Đọc truyện Võng Du Chi Diễn Kĩ Nhất Lưu – Chương 19: Giằng co kỳ (thượng)
“Cười đáp ngất trời“ vừa phát sóng lập tức thu hút sự chú ý của tất cả người mê nhạc cùng cộng đồng mạng.
Diễn đàn “Trời cao biển rộng“ rất hợp thời mở ra chủ đề — Bại đáo phiên thiên (thua như ngả rạ).
Cộng đồng mạng tra xong quá khứ của Lục Vạn Bằng lại bắt đầu tập trung hỏa lực suy đoán tiền đồ của hắn. Hợp lý hay không hợp lý, có thể xảy ra hay không cũng chẳng quan trọng. Trọng yếu là giải trí cho quần chúng mà thôi.
Câu nói của Kiều Dĩ Hàng ‘mỏi mắt mong chờ‘ trở thành câu nói thịnh hành mới nhất.
Kích vô bất kỳ chủ đề nào đều có thể thấy tối thiểu mười người nói mỏi mắt mong chờ.
Như để đáp lại nhiệt tình của cộng đồng mạng, Lục Vạn Bằng rất nhanh chóng lập blog, trong đó “Kế hoạch khiêu chiến“ trong vòng một giờ đã có hơn mười vạn người xem. Quả là rất kinh người!
“Kế hoạch khiêu chiến“ chỉ ra Trầm Thận Nguyên mới chỉ là bắt đầu, tiếp đó sẽ là Kiều Dĩ Hàng, Phong Á Luân, Nhan Túc Ngang…. Nói chung, ai cũng không trốn thoát.
Chờ giải quyết xong đối thủ trong nước, hắn sẽ hướng nước Mỹ khiêu chiến.
Nước Mỹ không phải có “American Idols“ sao? Chờ hắn đủ tiền, hắn liền đăng ký. Hắn phải cho cả nước Mỹ biết, người thực sự biết hát là ở Trung Hoa Dân Quốc!
Bài post vừa ra đã ngay lập tức có cả ngàn lời bình luận về nó.
Ngoại trừ fan của Trầm Thận Nguyên chửi rủa ra, đại đa số mọi người đều cổ vũ.
Trong đó ý kiến chủ yếu là như sau:
Một, trong rất nhiều tiểu thuyết võ hiệp luôn có một vị độc cô cầu bại kiếm khách thường đến các đại môn phái khiêu chiến khiến người xem nhiệt huyết sôi trào. Nhưng trong hiện thực thì thật ít người như thế, khiến những chưởng môn này tựa như Lã Vọng buông cần, mỗi ngày chỉ cần tranh giành người xem chương trình, tranh ra đĩa, tranh giành fan. Đến lúc cần đoạt giải thưởng liền đi tạo quan hệ xã hội. Lục Vạn Bằng tuy rằng kiêu ngạo nhưng cũng là có thực lực, từ ba điểm mười của giám khảo có thể thấy được điều này.
Hai, cuộc sống bình thường thật không thú vị, cần thêm gia vị.
…
Bất quá khi bên ngoài ầm ĩ, Trầm Thận Nguyên cùng công ty của hắn đang đau đầu nghĩ kế đối phó, Kiều Dĩ Hàng dưới sự trợ giúp của Chiến Hồn Vô Cực thuận lợi phá tan cửa ải cấp sáu mươi.
Bởi câu nói tràn đầy khiêu khích cùng hàm ý ‘mỏi mắt mong chờ’ kia, hắn nhận được giấy nghỉ phép dài hạn.
Ý của Cao Cần rất rõ ràng: để Lục Vạn Bằng đọ với Trầm Thận Nguyên trước, đợi đến lúc Trầm Thận Nguyên bị cắn chết bọn họ mới ra tay.
Về phần ra tay thế nào, Cao Cần chưa nói. Bất quá lấy kinh nghiệm lăn lộn nhiều năm trong làng giải trí của hắn, chuyện này không quá lớn.
Vậy nên Kiều Dĩ Hàng rất yên tâm.
[đội ngũ] Suất suất suất: mỗi ngày ở chỗ này đánh thụ yêu hoa yêu, đánh đến nỗi ta cũng sắp biến thành yêu luôn rồi.
Từ sự kiện lần trước, quan hệ giữa Tiểu Thuyền và Suất suất suất có bước nhảy vọt.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: câm miệng.
[đội ngũ] Suất suất suất: lão nhị, ngươi không thể như vậy. Mỗi lần ta vừa mở mồm ngươi đều nói ta câm miệng.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: nếu ngươi không mở mồm sao hắn có thể bảo ngươi câm miệng?
[đội ngũ] Suất suất suất: ….
[đội ngũ] Suất suất suất: Tiểu Thuyền, ta nghĩ ngươi là con cọp.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền:?
[đội ngũ] Suất suất suất: là cọp mẹ khoác da heo.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: ta đúng là tuổi hổ. (⊙o⊙)
[đội ngũ] Suất suất suất: o(≧v≦)o ta bấm đốt tay ra đó.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: mau đánh!
[đội ngũ] Suất suất suất: lão nhị, ngươi lại sai sử ta.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: câm miệng.
Hoa yêu vương chết lần thứ bảy mới chịu nhả ra bộ váy bích nguyệt khinh linh.
[đội ngũ] Suất suất suất: (^o^)/ giải phóng rồi! Rốt cuộc cũng chịu nhả ra.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: đi kiếm bảo thạch.
[đội ngũ] Suất suất suất: …Không phải chứ?
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: ân.
[đội ngũ] Suất suất suất: ngươi không thể sai khiến ta như vậy, lão nhị. Ta cũng có cuộc sống của ta. Hơn nữa bảo thạch cấp sáu mươi cũng không khó kiếm, trực tiếp ra chợ mua là được.
Trương Tri do dự.
Kỳ thực loại chuyện đả trang bị này hắn không nên nhúng tay vào thế nhưng không biết tại sao rõ ràng là đánh quái nhưng đánh mãi đánh mãi lại biến thành đả trang bị.
[tư trò chuyện] Suất suất suất: lão nhị, ngươi coi trọng cái này sao?
[tư trò chuyện] Suất suất suất: ta nghĩ nàng cũng không tệ lắm. Ngoại trừ thao tác không tốt lắm, hơi ngốc môt chút, cấp thấp một chút, các cái khác đều được.
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: -_-|||
[tư trò chuyện] Suất suất suất: bất quá ngươi xác định nàng không phải nhân yêu?
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: ngươi gặp qua gay ngu ngốc như vậy?
[tư trò chuyện] Suất suất suất: lão nhị, ngươi không biết tiêu chuẩn của gay chuyên nghiệp nha. Hồi Phong Tao tỷ đang nổi danh thiên hạ, ai có thể nghĩ nàng nhân yêu đâu?
[tư trò chuyện] Suất suất suất: nếu không ngươi xem webcam kiểm tra trước đi.
[tư trò chuyện] Suất suất suất: thất vọng ít ra tốt hơn gay.
Chiến Hồn Vô Cực không trả lời. Bởi vì Trương Tri đột nhiên cảm thấy tim đập thình thịch.
Ngay từ đầu nghe Suất suất suất nói cái gì mà nhìn trúng không nhìn trúng, hắn đã nghĩ phản bác. Dù sao hình ảnh lão bà lý tưởng của hắn, cho dù là trong trò chơi, phải như Lạc Tuyết Vô Âm có kỹ thuật, có tư tưởng, lại độc lập không vướng víu. Tiểu Thuyền quả thực là phản diện của nàng.
Thế nhưng nghe Suất suất suất nói đến xem webcam, hắn thừa nhận là tâm động.
Tưởng tượng về Tiểu Thuyền nhiều như vậy nhưng chưa từng kiểm chứng qua.
Suất suất suất nói xong liền rời khỏi đội ngũ mà đi, lưu lại Tiểu Thuyền mặc trang phục mới đang ra sức đánh quái cùng Chiến Hồn Vô Cực đang đờ ra ở một bên.
Kiều Dĩ Hàng đổi được trang phục mới rất thích. Dù sao cũng là tự mình đánh tới đương nhiên cảm giác thành tựu hơn trước đây dùng tiền mua tới. Chỉ tội kiểu dáng là nữ, không được hoàn mỹ.
Hắn đang cao hứng đánh quái thì thấy Chiến Hồn Vô Cực gửi tin tới.
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: gặp mặt đi.
Kiều Dĩ Hàng chút nữa bị nước bọt sặc chết.
Gặp mặt?
Nước Mỹ?
Sai, coi như là ở Trung Quốc đi!
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: ngươi về nước sao?
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: không, xem webcam.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: ta không có webcam.
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: ảnh.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: mỗi lần ta chỉ in có một tấm. Nếu gửi cho ngươi sẽ không còn nữa.
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: …Ngươi muốn gạt ta?
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: vì sao ngươi muốn xem ảnh ta?
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: không có gì.
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: buồn chán nên hỏi thôi.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền:???
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: được rồi.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: ân?
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: máu ngươi sắp cạn.
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: ngươi chết rồi.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: -_-||| cảm tạ ngươi nói cho ta biết.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: kỳ thực ta và ngươi ở cùng một chỗ nên ta cũng thấy.
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: ân.
Kiều Dĩ Hàng nhìn lại đoạn đối thoại ở trên, nghĩ biểu hiện của Chiến Hồn Vô Cực có vẻ kỳ quái.
Một ý nghĩ hiện ra trong óc hắn.
Vô sự mà xun xoe, phi gian tức đạo. Hắn sẽ không … coi trọng Tiểu Thuyền đi?
Kiều Dĩ Hàng đầu đầy hắc tuyến.
Hắn nhớ rõ gần đây không có nói chuyện yêu qua mạng. Nghĩ đến sự chiếu cố gần đây của Chiến Hồn Vô Cực, Kiều Dĩ Hàng nghĩ khả năng này tương đối lớn. Nếu không vậy thì đối xử tốt vậy để làm gì?
Kiều Dĩ Hàng cảm thấy bị đe dọa.
Bất quá bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm*. Nhìn bộ váy xanh trên người Tiểu Thuyền, hắn nghĩ việc này có điểm vướng tay vướng chân.
(*ý là đã nhận hoặc lấy của người khác cái gì cũng khó mà làm việc không theo ý người ta)
—–
Tiểu Thuyền cự tuyệt khiến Trương Tri thêm xác định người kia không phải nhân yêu.
Nhân yêu bình thường gặp loại chuyện này thường đưa ra một bức ảnh mỹ nữ nhằm lừa gạt đối phương. Thẳng thắn cự tuyệt như vậy là đối hắn có phòng bị.
Hắn rất không vui.
Ở chung lâu như vậy, không nói tới việc hắn giúp đánh quái thăng cấp hay thu thập trang bị, nói chuyện phiếm lâu vậy hẳn cũng phải có chút tình nghĩa đi? Hay nói, từ đầu đến giờ, nàng nghĩ đó là… đương nhiên?
Bầu không khí trầm mặc, xấu hổ.
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: được rồi, ta sáu mươi cấp rồi. Khả dĩ học chế thuốc rồi ha?
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: ân.
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: theo ta.
Trương Tri gửi lời mời, Kiều Dĩ Hàng điểm đồng ý.
Chiến Hồn Vô Cực cùng Tiểu Thuyền cứ như vậy một trước một sau chạy tới thành.
Được nửa đường, tin nhắn của Lạc Tuyết Vô Âm đột nhiên nhảy ra.
Trương Tri sửng sốt. Từ lần đánh quái trước, đã mấy ngày bọn họ không liên lạc, ngay cả login cũng không nói chuyện.
Hắn là vì vội vàng giúp Tiểu Thuyền. Nguyên nhân của Lạc Tuyết Vô Âm hắn mơ hồ đoán được vài phần nhưng không có vạch trần.
[tư trò chuyện] Lạc Tuyết Vô Âm: ngày mai Thiên Đấu về.
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: nga.
[tư trò chuyện] Lạc Tuyết Vô Âm: đi phụ bản không?
[tư trò chuyện] Lạc Tuyết Vô Âm: ta mấy hôm nay không luyện nhiều, mới thăng có một cấp. ~~o(>_