Đọc truyện Võng Du Chi Diễn Kĩ Nhất Lưu – Chương 32: Di động mới (trung)
Bộ phim truyền hình đầu tay của Kiều Dĩ Hàng, “Cây hạnh phúc“ vừa chiếu đã được khán giả quan tâm. Tỷ suất người xem đương nhiên không thấp hơn nữa danh tiếng cũng không tệ, đối lập với những lời bình luận cho phim điện ảnh trước đây.
Chiêu bài lần này của NCC khá cẩn trọng. “Cây hạnh phúc“ chọn kịch bản cũ mà điển hình: Bạch Mã vương tử và công chúa Lọ Lem. Kiều Dĩ Hàng trong phim thể hiện hai loại diễn xuất: đùa giỡn cùng nặng tình. Vest, xe đẹp, biệt thự, hoa viên… nói chung cảnh rất hoa lệ.
Khán giả đều đánh giá phim hay, lời bình trên Internet nhiều như nước triều, nhất trí tán thưởng Kiều Dĩ Hàng vừa đẹp trai lại thâm tình, là nam nhân tuyệt hảo. Trong đó còn có bài bình chọn mười đại vương tử của làng giải trí, Kiều Dĩ Hàng giữa dàn sao điện ảnh oanh oanh liệt liệt giành vị trí thứ sáu, trở thành ca sĩ đẹp trai nhất.
Bởi vì “Cây hạnh phúc“ vừa quay vừa chiếu nên tình tiết cũng theo bình luận trên Internet mà không ngừng điều chỉnh.
Tỷ như lúc đầu tạo hình tóc hắn là bù xù nhưng trong một cảnh bơi, tóc ướt nên thẳng ra, khán giả phản ánh tóc hắn như vậy là đẹp nhất nên đạo diễn liền chỉnh lại.
Lại như lúc tham gia vũ hội, hắn mặc áo sơ mi hồng phấn, lễ phục trắng viền bạc khiến mọi người kinh diễm vì vậy cảnh diễn mặc vest của hắn bắt đầu nhiều lên.
Nhưng những biến hóa này cũng không phải biến hóa lớn nhất mà là —
Hắn gây xì-căng-đan.
Đối tượng là nữ diễn viên chính, công chúa phim thần tượng Lam Vũ Tình.
Tin vừa ra ngày đầu tiên, tâm tình hắn không tốt. Ảnh tạp chí này đăng rõ ràng là cảnh trong phim mà rõ ràng là trong một góc còn có hình của camera. Quả thực là lừa gạt người mà.
Hắn tới công ty tìm Cao Cần nói chuyện. Cao Cần thản nhiên: “Chuyện này là bình thường.“
Kiều Dĩ Hàng nói: “Ta nhớ kỹ lúc mới gia nhập, ngươi nói với ta trừ phi gặp người yêu định mệnh còn không đừng bao giờ dính xì-căng-đan.“
“Có nói.“ Cao Cần sảng khoái thừa nhận, “Nhưng khi đó chức nghiệp của ngươi là ca sĩ.“
“Khác nhau sao?“
“Đương nhiên. Ngươi không thấy chuyện ngươi và Lam Vũ Tình có tình cảm, rất nhiều người cao hứng sao?“ Cao Cần di chuột, xem thử diễn đàn “Trời cao biển rộng“. Từ khi Cổ Chí Thanh mật báo diễn đàn này ghép Phong Á Luân với Mã Thụy, hắn ra tay thanh lý kẻ đặt điều xong liền trở thành một thợ lặn trên này, lúc bình thường nhàn rỗi cũng nên lên diễn đàn xem tin tức.
Kiều Dĩ Hàng tức giận nói: “Nhưng ta không thích.“
“Lam Vũ Tình cũng không tệ. Hình tượng cũng rất tốt.“ Làm nữ diễn viên thần tượng, hình tượng tốt là rất quan trọng. Tuy rằng công việc và đời thực là hai việc khác nhau nhưng khán giả cùng fan đều rất cảm tính, rất dễ lẫn lộn, trừ phi diễn xuất của diễn viên kia quá cao siêu khiến người xem hoàn toàn đầu nhập vào hình tượng mà không nhớ nổi hiện thực hắn là người thế nào.
— Nhan Túc Ngang chính là như thế. Chuyện hắn và Tiểu Bạch bại lộ, hắn vẫn đóng phim tình cảm cùng nữ diễn viên khác như trước. Ngoại trừ những người biết chuyện Nhan Túc Ngang, các khán giả khác đều không có ý kiến gì.
Kiều Dĩ Hàng bóp trán nói: “Ý ta không phải vậy.“
“Hay ngươi thích nam nhân?“ Cao Cần khẽ nhíu mày.
Chuyện hắn và Phong Á Luân trong mắt nhiều người cũng không phải là bí mật. Cùng đi tới đi lui một phòng trọ lẽ nào không có ai phát hiện? Chỉ là hắn đã ngầm bịt miệng mà thôi. Có vài tòa soạn đui mù đem sự việc truyền ra ngoài nhưng hành vi của hai người đều có phòng bị lại thêm Phong Á Luân giờ đang ở trạng thái bán thoái ẩn; thỉnh thoảng tuôn ra một lần hắn liền làm quan hệ xã hội, dùng lý do gần đây có kế hoạch mới cần bàn bạc để che giấu. Được một thời gian, tin này thành nhàm, không ra thì thấy ngứa ngáy nhưng ra cũng chẳng tạo được gì.
Kiều Dĩ Hàng lại càng hoảng sợ, “Đùa gì vậy?“ Trong đầu hắn tự dưng nhảy ra hình ảnh của Chiến Hồn Vô Cực. Cao Cần sẽ không thần thông quảng đại tới mức biết chuyện? Hay là Tiểu Chu đã lỡ mồm để lộ thông tin?
Cao Cần thấy sắc mặt hắn mơ hồ biến xanh, nhíu mày nói: “Nói trúng sao?“
“Đương nhiên không phải.“ Tâm Kiều Dĩ Hàng bỗng nhiên trấn định. Làm gay trong “Đùa nháo giang hồ“ lâu vậy đã khiến khả năng ý thức được nguy cơ cùng nói xạo của hắn tiến bộ nhảy vọt. Chỉ cần không phải bắt kẻ thông dâm tại giường thì có chết cũng không khai! “Đơn giản là ta có tiêu chuẩn của ta.“
“Lam Vũ Tình không tốt?“ Cao Cần liếc mắt hỏi.
Là công chúa thần tượng, Lam Vũ Tình muốn thanh thuần có thanh thuần, cần gợi cảm có gợi cảm. Cười đẹp, khóc cũng đẹp. Nếu như nói có khuyết điểm chính là…
Kiều Dĩ Hàng nói liền một hơi: “Ngực nàng quá lớn.“
Cao Cần im lặng nhìn hắn một lúc rồi gật đầu nói: “Ta hiểu được.“
Kiều Dĩ Hàng có dự cảm không tốt: “Ngươi hiểu cái gì?“
“Ngươi thích sân bay.“
Kỳ thực cũng không phải, chỉ là hắn đối Lam Vũ Tình không có cảm giác mà thôi. Nhưng đã nói đến mức này hắn cũng đành kiên trì tiếp, “Đúng, quá lớn sẽ gây ám ảnh.“
Cao Cần nói: “Phi Đằng cũng không tệ.“ Phi Đằng là nam thứ chính của “Cây hạnh phúc“.
Kiều Dĩ Hàng bị shock: “… Ta thực sự không phải đồng tính luyến ái.“
“Ta chỉ định tán thán bộ ngực phẳng của Phi Đằng.“ Cao Cần thấy hắn xoay người chuẩn bị đi, “Đến trường quay?“
“Đi mua di động.“ Kiều Dĩ Hàng thuận miệng nói. Việc Chiến Hồn Vô Cực thề tuyệt đối không gọi điện chỉ nhắn tin, để dễ liên lạc rốt cuộc đã đả động hắn. Hắn thỏa hiệp.
“Di động?“ Ánh mắt Cao Cần dừng, nhíu mày, “Ngươi bị mất di động?“ Thông thường điện thoại của nghệ sĩ này thường có số của nghệ sĩ khác, nếu truyền ra ngoài sẽ rất lớn chuyện. Cái khác không nói, điện thoại Kiều Dĩ Hàng còn có số của Phong Á Luân và Nhan Túc Ngang.
Kiều Dĩ Hàng trong lòng căng thẳng nhưng vẫn thong dong nói: “Không, chỉ là di động của ta công năng quá đơn giản, muốn mua một cái có thể chụp ảnh.“
“Không phải có thứ gọi là máy ảnh sao?“
“Có. Nhưng nó không gọi điện được.“
“…“
Cao Cần nheo mắt lại, Kiều Dĩ Hàng trấn định xuất môn.
Ba giờ chiều, đại lý điện thoại không có khách, nhân viên buồn chán ngồi gà gà gật gật.
Kiều Dĩ Hàng đem vành nón áp xuống sau đó chọc chọc người Tiểu Chu, “Nhớ kỹ, mua nhanh vào.“
Tiểu Chu hỏi: “Khoảng bao nhiêu?“
“Ít thôi.“
Tiểu Chu nhìn hắn với cặp mắt khác xưa, vui mừng nói: “Cần kiệm là rất tốt.“
Kiều Dĩ Hàng lắc đầu: “Ngươi không hiểu.“
Tiểu Chu mờ mịt nhìn hắn.
“Ta rất nghèo.“
“…“ Tiểu Chu đi vào, Kiều Dĩ Hàng đứng bên ngoài vừa lo lắng vừa giục giã.
Mua di động rất nhanh.
Tiểu Chu tùy tiện chọn một cái giá không cao nhưng công năng đầy đủ.
Kiều Dĩ Hàng thỏa mãn nhìn: “Số là bao nhiêu?“
“… Ở đây bán điện thoại không bán sim. Muốn mua sim phải đi chỗ khác.“ Tiểu Chu hồ nghi nhìn hắn. “Chẳng nhẽ là vay nặng lãi, chuẩn bị chạy trốn?
“Tiền không thành vấn đề.“
“…“ Lúc nãy không phải nói là rất nghèo sao? Tiểu Chu đầy bụng nghi ngờ trở lại quầy hàng, mua sim.
“Số là bao nhiều?“ Kiều Dĩ Hàng nhận sim đang muốn lắp vào.
“15*****9999.“
“Số này không phải đẹp quá sao?“ Kiều Dĩ Hàng cắn tay.
Tiểu Chu nói: “Không phải ngươi nói tiền không thành vấn đề?“
“Thế nhưng ta rất nghèo a.“ Kiều Dĩ Hàng rất phiền não.
“…“
Kiều Dĩ Hàng về nhà, vào game.
Mấy ngày nay hắn vừa lên, Chiến Hồn Vô Cực đã nhảy ra hỏi hắn đã mua điện thoại chưa. Hắn mà nói còn chưa mua sẽ bị đối phương oanh tạc vô cùng thê thảm vậy nên hôm nay hắn chủ động nói trước.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: ta mua điện thoại rồi. (*^_^*)
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: cho ta số.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: 15*****9999.
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: thực dễ nhớ.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: ân. Bởi vì trúng thưởng.
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực:?
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: mua hàng ở siêu thị hơn ba trăm là có thể rút thăm lấy quà. Ta rút trúng nó đấy.
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: phần thưởng của siêu thị là sim mà không phải điện thoại?
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: đúng thế. Ta cũng thấy kỳ quặc. Không có cách nào ta đành mua một cái điện thoại rất tiện dụng về.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: ngươi biết mà, ta nghèo. o(╯□╰)o
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: …
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: dãy số không tệ.