Đọc truyện Vợ Yêu Quyền Lực Của Tổng Tài – Chương 1: Cô vợ ngốc nghếch
Hinh Nhi là tiểu thư của nhà họ Tô, sinh ra là một tiểu thư với số phận bất hạnh. Mất mẹ từ khi còn nhỏ, ba cô tiến thêm một bước nữa là cưới thêm một người mẹ cho cô. Vì công việc phải đi công tác xa nên ông thường xuyên không có ở nhà. Hinh Nhi phải sống hết tuổi thơ của mình với mẹ kế và đứa em gái. Họ chẳng một ngày nào để cho cô yên, dù trong nhà không thiếu người hầu nhưng tất cả công việc từ nấu ăn đến giặt đồ cô đều bị hai mẹ con họ bắt làm.
Khi cô 18 tuổi, cô đã cưới Mặc Hàn làm chồng. Năm xưa mẹ cô và mẹ hắn đã là một đôi bạn rất thân thiết nên đã lập khế ước đính hôn cho đời con. Ngày cử hành hôn lễ, đột nhiên cô bị tai nạn rất nghiêm trọng. Bác sĩ thông báo rằng cô đã qua cơn nguy kịch nhưng não có chút vấn đề, trở nên ngốc nghếch. Mặc Hàn vốn đã không thích cô, cưới cô cũng để làm hài lòng tâm nguyện của mẹ hắn. Trong mắt hắn, cô cũng chỉ là một người đàn bà vì tiền mà leo lên giường đàn ông, một người phụ nữ không ra gì.
Hắn luôn vô tâm với cô, hắn chán ghét khi nhìn thấy cô. Mặc Hàn luôn chìm mình vào công việc, không thì ra ngoài ăn chơi rượu chè gái gú, hắn chẳng bao giờ về sớm chăm sóc cô.
[…………….]
“Thiếu phu nhân, có Hinh Thư tới thăm” Người hầu cung kính trả lời
Từ ngoài cửa bước vào, một người phụ nữ ăn diện rất sexy, khi thấy cô, ả ta liền cười khinh bỉ, vội lại tỏ ra thân thiết với cô.
“Chị à, còn nhớ em không ?”
Hinh Nhi đang chơi trong nhà, bị người khác tiếp cận mình, cô bất ngờ, suy nghĩ một lát, cô chợt nhớ ra đây là đứa em gái của mình.
“Là Hinh Thư sao ?”
“Là em đây, chị, em tới dẫn chị đi mua đồ chơi nhé ?” Hinh Thư cười nói vui vẻ với cô
“Đi mua đồ chơi…đi chứ”
Nhắc đến đồ chơi, Hinh Nhi không khỏi vui mừng. Cô rất thích khi được người khác mua đồ chơi cho.
“Vậy chị đi theo em”
Hinh Thư nắm lấy tay cô kéo dậy, không để cô trả lời, đi một mạch ra phía bãi đổ xe. Người làm trong nhà nhìn họ đi vội như thế, muốn ngăn cản, họ biết Hinh Thư luôn đố kị với cô, biết ả sẽ giở trò, nhưng không thể ngăn ả ta lại, vì làm như thế, không chừng chính họ là người mất mạng.
Chiếc xe lăn bánh trên đoạn đường dài rồi dừng ở một cửa hàng thời trang. Hinh Thư mở cửa dẫn chị gái mình đi vào trong. Cửa hàng này rất lớn, vừa bước vào đã có hai bên hàng người cung kính cúi đầu chào. Hinh Nhi nhìn ngó rất kĩ xung quanh, cô chú ý tìm đồ chơi nhưng chẳng thấy một món đồ nào ở đây. Cô quay sang hỏi Hinh Thư
“Em lừa chị, ở đây không có món đồ chơi nào cả!”
Bị cô hỏi, Hinh Thư liền cười lấy lòng
“Chị phải mặc đồ đẹp thì chúng ta mới đi mua đồ chơi được chứ”
“Ừm, vậy phải mặc đồ đẹp!” Hinh Nhi vẫn ngây thơ tin vào lời của cô em gái mình.
Hinh Thư lựa đi lựa lại mới lấy ra một bộ váy đưa cho cô, bảo cô mặc vào. Hinh Nhi nghe lời, nhận lấy rồi vào phòng thay đồ.
Một lúc sau, Hinh Nhi bước ra ngoài, trên người mặt một bộ váy rất ngắn, hầu như nó ngắn gần tới đỉnh cao giữa hai chân cô khiến cô ngại ngùng mà kéo váy xuống dài ra thêm.
Hinh Thư nhìn thấy chị gái mình như thế, cười thầm trong lòng, bước đầu tiên của kế hoạch diễn ra suôn sẻ. Ả lại dắt cô lên xe, vừa đi vừa dặn cô
“Chị, lát nữa em dẫn chị đến một bữa tiệc, chị nhớ là phải theo em nhé!”
“Không phải em dẫn chị đi mua đồ chơi sao ?” Hinh Nhi ngạc nhiên lên tiếng, rõ ràng là ban đầu ả chỉ bảo dẫn cô đi mua đồ chơi, nhưng đi vòng vòng nãy giờ lại không có, giờ lại còn bắt cô đi tham dự một bữa tiệc gì đó, quá không ổn rồi.
“Kết thúc chuyện này nếu chị ngoan em sẽ mua đồ chơi cho chị, mua bao nhiêu cũng được!” Hinh Thư luôn đánh vào điểm yếu của cô khiến cho cô không thể nào từ chối.
“Được, em hứa nhé”
[…………………]
Chiếc xe lại tiếp tục đi một đoạn đường dài, dừng ở trước một cửa hàng sang trọng. Hinh Nhi bước xuống xe, lập tức mọi người liền đổ xô ánh mắt về phía cô khiến cô ngại ngùng, kèm theo đó là lời bàn tán.
“Kia không phải thiếu phu nhân của Vũ thiếu gia à ? Sao ăn mặc quái dị vậy ?
“Nghe nói cô ta bị cậu ta ruồng bỏ vì bị điên đấy”
“Tôi cũng có nghe nói, cô ta không được bình thường”
“Vậy con gái tôi có thể có cơ hội làm Vũ phu nhân rồi!”
Bla bla……
Hinh Nhi và Hinh Thư lướt ngang qua dưới ánh mắt của mọi người xung quanh. Vừa bước vào sảnh chính, cô liền thấy hình dáng quen thuộc.
Đó là Mặc Hàn! Anh ấy cũng ở đây!
Mặc Hàn diện một bộ vest màu đen lịch lãm, tóc vuốt ra phái sau, vài lọn tóc xõa ra phía trước càng tăng thêm nét đẹp trai của anh. Trên tay anh cầm một ly rượu vang, vừa nói chuyên với những người xung quanh vừa đưa lên miệng nhấp từng ngụm.