Đọc truyện Võng Du Chi Dâm Đãng Nhân Sinh – Chương 49: Ngươi là của ta (H ngọt ngào)
“Ta là nữ phó của chủ nhân… ân a… nữ phó ta thích bị côn th*t của chủ nhân thao…” Lương Tu Ngôn không chút cố kỵ phóng túng thanh âm, cái mông giãy giụa hòng được nam nhân đánh vào, “Chủ nhân… ta thích được chủ nhân dùng thịt heo bổng của ngươi thao tử cái mông dâm đãng của ta!”
Cuối cùng nghe được Lương Tu Ngôn mở miệng thừa nhận, dục vọng của Mạc Hạo Vũ càng thêm tăng vọt.
“Sao lại có nữ phó tao như thế! Chủ nhân hiện tại sẽ dùng côn th*t thao chết ngươi!” Thắt lưng Mạc Hạo Vũ đong đưa dữ dội, tốc độ ngang ngửa với tần suất của mô-tơ, đem người trên thân thao đến chết đi sống lại.
“Ân… không được, ruột cũng muốn bị đâm lủng rồi… nhẹ một chút a…” Thanh niên trẻ tuổi thân thể cường tráng, duy trì mãnh liệt thao kiền làm Luong Tu Ngôn có cảm giác sợ chính mình sẽ bị thao chết tươi. Nhưng cậu đã đạt gần tới cao trào, càng bị thao như thế thì càng cảm thấy sảng khoái.
“Nhẹ một chút? Tao hóa, ta xem ngươi căn bản hận không thể bị nam nhân cưỡng dâm đến chết!”
Lương Tu Ngôn không hề để ý đến lời nói vũ nhục của nam nhân, chỉ chú ý mỗi căn côn th*t đang kịch liệt run run trong cơ thể, kích động mà nói: “Ưm hanh… Ta chỉ muốn chủ nhân cưỡng dâm ta,chủ nhân muốn bắn phải không? Muốn tao huyệt của nữ phó kẹp chủ nhân sướng đến bắn chứ?”
Mạc Hạo Vũ không muốn thừa nhận chính bản thân cư nhiên đạt cao trào, lại không biết trước đó Mạc Tuấn Ninh có tới hai lần hay không. Bởi thế không suy nghĩ liền bắn tinh, tại cúc huyệt trừu sáp thêm vài cái: “Tao hoá, muốn chủ nhân bắn tinh dịch ở đâu?”
“A a a a! Chủ nhân bắn cho ta! Bắn bên trong tao huyệt của ta! Ta muốn ăn tinh dịch của chủ nhân!” Lương Tu Ngôn vừa dứt lời liền cảm thấy một một đạo tinh dịch nóng hổi bắn lên vách tràng bên trong.
“Trời ạ! Nóng quá nóng quá! Bắn chết ta rồi! Ta bị tinh dịch của chủ nhân bắn chết rồi!”
Sảng khoái mãnh liệt cũng làm cậu phóng thích dục vọng của mình.
Qua khỏi cao trào, Lương Tu Ngôn vô lực ngã nằm trên thân Mạc Hạo Vũ, vừa trải qua ái tình kịch liệt cậu cần phải bình ổn nhịp tim đang nhảy loạn xạ. Ngược lại, Mạc Hạo Vũ lại phi thường hưởng thụ khoảnh khắc này. Dù sao mấy lần làm tình trong trò chơi mỗi khi xong việc Lương Tu Ngôn đều lập tức logout hay tạo ra vở kịch phải đi làm nhiệm vụ, chưa từng hảo hảo tận hưởng thời điểm ôn nhu như thế này.
Ngón tay y thưởng thức mái tóc của Lương Tu Ngôn, cảm giác mềm mại, phi thường nhu thuận làm y không khỏi nhớ tới con Kim Mao Mạc Tuấn Ninh dưỡng ở nhà. (hãi ~, anh em chúng bây sao giống nhau thế, ai cũng tưởng tượng tiểu Ngôn thành cái con Kim Mao =.=”)
Tuy rằng Kim Mao trên danh nghĩa là thú cưng của cả hai anh em, nhưng thực tế chỉ có Mạc Tuấn Ninh là dành thời gian chiếu cố nó thôi, thế nên nó đối Mạc Tuấn Ninh càng thêm thân thiết. Bất quá người trong lòng y đây sẽ không như thế, y tuyệt đối không đem người này tặng cho ca ca y đâu.
“Ngươi nghỉ ngơi xong rối chứ? Tiếp một lần nữa nào”
Lương Tu Ngôn cảm giác được hai bàn tay to kia đang trực tiếp di chuyển tới cái mông mình, sợ đến cứng còng cả lưng. Nói giỡn, cho rằng cậu là siêu nhân sao? Cậu chính là lấy một chọi hai a! Mỗi lần cả hai anh em đều chơi mỗi người một kiểu không nói, lại khiêu khích cậu một lần lại một lần bắn.
“Không được!” Lương Tu Ngôn kiên định lắc đầu, lại một lần nữa chẳng lẽ ngày mai cậu đi nói với bác sĩ tràng khoa (tràng khoa là khoa ruột ấy, ta chẳng hiểu ruột thì có liên quan gì đến xuất tinh? =.=”) trong bệnh viện là “Bắn nhiều đối thân thể không tốt”?
Thấy cậu cự tuyệt thẳng thắn như thế Mạc Hạo Vũ sắc mặt liền đổi “Xem ra thể lực ngươi quá kém, ta cùng ngươi luyện tập vài lần sẽ tốt thôi”. Nói rồi ngón tay liền hướng tới cúc huyệt.
Lương Tu Ngôn tức giận đến mắng ầm ở trong lòng, thực sự là một chút cũng không cho thả lỏng! Cậu vội vã đè đôi tay kẻ trộm kia lại, trịnh trọng cảnh báo đối phương: “Thực sự sẽ chết người đấy”
“Ngươi không phải vừa mới bảo thao chết ngươi sao?”
Nghe thế sắc mặt Lương Tu Ngôn vừa hồng chuyển sang trắng, trắng lại biến thành đen, màu sắc phong phú. Nửa ngày sau mới phát ra được một câu: “Cầm thú!”
Mạc Hạo Vũ tại cái mông mềm mềm của cậu nhéo một cái “Vừa mới ăn xong tinh dịch của chủ nhân, tiểu nữ phó lại làm càn sao?”
“Ai yêu thích ăn tinh dịch của ngươi? Ta đây bắt chúng nó móc ra!” Lương Tu Ngôn tức giận thốt ra, nói xong lại tự hận không thể cắn đứt đầu lưỡi mình. Gương mặt nháy mắt đỏ bừng, một đường hồng đến cổ.
Mạc Hạo Vũ khó nhịn được cười rộ lên “Nga, ngươi thử móc cho ta xem?”
“Hỗn đản!” Lương Tu Ngôn thấp giọng mắng, đem mặt chôn ở cổ đối phương, nói với y thà không nói còn hơn, còn không bằng nhắm mắt làm ngơ.
Mà Mạc hạo Vũ lại cho là hành vi cam chịu đồng ý, hai tay cầm lấy dương v*t đã nhuyễn xuống của Lương Tu Ngôn, bắt đầu bộ lộng lên xuống.
“Ân…” Tuy thân thể uể oải nhưng là nam nhân thì chịu làm sao được khi bị trực tiếp âu yếm như thế, lại rất nhanh có cảm giác “Cầm thú, dừng tay… ta thực sự không được…”
“Thực sự muốn ta dừng tay sao? Ngươi đã cương rồi nha”. Mạc hạo Vũ cố ý dừng một chút, dùng âm thanh từ tính tiếp tục nói: ”Chính ngươi một bên kêu móc ra tinh dịch ta khi nãy bắn vào mông ngươi, một bên lại tưởng tượng tinh dịch ta làm sao bắn đầy tao huyệt ngươi, sao đó kêu to bắn ra?”
“Không nên… không nên nói như thế…” Lương Tu Ngôn tuy rằng trong miệng hô không nên, thân thể bởi vì đối phương miêu tả tình cảnh mà chậm rãi hưng phấn đứng lên.
“Vì cái gì không được nói? Cũng là ngươi mong muốn bị thịt heo bổng của ta trực tiếp cắm vào tao huyệt, sau đó bị thịt heo bổng thao đến bắn tinh?”
“Ô… hỗn đản…” Lương Tu Ngôn nức nở lên án đối phương gian ác, đem chính thân thể xích lõa mê hoặc! Hậu huyệt của cậu đã bắt đầu ngứa, hận không thể để tính khí nam nhân lập tức tiến vào.
Giữa lúc hai người đang trong bầu không khí ám muội, dục vọng như tên đã lên dây chỉ còn đợi thời gian giải phóng thì chuông cửa đột nhiên vang lên.
“Leng keng ——- leng keng”
Đang chìm đắm trong dục vọng, Lương Tu Ngôn nghe thấy tiếng chương cửa lập tức thanh tỉnh, ngẫm lại chính mình khi nãy thật đúng là nguy hiểm.
Cậu đẩy Mạc Hạo Vũ ra “mở cửa đi”
“Đây là nhà ngươi, đương nhiên là ngươi phải mở”
Cậu như thế này làm sao mà đi mở cửa a! Là y phục nữ phó a!Lương Tu Ngôn oán giận trừng mắt nhìn cái tên đầu sỏ, hết lần này tới lần khác đối phương đều là một vẻ vô can vô tội. Rơi vào đường cùng, cậu đành phải ra mở cửa.
Lương Tu Ngôn đem tay chân Mạc Hạo Vũ trên người xuống, hai chân như nhũn ra, không có khí lực y như đây không phải là thân thể cậu.
Thật vất vả mới đúng vững được, nhìn lại trang phục trên người, quả đúng là thực sự dâm loạn. Hai sợi dây buông xuống khuỷu tay, hai đầu v* sưng đỏ bại lộ trong không khí, dáng vẻ mới bị người lăng nhục qua. Cậu quàng lại hai sợi dây lên vai sau đó hơi nâng váy lên để có thể che khuất hai đầu v*. Kết quả nửa người trên đã tạm ổn nhưng còn nửa người dưới đang cương lên vẫn bại lộ trong không khí, nơi nếp uốn viền ren trắng của làn váy hé hờ mặt trên dương v*t, nửa che đậy thế này so với hoàn toàn để lộ còn có vẻ sắc tình hơn.
Quên đi, cho dù che được phía trên không che được phía dưới cũng chẳng sao, ta mở cửa rồi trực tiếp núp sau cửa là được rồi. Lương Tu Ngôn tính toán xong liền bước nhanh tới cửa.