì!” Thiên Ngoại Phi Tiên bên cạnh trực tiếp bật cười. “Hai đứa bây sến súa quá đi. Có điều lại nói, điệu bộ Tiểu Thu khi trước quả thật rất đàn ông, hở tí là rượt giết người theo đuổi như giết heo vậy.”
Trình Đại Hổ gật đầu: “Ừm. Tôi cũng bị giết.” Đương nhiên là y không nỡ đánh trả.
Kiều Lân độc mồm: “Thế anh thừa nhận mình là heo?”
Hồng Điệp Tri Thu trừng anh: “Cậu mới là heo!”
Bên này cười đùa, Tiểu Ngư bên cạnh lại không tham gia. Náo nhiệt xem rất vui, nhưng cậu quan tâm hơn cả chính là đống chiến lợi phẩm Gia Tử vừa thu về, cũng chính là đống đồ cược trước khi lôi đài. Trừ một phần người đặt cược Kiều Lân thắng ra, tất cả đều giữ lại.Trong đó có một phần ba là khoáng thạch vật liễu gỗ và thảo dược, hai phần ba còn lại đều là nguyên liệu nấu ăn.Tuy dưa chuột cà chua linh tinh chiếm không ít phần, nhưng thật ra lại có một số thứ không tồi. Dạng như một tổ lươn, đây là nguyên liệu nấu ăn phẩm chất lục sắc, rất khó kiếm tại dã ngoại, trong menu hệ thống có một món hồi máu nhất định cần có lươn cá, cho nên vẫn rất khó khăn. Ngoài ra còn có chim cút, nhộng, lòng bò, thịt gà tây vân vân vân, thậm chí đến thịt chim sẻ thịt lạc đà cũng có nốt.Tiểu Ngư còn phát hiện mười con châu chấu khiến cậu nhà hắc tuyến vạn phần.May mắn người này không đặt bên Kiều Lân, bằng không họ còn phải ra đồng bắt châu chấu cho hắn, rõ là chẳng hiểu sao nghĩ ra được.
Rau dưa thì nhiều hơn thịt một ít. Tuy chủng loại trong lãnh địa bang hội hữu hạn, nhưng rau mọc trên đất hoang cũng không tính là ít. Quan trọng là bản đồ [Sơn Hà] có thể so với thế giới thực, trên hết, trong hiện thực bạn hôm nay nhổ một gốc cây, ngày mai sẽ không mọc lên một cây khác, mà trò chơi lại có thể. Củ cải, củ sen, cây Ngưu Bàng, khoai từ, khoai sọ, từ cô [1], rau dền vân vân vân, khiến người rối rắm chính là một tổ xương rồng gai. Trên thuộc tính viết là để ăn, xem ra là ăn được. Chỉ là Tiểu Ngư chỉ từng làm cái loại đã được xử lý sẵn trong siêu thị, còn cái này…. Vẫn là lần đầu tiên.
[1] Cái này hình như Việt Nam mình không có, nó có khá nhiều tên khác, như là duck potato, broadleaf arrowhead, Indian potato, hay wapato. Nếu các chương sau có nấu cái này mình sẽ cho nó thành “khoai tây Ấn Độ” =)))
Các loại nấm, hoa quả và thủy hải sản cũng không ít. Tuy mỗi dạng số lượng đều có hạn, nhưng chủng loại nhiều không đỡ kịp nha, cho nên lực chú ý của Tiểu Ngư bị hấp dẫn đến chỗ khác cũng không kì lạ. Ngày mai buổi sáng chín giờ hơn Khâu đại ca và Trình Đại Hổ sẽ cử hành hôn lễ trong trò chơi. Lát nữa giải quyết xong chuyện mình phải triệu tập mọi người làm tiệc cưới. Bao nhiêu nguyên liệu nấu ăn như thế tiết kiệm không biết bao nhiêu đồng. Giờ ngẫm lại, Kiều Lân quả nhiên là gian thương, bị người khác khiêu khích vẫn còn có thể kiếm một bút tiền, thật có thể nói là quái thai!
Tiểu Ngư dưới đài cơ hồ đã đem toàn bộ tâm tư để cân nhắc nên làm món gì món gì, mà Ma Đạt và Phấn Đóa Đóa trên đài vô cùng dầu sôi lửa bỏng. Kỳ thật nói vậy cũng không chính xác lắm, là một mình Phấn Đóa Đóa dầu sôi lửa bỏng mà thôi. Vốn quần chúng đang “đồng cảm” về phía gã, nhưng sau khi gã nhất thời nhanh mồm lờ mờ bộc lộ giới tính của mình, vài người dưới đều lựa chọn câm họng. Đương nhiên nhân vật mấu chốt là Phúc Tinh Tinh. Cô lén lút câu thông đồng bọn hủ nữ của mình, lập tức liền có không ít người trình diện góp sức. Các cô gái len lỏi giữa đám đông xì xà xì xầm là chuyện bình thường. Tất cả đi đồn thổi rải rác qua các cuộc “trò chuyện” rằng ả Phấn Đóa Đóa này khi trước do Trẫm Tâm Thậm Hỉ kéo bà xã làm nhiệm vụ thăng cấp nhân tiện kéo ả ta một lần, sau đó ả liền muốn ôm chân người ta không cho đi, còn nũng na nũng nịu với người ta.
Đương nhiên tin vỉa hè đều có thật có giả. Dạng như Phấn Đóa Đóa nọ bị tiền tài của Trẫm Tâm Thậm Hỉ làm mê đảo, một lòng muốn chen chân vào Bang chủ phu nhân Cẩm Lân đường. Vì thế Ma Đạt bị ả lừa lợi dụng, kết quả tự rước lấy nhục đáng kiếp. Rồi Phấn Đóa Đóa thật ra chính là tên gay lừa gạt cảm tình và tiền bạc của Ma Đạt vân vân vân.
Thật ra đây không tính là mọi người cùng nhau ác ý hãm hại gã. Chỉ là khi đông đảo quần chúng chuyển “đồng cảm” sang bên người Ma Đạt, Phấn Đóa Đóa đều sắp bùng nổ. Gã cũng không tin chỉ có một người bên dưới xuyên tạc liền xuất hiện hiệu quả nhanh chóng, vì thế gã hung tợn trừng mắt với Tiểu Ngư, lại phát hiện người ta hoàn toàn không để ý, mà đang lật lật một quả chuối tiêu, lửa giận càng bùng mạnh hơn. Loại người gì đây chứ!
Tư duy của Ma Đạt đồng chí rất đơn giản, hắn không suy nghĩ tại sao mới ba bốn phút mà “dư luận” đã chỉa mũi về mình, nhưng hắn lại cực kỳ gai mắt Phấn Đóa Đóa rõ ràng là đàn ông còn đi giả đàn bà bịp hắn. Dù là đàn ông cũng chẳng sao cả, đứa em nói thích thì tốt, giới tính không thành vấn đề, nhưng nhất quyết không được lừa dối. Tên dối trá! Vì thế hắn xuống tay càng nặng hơn. Chỉ là không ngờ Phấn Đóa Đóa khi trước toàn do hắn tự tay giết quái kéo lên max cấp lại vận dụng kỹ năng khá đến thế, kỹ thuật PK không hề giống tân thủ, chắc hẳn tên này đã chơi qua không biết bao nhiêu game toàn tức rồi.
Đáng tiếc, Phấn Đóa Đóa bất kể xét từ trang bị hay chức nghiệp hay thuần túy nhìn trên mặt kỹ thuật cũng đều tuyệt đối không phải là đối thủ của Ma Đạt. Nhiều nhất là thi triển chiêu hoãn giờ chết mà thôi.Sau lần chết thứ bảy, Phấn Đóa Đóa thật sự không muốn tiếp tục chịu đựng. Tình thế bây giờ vô cùng bất lợi với gã, Ma Đạt rõ ràng là tin “tin nhảm” bên dưới, gã còn ở đây thì quả là thiếu não. Vì thế thừa dịp sống lại chớp mắt, gã liền xoay người xuống lôi đài.Bằng không vừa sống lại sẽ có ba mươi giây không thể logout, gã nhất định sẽ bị miểu chết.
Ma Đạt đứng trên lôi đài nhíu mày: “Chuyện khác tao không so đo với mày. Nhưng nếu giờ mày không tiếp tục được, về sau thấy mặt liền giết một lần, mãi đến khi giết hết mười ba lần còn lại mới thôi.”
Phấn Đóa Đóa trừng mắt nhìn Ma Đạt, bị giết luân phiên khiến gã kiệt sức. Hai mươi lần, tên Trẫm Tâm Thậm Hỉ thần kinh quả nhiên đủ độc! Quả nhiên gã nhìn nhầm bản mặt hòa nhã, mù mắt bởi đống tiền rồi! Đệt! Lũ cao to giàu có đẹp trai có lẽ đều biến thái hết! “Lũ thần kinh!” Thở gấp một chố, gã chửi to ba chữ, đúng lúc ba mươi giây vừa xong, thân ảnh màu hồng nhạt lập tức biến mất trước mặt mọi người.
Quần chúng rống rống, ông chủ Kiều lúc này sải bước tới gần lôi đài, hướng Ma Đạt chắp tay: “Chúng ta xem như là không đánh không quen biết, có hứng thú xuống nói chuyện với tôi một chút? Tôi biết anh là bị tên Phấn Đóa Đóa lừa gạt.”
Ma Đạt chau mày, sau đó gật đầu.Trẫm Tâm Thậm Hỉ này, dường như không tồi.
Vậy mới nói người tính tình vừa thẳng vừa ngốc và thân thủ cao hạ thủ độc sẽ không có xung đột gì.
Chương tiếp theo yến hội tới rồi. Ăn ăn ăn ăn!
Ma Đạt là một thành viên đội ngũ cố định ông chủ Kiều nhìn trúng nhoa ~ Thật ra tuy thoạt nhìn hắn vừa khốc vừa khí thế, nhưng hắn vừa ngốc vừa thẳng, rất dễ bị người lôi kéo. Không như Trình Đại Hổ nhiều tâm nhãn kia đâu.