Võng Du Chi Anh Hùng Vô Địch Online

Chương 26


Đọc truyện Võng Du Chi Anh Hùng Vô Địch Online – Chương 26

Chỉ chốc lát sau tất cả mọi người đều tập hợp đầy đủ, trò chuyện tiếp tới hành trình kế tiếp, sau khi ở nhà nghỉ mua chút gì đó ăn dọc đường, mọi  người liền tiếp tục hướng lãnh thổ của bạn Sát ở bên kia đi tới.

“Chờ một chút, chờ một chút.” Vừa mới đi tới cửa đã bị gọi lại. Mọi người quay đầu lại một cái, thì ra là Tạp Lộ Tạp Lộ. “Ta muốn đi cùng các ngươi.” Tạp Lộ Tạp Lộ mặc trường bào, bên trong loáng thoáng thấy áo giáp lục sắc, trên cổ đeo một chuỗi dây chuyền kim sắc, cầm trên tay một nhạc cụ trông giống đàn tỳ bà, nhìn trang phục liền biết, chức nghiệp của Tạp Lộ Tạp Lộ là thi nhân.

” Tạp Lộ Tạp Lộ?” Khí Nhi không xác định hỏi một tiếng: “Ngươi không phải còn phải làm thuê sao?”

“Ta vừa mới từ bỏ rồi. Ta muốn cùng các ngươi đi tìm thiên sứ.” Tạp Lộ Tạp Lộ kiên định nói.


“Minh Phong có thể chứ?” Khí Nhi quay đầu hỏi Minh Phong. Minh Phong trong lòng chính là vạn lần không muốn cho hắn đi theo, thế nhưng lại không thể cự tuyệt Khí Nhi, nhất thời liền không trả lời được.

“Ngươi sẽ cần ta.Bởi vì người tìm được quang minh thánh đàn chính là ta.” Thấy Minh Phong do dự, Tạp Lộ Tạp Lộ lần nữa mở miệng, làm cho mọi người lại càng hoảng sợ.

“Là ngươi?” Ái Nhĩ Ngu Ngốc kêu lên đầu tiên. Ai cũng không nghĩ tới, phát hiện trước tiên lại là người nhìn như không thu hút trên thực tế xác thực cũng không làm thế nào thu hút được, khắp nơi làm thuê.

“Không tin sao?” Tạp Lộ Tạp Lộ quét qua mọi người một cái: ” Ta vào trò chơi chính là vì du ngoạn, quang minh thánh đàn là nơi ta trong lúc vô ý phát hiện ra. Lúc đó ta ở trong rừng rậm lạc đường, vô tình đi tới một địa phương ngầm, vốn muốn bay trở về thành, nhưng bởi vì gần đó cũng không có quái, nhìn qua rất an toàn, thế là ta nghĩ đi nhìn một chút. Không tự giác liền đi tới một chỗ rất rộng lớn giống như tế đàn. Ta ở bên kia luẩn quẩn rất lâu, thế nhưng bên ngoài tế đàn kia dường như có một tầng kết giới, thế nào cũng không đi vào trong được, ta ở đó nghiên cứu ba ngày, một con quái cũng chưa từng đi qua, trong ba ngày, nơi đó cũng không có lấy một tia ánh sáng, sau đó vì thức ăn mang tới cũng không nhiều lắm, ta phải trở lại trong thành. Sau khi bổ sung lương khô, ta nghĩ trở lại, nhưng ở trong rừng rậm tìm thế nào cũng không thấy nữa. Sau đó, ta khi đang lướt web, mới thông qua một bức vẽ vô cùng mơ hồ phát hiện, cái tế đàn kia, nguyên lai chính là một nơi vẫn chưa từng có ai tìm thấy, quang minh thánh đàn. Nơi thiên sứ ra đời.”

“Cùng nhau đi thôi.” Hình Thiên thấy Minh Phong không nói lời nào, liền mở miệng. Hắn đương nhiên là biết nguyên nhân Minh Phong không muốn cho Tạp Lộ Tạp Lộ ra nhập, có điều hắn chính là manh mối cuối cùng để tìm được quang minh thánh đàn. Dùng ánh mắt thuyết phục Minh Phong, người nào đó không cam lòng đành phải hướng Tạp Lộ Tạp Lộ phát lời mới nhập đoàn. Thế là Tuyệt Thế dong đoàn lại nhiều thêm một lánh du thi nhân  (tên chức nghiệp) ham thích du lịch.

Có Tạp Lộ Tạp Lộ, mọi người cũng không cần đi tới chỗ bạn của Sát nữa. Xem xét khả năng trường kỳ chiến đấu, tất cả mọi người đều bổ sung các vật phẩm cần thiết sau đó mới xuất phát, đi tới cái rừng rậm mà Tạp Lộ Tạp Lộ vừa nói, bao đồ của mỗi người đều đã gần đầy, thậm chí bởi vì quá nặng, làm cho chó địa ngục mà Minh Phong gọi ra cũng không thể chở nổi bọn họ, không thể làm gì khác đành phải dựa vào hai cái cẳng của chính mình.


Không hổ là người du lịch chuyên nghiệp,cảm giác về phương hướng của Tạp Lộ Tạp Lộ vô cùng mạnh, trước khi trời tối đã đem mọi người dẫn tới cửa cái khu rừng kỳ quái kia. Bởi vì tiếp đó phải dựa vào chính mình mò mẫm tìm kiếm, cho nên theo đề nghị của Tạp Lộ Tạp Lộ, mọi người liền tìm một nơi nhìn qua tương đối an toàn dựng trại đóng quân, trên thực tế, trên đường tới khu rừng, quái đều vô cùng mạnh, nhưng càng đến gần rừng quái càng ít, chờ tới khi bọn hắn đừng ở lối vào khu rừng, thì một con quái cũng không thấy. Cho nên nói cái rừng cây này không kỳ quái thì không có ai tin. Song, vì an toàn, bốn người Hình Thiên Minh Phong Nhã Lạc Khắc Ái Nhĩ Ngu Ngốc, vẫn luân phiên gác đêm. Mà mấy người khác đẳng cấp thấp, thì lại thong thả ung dung ở trong lều vải nghỉ ngơi (đẳng cấp của Ma Tây và Sát đương nhiên không thấp, nhưng có người không muốn bọn họ mệt a, ha ha).

Sáng sớm ngày thứ hai, mọi người thu thập một chút, lấp đầy cái bụng rồi bắt đầu tiến về phía rừng cây, càng chạy vào bên trong càng tối tăm, đúng như lời Tạp Lộ Tạp Lộ, mọi người chỉ trong chốc lát đã lạc đường, tìm nửa ngày, cũng không tìm thấy cái đường nhỏ nào, càng đừng nói đến cái gì đó giống như tế đàn, thật giống như đang tìm trong một cái vòng tròn luẩn quẩn. Lúc mới bắt đầu, Ngu Ngốc đề nghị nói ở trên cây vẽ ký hiệu chỉ đường, thế nhưng rất nhanh liền bị Hình Thiên bác bỏ.

“Nơi này là trò chơi, tất cả mọi thứ kể cả chúng ta đều chỉ là số liệu mà thôi, mỗi một chương trình được đặt ra đều đúng giờ đổi mới, giống như quái sẽ liên tục xoát ra, cây cối cũng sẽ nảy sinh cái mới, khi đó ký hiệu khắc lên sẽ biến mất. Cho nên việc này căn bản không thể thực hiện được.”

“Chúng ta đây chia nhau ra tìm xem, nói không chừng sẽ tìm được.” Khí Nhi nói.


“Ngươi không xem bản đồ sao?” Minh Phong liếc mắt xem thường một cái: “Từ sau khi chúng ta tiến vào, chức năng bản đồ đã tối đi, tọa độ đều không nhìn thấy. Nếu như chia ra, sẽ không có cách tập hợp lại một chỗ nữa.”

“Nga.” Khí Nhi sờ sờ cái mũi, ngoan ngoãn không nói chuyện.

“Tạp Lộ Tạp Lộ?” Ma Tây nhìn về phía hắn, người phía sau chỉ cho hắn một ánh mắt bất đắc dĩ. Cũng đúng thôi, nếu như Tạp Lộ Tạp Lộ có thể tìm được, lần trước đã tiến vào. Tính toán bây giờ, chỉ có thể lung tung đi dựa vào vận khí. May mắn đồ mang theo đủ, cũng đủ để ở trong trò chơi mười ngày nữa. Còn có một nhạc đêm nho nhỏ, là Khí Nhi yêu cầu muồn logout, kết quả bởi vì không xác định được sau khi thoát ra rồi mọi người có thể login vào cùng một chỗ hay không, cuối cùng bị gạt bỏ.

Bất tri bất giác ở trong khu rừng ngây người đã mười ngày, đừng nói cửa ra, ngay cả cửa vào đều đã sớm không biết ở nơi nào, đồ mọi người mang theo xem chừng chỉ có thể chống đỡ năm ngày nữa. Thế là, Minh Phong vào buổi tối ngày thứ mười tuyên bố, nếu như 3 ngày sau vẫn không tìm thấy tế đàn, trước hết bay trở về trong thành, sau đó nghĩ cách khác. Dù sao ở trong trò chơi đợi cũng đã đủ lâu, nếu không logout, thân thể chịu không nổi, nói không chừng sẽ bị cưỡng chế logout.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.