Đọc truyện Vợ Yêu Ngọt Ngào Tổng Giám Đốc Sủng Hôn – Chương 196196:
Hay là, tổng giám đốc cũng động tâm với ai rồi?Sẽ là ai đây? Hẳn không phải là Tô Bắc chứ!Vân Phàm còn đang không ngừng phỏng đoán, Lộ Nam đột nhiên đen mặt, trầm giọng nói: “Vân Phàm, tôi hỏi anh đấy, anh suy nghĩ cái gì?”Vân Phàm nhanh chóng lấy lại tinh thần, anh nhìn Lộ Nam, như suy tư nói: “Tổng giám đốc, cũng không phải không có cách nào, tục ngữ nói, tâm bệnh cần chữa bằng tâm dược, tình huống như ngài, khẳng định có thể tìm được đáp án ở trên thân người khiến ngài khó kìm lòng nổi kia! Không cần tôi nghĩ biện pháp cho ngài!”Lộ Nam tán đồng nhìn Vân Phàm một cái.Ngay sau đó, không biết anh nghĩ tới cái gì, giọng nói cứng rắn mở miệng: “Tôi nói, là bạn của tôi có tình huống như vậy, sao anh lại kéo đến trên người tôi!”Vân Phàm cười đến khóe miệng run rẩy, anh ngượng ngùng nhìn Lộ Nam: “Tổng giám đốc, tôi đây không phải nói sai sao? Là bạn của ngài!”Vân Phàm nói như vậy, sắc mặt Lộ Nam mới đẹp một chút.Anh tùy ý xua xua tay: “Được rồi, anh đi ra ngoài trước đi, tôi muốn một mình an tĩnh một lát!”Khuôn mặt Vân Phàm run rẩy vài cái, gật gật đầu, nhanh chóng xoay người đi ra ngoài.Một mình Lộ Nam ở trong văn phòng suy nghĩ một buổi sáng, anh mới tính toán đi tìm Tô Bắc.Vân Phàm nói rất đúng, tâm bệnh cần chữa bằng tâm dược, cởi chuông còn cần người cột chuông.Nếu tâm bệnh của anh là bởi vì Tô Bắc, vậy muốn làm chính mình bình thường lại, khẳng định phải đi tìm Tô Bắc giải quyết.Nghĩ đến đây, Lộ Nam không hề nghĩ ngợi, trực tiếp xuống lầu, thẳng đến giải trí Tinh Không.Lộ Nam tới giải trí Tinh Không, lại nhào không.Bởi vì Tô Bắc đi công tác.Sau khi anh lên lầu, lại gọi Vân Phàm tiến vào văn phòng.Anh nhìn Vân Phàm, biểu tình có chút tức giận: “Anh đi tra một chút, Tô Bắc lại đi nơi nào rồi?”Vân Phàm giật mình nhìn Lộ Nam: “Tổng giám đốc, ngài không biết?”Lộ Nam nhíu mày: “Tôi nên biết cái gì?”Vân Phàm nhìn nhìn Lộ Nam, xem ra, tổng giám đốc thật là hoàn toàn không biết gì cả.Anh tốt bụng giải thích cho Lộ Nam: “Là như vậy, hai ngày này phim mới của Nghiêm Nghệ Đình làm tuyên truyền ở thành phố Khai Tâm, bởi vì là trạm thứ nhất, làm người đại diện, Tô tiểu thư liền đi theo, phỏng chừng tuyên truyền sau đó, Tô tiểu thư sẽ không vẫn luôn đi theo!”Lộ Nam lập tức sắc mặt khó coi.Tất cả mọi người biết cô đi công tác, duy chỉ có mình là người biết được cuối cùng.Anh gõ gõ bàn, nhìn Vân Phàm, chậm rãi mở miệng: “Anh chuẩn bị một chút, buổi chiều cùng tôi đi thành phố Khai Tâm công tác!”Vân Phàm lập tức mộng bức: “Đi công tác? Tổng giám đốc, ngày hôm qua tôi mới vừa đi thành phố Khai Tâm, hiện tại lại muốn đi làm gì?”Lộ Nam nghiêm trang nói: “Vấn đề ngày hôm qua của anh giải quyết chưa?”Vân Phàm nhanh chóng gật đầu: “Cơ bản đã giải quyết xong!”Nếu không giải quyết, anh dám suốt đêm bay trở về sao?Lộ Nam làm bộ làm tịch suy nghĩ hai giây, anh từ từ mở miệng: “Cơ bản đã giải quyết xong, đó chính là, còn chưa có hoàn toàn giải quyết, liền quyết định như vậy, buổi chiều chúng ta cùng đi thành phố Khai Tâm nhìn xem, hoàn toàn giải quyết hoàn mỹ chuyện này!”Vân Phàm nhăn mặt: “Vâng tổng giám đốc, vậy tôi đi chuẩn bị!”Anh mang theo một khuôn mặt khóc tang đi ra văn phòng tổng giám đốc, trong lòng anh đều sắp khóc.Đêm qua anh mới trở về, sớm biết như vậy, anh sẽ không về.
.