Vợ Xinh Đẹp Bí Ẩn: Ông Xã Cưng Chiều Trên Đầu Quả Tim

Chương 344: Đối với cô nhất định phải tốt


Đọc truyện Vợ Xinh Đẹp Bí Ẩn: Ông Xã Cưng Chiều Trên Đầu Quả Tim – Chương 344: Đối với cô nhất định phải tốt

Mọi người phân tích đúng là rõ ràng có lý.

Đồng thời, bây giờ Diệp Tử bỗng nhiên không được, Lưu Thuyên liền trực tiếp có quan hệ với Mộ Dạ Lê, có lẽ là Mộ Dạ Lê đã chia tay Diệp Tử, thay đổi người mới.

Tuy là Lưu Thuyên đã có chồng, nhưng là sao chịu nỗi được cô ta tươi mát như vậy.

Có không thích đàn ông, lại là thích dạng này.

Bằng không lần trước, ông chủ điện máy sao có thể cưới hoa hậu giảng đường về nhà, còn không phải là người ta có hương vị hay sao.

Mọi người ầm ĩ bàn tán, chẳng lẽ là thật.

Bất quá nghĩ lại đối chiếu thời gian.

Lưu Thuyên đi Hollywood, là đúng, có người xác nhận Mộ Dạ Lê cũng ở trên chuyến bay đó.

Lúc ấy cũng có Diệp Chanh, nhưng là cùng những người khác, họ lúc này đầu nghĩ đến chuyện Diệp Chanh cùng Mộ Dạ Lê có một chân, liền đồn ra những lời nhảm nhí, nghi ngờ Lưu Thuyên thông đồng cùng Mộ Dạ Lê.

“Diệp Chanh kia cũng đủ xui xẻo, vừa mới đè bẹp Diệp Tử.”


“Đúng vậy, vừa mới có chút nổi tiếng nhờ ‘Lưu Thương’ nhận được nhiều lời khen, có lẽ địa vị có thể đilên rất nhanh.”

“Bây giờ Lưu Thuyên đến, công ty còn không đem tất cả tài nguyên đưa cho Lưu Thuyên sao.”

“Hai người bọn họ vốn đã có mâu thuẫn, liền cho là công ty luôn rất công bằng, nhưng lại chịu khôngđược Lưu Thuyên có người dựa ở trên, người kia còn không ai khác, là Mộ tổng, là Mẫn tổng đó, nếu là thật sự Lưu Thuyên cố ý làm khó xử, thì Diệp Chanh có chút nguy hiểm đi.”

……

Mọi người đang lúc thổn thức vì Diệp Chanh, thì Diệp Chanh đã đi đến an toàn đến đoàn làm phim, vừa ứng phó một Tạ Vũ Cầm đột nhiên đến.

Về đến nhà, Diệp Chanh còn chưa vào nhà, liền thấy trong phòng, Từ Nhung mang vẻ mặt đầy hưng phấn chạy ra.

“cô chủ, cô đã về rồi, cô mau đến xem, cậu chủ mua cho cô thật nhiều quà.”

“A?”

Diệp Chanh đi vào, đưa mắt nhìn, cả nhà chất đầy đồ, người làm đang sắp xếp thành đống để khônglộn xộn.

Diệp Chanh không khỏi nói “Đây là… Sao lại thế này?”


Từ Nhung nói “Chúng tôi cũng không biết, chỉ là, cậu chủ bỗng nhiên cho người đưa đến, nói là để cho cô thay đổi, đồ trong phòng cũng thay cho cô, tủ quần áo cũng thay luôn, cô xem, này là… Ai u…” Từ Nhưng nhỏ giọng nói “Bọn họ đều là nói bản giới hạn đó.”

Từ Nhung cầm một cái hộp mang đến “Còn đây là đồ trang sức, tôi là nhìn không ra được giá cả.”

Diệp Chanh xem như đã hiểu, đồ vật ở đây, trang sức có, túi xách có, quần áo có, từ đầu đến chân, nội y cũng có…

Đây là cái khỉ gì đây?

Lúc này.

Mộ Dạ Lê từ bên ngoài đi vào.

“Em về rồi à.” anh đi vào trong, mỉm cười nhìn Diệp Chanh, lại chỉ đồ vật trong phòng “Em rãnh thì chọn lựa đi, còn thiếu cái nào, nói quản gia, để quản gia đi mua cho.”

Này…… Còn có thể thiếu cái gì.

“Em cảm thấy còn thiếu cái phòng, chứ chỗ này còn có chỗ để được không?” Diệp Chanh cạn lời với anh.

Mộ Dạ Lê nghĩ lại cũng đúng, véo cằm, “Được rồi, ngày mai anh cho người đi xem, gần đây có bất động sản nào thích hợp hay không.”

“……”

Diệp Chanh bị doạ nhanh nói “Em không phải là ý này!”

Như thế nào á, cô chỉ là thuận miệng nói đùa mà, anh liền thật cho là cô muốn mua nhà saol


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.