Đọc truyện Vợ Yêu Xin Dừng Bước – Chương 3
Thời gian lại trôi đi, hôn nhân của bọn họ bước vào tháng thứ tư, thái độ của Giản Thư Hòa đối nàng vẫn không thay đổi.
Hắn thường xuyên làm thêm giờ, 2 hay 3 ngày lại 1 trận say khướt về nhà, trên người toàn mùi nước hoa của phụ nữ. Mỗi lần nàng gọi điện luôn trả lời bằng cái giọng điệu lạnh lùng đó.
Nàng bị đả kích lắm chứ! Nhưng cũng thấy bội phục chính mình, như thế nào lại có thể chịu đựng được như vậy! Đêm nay, hắn lại uống say có người dìu hắn vào. Nàng chòa hỏi lái xe, rồi đi, nhưng cô thư ký xinh đẹp 2 người họ vẫn còn dựa sát vào nhau.
“Phòng ngủ ở nơi nào? Tôi đỡ chủ tịch vào.” Cô ta nhìn xung quanh rồi hỏi, ngay cả lời chào hỏi nàng cũng chẳng thèm chào.
“Thời gian không còn sớm, thư ký Lam hay là về đi, ta sẽ chiếu cố anh ấy.”
Nàng cười từ chối nhã nhặn, trong lòng kỳ thật đối với vị thư ký mới vừa lên chứa 1 tháng không có hảo cảm, cảm thấy nàng đối với mình thái độ không lễ phép, mỗi lần nhận được điện thoại của mình khẩu khí không được tốt, phảng phất như đang trách nàng không có việc làmbà chủ nhà quấy rầy chồng làm việc. Bây giờ còn muốn đi vào phòng ngủ. Thật sự là buồn cười!
“Phu nhân kim chi ngọc diệp, tôi sợ cô không có sức lực làm đâu.” Lam thư ký Tư Tư cười quyến rũ. Cô ta không giống với nữ nhân đơn giản chỉ biết dọn dẹp, chăm sóc con cái, nấu cơm. Nhưng cô ta là 1 nữ cường nhân, luôn tự hào về những gì mình làm được. Bất quá đối với Tô Nhã An, nàng lại phá lệ vài phần ghen ghét địch ý, bởi vì từ đi làm ngày đầu tiên, nàng đối với Giản Thư Hòa là 1 nam nhân ưu tú lưu lại ấn tượng tốt, nội tâm ái mộ, cộng thêm quan sát được hắn đối với thê tử tình cảm cũng không thân thiện, bí mật đối với vị này thái độ tự nhiên sẽ không tốt hơn, cùng thủ trưởng tham dự hội nghị, xã giao cũng thường ảo tưởng chính mình bay lên, cảm giác mình so với Tô Nhã An thích hợp hơn ngồi ở vị trí chủ tịch phu nhân. ( xí thích thì ngồi đi, mi thử động vào con gái yêu của chủ tịch quóc hội đi, xem mi còn muốn sống ko, đừng thấy chị ấy ko nói gì mà lấn lướt, anh at bắt nạt chị ấy được chứ người khác thì còn xem đã)
“Anh là chồng của tôi, tôi sẽ đem hết sức lực đem anh ta về phòng.” Tô Nhã An tức giận, trực tiếp đem lão công “đoạt” . Không biết sao mình lại có lời nói như vậy. Chỉ có thể nói nữ nhân vì lời nói thì mạnh, không thể làm vợ cũng, cũng không thể để nữ nhân khác dẫm lên đầu mình được.
Lam thư ký mặt cứng đờ, không có ngờ tới từ trước đến nay Tô Nhã An khách khí lại đột nhiên duỗi ra móng vuốt. bIết cô ta có dnah phận phu nhân, nên thư kí nhu mình cũng phải lui thôi
“Vậy ta đi trước.”
“Không tiễ
n.”
Tô Nhã An vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười đưa mắt nhìn nữ thư kí yêu kiều kia, nghe được tiếng đóng cửa mới đón lấy đem trượng phu đỡ hướng phòng ngủ.
Thể trọng của Giản Thư Hòa rất nặng, nàng phải cố gắng lắm rút hết sức lực mới đưa được hắn về phòng. Rồi đem hắn xuốn giường, tháo cà vạt cho hắn, thắt lưng
“Cô làm cái gì vậy ? ” Hắn đột nhiên mở mắt, nhíu mày nhìn chằm chằm nữ nhân đang kéo thắt lưng hắn
“Anh uống say, em giúp anh buông dây lưngcho anh dễ ngủ.” Nàng đỏ mặt giải thích, bởi vì tay đặt vị trí thực sự có chút ít lúng túng.
2 con mắt hắn chừng chừng nhìn, buông lỏng tay. Sau đó nàng mang đến 1 ly nước sôi cho hắn uống, lấy khăn ấm lau tay cho hắn. Tô Nhã An từ nhỏ thường thấy mẹ hầu hạ phụ thân uống rượu say, chị dâu hầu hạ ca ca uống rượu say, nên cảm thấy không xa lạ. ( nhà này làm chuyện tốt gì không biết làm hư chị An rồi)
Gò má nàng hơi hồng, ánh mắt thoáng hoảng hốt, chạm vào da của hắn khiến tay nàng kẽ run, tim đập nhanh.
Giản Thư Hòa ánh mắt liên tục đi theo nàng, nhìn thân hình mảnh mai của nàng vì mình mà bận rộn. khuôn mặt xinh đẹp, ánh mắt ôn nhu…Đột nhiên hắn rùng mình, bắt lấy tay nàng đẩy ra
“Ai cho phép cô vào đây? ” Hắn nghiêm nghị trách móc, nhớ tới nàng chính là nữ nhân dối trá. Dám dùng ánh mắt nhu tình đó dụ dỗ hắn…
“Vậy anh nghĩ ngơi đi, em đi ra.” Nàng nhặt chiếc khăn lông rơi xuống, nghi đến hắn say còn nhớ là đuổi nàng đi, môi cười khổ. Bắt hắn đắp chăn…
Nàng đứng dậy, làn gió lạnh đưa theo mùi thơm từ nàng vào trong đàu hắn, làm cho hắn có cảm giác mê muội
“Vậy anh ngủ ngon.” Nàng dịu dàng nói tạm biệt.
Mới xoay người, Giản Thư Hòa lại lần nữa bắt lấy tay của nàng, đem người kéo vào trong ngực, khiến nàng nửa người đều áp vào chồng.Thân hình mềm mại trong lồng ngực rắn chắc của hắn. Hơi thở của hắn có mùi rượu, làm nàng cũng say theo ( ặc, thế cũng say hả, không phải chứ, rượu gì mà thần kì thế)
Hắn hít sâu, hưởng thụ mùi thơm thanh nhã kia, mông lung hai tròng mắt nhìn như là Lý n Trúc, mơn trớn 2 gò mà đó, môi hôn nếm 1 loại hương vị ngọt ngào. Đầu lưỡi nhẹ nhàng mơn trớn nàng, trằn trọc hút, chưa kịp phòng bị, hàm răng hở ra bị lười thâm nhập, quấn quanh…
Nàng nheo lại mắt, nửa là thất thần lại có điểm hoảng loạn, tay ở trước ngực hắn đẩy ra. Hắn tựa hồ phát giác nàng trốn tránh, bàn tay ôm chặt, đem thân thể ngọc mềm hoa nhu kia áp chế, hôn mãnh liệt hơn.
Tô Nhã An thân thể không thể động đậy, tâm lại kịch liệt rung động, nụ hôn của hắn làm nàng mê nguội, vô lực không chống lại được, toàn thân nóng lên. Nàng yêu người nam nhân này, tế bào đều bởi vì hắn gần gũi mà sôi trào, nguyện ý đem mình giao cho hắn……
Hắn vùi đầu vào cổ nàng cổ, thân thể mềm mại của cô , hai tay lôi kéo quần áo nàng, khát vọng càng gần sát hơi thở mê người này……
“n Trúc.”
Tô Nhã An mở to mắt, như bị giáng 1 cái tát không thể tin mình lại nghe thấy cái gì!
“n Trúc……” Hắn khàn khàn gọi, ôn nhu lại đụng chạm nàng……
“Em không phải là….
Giản Thư Hòa phảng phất như không nghe thấy, nhiệt tình vuốt ve thân thể yêu kiều kia, đắm chìm vào vẻ đẹp đó
“Tôi không phải là Lý n Trúc.” Nàng nói to, dùng sức đẩy bả vai kháng cự hắn . Nàng thà rằng cùng hắn hữu danh vô thực là vợ chồng, cũng không nguyện mù quáng trở thành người thế thân.
Lúc này, Giản Thư Hòa mới ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt quan sát nữ nhân dưới thân.Nhìn chằm chằm, véo cằm nàng
“Đúng vậy, gương mặt này không phải là n Trúc……”
Nàng không phải là n Trúc, mà là Tô Nhã An. Nhận thức này cũng làm Giản Thư Hòa cảm thấy kinh sợ, bởi vì hắn thế nhưng lại đem trong nữ nhân kia thành bạn gái cũ, không phải cô ấy, nhưng hắn vừa rồi khát vọng dò xét sờ đúng là thân thể liễu kiều hoa quyến rũ này, gần như không thể tự kềm chế hương thơm, hơi thể nhu tình này. Hắn cũng không hiểu sao chính mình lại phạm phải cái sai lầm này, thái quá là hắn lại có cảm giác thỏa mãn cơ chứ…
Khuôn mặt Tô Nhã An u sầu, lần nữa vô tình lên án hắn . Vô luận say hoặc tỉnh, hắn luôn có thể như vậy làm đau nhói lòng của nàng……
Hắn căng chằm chằm nhìn vẻ mặt thống khổ của nàng, tim thêm một cỗ buồn bực, tức giận tại nàng hại hắn có cảm giác, quấy rối suy nghĩ của hắn ( hơ, làm sai đổi tại ngoạij cảnh, là ai quấy ai hả….Nhã An : là ta….[đỏ mặt]…L: dạ em ko dám nói gì nữa….),
Hắn thật sự thật rất tò mò, vì cái gì như nữ nhân dối trá âm hiểm như nàng luôn có thể đem vẻ mặt vô tội diễn sinh động như vậy, mắt trong suốt vô tội nhìn hắn. Hương vị nhẹ nhàng, ưu nãh trên người cô có 1 loại cảm giác tinh khiết, làm cho hắn say…Cô ta chủ tâm câu dẫn hắn sao?
Hắn ý nghĩ khinh bỉ, lạnh lùng cười, nhìn áo của cô ta không chỉnh tề nằm trên giường hắn, không khó đoán được cô ta vào phòng có dụng ý. Đúng vậy, lúc này mới là cô ta.
Đã như vậy, hắn giống như cũng không cần đè nén nhu cầu của mình, giờ phút này đối với thân thể nàng rất có cảm giác, bị đường cong của nàng khiêu khích tình dục dâng cao. Dưới tác dụng của rượu, Giản Thư Hòa sinh ra ý thức cực đoan mà ý nghĩ xúc động muốn có được nữ nhân này , hung hăng chà đạp nàng.
Hắn lần nữa lấn người hôn lên đôi môi đỏ thắm nóng ướt của nàng, hôn xuống cái cổ trắng muốt, quyến luyến da thịt nàng, nụ hôn nóng bỏng, đem nàng dẫn vào ảo mộng. Nàng không thế thoát được, càng lúc cnàng quấn lấy, ý thức bị lung lay…
“Anh thật sự biết rõ em là ai?” Nàng cực lực giữ một chút thanh tỉnh, níu lấy tóc của hắn, nghĩ xác nhận hắn thật sự biết mình đang làm cái gì.
“Kẻ đáng ghét, xấu xí Tô Nhã An.” Hắn ánh mắt hơi lạnh, mắt đen lóe lên sâu đậm đặc ham muốn bàn tay đẩy tay của nàng ra, xoa lên bộ ngực sữa, yêu thích không buông tay, vuốt ve nơi mềm mại, xúc cảm kia.Gạt bỏ đồ ngủ vướng bận,cúi đầu ngậm lấy nhũ hoa mút, hấp thụ nơi ngọt ngào đó trêu trọc thân thể của nàng.
“Ngô……” Hé mở môi, hắn thấy không đủ dò xét hướng giữa hai chân nàng, cách lớp vải mỏng của quần lót đụng chạm khu vực nhạy cảm làm nàng thẹn thùng. Nàng kẹp chặt 2 chân hắn lại bá đạo đem tách ra, dùng đầu gối giữ chặt , gỡ bỏ chướng ngại vật kia, ngón tay trực tiếp vỗ về, chơi đùa nụ hoa mềm mại, đẩy cánh hoa rung động, vuốt khẽ nhụy hoa….
“A…..” Nàng thấy hắn linh hoạt chỉ nức nở, cảm giác xấu hổ khi bị hắn xâm lấn chỗ tư mật kia, gây cho nàng kích thích chưa từng trải nhiệm, cùng vui thích.
Hắn ngẩng đầu, nhìn bộ dáng của nàng……
Nàng lắc lắc thân thể, mở miệng thở khẽ tư thái quyến rũ, thật là đẹp không gì sánh được, kiều diễm kinh người. Làm cho nửa người dưới của hắn sôi trào, dục vong đè nén muốn phóng thích, ngón tay chạm nơi ướt át đó. Rồi không hẹn trướt mà vọt vào
“Aaa!” Nàng bị đau la lên, thân thể cứng ngắc không dám hành động thiếu suy nghĩ, như xé rách thân thể nàng, đau đớn.
Hắn đưa mắt nhìn nàng vẻ mặt đau đớn nội tâm giao nhau sự vui sướng cùng yêu thương. Lồng ngực hắn do chiếm hữu được sự hồn nhiên đó mà mững rỡ, sinh ra thương tiếc nàng, giống như nàng không nên xuất hiện trong lòng hắn…
Hắn hỗn loạn, mơ hồ cho là mình không nên đối với nữ nhân này có những cảm giác này, nhưng tiếp theo trong nháy mắt thân thể của hắn dĩ nhiên tự có chủ trương thả chậm chiếm hữu nàng, đôi môi hôn ôn nhu, hai tay dỗ dành lấy thân thể mềm mại, trợ giúp nàng thích ứng sự hiện hữu của hắn.
Tô Nhã An hoài nghi mình có thể là đau nhức váng đầu, bởi vì trên người nam nhân kia đang dùng động tác ôn nhu vô cùng che chở nàng, mỗi cái hôn mỗi xúc giác đều như cơn gió dịu dàng, phất qua trên mỗi chỗ nhạy cảm, hóa giải đau đớn giữa 2 chân. Nàng cũng biết, hắn là nam nhân rất ôn nhu……
Nàng ngước mắt, xấu hổ, e sợ xoa lên cánh tay, trên lồng ngực, ám hiệu mình đã chuẩn bị tốt tiếp nhận sự chiếm hữu của hắn, cũng khát vọng hắn gần hơn. Đem dục vọng vào chỗ sâu nhất, xông tới chuỗi khoái cảm ở toàn thân
Hắn chậm trong nàng chốc lát mới hoàn toàn phóng thích, xoay người nằm ở trên giường thấp giọng thở gấp, không thể tin được mình ở trên người nàng đạt được thỏa mãn, phảng phất như bọn họ đã hoan ái qua rất nhiều lần, hai thân thể như phù hợp, ngoại trừ nàng luôn có chút bị động, bọn họ kết hợp có thể nói là hoàn mỹ, tốt đẹp phải…… Làm hắn sợ hãi.
Lúc này như cồn đã hết phát huy tác dụng, hắn không khỏi ảo não về hành vi của mình, hắn thấy uy hiếp phòng tuyến của mình, mẫu thuẫn
Hắn không nên đụng nàng……
“Ngày mai nhớ rõ đi tìm bác sĩ kê đơn thuốc, tôi không muốn cô có thai.”
Tô Nhã An không thể tin, xanh mắt đứng dậy nhìn chằm nam nhân vô tình kia , không thể tin tưởng hắn trong nháy mắt trở nên tàn nhẫn, nói ra những lời đả thương người khác.
“Nếu như anh sợ, cũng không nên chạm vào tôi.” Dù có đứa bé trong bụng của nàng, là con của hắn! Hắn tại sao có thể điềm nhiên như không nói ra những lời này?!
“Thật sự tôi rất hối hận……” Hắn hối tiếc hành vi mình và nàng thân mật, chuyện như vậy chỉ làm cho nàng càng nhiều hi vọng, nhưng hắn biết rõ là không thể thực hiện được . Hắn sẽ không, cũng tuyệt không thể yêu nữ nhân này. Mặc dù hắn quyết định cùng nàng kết hôn, hơn nữa có thể cảm giác vừa rồi trong sự kích tình không chỉ có giác quan thỏa mãn còn có tâm hồn hấp dẫn, nhưng là không muốn thừa nhận chính mình đối với Tô Nhã An có tình cảm, chẳng phải đánh đồng hành vi của cô ta làm tổn thương bạn gái của hắn ư ? Không, hắn không cách nào tiếp nhận chính mình sẽ đối động tâm với một nữ nhân đầy âm mưu, hắn nhất định phải đem nàng trục xuất khỏi tim, không nên dính líu. Bất quá, vì cái gì hắn lại đau lòng? Cho nên, hắn mới nói bọn họ không nên có quan hệ, hắn căn bản không nên đụng nàng!
Tô Nhã An kinh ngạc nhìn qua hắn, đột nhiên không hiểu mình nên làm gì! Hắn hối hận…… Thì nàng nên làm cái gì bây giờ? Thừa nhận hắn say rượu chiếm tiện nghi của nàng thôi sao ? Nàng đưa lưng về phía hắn, mặc quần áo vào trong lòng tự giễu tình cảnh của mình.
“Đó là chuyện của anh, còn con là của tôi….” Nàng hòa hoãn mà kiên định ném ra những lời này, đi ra khỏi phòng ngủ.Khi ra phòng khách không chịu nổi, che mặt khóc òa
Kết quả, nàng không có mang thai. Mà hắn lại không có chạm qua nàng nữa.2 người tuy sống chung 1 mái nhà, nhưng hắn bảo trì khoảng cách với nàng, không đến gầ
n làm ngôi nhà càng thêm hiu quạnh.. Quan hệ của hắn và nàng thay vì là vợ chồng, giống với chủ cho thuê nhà và khách trọ hơn, chỉ là không thu tiền thuê, gặp mặt cũng keo kiệt không cười với nàng một cái,, lạnh lẽo vô cùng. Chớp mắt, hôn nhân đó đã trải qua 1 năm
Ngày kỷ niệm, nàng cho là hắn cũng có thể giành cho nàng một – hai giờ, ít nhất cùng nàng ăn bữa tối,……
“Tiểu thư xin lỗi, nửa giờ nữa nhà hàng chúng tôi đóng cửa, cô không gọi món sao ?” Trong nhà ăn, phục vụ vẻ mặt có điểm lúng túng, trong buổi tối đã hỏi nàng không biết bao nhiêu lần
“Xin lỗi, xin chờ một chút.” Tô Nhã An gọi điện thoại cho trượng phu, vang lên hai lần, rốt cục cũng nghe máy.
“Vẫn còn ở làm thêm giờ sao?”
“Tôi cùng Đảm Nhiệm Khải ở bên ngoài.” Đảm Nhiệm Khải là tổng giám đốc, cũng là hắn thuộc hạ kiêm bạn tốt của hắn, khi tan việc sẽ tụ cùng một chỗ uống mấy chén.
“Sẽ về rất muộn sao?” Thì ra là hắn rời đi công ty, không có tới tìm nàng, cũng không nói cho nàng một tiếng.
“Không biết, tôi nói rồi không cần chờ tôi.”
“Ừm! đừng uống quá nhiều.” Nàng trước sau như một mềm mại bao dung, không nổi giận, cuối cùng còn kèm trên dặn dò, cúp điện thoại.Nửa giờ sau thì gọi phục vụ, ra đi với vẻ mặt tái nhợt
Tô Nhã An xách theo hai người phần “Ăn khuya” đi ra nhà hàng, mỉm cười qua mọi người, tâm tình ngược lại rất đau thương, bởi vì nàng sớm có thói quen chờ đợi, đối với chồng vắng mặt cũng ngoài dự định. Đều do nàng tự nói, mọi người đều nói hắn không tới, nàng kiên trì ngồi ở chỗ này đợi hắn một buổi tối……
Được rồi, nàng thừa nhận chính mình khổ sở, bởi vì không có ai sẽ một mình ăn mừng ngày kỷ niệm, cho dù thái độ lãnh đạm nàng cũng chỉ biết hi vọng hắn có thể ở bên nàng, ở nơi này đối diện cùng nàng ăn một bữa cơm, như vậy nàng sẽ vui mừng co 12 tháng cố gắng, nỗ lực mình không nổi giận, tương lai còn phải vượt qua nhiều ngày tháng nữa…
Bất quá thực tế chính là thực tế, trên thực tế hắn cũng không xuất hiện, cho dù nàng nửa tháng trước đã hẹn hắn trước, nhiều lần nhắc nhở hắn, sáng còn nhắn tin địa chỉ nàh hàng, nhưng hắn vẫn chọn tăng ca, sau đó cùng bạn bè đi tụ họp. Nàng ngồi trên xe cười khổ, yên lặng nghe nhạc.Tháng ngày qua đi nàng rèn luyện công lực cảm giác như không cảm giác, không còn đau để tê dại, cứ tiếp tục trôi nổi theo cuộc hôn nhân băng lạnh lẽo đó. Đêm nhạc vặn to cho át đi phiền muộn, thắt dây an toàn chạy xe đi.
Đối diện bên đường có 1 chiếc xe đã đỗ ở đó hàng giờ, thấy xe Tô Nhã An rời đi, cũng nổ máy.
“Lần sau ngươi gạt ta đến cho muỗi đốt ta sẽ đán ngươi đó.” Đảm Nhiệm Khải đánh đén con muỗi thứ 13 vẻ mặt hồn nhiên cho bạn mình 1 cái tát.
Giản Thư Hòa nói muốn hẹn hắn đi uống rượu, kết quả nửa đường bị hắn lái xe lừa gạt đến nơi này nhìn nhà hàng đói con mắt một cách vô ích làm cho những con muỗi ăn no nê. Nếu lão bà hắn biết bọn họ ở ngoài chịu khổ như vậy chắc sẽ cảm động ôm hắn ta mà khóc
“Ta sẽ trả cho ngươi tiền làm thêm giờ.” Giản Thư Hòa cười nói, có thể xuất phát đến quán bar .
“Gấp năm lần.” Đảm Nhiệm Khải đạp xuống chân ga, không có khách khí.
“Ta nhớ được ngươi không phải là chòm sao Sư Tử.” Hắn trêu chọc bằng hữu công phu sư tử ngoạm.
“Máu của ta rất quý.” Con muỗi hút máu của hắn, hắn đương nhiên muốn từ thủ trưởng trong túi xuất ra bổ lại, dù sao thủ trưởng túi rất được, không đào thấy áy náy với lương tâm của mình.
Đảm Nhiệm Khải từ nhỏ lớn lên ở cô nhi viện, cho nên đối với tiền tài cùng quyền lực có so với người bình thường nhận thức rất sâu sắc, cũng bởi vậy kích thích hắn mãnh liệt mưu tính.
“Tốt, ta sẽ trả, như thế này tiền thưởng cũng do ta tính rồi.”
“Đó là đương nhiên .” Khuôn mặt phóng khoáng câu dẫn một cái cười yếu ớt, tay lái theo hắn rắn chắc
“Bất quá hôm nay là ngày các ngươi kỉ niệm 1 năm kết hôn, thật sự không quay về cùng lão bà?”
Giản Thư Hòa không chút nào suy tính:
“Không cần.”
“Nghĩ đùa bỡn chơi cũng đừng có đặc biệt chạy đến cửa nhìn lén, làm cho nàng đợi đến núi mòn, đá lở như vậy..”
Chuyện vợ chồng bọn họ, Đảm Nhiệm Khải đại khái cảm kích khi hắn nhìn ra bạn tốt là con vịt đến chết vẫn mạnh miệng, như thế nào cũng không chịu thừa nhận chính mình đối với Tô Nhã An có cảm giác, đơn giản chỉ cần cảm thấy đó là một sai lầm cực lớn, làm cho chính mình thần kinh thác loạn, nói mâu thuẫn với làm.
“Ta không có đặc biệt, chỉ là thuận đường nhìn một chút.” Hắn quả nhiên đánh chết không nhận, một mực phủ nhận chính mình đối với Tô Nhã An có cái gì “đặc biệt” .
Kỳ thật, có lẽ hắn cũng không rõ chính mình đối với nữ nhân kia đến tột cùng là gì , rõ ràng đã lãnh khốc cự tuyệt lời mời của nàng, ban ngày còn cố ý không nhận điện thoại, muốn thư ký nói là làm thêm giờ. Nhưng là vừa nghĩ tới nàng có khả năng ngồi ở trong nhà ăn chờ hắn, hắn lại không nỡ bỏ mặc, xúc động đi vòng qua nơi này xác nhận một cái. Nhìn thấy xe của nàng đậu ở bên ngoài hắn không khỏi tức giận thật muốn xông đi vào mắng nữ nhân kia làm sao lại học không được cái gì gọi là hết hy vọng, liên tục làm những thứ này làm cho người ta lương tâm bất an.Nội tâm mẫu thuẫn hỗn loạn, hắn coi thường tiếng lòng của mình, lại đi mai phục ở nơi này cho chính mình bị muỗi đốt, tâm tình giằng co khi nàng rời đi.
Nàng đi trước hình như là hắn thắng. Bất quá nữ nhân kia xách theo túi giấy, thân ảnh cô đơn lên xe làm tim hắn nặng trĩu, muốn uống say, quên đi. Hắn không thể…… tuyệt đối sẽ không đối với nữ nhân kia có cảm giác!
“Tận 1 giờ, chủ tịch đáng quý biết thời gian của tôi là vàng bạc hay không ?.” hắn chế nhạo bạn tốt.
“Ngươi không chuyên tâm lái xe ư ?” Nữ nhân kai cũng làm hắn đủ phiền lắm rồi, lỗ tai không muốn bạn tốt chế nhạo nữa
“Gấp mười lần.”
“Ngươi dám ra gí cao vậy ư ? ”
“Hôm nay là ky niệm ngươi kết hôn,giá đặc biệt của ngày nghỉ nên phải tăng giá. “……”
Mặc dù biết bạn tốt sẽ cho hắn tiền làm thêm giờ, nhưng Đảm Nhiệm Khải lấy tiền làm lý do Giản Thư Hòa một hồi không nói gì, càng lúc càng không muốn bảo trì im lặng.