Đọc truyện Vợ Yêu Của Anh – Chương 5: Tư gia phá sản
– Tìm ngay cho tôi người đứng sau chuyện của Tô Hạ Dương.
Anh ra lệnh cho thuộc hạ của mình. Rất nhanh đã có được kết quả
– Thưa bang chủ, là Từ Hi – thiên kim tiểu thư của Từ gia ạ
– Đích thân tôi sẽ đi bắt cô ta về bang xét xử. Làm giảm cổ phiếu của Từ gia, sau đó thu mua cổ phiếu, xác nhập Từ gia vào Hoàng gia, tuyên bố phá sản Từ gia.
An Kỳ ( trợ lý của anh) nghe xong một tràng thì toát mồ hôi lạnh, anh nghĩ cô gái này chắc có tầm quan trọng lớn lắm trong lòng lão đại thì mới khiến con người này trở nên đáng sợ như vậy. Khổ cho Từ Hi không biết điều động đến bảo bối của lão đại nên nhận một kết quả thảm hại như vậy còn liên lụy đến cả Từ Gia.
Còn Từ Hi, biết cô bị bắt thì vui vẻ mà không biết rằng Hoàng Niên đã phát hiện ra việc làm của cô. Ngày ngày vẫn thường đến những quán bar để đàn đúm uống rượu và lên giường với những đại gia có tiếng. Tối hôm ấy cũng như mọi khi, cô vẫn mò đến quán bar Night club quen thuộc, đã ngà ngà say, cô ả thấy anh tiến lại gần mình thì vui vẻ đứng dậy và chạy đến ve vãn bên anh. Anh thấy cô lại gần ve vãn thì vung tay tát cho cô ả một phát vào mặt. Loạng choạng, cô ta ngã nhào xuống đất nằm sõng soài ngước đôi mắt đẫm nước lên nhìn anh ( tỏ vẻ đáng thương nè). Anh lạnh lùng không quan tâm tới dáng vẻ của cô ta mà quay ngoắt đi nói với thuộc hạ lôi cô ta về bang xét xử. Anh bước ra ngoài xe và chạy về nhà. Nghĩ đến cô đang ở nhà chờ anh về thì vui mừng phóng thật nhanh về. Trời bỗng nhiên đổ một cơn mưa rào lớn, không gian bỗng trở nên lạnh hơn. Về đến căn biệt thự, anh thấy cô đang chuẩn bị bữa tối cho anh( nhà anh ngoài quản gia ra thì không có giúp việc, mọi việc đều nhờ dì Hạ). Cô mặc chiếc váy chiếc váy hơi ngắn, anh sợ cô lạnh nên tiến đến Lấy chiếc áo khoác của mình choàng cho cô rồi nói nhỉ vào tai cô
– Em cố tình khiêu kích anh đúng không.
Cô sợ hãi quay người lại thì thấy khuôn mặt phúc hắc của anh đang cười cười. Nhưng cô lấy lại bình tĩnh hỏi ngược anh
– Tại sao áo anh lại có mùi nước hoa? ( ghen)
– Bảo bối từ lúc nào đã biết ghen vậy. – Anh ôm eo cô kéo ra phía bàn ăn đang thơm phức mùi đồ ăn, bụng anh đói cồn cào.
– Tôi hỏi anh thì trả lời chứ không phải đánh chống lảng nhé.
Anh nhìn khuôn mặt nhỏ đáng yêu của cô đã ửng đỏ. Gắp thức ăn vào bát cô anh yêu chiều nói
– Em ăn đi, nãy có cô nhân viên ve vãn chồng em nhưng vẫn yêu vợ nên đuổi cô ta ra, chắc là nước hoa của cô ta đấy.
– Hứ, ai là vợ anh – Cô dẩu môi lên phủ định.
– Bảo bối ăn nhanh lên đi
Anh ăn xong thì lên phòng làm việc, cô phụ dì Hạ dọn dẹp rồi ngồi gọt hoa quả ở phòng khách. Cô xem trên tivi thấy có tin Tư gia bị phá sản. Cô nhớ là công ty có hợp tác làm ăn với công ty anh mà giờ phá sản có ảnh hưởng gì không nhỉ. Cô bê đĩa hoa quả đã gọt sẵn lên phòng làm việc của anh. Anh thấy cô vào phòng thì kéo cô vào ngồi trong lòng mình. Cô thấy cái ghế này ấm hơn mấy cái ghế trong phòng nên yên vị ngồi trên đó. Cô cân cần lấy cho anh một miếng xoài ngọt nhưng anh lại lười biếng mở miệng ra ý muốn nói cô đút cho anh. Cô nheo mày rồi nhét vào miệng anh. Anh yêu chiều nhìn cô, biết rằng cô gái này có gì muốn nói nên hỏi
– Có việc gì muốn gặp anh vậy?
– Em thấy tập đoàn Tư gia phá sản rồi, có ảnh hưởng tới tập đoàn mình không anh
– Từ bao giờ em đi lo mấy chuyện này vậy. Bọn chúng đã động đến người anh yêu thương nhất thì kết cục như vậy là nhẹ nhàng đấy.
– Người đấy là ai – Cô ngốc nghếch hỏi anh
– Là em. – Anh trả lời cô rồi ôm lấy vòng eo cô và hôn cô thật sâu. Cô thấy sắp có chuyện sảy ra thì vội vàng đẩy anh, nói nhẹ với anh
– Mai em muốn đi làm với anh, hôm nay anh tha cho em.
Anh nhìn cô giọng nài nỉ nhưng nghĩ đến ngày mai được ngắm cô cả ngày thì có lợi hơn là mai cho cô ở nhà nên gật đầu đồng ý. Cô thích thú chạy ra khỏi phòng làm việc của anh và đi về phía phòng ngủ. Nhưng có vẻ cô cũng chẳng biết điều lại đi mặc chiếc váy ngủ hai dây hại anh cả đêm phải dậy tắm nước lạnh mấy lần, thân thể anh tốt thì mới chịu đựng được chứ không cũng ốm cảm vài hôm. Sáng dậy đã thấy giường trống, cô biết anh dậy rồi nên cũng dậy và làm vệ sinh cá nhân luôn. Bước xuống phòng ăn, amh đang cầm chiếc bánh sandwich cho vào miệng thì thấy cô xuống, lườm cô và hằm hè nói
– Em được lắm, dám kiêu kích anh
– Em đã làm gì đâu – Cô ủy khuất cãi lại anh
Anh không nói nữa, bỏ bữa sáng bước ra ngoài xe chuẩn bị đi làm, cô vội chạy theo anh mà quên bữa sáng luôn. Lên xe và đến công ty, trên đường anh nhớ ra cô chưa ăn gì bèn ghé vào một quán ăn khá nổi tiếng để cô ăn sáng rồi mới đến công ty. Cô lễ tân nhìn thấy anh thì chạy ra đón tiếp nhưng thấy cô đi sau thì trừng mắt lên nhìn. Anh và cô bước vào thang máy riêng dành cho gián đốc và lên tới tầng cao nhất.