Vợ Trước Muốn Tái Hôn

Chương 231: Hạ Nhất Nhiễm cô ra ngoài


Đọc truyện Vợ Trước Muốn Tái Hôn – Chương 231: Hạ Nhất Nhiễm cô ra ngoài

Lệ Áo cũng không chút phản ứng, thậm chí có chút khinh thường từ trên ghế sofa đứng lên, biến nhắc đi tới phòng tắm, vừa đi vừa đem áo ngủ trên người mình cởi ra, sống lưng tuyết trắng, đường cong quyến rũ cứ như vậy lộ ra.

“Vậy thì đã làm sao, người phụ nữ kia đã điên rồi, cô ta sẽ cũng không nói ra. Còn sợ cô ta sẽ đem tôi khai ra được gì.” Bình chân như vại đi vào phòng tắm, Lệ Áo mở vòi sen, dòng nước ấm áp hắt tới trên người của cô ta, chậm rãi dọc theo da thịt tuyết trắng của cô ta từ không ngừng lăn xuống.

Dáng vẻ thong dong cùng tự tin kia, so với dáng vẻ vừa rồi Đổng Hưng Á tức giận đi vào trong phòng hoàn toàn đối lập.

Đổng hưng Á xoạch một tiếng đem cửa phòng tắm kéo ra, gió lạnh đập luồn vào trong. Lệ Áo run run hắt hơi một cái, có chút không vui quay đầu nhìn Đổng Hưng Á.

“Anh ở đây hoảng sợ cái gì chứ, tôi mới phải là người sợ nhất lúc này, còn anh? Anh là đang sợ mình bị khai ra có dính líu đến chuyện này, hay là sợ lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt?” Lệ Áo chân không từng bước từng bước về phía Đổng Hưng Á, chân dính nước đạp trên mặt đất, để lại một hàng dấu chân, cô ta đưa tay nắm lấy cổ áo Đổng Hưng Á, hơi dùng một chút lực đem anh ta kéo sát vào thân thể mềm mại của mình.

Mùi nước hoa còn không có rửa sạch hòa quyện với mùi sữa tắm, ngang nhiên vào lỗ mũi Đổng Hưng Á.

Đổng Hưng Á chán ghét vặn chặt chân mày, hung hăng đẩy Lệ Áo ra. “Đừng đụng vào tôi, thứ phụ nữ bẩn thỉu!” Đổng Hưng Á hừ lạnh một tiếng.

Phòng tắm trơn trợt, thân thể Lệ Áo đầu tiên là bất ngờ bị đẩy lui lại mấy bước, sau đó trực tiếp ngã ở trên mặt đất. Thân thể trượt đi ra ngoài, mạnh mẽ nện lên trên thành bồn tắm.

Lệ Áo miễn cưỡng từ trên mặt đất bò dậy, không giận còn bật cười. Ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm Đổng Hưng Á.


“Đúng vậy, tôi đúng là bẩn, trên người tôi nơi nào cũng bẩn, nơi này bẩn, nơi này cũng bẩn.” Lệ Áo mỉm cười chỉ khắp nơi trên thân thể mình.

“Tôi cho anh biết đây là thứ gì. Đây là báo ứng của một người xấu như tôi, Đổng Hưng Á, anh chẳng lẽ không bẩn sao? Những thủ đoạn xấu xa bẩn thỉu kia của anh, cùng những giao dịch ngầm không thể bị lộ kia, anh có tư cách gì nói tôi bẩn, ít nhất trước khi tôi làm những thứ này, tôi đã chuẩn bị xong đồng quy vu tận, cũng chuẩn bị xong báo ứng phải đối mặt sau này. Như vậy còn anh? Vừa muốn làm người xấu, lại còn sợ báo ứng. Nhưng mà Đổng Hưng Á tôi cho anh biết, làm chuyện xấu chính là muốn bị trời phạt.”

Lệ Áo nói xong, vẫn đi tới phía dưới vòi nước, mặc cho dòng nước ấm áp cọ rửa ở thân thể của nàng thượng, mượn nước chảy ấm áp, Lệ Áo chà xát lên những bộ phận ứ đọng máu trên người mình.

Đổng Hưng Á khinh miệt nở nụ cười. “Tôi cũng không làm gì, toàn bộ việc ác đều do chính tay cô làm, người muốn gặp báo ứng cũng là cô.” Lạnh lùng khẽ hừ, Đổng Hưng Á xoay người từ phòng tắm đi ra ngoài.

Lệ Áo càng thêm khinh thường cười lạnh một tiếng, cả đời này, cô ta gặp qua vô số người lừa mình dối người. Còn chưa từng thấy qua ngụy quân tử giống như Đổng Hưng Á, tự xưng mình là một người tốt, lại muốn cùng kẻ bẩn thỉu cùng cực như cô ta thông đồng làm bậy sao?

Sau khi cười lạnh, Lệ Áo gia tăng tốc độ tắm, trên cánh tay và trên đùi đều có một khối máu ứ đọng, mặc dù cô ta đã cố gắng xoa bóp nhẹ nhàng ở nước nóng, nhưng không hoàn toàn biến mất.

Đáng chết, cô ta một lát còn phải chủ trì nghi thức ký hợp đồng giữa Đế Cảnh cùng Bách Lợi Đạt! Cô vốn dĩ đang định mặc dạ phục xẻ tà cao! Tình hình xem ra, cái ý nghĩ này hoàn toàn sụp đổ rồi.


Sau khi Hạ Nhất Nhiễm từ trong trại giam đi ra, cũng thuận tiện làm thủ tục xuất viện, cùng Đường Hạo Nam cùng nhau đơn giản thu thập một chút, liền trở về căn hộ của Đường Hạo Nam. Giúp việc còn đang lau dọn nhà cửa, thấy Hạ Nhất Nhiễm đẩy cửa đi vào, trực tiếp ném đi cây lau nhà trong tay, đem tay có chút bẩn chùi chùi ở trên người mình, vội vàng đưa tay tới đỡ Hạ Nhất Nhiễm.

“Ôi trời ơi, thiếu phu nhân, người nhưng cuối cùng là trở về, thiếu phu nhân, mặt của người sao lại tái nhợt như vậy, mau, tôi đưa người trở về phòng nghỉ ngơi.” Đối với sự nhiệt tình của người giúp việc, Hạ Nhất Nhiễm chợt sửng sốt, cô thật sự không nghĩ tới người giúp việc trong nhà vẫn sẽ nhớ đến cô như vậy. Thật là không nghĩ tới trở lại cái nhà này, người giúp việc còn có thể mang cho mình ấm áp.

Cười cười, Hạ Nhất Nhiễm bị người giúp việc đỡ trở về phòng nghỉ ngơi. Trong phòng bài biện không có biến hóa chút nào, vẫn giống như lúc cô rời đi vậy. Trong lúc hoảng hốt, Hạ Nhất Nhiễm có loại cảm giác mình chẳng qua là ở bên ngoài đi dạo một lúc.

“Nhiễm Nhiễm, anh một lát muốn đi tham gia… Nghi thức ký hợp đồng, em muốn đi cùng anh hay là ở lại trong nhà nghỉ ngơi.” Đường Hạo Nam cẩn thận hỏi, lúc nói chuyện trong giọng nói cũng khó tránh khỏi có chút chưa đủ sức, ở trong ý thức của Đường Hạo Nam, anh vẫn hi vọng Hạ Nhất Nhiễm có thể ở nhà nghỉ ngơi, yến hội phải mặc đồ dạ hội còn đi giày cao gót, căn bản cũng không thích hợp tình hình sức khỏe Hạ Nhất Nhiễm bây giờ.

Nhưng lại sợ mình tùy tiện ra quyết định sẽ làm Hạ Nhất Nhiễm hiểu lầm là mình không muốn mang theo cô cùng đi tham gia yến hội, cho nên vẫn là quyết định hèn mọn hỏi một chút, Đường Hạo Nam phát hiện mình ở phần tình cảm này trở nên càng ngày càng hèn mọn. Càng ngày càng không giống mình, nhưng mà chỉ cần là vì Hạ Nhất Nhiễm, anh như thế nào cũng nguyện ý.

Hạ Nhất Nhiễm trong lòng hiểu rõ, Đường Hạo Nam muốn đi tham gia yến hội chính là nghi thức ký hợp đồng giữa Đế Cảnh cùng Bách Lợi Đạt, trước không nói đến chuyện hiện tại cả người cô rất mệt mỏi, chỉ riêng người phụ nữ Lệ Áo kia, cô cũng không muốn nhìn thấy cái người phụ nữ tràn đầy tâm cơ này.

Ngoài mặt thoạt nhìn là hợp tác giúp đỡ, tại sao ở trong mắt của cô, cô lại cảm thấy đây hết thảy đều là một cái bẫy, rốt cuộc là bởi vì thành kiến đối với Lệ Áo, hay là bởi vì cảm giác bất an trong lòng. Cô luôn cảm thấy người phụ nữ Lệ Áo này không đơn thuần là thích Đường Hạo Nam cho nên mới hãm hại cô như vậy.

“Anh đi đi, em không muốn đi.” Dựa vào trên giường, Hạ Nhất Nhiễm cả người thoạt nhìn cũng có chút mệt mỏi. Chậm rãi nhắm mắt lại, Hạ Nhất Nhiễm làm ra vẻ mình muốn ngủ. Sau khi Đường Hạo Nam nhìn thấy tâm tình cũng càng trở nên nặng nề, vẫn là miễn cưỡng nặn ra vẻ mỉm cười.


“Vậy em ở trong nhà nghỉ ngơi cho tốt, có vấn đề gì gọi người làm tới là được rồi, anh đi tham gia nghi thức ký hợp đồng, nghi thức xong còn có thể có yến hội ăn mừng, anh hết bận sẽ trở về ngay.”

“Ừ.” Hạ Nhất Nhiễm gật đầu. Đường Hạo Nam đi thay quần áo, sau đó rời đi. Khoảnh khắc nghe được cửa căn hộ đóng lại, Hạ Nhất Nhiễm chậm rãi mở mắt ra, xoay người, ôm chặt chăn trên giường.

Cô rất muốn khuyên can Đường Hạo Nam, không nên tin Lệ Áo, không nên cùng Lệ Áo hợp tác, càng muốn nói cho anh biết, cô hoài nghi giữa Lệ Áo cùng Đồng Y Mộng loáng thoáng có quan hệ, cô muốn nói cho Đường Hạo Nam, Lệ Áo lúc ở cầu thang nói ra những lời cô không giải thích được, nhưng mà cô lại không thể nói, giống như là lúc cô nói cho Đường Hạo Nam con của mình là Lệ Áo hại chết, Đường Hạo Nam nói cô suy nghĩ nhiều quá vậy.

Nếu bây giờ cô nói Lệ Áo có vấn đề, Đường Hạo Nam có phải có thể cho là cô đối với Lệ Áo tích oán quá sâu hay không, cho nên mới tìm mọi cách không để cho anh và Lệ Áo hợp tác như vậy.

Tại sao, tại sao anh luôn luôn có thể tin tưởng những lời người khác nói, lại không thể giữ lời hứa luôn phải tin tưởng cô, hoàn toàn tin tưởng cô.

Lúc Đường Hạo Nam tới hội trường, Lệ Áo đã ở cửa hội trường chờ, cô ta mặc dạ phục đuôi cá ôm sát, đuôi cá thật dài uốn lượn trên mặt đất, giống như là một đóa hoa mẫu đơn nở rộ, diễm lệ như vậy, diễm lệ có chút tươi đẹp quyến rũ, nhưng mà không thể không thừa nhận, Lệ Áo ăn mặc quyến rũ như vậy thật ra thì rất đẹp.

Sau khi Lệ Áo thấy xe Đường Hạo Nam dừng ở cửa hội trường, trực tiếp nâng dạ phục dưới chân, hướng về phía Đường Hạo Nam đi tới. “Anh cuối cùng đã tới rồi, chẳng qua tôi chưa từng nghe nói qua Đường tổng có tật xấu nuốt lời này.”

Nghiêng người, Lệ Áo ở trên mặt Đường Hạo Nam một dấu hôn, sau đó coi như chuyện đương nhiên, Lệ Áo kéo Đường Hạo Nam, hướng trong hội trường đèn điện sáng chói đi tới.

“Lệ Áo tiểu thư, xin hỏi ngài tại sao vào lúc Đế Cảnh lâm vào tình hình khó khăn lớn như thế lựa chọn cùng Đế Cảnh hợp tác, xin hỏi ngài nhìn trúng cái gì của Đế Cảnh?”


“Tôi có thể nói tôi là nhìn trúng thị trường Đế Cảnh, cùng với năng lực của Đường Hạo Nam tiên sinh không?” Lệ Áo cười tươi như hoa trả lời, đem cả người dán sát vào người Đường Hạo Nam, bộ ngực căng tròn đang hướng trên cánh tay Đường Hạo Nam không ngừng ma sát. nhưng anh lại chẳng có chút biểu cảm, Lệ Áo cả mặt tươi cười hạnh phúc, vô hình tạo không gian cho ký giả ở nơi đây tưởng tượng vô hạn.

“Vậy chúng tôi có thể suy đoán ngài là chọn trúng nhất người đàn ông độc thân có giá trị Đế Cảnh, Đường tiên sinh sao?” Một ký giả như trêu ghẹo hỏi.

“Có thể nói như vậy đi, không ai có thể phủ nhận người đàn ông độc thân hoàng kim có giá trị nhất ở Sùng Xuyên này chính là Đường Hạo Nam tiên sinh, không phải sao?” Lệ Áo nhàn nhạt cười, nhưng mà đôi môi đỏ thẫm, lại đem nụ cười của cô ta làm nổi bật vô cùng quỷ dị.

“Như vậy, nói cách khác, Đế Cảnh cùng Bách Lợi Đạt có thể không đơn thuần là hợp tác, còn có thể là đám cưới thương nghiệp phải không?”

“Nếu như có thể, tôi dĩ nhiên nguyện ý.” Lệ Áo nhìn về phía ống kính, nụ cười không chê vào đâu được, Hạ Nhất Nhiễm chỉ cảm thấy sao càng nhìn càng ghê tởm, định trực tiếp tắt đi TV, nguwofi phụ nữ Lệ Áo này thật đúng là…

Cứ ở trước mặt truyền thông úp mở lập lờ như vậy!

Nhớ đến Lệ Áo ngày đó ở cầu thang dáng vẻ hung tợn nói ra những lời đó, Hạ Nhất Nhiễm liền lạnh lưng một trận, cô ta đã hại chết con của cô, nếu để cho cô biết, cô ta còn muốn hại chồng cô, cô nhất định sẽ không bỏ qua cô ta!

Nằm xuống giường, Hạ Nhất Nhiễm mệt mỏi nhắm mắt lại, điện thoại ở đầu giường lại ầm ĩ vang lên, cô không muốn nghe, nhưng điện thoại như cũ không thuận theo không buông tha vang không ngừng.

Cô không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ đưa tay nhận lấy, “Alo.”

Điện thoại mới vừa kết nối, đầu kia đã truyền tới một câu, “Hạ Nhất Nhiễm cô ra ngoài, tôi có lời muốn nói với cô.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.