Đọc truyện Võng Du Chi Đảo Môi Thôi Đích – Chương 110: Kết cục đảo môi thôi [5]
Lúc nào kế hoạch cũng là tuyệt đối cản không nổi biến hóa, lúc thi đấu bài danh bọn họ gặp một tổ đội có đội hình kì quái vô cùng, đối phương có tận hai mục sư hai Druid, bốn vú em thêm một cái cuồng bạo chiến sĩ.
Cuồng bạo chiến sĩ kia là mãnh nhân a, toàn tâm toàn ý chém Đinh Linh linh mà không thèm quan tâm huyết lượng của mình, cho dù Lô Vượng Đạt đã khống chế được một Druid bên bọn họ nhưng ba người còn lại vẫn buff thật thoải mái.
Nếu bọn Vô Gian tập trung đánh từng vú em một thì bọn họ càng cao hứng, cuồng bạo chiến sĩ càng có thể không kiêng nể gì chém người.
Cuối cùng Vô Gian để Lô Vượng Đạt, Vẫn Là Trư cùng Xin Theo Ta Đàm Tiền chế trụ cuồng bạo chiến sĩ, Đinh Linh Linh đánh ngất một Druid, Vô Gian cùng Đừng Đối Ta Đạn Cầm một mình đấu với hai mục sư còn lại.
Thật không biết bọn họ tìm được đám vú em này ở nơi nào, buff rất nhiều, Vô Gian cùng Đừng Đối Ta Đạn Cầm đánh họ mà nửa ngày không ngã, cuồng bạo chiến sĩ lại chỉ chém Đinh Linh Linh.
Đạo tặc công cao huyết mỏng, ở sau khi Druid bị Lô Vượng Đạt khống chế hết phép thuật (lam), Đinh Linh Linh bỏ mình đầu tiên.
Lại nhìn vú em đối phương đều còn có một nửa lam, nhưng lại không uống qua lam dược.
Mà Đinh Linh Linh ngã xuống, Druid đối phương đã không còn người khống chế, có thể thực thông thuận cấp cuồng bạo chiến sĩ thêm huyết.
“Nghĩ biện pháp, không được Druid ngâm xướng, Vẫn Là Trư đi hôn Druid đi.” Huyết Đồng – Tình Hỏa kêu to.
“Không được, vú em bọn họ đều là nữ, Vẫn Là Trư hôn các nàng cũng vô dụng.” Lô Vượng Đạt nóng nảy, chỉ vào Druid bị hắn không chế “Ngươi đi ngăn chặn miệng nàng,không được cho nàng ngâm xướng.”
Đoàn người nghĩ rằng Lô Vượng Đạt nhiều nhất chính là mệnh lệnh Druid bị khống chế đi che lại miệng Druid kia mà thôi, không nghĩ tới móng vuốt của Druid bị khống chế lại vươn thẳng đến ngực của ngươi ta.
“Trảo nàng meo meo, trảo hết meo meo trảo thí thí, trảo hết thí thí trảo…… Vẫn là trảo thí thí.”
Đoàn người:“……”
Hai nữ hài tử không ngừng hoa dung thất sắc thét chói tai, mắng to Huyết Đồng –Tình Hỏa biến thái, bởi vì các nàng tưởng Lô Vượng Đạt là sủng vật của Huyết Đồng – Tình Hỏa.
Huyết Đồng – Tình Hỏa cảm thấy được tháng sáu tuyết bay cũng không đủ để diễn tả oan khuất của mình.
Hiện tại chỉ cần xem xem Xin Theo Ta Đàm Tiền cùng Vẫn Là Trư khi nào thì đánh ngã cuồng bạo chiến sĩ kia.
Bởi vì Vẫn Là Trư thỉnh thoảng cứ hôn nhẹ, đem cuồng bạo chiến sĩ hôn tới choáng váng, cuồng bạo chiến sĩ chuyển hướng mục tiêu tới Vẫn Là Trư.
Chỉ cần di dời mục tiêu một cái, cuồng bạo chiến sĩ liền thất sách.
Xin Theo Ta Đàm Tiền đang lo lắng mình tấn công không đủ đau thì Vẫn Là Trư bị đánh sẽ phân thân, hơn nữa càng đánh càng phân thân càng nhiều, cuối cùng cuồng bạo chiến sĩ chết trong một đống trư vây quay.
Đã không có chức nghiệp tấn công, nhóm vú em có lợi hại cũng vô dụng, ở sau khi hung hăng trừng mắt nhìn Huyết Đồng – Tình Hỏa, nhận thua rời khỏi.
Trận đấu này đánh gần nửa giờ, chờ khi bọn hắn đi ra, đại đa số đội ngũ đều đấu xong rồi.
Đến màn hình lớn để xem bài danh, đội của Hướng Thiên Nhất Tiếu không một ai chết nên đứng đầu bảng, nhưng không chết người nào cũng lấy được toàn thắng còn có một đội của Thập Nhị Kỵ, cho nên cùng bọn Hướng Thiên Nhất Tiếu đặt song song ở đầu bảng.
Bọn Lô Vượng Đạt cùng ba đội khác đặt song song thứ hai.
Trong năm mươi đội mạnh nhất thì có bốn mươi tám đội đã có bài danh, Đinh Linh Linh tìm nửa ngày lại không tìm được vị trí của đội Nhân Khẩu Phiến Tử, Vô Gian cũng không tìm được đội thứ hai của Thập Nhị Kỵ, nói cách khác bọn họ còn đang đấu, mà lại còn là đối thủ của nhau.
Lúc này có người qua đường nói:“Nhanh đi tới đấu trường số 12 đi, trận đấu kịch liệt cực kì.”
Tên còn lại nói:“Chẳng lẽ Druid hình thú kia còn chưa có chết?”
“Không đâu, không biết hắn dùng cái đạo cụ gì mà lại triệu hồi ra một người như là Lỗ Già Ngưu Đầu để thêm huyết cho hắn, hắn một mình đánh gục vú em đối phương, tiếp theo là hai pháp sư, vừa mới nãy cũng đánh ngã thợ săn đối phương rồi, hiện tại đang cùng chiến sĩ đối phương đánh đó.”
Nghe người qua đường vừa nói như vậy, Đinh Linh Linh cùng Vô Gian đều chạy tới đấu trường số 12.
Bởi vì bọn họ là đội dự thi, có thể xem miễn phí.
Chỉ thấy người chơi toàn trường đều đứng lên cùng cổ vũ Nhân Khẩu Phiến Tử, trong lúc nhất thời thực đinh tai nhức óc.
Chiến sĩ ngã xuống là chuyện sớm hay muộn, bởi vì không ai thêm huyết cho hắn, mà Nhân Khẩu Phiến Tử thì vẫn còn đường máu tràn đầy.
“Như vậy còn có ai có thể đánh thắng được hắn cơ chứ?” Vô Gian nhìn Huyết Đồng – Tình Hỏa.
“Khế ước giả cùng NPC khế ước đều không phải là vô địch ” Huyết Đồng – Tình Hỏa nói “Bọn họ có nhược điểm phi thường rõ ràng.” Nhìn về phía một chỗ trong thính phòng chật như nêm “Có người đã nhìn ra.”
Vô Gian theo ánh mắt hắn nhìn lại, nhìn thấy Nhàn Ngữ Lạc Hoa cùng Đại Hôi Ngoan.
“Chuyện Nghê thị, nàng tuyệt đối không có nhúng tay, nàng là vô tội, cho dù nàng lấy thứ không nên lấy nhưng nàng cũng không có làm ra cái gì nguy hại đến chuyện giữa các ngươi, không phải sao?”
Huyết Đồng – Tình Hỏa kinh ngạc nhìn Vô Gian “Ngươi dễ dàng xử trí theo cảm tính như vậy sao, căn bản là không thích hợp làm đặc công. Nàng không xúc phạm tới chúng ta sao? Vậy ai lấy danh dự cha ta để uy hiếp Tiểu Đạt? Là ai ở trên internet kích động mọi người nhục mạ Tiểu Đạt?”
Lô Vượng Đạt giật mình, nguyên lai Huyết Đồng – Tình Hỏa cái gì cũng đều biết hết, từ sau khi thấy cái tin tức kia hắn vẫn có chút hoảng loạn, miễn cưỡng giả bộ mình vẫn như bình thường để Huyết Đồng-Tình Hỏa an tâm.
“Vậy cũng là bởi vì ngươi đã mặc kệ. Ngươi biết rõ nàng đánh cắp số liệu nhưng cũng không thèm ngăn cản.” Vô Gian có chút kích động.
“Ngăn cản? Nàng sai người trộm số liệu cá nhân của công dân là phi pháp, nhưng nàng lại có được tác quyền hợp pháp để lấy, Ly Sa đều ngăn cản không được chứ đừng nói ta.” Huyết Đồng – Tình Hỏa xoay người chuẩn bị rời đi “Nếu ngươi thật sự thích nàng, liền khuyên nàng đừng truyền tin linh tinh nữa, đó chính là tội thêm một bậc.”
Nhân Khẩu Phiến Tử thắng, nhưng bởi vì trước đó đã mười bảy đội toàn thắng với số người chết ít hơn bọn hắn, cho nên đội của Nhân Khẩu Phiến Tử đành phải đứng song song với tám đội ngũ ở cuối cùng.
Ba vị trí cuối cùng lần lượt là đội của Nhân Khẩu Phiến Tử cùng hai đội mà cả bọn không biết khác, Liệp Vương cùng Bạo Hùng thuộc đội bại trận.
Kế tiếp là thi đấu đoàn thể, đám ô hợp của dong binh đoàn Đại Hôi Ngoan là không thể đi vào top hai mươi, nhưng không biết Nhàn Ngữ Lạc Hoa dùng thủ đoạn gì mà khiến tiểu đội năm người của bọn họ tiến vào được top hai mươi.
Cuối cùng là thi đấu bang hội.
Quy tắc trận đấu rất đơn giản, ở trong thời gian hạn định đánh chết nhiều người nhất thì bên đó sẽ thắng.
Lô Vượng Đạt lần đầu tiên tham gia thi đấu bang hội, nhưng sau khi vào trận mới biết không phải toàn bộ nhân viên cao thấp trong bang hội đều tham gia, nhân số hoàn toàn từ hội trưởng quyết định, hơn nữa không phải nhiều người tham gia thì có cơ hội thắng nhiều hơn.
Nói ví dụ, bang hội A có ba mươi người vào trận, bang hội C lại chỉ có mười lăm người, nếu bang hội C đánh chết mười sáu người ở bang hội A thì bang hội A phải đánh chết mười bảy người ở bang hội C thì mới có thể thắng, nhưng tính ra dù có giết sạch bang hội C thì cũng chỉ đủ mười lăm người, cho nên chiến thắng cuối cùng nhất định là bang hội C. Nếu ở trong thời gian hạn định song phương đánh chết số người bằng nhau, thì bang hội tham gia thi đấu với số người ít hơn sẽ thắng.
Có thể thấy được, bang hội phái ra bao nhiêu người tham gia là điều mấu chốt nhất, hơn không được, thiếu lại sợ bị quần ẩu.
Đương nhiên loại chuyện này không tới phiên Lô Vượng Đạt phát sầu, hắn chỉ cần nghĩ nên làm vật biểu tượng như thế nào là được rồi, nhưng trang phục và đạo cụ của vật biểu tượng có điểm……
Lô Vượng Đạt nhìn cái yếm hồng ở phía sau, lại dùng móng vuốt vuốt vuốt cái mũ trên đầu, miệng hồ ly bĩu ra tỏ ý không vui “Vì cái gì vật biểu tượng phải đeo hồng yếm chứ?”
“Không phải đâu, là cái áo choàng cỡ nhỏ thôi.” Liệp Vương đang buộc yếm hồng cho Lô Vượng Đạt thì nhất thời vô ý dùng sức quá độ, thiếu chút nữa đem Lô Vượng Đạt bóp tới đoạn khí rồi.
“Vậy vì cái gì còn phải mang mũ vàng?” Lô Vượng Đạt nhìn cái mũ hình nón vừa dài vừa nhọn kia, có dự cảm nếu có sét đánh thì người đầu tiên bổ trúng chính là mình, y như cái cột thu lôi.
Liệp Vương lành lạnh nói:“Hay là ngươi muốn mang nón xanh.”
Lô Vượng Đạt:“……”
Lần này Bạo Hùng dẫn theo năm mươi người vào trận, đối phương dẫn theo tám mươi.
Đấu trường của thi đấu bang hội cùng hạng mục khác bất đồng, cảm giác như là đặt mình vào trong rừng mưa.
Ở phía trước đánh nhau tới máu chảy thành sông cùng hệ thống hiện ra số người mà song phương đánh chết, ở phía sau Lô Vượng Đạt vẫn ngồi trên người Vẫn Là Trư ngáp dài, Huyết Đồng-Tình Hỏa sợ mất mặt nên không đi cùng hắn.
Ngay từ đầu số người do Thiên Vương bang đánh chết vẫn chiếm ưu thế, nhưng đối thủ cũng chậm rãi vượt qua, khi 49 so với 49, Lô Vượng Đạt biết Thiên Vương bang chỉ còn lại một mình hắn.
Vừa định chạy, chỉ thấy đối thủ đã muốn đánh lại đây.
Đạo tặc hướng về đội mình báo cáo “Báo cáo hội trưởng, nơi này chỉ còn một con cẩu thu lôi cùng một con phì trư.”
Lô Vượng Đạt lảo đảo một cái từ trên lưng Vẫn Là Trư té xuống, trong lòng thầm rủa, ngươi mới là cẩu thu lôi, cả nhà ngươi đều là cẩu thu lôi.
Hội trưởng bên phía đối thủ là một pháp sư cũng đi lại đây xem Lô Vượng Đạt cùng Vẫn Là Trư “Sủng vật ở trong này chứng tỏ người chơi nhất định vẫn ở phụ cận, thời gian không còn nhiều lắm đâu, mau mau chia nhau ra tìm người đi, chỉ cần giết người cuối cùng của bọn họ thì chúng ta liền thắng.”
“Chờ đã hội trưởng.” Thợ săn kia gọi lại pháp sư hội trưởng “Ta cảm thấy nơi này nhất định có cạm bẫy, bày sủng vật ở đây là minh chứng rõ ràng nhất.”
Pháp sư hội trưởng nghĩ thấy cũng đúng liền nói “Khi mọi người đi lùng sục thì cẩn thận.”
Vì thế, cả bọn lấy Lô Vượng Đạt làm trung tâm mà bắt đầu tìm kiếm.
Nhưng theo thời gian qua đi, đối thủ bắt đầu sốt ruột.
“Chẳng lẽ người cuối cùng của họ là đạo tặc?”
“Vậy dùng kỹ năng của pháp sư để ép hắn ra đi.”
Trong lúc nhất thời [ Viêm bạo ][ Đóng băng ][ Thiên Hàng Băng ][ Hỏa thụ diễm hoa ], đủ loại kỹ năng AOE đều xuất ra hết.
Trên người Lô Vượng Đạt toát ra một chuỗi chữ chống cự.
Vẫn Là Trư thì một hơi phân thân ra một trăm đầu trư.
“Quả nhiên là cạm bẫy.” Đối thủ luống cuống, đối với một trăm đầu trư Vẫn Là Trư đánh kịch liệt nhưng càng đánh thì nó càng phân thân ra nhiều.
Lô Vượng Đạt thì thỉnh thoảng cấp Vẫn Là Trư thêm huyết, cuối cùng bị người ta phát hiện “Con cẩu thu lôi này biết thêm huyết, giết nó.”
Thật đáng tiếc, hệ thống đã thông báo hết giờ, Thiên Vương bang thắng lợi, lọt vào top hai mươi lăm.
Bạo Hùng ở bên ngoài cao hứng mà la to: Lô Vượng Đạt quả nhiên là vật biểu tượng.
Bang hội tiến vào top hai mươi đều là tiếng tăm lừng lẫy, Kỳ Lân hội Thiên Hạ hội đều không cần nối.
Kế tiếp là thi đấu vòng tròn, ấn theo bài danh của các bang hội mà tiến hành đánh, top mười đánh trước.
Các bang hội đều phái ra những cao thủ trong cao thủ, không cầu quá nhiều người.
Trong đó Kỳ Lân hội là kiêu ngạo nhất, vào trận chỉ có hai người hội trưởng cùng phó hội trưởng mà thôi.
Bọn họ vừa vào trận liền chém năm ngươi, mau đến mức ngay cả vú em cũng chưa kịp phản ứng lại, liền thua.
Khi Kì Lân hội gặp Thiên Hạ hội, Hướng Thiên Nhất Tiếu cùng Ngắt Hạnh Đầu Tường tuy rằng không thể ngay từ đầu chiếm được tiện nghi gì từ Thập Nhị kỵ, nhưng bọn hắn dùng chiến thuật diều giấy du kích, làm cho Thập Nhị Kỵ mệt mỏi, đến cuối cùng song phương không đánh chết được người nào bên đối phương, Kỳ Lân hội toàn thắng.
Thiên Vương bang cũng thuộc loại không kịp phản ứng lại đã bị Kì Lân hội đánh gục.
Cho nên cuối cùng bài danh Kỳ Lân hội đệ nhất, Thiên Hạ hội đệ nhị, Thiên Vương bang đệ ngũ.
Ra ngoài dự kiến của mọi người chính là bang hội của Nhàn Ngữ Lạc Hoa — nữ nhân gia, thế nhưng cũng ở top mười.
Ngày thứ ba, tất cả các trận đấu đều là thi đấu phân tổ tích phân, thắng một trận được 2 phân, thua 0 phân, hòa nhau thì chia đều ra.
Thi đấu giữa 20 tiểu đội năm người mạnh nhất được chia làm bốn nhóm tổ A -B – C – D, tổ nào đứng đầu nhóm thì được vào thi đấu bốn đội mạnh nhất.
[ Tổ A đấu tổ A, Tổ B đấu tổ B, Tổ C đấu tổ C, Tổ D đấu tổ D ]
Phân tổ do đội trưởng rút thăm, ai cũng không muốn vừa đấu đã phải gặp mặt Hướng Thiên Nhất Tiếu hoặc là Thập Nhị Kỵ, bởi vì tổ nào gặp phải bọn họ thì nhất định sẽ thảm bại.
Rút thăm bắt đầu,NPC đem năm viên cầu có ghi A B C D trên đó bỏ vào cái hộp rồi lắc.
Các đội ngươi xem ta, ta xem ngươi nhưng chẳng ai dám lên trước.
Cuối cùng là Hướng Thiên Nhất Tiếu đứng dậy đầu tiên, thực lưu loát lấy ra một cái cầu B.
Hiện tại chỉ cần không chọn phải B thì có thể sẽ chiến thắng.
Thập Nhị Kỵ là đội chọn cầu thứ hai, ở trong sự ồ lên của mọi người, họ lấy phải cầu B.
Như vậy, hai tổ B còn lại chính là tổ thảm bại.
Nhưng đáng được ăn mừng chính là, phải có một đội cực mạnh dừng bước trong đợt thi đấu lần này.
Tiếp đó, Nhàn Ngữ Lạc Hoa thực dũng cảm đi lên, là tổ A, nàng thở ra một hơi.
Tiếp theo là tổ của Nhân Khẩu Phiến Tử, là tổ D.
Bọn Lô Vượng Đạt thì lại đang bàn cãi xem tay ai đỏ hơn, lúc này lại có thêm một đội nữa bốc được tổ B, một đội người gào khóc thảm thiết.
Đám còn lại càng thêm nơm nớp lo sợ.
Cuối cùng cũng không biết ai ra chủ ý nói loại thời điểm này cần vật biểu tượng.
Lô Vượng Đạt liền thí điên thí điên được chọn.