Bạn đang đọc Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng – Chương 1004
Chương 1389
Đôi mắt to ngập tràn nước mắt của cô bé chớp vài cái, lẩm bẩm nói: “Thế để em nói cho anh biết, là anh Chấn Diệp, em rất thích anh Chấn Diệp.”
Lục Lãnh Phong vuốt vuốt cằm: “Cậu nhóc đó thực ra thì cũng được, không quá tệ.”
Cô bé chu mỏ lên: “Cái gì cơ chứ? Anh Chấn Diệp rất tốt, rất ưu tú.”
Lục Lãnh Phong đặt tay lên vai của cô bé, vẻ mặt trở nên nghiêm túc hơn: “Cô bé ơi, anh và bố đều đã thống nhất với nhau là sẽ giữ lại em ở lại trong nhà chứ không gả ra ngoài, Sau này nếu như em thực sự ở bên Đỗ Chấn Diệp, thì không chỉ là gả ra bên ngoài, mà còn là gả đi rất xa.
Để em một mình ở thành phố Tinh Không, anh và bố làm sao mà yên tâm được cơ chứ.”
Lục Sênh Hạ lắc lắc đầu: “Anh cả, anh sai rồi, anh Chấn Diệp là em họ của chị dâu, cũng là em họ của anh, nếu như em gả cho anh ấy, thì thân càng thêm thân chứ sao gọi là gả ra bên ngoài được chứ.
Thứ hai, mặc dù tổng bộ của tập đoàn Đỗ thị nằm ở thành phố Tinh Không, nhưng rất nhiều công việc đều nằm ở bên này, sau này nếu như có thể hợp tác với anh, đa số thời gian của anh Chấn Diệp sẽ ở lại thành phố Long Minh, bọn em sẽ có thể lựa chọn ở lại thành phố Long Minh để sinh sống, như vậy sẽ không cần phải gả đi xa nữa, có đúng không?”
Lục Lãnh Phong xoa xoa đầu cô bé: “Xem ra những gì cần xem xét em đều đã suy nghĩ hết rồi.
Nhưng mà bây giờ em còn nhỏ phải chú trọng vào việc học hành, muốn qua lại với cậu bé cũng cần phải đợi tới sau khi em mười tám tuổi.”
Lục Sênh Hạ cụp đôi mắt xuống, gương mặt trở nên thất vọng: “Anh cả, anh chưa từng nghe tới sao? Người ra tay trước là người chiếm được lợi thế.
Cũng giống như anh với chị dâu vậy, mặc dù cuộc hôn nhân của hai người bọn anh là được sắp đặt, nhưng người mà nhà họ Hy chọn là Hy Mộng Lan chứ không phải chị dâu.
Chị dâu đã ở bên người khác, nếu như không phải người đó xảy ra tai nạn giao thông, thì làm gì đến lượt anh chứ? Bên cạnh anh Chấn Diệp chắc chắc cũng có rất nhiều cô gái, nếu như anh ấy có bạn gái thì em sẽ chẳng còn cơ hội nữa.”
Lục Lãnh Phong trong lòng rối bời, ví dụ này của cô bé thực sự đã khiến anh không biết nên nói gì.
“Vì vậy em định làm gì nào?”
Lục Sênh Hạ mím mím môi: “Anh, anh thật là may mắn, có ông nội giúp anh chọn vợ.” Cô bé nói xong giọng nói trở nên rất nhỏ, giống như mấp máy môi vậy: “Nếu như có người giúp em và anh Chấn Diệp định ra hôn ước thì tốt biết mấy.
Mặc dù bây giờ anh Chấn Diệp vẫn chưa thích em, nhưng sau khi đã có hôn ước, anh ấy sẽ không qua lại với những cô gái khác nữa.
Đợi đến khi em đủ mười tám tuổi rồi, sẽ thử cùng anh ấy qua lại xem sao, nói không chừng anh ấy lâu ngày lại nảy sinh tình cảm với em.
Anh với chị dâu không phải cũng như vậy sao? Anh Hoa Phi với chị họ cũng vậy.”
Lục Lãnh Phong mỉm cười: “Nếu như em có thể thuyết phục được bố đương nhiên là sẽ được thôi.”
Đôi mắt to đen láy của Lục Sênh Hạ đảo qua đảo lại vài vòng, lè lưỡi: “Để em tìm cơ hội thử xem sao.”
Khi Lục Lãnh Phong trở về phòng, Hy Nguyệt vừa mới tắm rửa xong đi ra, anh tiến lên phía trước, bế bổng cô lên, đặt cô xuống giường.
“Tắm rửa xong không cần mặc quần áo nữa, kiểu gì cũng phải cởi ra mà.”
Cô hờn dỗi nheo mắt nhìn anh, người đàn ông đầy nam tính như anh sao lại có thể nhạt nhẽo thế chứ?
“Ma vương Tu La, lúc anh còn ở trong tuổi dậy thì, anh có từng có cảm giác mắt sáng ngời cảm nắng rung động không?”
Lục Lãnh Phong không hề khách sáo cốc vào đầu cô: “Thật hiếm thấy có người phụ nữ nào rõ ràng đã có hôn ước mà còn yêu đương sớm phản bội chồng chưa cưới của mình.”
Trong lòng cô rối bời: “Anh có nhầm không thế, người muốn gả cho anh là Hy Mộng Lan chứ không phải em.”
“Hôn ước là do người nhà họ Hy định, không phải nhà học Lục.” Lục Lãnh Phong hè nhỏ một tiếng.