Đọc truyện Võng Du Chi Cao Thủ Bất Tịch Mịch – Chương 12
Cao thủ không cô đơn
Tác giả: Ẩn Nặc Lan San
Biên tập: Linh
Kẹo và roi
Ngày ấy rốt cục đến, La Tường hăng máu sau khi cơm nước xong xuôi, không ngừng ngóng trông chờ đến bảy giờ, thông báo trên website nhà phát hành nói 00:00 – 19:00 tạm dừng để bảo trì, bảy giờ đúng sẽ mở server, đồng thời phiên bản trò chơi sẽ update lên 3.0. La Tường đã nhập username và password từ trước, chỉ chờ thời gian vừa đến, sẽ nhấn đăng nhập. Đáng tiếc, bảy giờ đã qua vẫn không cách nào đăng nhập. Khung thông báo hiển thị: kết nối đến server đã ngắt.
Bất đắc dĩ lên website nhà phát hành, lúc này mới phát hiện thông báo mới nhất nói bảo trì còn chưa xong, phải lùi đến tám giờ… Mịa chúng mày… La Tường chỉ còn biết buồn tẻ lật qua lật lại tư liệu liên quan đến phiên bản mới. Rốt cục, bảy giờ rưỡi, La Tường lại mắng con bà nó, nhà cậu bị cúp điện… Bất đắc dĩ nằm trên giường chờ điện, kết quả ngủ quên mất tiêu…
Chờ đến hôm sau cậu login thì người khác đã lần mò bản update xong từ sớm. Nhấn đăng nhập, tại giao diện vốn để lựa chọn phân tuyến (cái này đại loại như là chọn đường truyền, cùng 1 server nhưng có nhiều tuyến aka đường truyền, ai chơi VLCM thì biết), trừ bỏ tuyến 1-10 ban đầu, còn có thêm một mục đăng nhập tên là “Vùng đất thứ hai”. Xem tình hình server kế bên, trạng thái chật ních màu đỏ, cậu không chút do dự lựa chọn, kết quả, hệ thống hiển thị “Đang xếp hàng… Vị trí của bạn là 3210.” Khóc không ra nước mắt luôn, đâu có ai nói phải xếp hàng đâu… Đợi mười phút, vị trí của cậu lên đến 2013, xem ra còn phải chờ hai chục phút nữa.
Đương nhịn được đến lúc tiến vào trò chơi thì trạng thái hăng máu cơ bản đã bị mài mòn gần hết. Mà kỳ lạ là, lần này mình login, cái tên bại hoại kia không đến tìm…
Vì sao vì sao, giống như thiếu thiếu thứ gì đó, đến cả tâm tình đi tham quan bản đồ mới cũng không có. Bản thân sau khi xuất hiện ảo giác, không ngờ còn tiến hóa thêm một thứ đáng sợ là “thiếu nữ tương tư”…
Được rồi, chỉnh đốn lại tâm trạng một tí, La Tường quyết định đầu tiên đi dạo xung quanh đã. Kỳ thật nơi cậu đăng nhập là một quảng trường không lớn, trung tâm quảng trường có một Thạch Anh Truyền Tống, mở thạch anh sẽ xuất hiện một loạt tên thành thị.
“Rất tiếc, bạn không có quyền tiến vào thành phố này.” La Tường nhấn vào một cái tên trong danh sách, kết quả tất cả đều từ chối cho cậu vào. Đây là vì sao vì sao? Cậu mở danh sách hảo hữu, phát hiện tên hảo hữu toàn một màu xám xịt, kế bên đều ghi chú: không ở tuyến này. Hèn chi cái tên kia không tìm mình, thì ra không ở tuyến này. Xem ra không cần hỏi thăm nữa, tất cả mọi người đều là vì không vào được thành thị nào hết nên lại té trở về quê hương rồi… Nhưng khi nhìn dòng người xếp hàng khí thế kia, phỏng chừng vẫn còn rất nhiều người giống mình không biết chi hết, chỉ biết xông vào trong.
Cái đám kia cũng không chịu dùng Khấu Khấu nói cho mình hay, làm hại cậu xếp hàng nửa giờ vô ích. Chờ La Tường trở về “quê nhà” thì quả nhiên cái tên ấm áp kia lại chạy tới bắt chuyện. Được rồi, trước sau như một không nhìn tên kia, tâm trạng La Tường rốt cục thoải mái. Chậc, thiếu nữ tương tư a…
【 công hội 】 Không Chỉ Là Thần Thoại: vì sao lão tử không vào được thành thị vậy? Cần giải thích…
【 công hội 】 Thần Thoại Hậu Viện Đoàn: Thần Thần tới rồi? Hình như thành thị mới xây có thời gian bảo hộ ba ngày, chỉ có thành viên của công hội đó mới có thể vào, phát triển kiến thiết thành thị. Hết thời gian bảo hộ, người chơi bình thường mới vào được…
【 công hội 】 Em Là Tiểu Hoa: nghe nói Gia Tộc Tròn Tròn giờ đang chơi rất vui đó, hôm nay không thèm săn BOSS dã ngoại, tất cả đều đến thành mới.
【 công hội 】 Đảo Ánh Trăng: hâm mộ ghen tị hận nha…
【 công hội 】 Yêu Nhất Ngự Tỷ: đồng ý
【 công hội 】 Yêu Nhất Thần Thoại: một khi thời gian bảo hộ hết, mọi người phải đến các thành thị thu thập tin tức, mọi người yên tâm, thành chiến hai tuần sau, chúng ta nhất định sẽ đánh chiếm được một thành thị của riêng mình.
【 công hội 】 Thần Thoại Heo Heo: hội trưởng đại nhân V5~
【 công hội 】 Em Là Tiểu Hoa: đột nhiên nhiệt huyết a.
【 công hội 】 Mousse Bánh Mì: kích động quá, vậy phải đi thăng trang bị. -v-
【 công hội 】 Đảo Ánh Trăng: hội trưởng đại nhân thiệt khí thế!
【 công hội 】 Yêu Nhất Ngự Tỷ: là khí tràng~
Tui phi, mấy người chưa thấy cái vẻ vô lại đằng sau của hắn đâu… Nhưng kỳ thật nội tâm La Tường cũng có tí cảm động nho nhỏ… Mình phải đi “đập” trang bị cho acc pháp sư trần truồng thôi T^T, cậu rốt cục nhớ ra, acc chính của mình còn chưa kiếm đủ trang bị nữa… Mấy ngày nay đã quên nguyền rủa cái tên trộm trời đánh thánh đâm đó rồi!
【 nói chuyện riêng 】 Yêu Nhất Thần Thoại: Thần Thần, đến thành Phi Dực.
【 nói chuyện riêng 】 Không Chỉ Là Thần Thoại: làm chi?
Tuy rằng gõ câu hỏi nhưng người thì đã sớm chạy te te tới thành Phi Dực. = =
【 nói chuyện riêng 】 Yêu Nhất Thần Thoại: tôi giúp cậu làm vài trang bị pháp sư. Cậu còn chưa kiếm đủ bộ mà đúng không?
Lão tử và hắn còn tâm linh tương thông gớm… Đương nhiên, đây không phải những gì La Tường gõ.
【 nói chuyện riêng 】 Không Chỉ Là Thần Thoại: không cần.
【 nói chuyện riêng 】 Yêu Nhất Thần Thoại: tại sao?
【 nói chuyện riêng 】 Không Chỉ Là Thần Thoại: vô công bất thụ lộc.
Oắt con chết tiệt, hiện giờ nói vô công bất thụ lộc cái gì, acc mục sư đã lấy của anh mày bao nhiêu hả…
【 nói chuyện riêng 】 Yêu Nhất Thần Thoại: acc mục sư của cậu không phải đều lấy tất sao?
【 nói chuyện riêng 】 Không Chỉ Là Thần Thoại: không giống, acc đó là đồ đệ của anh.
【 nói chuyện riêng 】 Yêu Nhất Thần Thoại: … (Yêu Nhất gào thét trong lòng, vậy acc này của cậu làm bà xã tui chẳng phải được rồi sao?)
【 nói chuyện riêng 】 Yêu Nhất Thần Thoại: ngoan, đại cục làm trọng, thành chiến mà trần truồng thì cậu còn muốn đánh cái gì?
【 nói chuyện riêng 】 Không Chỉ Là Thần Thoại: ba ngày này tự mình kiếm.
【 nói chuyện riêng 】 Yêu Nhất Thần Thoại: cậu thấy ba ngày kiếm đủ bộ trang bị người bình thường mất một tuần mới kiếm được một món là chuyện khả thi hả? Lại nói cậu đâu chỉ thiếu một món đúng không? Nẹp chân, bao tay, dây chuyền, vũ quan, còn gì nữa?
【 nói chuyện riêng 】 Không Chỉ Là Thần Thoại: tui mặc kệ, tui muốn tự mình kiếm.
【 nói chuyện riêng 】 Yêu Nhất Thần Thoại: đừng dỗi…
【 nói chuyện riêng 】 Không Chỉ Là Thần Thoại: thích dỗi đấy, làm gì được tui!!!
【 nói chuyện riêng 】 Yêu Nhất Thần Thoại: được rồi được rồi được rồi, mặc kệ cậu. Vậy thế này đi, trang bị kiếm thì cũng đã kiếm rồi, chi bằng ba ngày này cậu theo tôi săn quái, tôi đưa cậu trang bị coi như thù lao, coi như trao đổi đồng giá được không?
【 nói chuyện riêng 】 Không Chỉ Là Thần Thoại: theo anh ba ngày anh liền cho tui nhiều đồ như vậy, hình như không công bằng lắm, cảm giác vẫn là tui chiếm tiện nghi.
Kỳ thật La Tường rất muốn, chỉ là không thể mở lời…
【 nói chuyện riêng 】 Yêu Nhất Thần Thoại: vậy cậu muốn thế nào? Cho cậu biết tôi bực rồi đó, là đàn ông con trai thì đừng có lèo nhèo như vậy!!! (Yêu Nhất gào thét trong lòng: tui muốn cậu chiếm tiện nghi tui đó…)
【 nói chuyện riêng 】 Không Chỉ Là Thần Thoại: biết rồi!! Hung cái gì mà hung! Dấu chấm than tui cũng biết đánh bộ!!
【 nói chuyện riêng 】 Yêu Nhất Thần Thoại: …
Oắt con biệt nữu (không được tự nhiên, nói 1 đằng nghĩ một nẻo) chết tiệt, dụ trẻ con thực TM mệt a. Tui chu cấp thì không tính, còn không cho tui hung, tui nào dám dữ với cậu chứ, mỗi ngày còn không phải hầu hạ cậu chu đáo…
【 nói chuyện riêng 】 Yêu Nhất Thần Thoại: cứ vậy quyết định đi, tức khắc có hiệu lực. Đi, theo tôi đi giết quái.
【 nói chuyện riêng 】 Không Chỉ Là Thần Thoại: biết rồi, tổ tui trước đã.
Hệ thống: Yêu Nhất Thần Thoại mời bạn nhập đội.
【 đội ngũ 】 Không Chỉ Là Thần Thoại: mịa anh, tên đội là cái quái gì thế này?
【 đội ngũ 】 Yêu Nhất Thần Thoại: tôi thích, cậu làm gì được tôi.
【 đội ngũ 】 Không Chỉ Là Thần Thoại: sửa lại.
【 đội ngũ 】 Yêu Nhất Thần Thoại: không sửa, tôi là chủ.
【 đội ngũ 】 Không Chỉ Là Thần Thoại: tôi mặc kệ!
【 đội ngũ 】 Yêu Nhất Thần Thoại: khế ước không hoàn trả, không có lựa chọn khác.
Kháng nghị vô hiệu, La Tường chỉ đành hùng hùng hổ hổ đi theo. Vậy mới nói, đối xử với bạn nhỏ biệt nữu thì không thể khách sáo quá, cho kẹo nhưng đừng quên roi…
Cảnh sắc tịch dương làm nền, hai người trên đầu treo tên đội “Nô lệ bán mình làm ca xướng”, chạy về phía ngày mai không rõ tiền đồ…
Cao thủ không cô đơn –