Đọc truyện Võng Du Chi Diễn Kĩ Nhất Lưu – Chương 60: Lật bài (hạ)
Càng để tâm, thời gian lại càng trôi chậm.
Kiều Dĩ Hàng nhìn máy tính một chút cuối cùng không nhịn được nhắn tin cho Suất suất suất.
[tư trò chuyện]
Tiểu Thuyền: hôm nay Chiến Hồn Vô Cực chưa tới sao?
Suất suất suất: Chiến Hồn Vô Cực? Ngươi gọi thẳng cả họ lẫn tên sao?
Tiểu Thuyền: -_-||| đấy không phải trọng điểm.
Suất suất suất: buổi chiều ta mới lên, chưa thấy hắn login.
Kiều Dĩ Hàng nghĩ mình hỏi xong liền vỗ mông rời đi thực không lễ phép nên ngồi lại tán dóc vài câu.
Tiểu Thuyền: gần đây người phải thực tập sao? Bận không?
Suất suất suất: (⊙o⊙) sao các ngươi đều biết?
Tiểu Thuyền: Thủy Tiên hòa thượng nói.
Suất suất suất: miệng hắn thực rộng a.
Suất suất suất: sao ngươi gọi ai cũng đều lôi cả họ lẫn tên vậy?
Tiểu Thuyền: ngươi chắc chắn muốn ta giản lược chỉ gọi ngươi là Suất?
Suất suất suất: không, ba chữ rất tốt.
Suất suất suất: chẳng phải ngươi có số di động của lão nhị sao? Muốn biết hắn có lên không gửi tin nhắn là được mà.
Tiểu Thuyền: quên mất.
Từ lúc về nước, Trương Tri vẫn dùng số cũ.
Kiều Dĩ Hàng liếc nhìn hai cái điện thoại để song song trên mặt bàn, tay cầm chuột kích nhẹ.
Kỳ thực Trương Tri không lên rất tốt. Dù sao cũng chẳng phải chuyện tốt, hà tất phải đến mà chịu mất mặt? Mặc kệ Trương Tri thế nào, ít nhất là hắn cũng không chạy trốn, còn có Suất suất suất làm chứng. Về phần hắn đến lúc nào, đi lúc nào đâu nằm trong ước định.
Kiều Dĩ Hàng càng ngẫm càng thấy vận khí mình tốt, vừa vặn đụng lúc Trương Tri bận việc, đang vui vẻ định ngầm logout thì bốn chữ Chiến Hồn Vô Cực ở danh sách bạn tốt đột nhiên sáng.
“…“
***
Thực ra từ trưa Trương Tri đã ngồi trước máy tính. Bắn CS, xem phim, chơi Boom… Tất cả các trò giải trí hắn đều thử, chỉ trừ “Bát nháo giang hồ”.
Nội tâm hắn rất mẫu thuẫn. Nó luôn tồn tại từ khi biết Tiểu Thuyền chính là Kiều Dĩ Hàng.
Lời vạch trần hôm qua khiến hắn phải thẳng thắn đối mặt với vấn đề.
Hắn thích Tiểu Thuyền vì cảm thấy nàng là người rất đơn thuần, thích ứng trong mọi tình cảnh. Nàng không để tâm bị giết bao lần, đẳng cấp thế nào, cũng không cần tiền tài. Nàng kiên nhẫn đi từng bước. Chơi game lâu vậy, hắn phân biệt được người thả dây dài câu cá lớn hay căn bản không có ý định câu cá chứ. Cho nên hắn rất thoải mái ở cạnh Tiểu Thuyền, cũng rất hưởng thụ những lúc ấy.
Hắn là người hành động theo thói quen.
Dù Lạc Tuyết Vô Âm chọn Thiên Đấu, hắn vẫn theo thói quen mà quan sát, theo thói quen mà cố gắng lấy lòng nàng.
Dù hắn biết Tiểu Thuyền là Kiều Dĩ Hàng nhưng trong game, khi thấy ngữ khí cùng hình tượng quen thuộc thì hành động lại phản bội lý trí, vẫn đối tốt với Tiểu Thuyền như trước.
Hắn ý thức được hắn ghét Kiều Dĩ Hàng, muốn chỉnh Kiều Dĩ Hàng không phải vì Tiểu Thuyền mà vì đã khiến hắn phát hiện sự thật. Trong hiện thực đáng chán ghét này, hắn rất cần sự yên lặng cạnh Tiểu Thuyền, cần một chỗ dựa cho hắn. Vì thế, khi Kiều Dĩ Hàng phá hủy tất cả, hắn nổi giận.
Xét đến cùng, ngoại trừ việc không nói cho hắn sự thật, Kiều Dĩ Hàng cũng chẳng sai. Trong game chọn là nam hay nữ là chuyện của mỗi người. Đương nhiên, hắn cũng không cho rằng vì mình chưa tìm hiểu rõ mà gây nên tai họa.
…
Hắn ngả người vào ghế, ngửa đầu nhắm mắt, cẩn thận ngẫm lại.
Đem tâm lý của chính mình xem xét từ đầu đến cuối là một việc rất khó. Con người luôn thích đóng mình vào một khuôn mẫu nhất định tỷ như ưu nhã, nhã nhặn, thiện lương, thô tục… Nếu có một ngày bản thân lệch khỏi quỹ đạo đó nhất định sẽ bắt đầu mượn cớ nhưng kỳ thực chỉ cần đổi góc nhìn sẽ phát hiện chuyện thực ra chẳng có gì, không bình thường chính là tâm tính của chính mình mà thôi.
Trương Tri mở mắt, lòng đã quyết.
[tư trò chuyện]
Chiến Hồn Vô Cực: Tiểu Thuyền.
Tiểu Thuyền: ân?
Trái tim Kiều Dĩ Hàng bị hai chữ ngắn gọn làm cho nhảy lên.
Chiến Hồn Vô Cực: cứ như vậy đi.
Tiểu Thuyền: …
Như vậy là như thế nào?
Kiều Dĩ Hàng kiểm tra khung đối thoại từ trên xuống dưới, nỗ lực tìm ra điều mình bỏ qua nhưng vô luận là xem bao nhiêu lần, hắn chỉ có thể thấy bốn câu trên.
Mà trong đó phân nửa là của hắn.
[tư trò chuyện]
Tiểu Thuyền: có thể nói rõ hơn được không?
Chiến Hồn Vô Cực: đã không thể rõ ràng hơn được nữa.
Tiểu Thuyền: o(╯□╰)o
Hắn cam đoan đây là những lời hắn nói đêm qua.
Kiều Dĩ Hàng vuốt cằm. Cho nên lần này Trương Tri rắp tâm trả thù, lấy những lời hắn đã nói vứt vào mặt hắn?
— quá ngây thơ đấy.
[tư trò chuyện]
Chiến Hồn Vô Cực: game là game, hiện thực là hiện thực.
Chiến Hồn Vô Cực: như vậy đã hiểu chưa?
Chiến Hồn Vô Cực: không phải ngươi đã tốt nghiệp đại học rồi sao?
Tiểu Thuyền: …
Tiểu Thuyền: biểu hiện cụ thể là?
Bên kia im lặng.
Thế nhưng Kiều Dĩ Hàng không dám buông lơi cảnh giác. Lấy hiểu biết của hắn về Chiến Hồn Vô Cực, người này chắc chắn sẽ ra đòn bất ngờ.
[tiểu kèn đồng] Chiến Hồn Vô Cực: lão bà Tiểu Thuyền! Tuy ngươi có là một người quái dị nhưng ta tuyệt đối không ghét bỏ ngươi, nhất định sẽ chăm sóc ngươi! ( ^__^)
…
Kiều Dĩ Hàng nhìn màn hình nghĩ “Không biết mướn một sát thủ giết người này thì mất bao nhiêu tiền?“
Suất suất suất mời tổ đội.
Kiều Dĩ Hàng điểm đồng ý.
[đội ngũ]
Suất suất suất: phương thức tìm kiếm tình thú của hai người thực sự rất đặc biệt.
Thủy Tiên hòa thượng: /(ㄒoㄒ)/~~ các ngươi rõ ràng đang kích thích kẻ mới ly hôn như ta.
Tiểu Thuyền: sao hai ngươi luôn xuất hiện đồng thời thế?
Thủy Tiên hòa thượng: đâu có! Hôm đánh Lung Linh Tháp chúng ta không cùng chỗ.
Tiểu Thuyền: o(╯□╰)o ngươi nhớ thật rõ.
Chiến Hồn Vô Cực: có chuyện gì?
Suất suất suất: không có gì, tiện đường hỏi các ngươi gần nhất hôn nhân có gì không hài hòa.
Chiến Hồn Vô Cực: cuộc sống hôn nhân cần thời gian riêng để hài hòa.
Những lời này vừa ra, Chiến Hồn Vô Cực liền rời khỏi đội.
[tư trò chuyện]
Chiến Hồn Vô Cực: lão bà, chúng ta tổ đội làm nhiệm vụ phu thê.
…
Kiều Dĩ Hàng rất muốn vọt đến trước mặt Trương Tri, mở đầu hắn ra xem có gì trong đó. Mới có một ngày đêm ngắn ngủi mà sao thay đổi dữ vậy? Hay là, hắn đang có quỷ kế gì?
[Hệ thống] Suất suất suất mời bạn ra khỏi đội.
[tư trò chuyện]
Suất suất suất: phu xướng phụ tùy là cơ sở giữ cho hôn nhân hài hòa.
Tiểu Thuyền: …
Chiến Hồn Vô Cực mời tổ đội.
Kiều Dĩ Hàng suy nghĩ chút rồi kích từ chối.
[tư trò chuyện]
Chiến Hồn Vô Cực:?
Tiểu Thuyền: ta mời uống cà phê.
Chiến Hồn Vô Cực: lúc nào?
Tiểu Thuyền: bây giờ.
Chiến Hồn Vô Cực: ở đâu?
Tiểu Thuyền: quán đối diện EF.
Chiến Hồn Vô Cực: nói chuyện về game?
Tiểu Thuyền: đúng.
Chiến Hồn Vô Cực: ta từ chối.
Tiểu Thuyền: (⊙o⊙)
Chiến Hồn Vô Cực: trong mắt ta, Kiều Dĩ Hàng là Kiều Dĩ Hàng, Tiểu Thuyền là Tiểu Thuyền.
Tiểu Thuyền: (⊙o⊙)?
Chiến Hồn Vô Cực: ta với Kiều Dĩ Hàng không có quan hệ cần đi uống cà phê.
Tiểu Thuyền: -_-|||
Chiến Hồn Vô Cực: lấy ấn tượng xấu của ta về hắn, ta không đảm bảo lần sau gặp sẽ nhịn không đánh hắn được.
Tiểu Thuyền: -_-|||
Chiến Hồn Vô Cực: nhưng những điều trên tiểu kèn đồng cũng là sự thực.
Tiểu Thuyền: -_-|||
Chiến Hồn Vô Cực: sao ngươi không nói tiếng nào?
Tiểu Thuyền: e hèm.
Chiến Hồn Vô Cực: -_-|||
Tiểu Thuyền: ngươi nên nghĩ đến việc đi khám tâm lý đi?
Chiến Hồn Vô Cực: chỉ là thay đổi thái độ với các vai diễn khác nhau của một người mà thôi. Bị phân liệt là ngươi mới đúng, có khám cũng là ngươi đi.
Tiểu Thuyền: …
Tiểu Thuyền: ta out.
Chiến Hồn Vô Cực: sớm vậy?
Tiểu Thuyền: ta muốn gọi xe cứu thương đi khám khoa tâm thần.
Chiến Hồn Vô Cực: …
Chiến Hồn Vô Cực: ( ^_^)/~~ cúi chào! Lão bà ngày mai gặp.
Tiểu Thuyền: mai không rảnh.
Chiến Hồn Vô Cực: vì ông chủ lại bắt ngươi tăng ca sao?
Kiều Dĩ Hàng còn chưa nghĩ ra đáp lại thế nào thì lại xuất hiện một tin khiến hắn giật mình —
Chiến Hồn Vô Cực: vị giám đốc mà hôn thê bỏ trốn rút cuộc là Mã Thụy hay Cao Cần?
Tiểu Thuyền: …
Tiểu Thuyền: là ngươi.
Chiến Hồn Vô Cực: ta chắc chắn sẽ giữ ngươi lại.
“…”
Kiều Dĩ Hàng đen mặt out ra.
Nhìn màn hình dần tối đi, hắn lẩm bẩm: “Sao sự tình lại có thể thành ra như vậy chứ?”