Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng

Chương 291: Anh nguyện ý làm heo đực!


Đọc truyện Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng – Chương 291: Anh nguyện ý làm heo đực!

“Đây là em nói đấy nhé! Chờ anh bố trí xong, lập tức liền cưới em vào cửa!”

Mạc Thiên Kình dịu dàng cười nói, Sính Đình thẹn thùng liền gật đầu một cái. Bây giờ anh nói lời ngon tiếng ngọt càng ngày càng nhiều, nhưng có điều cô lại rất thích!

Ngày hôm sau, được Mạc Thiên Kình tỉ mỉ chăm sóc cả đêm, sức khỏe của Sính Đình cũng dần hơi khôi phục nên liền xuất viện về nhà với anh. Ngọc Kỳ Lân và Mạc Tử Khiêm ở nhà chăm sóc hai đứa bé, tuy rất mệt nhưng cũng rất thỏa mãn vì được tự tay chăm sóc cho dòng giống của mình.

Coi như có khổ hơn nữa, mệt mỏi hơn nữa, bọn họ cũng sẽ không nói, đặc biệt là tình huống như bây giờ càng xem hai đứa bé này như bảo bối, hi vọng bọn chúng có thể mang đến phúc khí cho Mạc Thiên Kình, khiến anh sớm quay trở lại.

Sính Đình và Mạc Thiên Kình trở lại biệt thự, nghe thấy tiếng thắng xe khiến cho Ngọc Kỳ Lân và Mạc Tử Khiêm đều lấy lại tinh thần, ôm hai đứa chắt đi ra ngoài xem một chút.

Mạc Thiên Kình vừa xuống xe đã nhìn thấy hai ông ôm chắt đứng ở cửa, nhìn thấy bọn họ xuất hiện, hốc mắt cũng ửng hồng, Mạc Thiên Kình vội vàng chạy tới gọi to.

“Ông nội!”

“Thằng bé này, đã trở về rồi?”

Mạc Tử Khiêm kích động nhìn Mạc Thiên Kình, hai tay nhịn không khỏi run rẩy, Sính Đình đi tới ôm hai cục cưng, để cho bọn họ nói chuyện với nhau.

Mắt của Mạc Thiên Kình nhất thời cũng nóng lên, nhìn ông nội già đi rất nhiều trong lòng thấy cực kỳ áy náy.

“Ông nội, thật xin lỗi!”

Là anh đã khiến cho ông lo lắng, nhìn khuôn mặt già nua của ông anh thật rất áy náy!


“Thằng bé này, trở lại là tốt rồi! Ông nội có thể nhìn thấy cháu trở lại, đã thỏa mãn lắm rồi!”

Dưới tình huống như thế, Mạc Thiên Kình cũng còn có thể trở về, người làm ông nội này còn có thể nói gì được nữa, chỉ cảm động không nói nên lời, ông thật sự vui mừng, rất vui mừng.

Mạc Thiên Kình quỳ gối bên cạnh ông nội, không nhịn được mà rơi nước mắt.

“Ông nội, lần này, Thiên Kình đã thua rồi!”

Anh đã phạm lỗi rất lớn, đã quá chủ quan khinh địch, càng không ngờ tới lần này người muốn lấy mạng anh lại là Cody, người mà trước kia Sính Đình rất thích!

Mạc Tử Khiêm vội vàng đỡ anh dậy, trên khuôn mặt già nua chứa đầy thương yêu.

“Thằng bé này, không việc gì cả, lần sau không được phạm sai lầm nữa là tốt rồi, ông biết, cháu cũng phải chịu không ít cực khổ!”

Nhìn vào thân thể gầy gò của Mạc Thiên Kình, ông thật rất đau lòng, Mạc gia chỉ có một rễ, một mầm hiện tại đã có thêm hai đứa bé nữa, đây đều là nhờ ông trời thương xót cho Mạc gia !

Mạc Thiên Kình cũng nhìn ông nội, so với trước kia ông cũng không còn khắt khe nữa, trước kia phạm sai lầm, ông đều chỉ trích anh cả. Anh biết, lần này quả thật ông đã bị giật mình kinh sợ rồi, anh rất vô dụng mới khiến cho mọi người lo lắng cho mình như vậy!

“Ông nội, Thiên Kình đã khiến ông phải lo lắng rồi! Cháu thật có lỗi!”

Mạc Thiên Kình thật tâm thật ý nói xin lỗi với ông nội của mình, Mạc Tử Khiêm liền gật đầu một cái, nhìn Sính Đình đang bế hai đứa chắt nội chân thành nói.


“Cháu phải nên xin lỗi với Sính Đình, trong khoảng thời gian này, Sính Đình không biết đã rơi bao nhiêu nước mắt vì cháu, cũng bỏ ra rất nhiều công sức vì cháu!”

Nhìn Sính Đình hoạt bát trước kia vì Mạc Thiên Kình mà mất khống chế, khổ sở, rơi lệ, lão gia hỏa như ông làm sao lại không biết chứ, trong lòng của nó yêu cháu của ông đến dường nào!

Mạc Thiên Kình nhìn Sính Đình, Sính Đình cũng không nghĩ đến Mạc Tử Khiêm lại có thể nói những lời này, cũng có chút kinh ngạc nhìn ông, sau đó liền cúi đầu nói:

“Ông nội, cháu yêu Thiên Kình, lo lắng cho anh ấy cũng chỉ là bình thường thôi!”

“Đúng vậy, ông nội, ông yên tâm, cháu sẽ sớm mang Sính Đình và hai chắt nội của ông về nhà, để cho ông và ông nội Ngọc mỗi ngày đều có thể vui vẻ với hai đứa chắt của mình!”

Mạc Thiên Kình nhìn Sính Đình, ánh mắt cũng dịu dàng hơn rất nhiều.

Sính Đình nhìn anh, thẹn thùng cúi đầu, đây coi như là Mạc Thiên Kình đang cầu hôn cô trước mặt của ông nội sao?

Ngọc Kỳ Lân nhìn Mạc Thiên Kình, nở nụ cười tươi rói.

“Được, được, tốt! Ta và Mạc lão đầu chỉ thích nhiều cháu, các cháu phải nhanh chóng kết hôn, sinh thêm mấy đứa nữa, bọn trẻ cứ giao cho chúng ta, chúng ta nhất định sẽ rất vui mừng!”

Trông những đứa chắt thật sự là quá dễ dàng, cho ăn cho mặc, thay tã, cũng thật là đơn giản. . . . . .

“Oa. . . . . . Oa. . . . . .”


Hâm Hâm và Hạo Hạo hình như không hài lòng với lời nói của Ngọc Kỳ Lân , liền oa oa khóc lớn, Ngọc Kỳ Lân nhăn mày lại, mùi thối bay đầy vào mũi khiến cho ông không cười nổi nữa.

“Ha ha. . . . . . Bảo bối của ta ỉa thối rồi !”

Mạc Tử Khiêm cười to nhìn Ngọc Kỳ Lân dở khóc dở cười, hình như quên mất, trong tay Sính Đình cũng có tình trạng giống như vậy.

“Ông nội, Hạo Hạo cũng ỉa rồi !”

Sính Đình nói xong liền giao đứa trên tay cho Mạc Tử Khiêm, lập tức ông cũng bị cái mùi kia xông vào mũi. Mạc Thiên Kình nhìn hai ông, không che giấu được nụ cười vui vẻ, đây không phải là đang giày vò hai người bọn họ hay sao?

Nhưng cho dù có như vậy, bọn họ cũng thấy rất vui mừng, sung sướng và hạnh phúc.

“Mạc lão đầu, chúng ta mau thay tã cho chúng thôi, tôi nhìn sắc mặt của Sính Đình vẫn còn không được tốt, đoán chừng thân thể cũng không được khỏe, chúng ta mang chúng lên nhà thôi!”

Từ lúc Sính Đình trở lại Ngọc Kỳ Lân đã chú ý thấy trên mu bàn tay của cô có một cái lỗ nhỏ tương đương với lỗ kim, đó là dấu vết của kim chuyền, ông nghĩ nhất định cả ngày hôm qua cô ở trong bệnh viện rồi!

Mạc Tử Khiêm cũng thấy Sính Đình không khỏe chút nào, dù thế nào đi nữa ông cũng đã quen thay tã rồi, cứ thế mà làm thôi!

“Đi thôi, hai đứa cháu hư này nếu không nghe lời, hai cụ sẽ đánh vào mông các cháu đấy.”

Mạc Tử Khiêm vừa bế đứa bé, vừa nói thầm, vừa gọi người đi lên nhà lấy tã sạch xuống, hiện tại đã có nắng nên cục cưng cũng sẽ thoải mái hơn!

Mạc Thiên Kình ôm vào eo của Sính Đình, nhìn hai ông đang ở một bên thay tã cho cục cưng, khuôn mặt hiền từ vui vẻ, giống như ánh mặt trời ấm áp giờ phút này vậy!

Mạc Tử Khiêm sau khi thay tã xong còn chơi đùa với Hạo Hạo trông ông cười vô cùng vui vẻ.


“Thiên Kình, nếu quyết định cưới Sính Đình, thì cháu cũng nên chuẩn bị một chút, ngàn vạn lần không được để cho Sính Đình phải uất ức!”

Ai nói hôn nhân đã được sắp đặt từ trước sẽ không hạnh phúc, hiện tại Mạc Thiên Kình và Sính Đình không phải rất tốt hay sao? Xem ra vẫn rất là ân ái, cũng rất xứng đôi!

“Đúng vậy, Thiên Kình, cháu cũng không thể uất ức Sính Đình của ta được, nếu không thì cho dù kết hôn ta cũng sẽ không tha thứ cho cậu!”

Mạc Thiên Kình nhìn hai ông, còn chưa vào cửa, Sính Đình đã chinh phục bọn họ rồi, nhìn ra cuộc sống sau này đoán chừng phải một mình chiến đấu rồi, hi vọng cục cưng của anh cũng sẽ không nhẫn tâm như vậy!

“Có nghe hay không! Đừng có đứng im đó mà không lên tiếng!”

Mạc Tử Khiêm lớn tiếng rống lên, Mạc Thiên Kình liền vội vàng gật đầu bảo đảm:

“Yên tâm đi, làm sao cháu dám để Sính Đình uất ức được, cháu yêu cô ấy còn không hết nữa rồi!”

Toát mồ hôi! Từ lúc nào mà ông nội anh và Ngọc Kỳ Lân lại thay đổi tính khí như vậy, anh cũng cảm giác tính của Ngọc Kỳ Lân ngược lại cũng ôn nhu không ít.” Nếu đã nói vậy, thì đi chuẩn bị đi, ta và Ngọc lão đầu sẽ xem ngày, mau đi làm đi, con cũng đã lớn như vậy rồi!” Mạc Tử Khiêm nghiêm túc nói, nhìn chắt nội trong ngực thật vô cùng thỏa mãn!

“Đúng vậy, sau khi kết hôn, lại tiếp tục cố gắng, sinh thêm bảy tám đứa nữa, để ta và Mạc lão đầu chơi đùa với chúng!”

Ngọc Kỳ Lân nghĩ đến một đám lít nhít củ cải vây quanh bọn họ, chỉ nghĩ đến thôi đã thấy hạnh phúc rồi!” Ông nội!”

Sính Đình bị lời của ông làm cho rửa mắt mà nhìn: ” Cháu cũng không phải heo mẹ!”

Bảy tám đứa, không phải heo mẹ mới sinh nhiều như vậy sao!

Mạc Thiên Kình nhìn Sính Đình, ghé vào bên tai cô dịu dàng nói: “Anh rất vui lòng làm heo đực!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.