Đọc truyện Vợ Yêu Được Cưng Chiều Đến Tận Trời Của Chủ Tịch Mộ – Chương 39: Sắp trở thành tổng tài phu nhân của chúng ta rồi sao?
Một phút sau, Cố Vi Vi gửi một tin nhắn trả lời hắn: Anh trai anh đến thời kỳ động dục rồi, chú ý tìm cho hắn vài em gái xinh đẹp mà giảm nhiệt đi!
Phó Thời Khâm lén la lén lút liếc trộm anh trai ruột nhà hắn đang rất nghiêm chỉnh mà phát biểu trước cuộc họp, lập tức gửi tiếp một tin nhắn: Không phải đã có cô rồi sao.
Chẳng lẽ là do hôm qua Phó Hàn Tranh bị hắn và Hà Trì kích thích nên buổi tối mới cố tình đi tìm Cố Vi Vi sao?
Cố Vi Vi vừa đọc xong tin nhắn của hắn đã trực tiếp trả lời ngay: Tạm biệt, tôi chặn số điện thoại của anh đây.
Mãi đến khi cuộc họp kết thúc Từ Khiêm mới vội vã chạy tới công ty. Phó Thời Khâm không khỏi kinh ngạc mà hỏi, “Lão Từ, người trước nay chưa từng đi làm muộn như cậu tại sao hôm nay lại muộn như vậy mới thấy mặt thế hả?”
“Giúp ông chủ đi tặng hoa.” Từ Khiêm mỉm cười đầy ẩn ý.
Vừa nghe một câu này của hắn, toàn bộ các quản lý cấp cao của Phó thị tan họp xong đang chuẩn bị rời đi liền ào một cái tập trung quanh Từ Khiêm mà dồn dập hỏi.
“Nhị thiếu, có phải tổng giám đốc đã bắt đầu nói chuyện yêu đương rồi không?”
“Vết thương trên miệng tổng giám đốc là bị một cô gái cắn mà thành sao?”
“Trợ lý Từ, cô ấy có đẹp không vậy? Là thiên kim nhà nào thế?”
….
“Phí lời, người mà anh trai tôi coi trọng có thể không đẹp được hay sao?” Phó Thời Khâm rất đắc ý nói, dáng vẻ hiện tại của hắn còn tự hào hơn cả lúc nghĩ tới bạn gái của hắn.
“Nhị thiếu, có thể tiết lộ cho chúng tôi một chút được không? Rốt cuộc là thiên kim tiểu thư nhà nào cơ chứ?” Giám đốc nhân sự vừa cười vừa nịnh nọt muốn dụ Phó Thời Khâm nói ra thông tin về cô gái bí ẩn kia.
Đây chính là mối tình đầu của tổng giám đốc nha, không chừng lại chính là tổng tài phu nhân tương lai của bọn họ cũng nên.
“Thiên cơ bất khả lộ.” Phó Thời Khâm thần thần bí bí đáp, sau đó nhất quyết không nói gì thêm.
Thế là nguyên cả một buổi trưa, trong nội bộ tổng công ty của tập đoàn Phó thị, tin tức đại boss Phó Hàn Tranh của bọn họ đang trong một mối quan hệ tình cảm nam nữ nhanh chóng truyền đi khắp mọi bộ phận. Khi truyền tới Phòng Quan hệ Công chúng, tất cả nhân viên nữ ai nấy đều đố kị đến muốn phát điên rồi.
Hôm nay Mạnh Như Nhã không tham gia buổi họp sáng mà đến tận giữa trưa mới đến công ty cho nên cô ta cũng không biết cụ thể là đã xảy ra chuyện gì mà khiến nhân viên trong công ty bàn ra tán vào nhiệt tình đến như vậy. Sau đó, cô ta giao công việc cho một nhân viên cấp dưới, nói, “Chiều nay tôi bận chút chuyện, mọi người tự nắm rõ công việc rồi hoàn thành cho xong.”
“Lúc nãy quản lý Mạnh nhận được điện thoại, chắc là chuẩn bị đi gặp Phó phu nhân đúng không?” Một nữ nhân viên bày ra vẻ mặt cực kỳ hâm mộ mà hỏi.
Mạnh Như Nhã nghe vậy liền dịu dàng mỉm cười, “Tối hôm qua Phó phu nhân có nhắc đến chuyện một người bạn khai trương câu lạc bộ tư nhân, muốn đưa tôi đi tham gia buổi tiệc.”
“Tối hôm qua quản lý Mạnh ở lại Phó gia qua đêm sao?” Một nữ nhân viên khác ngạc nhiên hỏi.
Mạnh Như Nhã gật đầu thừa nhận rồi mỉm cười, “Là một buổi tụ họp gia đình mà thôi, lúc kết thúc thì cũng khá muộn rồi cho nên tôi mới ở lại bên đó.”
Từng câu từng chữ đều cố ý mà như vô tình thể hiện rằng mình rất thân thiết với người nhà Phó gia.
“Bó hoa mà sáng nay quản lý Mạnh mang đến công ty…. là do tổng giám đốc tặng cô đúng không?” Nữ nhân viên nọ nghe Mạnh Như Nhã nói tối hôm qua ngủ lại Phó gia liền bất giác đem nữ chính trong tin tức lan truyền rộng rãi trong công ty sáng hôm nay liên tưởng tới cô ta.
Lần này Mạnh Như Nhã chỉ im lặng mà mỉm cười, không lên tiếng thừa nhận người nhận được bó hoa đó chính mà mình, thế nhưng…. cũng không hề phủ nhận.
“Quản lý Mạnh, cô đừng có chối nữa, cả công ty đều biết chuyện tổng giám đốc của chúng ta đang có quan hệ nam nữ với ai đó, mới sáng sớm còn đặc biệt bảo Trợ lý Từ đi mua hoa đem tặng người ta, mà sau đó cô lại mang theo một bó hoa tới công ty.”
“Tối hôm qua thì cô ngủ lại Phó gia, sáng hôm nay thì Phó phu nhân lại hẹn Quản lý Mạnh đi gặp mặt, liệu có phải là có tin tức tốt nào đó sắp được tuyên bố không vậy?”
“Quản lý Mạnh, không phải cô sắp trở thành tổng tài phu nhân của chúng tôi rồi đấy chứ?”
….
Vẻ mặt tươi cười rất thanh lịch của Mạnh Như Nhã liền cứng ngắc mất mấy phần, “Ai nói với mấy người hoa này là do tổng giám đốc tặng chứ?”
“Hôm nay Trợ lý Từ đi làm muộn, lúc nhị thiếu hỏi anh ta lý do, chính miệng anh ta nói là do giúp tổng giám đốc đi tặng hoa cho bạn gái mà.”
“Hơn nữa Trưởng phòng Lâm cũng nói trên miệng của tổng giám đốc bị thương, nhất định là trong lúc hôn bị người ta cắn trúng. Hôm qua Quản lý Mạnh lại ở Phó gia, không phải cô thì còn có thể là ai được nữa chứ?”
“Được rồi, đều đi làm việc cả đi, tôi xuất phát đi đón bác gái đây.” Mạnh Như Nhã nói xong liền cầm theo bó hoa mà sáng nay cô ta mang theo đến công ty rồi rời khỏi văn phòng trước những ánh mắt chăm chú nhìn theo của một đám nhân viên đang cực kỳ hâm mộ kia.
Vừa mở cửa xe ra, cô ta lại lập tức ném bó hoa đáng thương đó vào trong.
Hoa này chỉ là do cô ta đặc biệt mua để lát nữa làm quà mừng lễ khai trương cho người ta, căn bản không phải là Phó Hàn Tranh tặng cô, hơn nữa tối hôm qua Phó Hàn Tranh cũng không hề về nhà.
Vừa mới đuổi được một Mộ Vi Vi thích cản trở chuyện tốt của người khác, bây giờ lại là con tiện nhân nào dám mò tới chặn đường cô nữa rồi?”