Vợ Tôi Là Siêu Sát Thủ

Chương 55


Đọc truyện Vợ Tôi Là Siêu Sát Thủ FULL – Chương 55


Đúng một tuần sau, cuộc họp Hội đồng quản trị của VEQ 5 năm một lần cũng đến lúc được tổ chức.
Mọi cổ đông lớn nhỏ đều có mặt trong phòng họp dài thườn thượt, xung quanh là bốn bức trường trắng và điều hòa lạnh lẽo.

Khắp nơi im lặng như tờ, tưởng chừng một con ruồi bay ngang cũng nghe thấy tiếng.
Đúng 9h, MC đứng lên bục phát biểu: “Kính thưa các quý ông, quý bà.

Theo luật lệ đã có từ khi thành lập của tập đoàn VEQ chúng ta, hôm nay tôi xin trân trọng tuyên bố, cuộc họp hội đồng quản trị để bầu lại bang quản trị công ty xin được phép bắt đầu!”
MC vừa dứt lời, tiếng vỗ tay bốp bốp liền vang lên như một cơn mưa rào phớt ngang rồi liền trở về tĩnh lặng.
Sau khi thông qua một số chỉ tiêu, báo cáo, điều lệ dài dòng của công ty, cuối cùng cũng đến phần mà ai nấy đều mong chờ: bầu chọn.
“Thưa quý ông, quý bà, tôi xin phép báo cáo về số cổ phần mà từng cổ đông đang nắm giữ để bắt đầu bầu chọn.
Ông Vũ Ngưng – 33% cổ phần.
Ông Vũ Hưng – 26% cổ phần.
Ông Hoắc Thu Vinh – 25% cổ phần.
Ông Quan Dụ Minh – 18% cổ phần.
Bà Thanh Lai – 14% cổ phần.
….”
“Vì lẽ đó, cổ đông lớn nhất – ông Vũ Ngưng sẽ vẫn giữ chức vụ chủ tịch trong hội đồng quản trị” – MC nói xong, mọi người lại vui vẻ vỗ tay tán dương.
“Tiếp theo, cổ đông lớn thứ hai – ông Vũ Hưng vẫn tiếp tục giữ nguyên vị trí tổng giám đốc điều hành công ty” – “bốp bốp bốp”, một tràn pháo tay lại tiếp tục vang lên.

MC thấy tiếng vỗ tay đã dừng, tiếp tục đọc: “Cổ đông lớn thứ ba – Ông Hoắc Thu Vinh…!”
“Khoan đã!” – Ngoài cửa vọng vào tiếng ai đó cắt ngang thu hút sự chú ý của mọi người, ai nấy đều hướng mắt ra phía ấy.
A Trạch cung kính mở sẵn cửa, Lâm Nhĩ Tích sang trọng từ từ bước vào phòng họp.

Hôm nay cô mặc bộ sườn xám đỏ, khoác áo lông chồn thượng hải với cặp kính râm bản to che hết nửa mặt.
Khi đó, mọi sự chú ý đều dồn hết về cô.

Người ta còn quên mất đây là cuộc họp hội đồng quản trị, chỉ biết tán dương sự quyền lực và sang trọng của cô gái này.
Ngoài có A Trạch mở cửa sẵn, sau lưng Lâm Nhĩ Tích còn có An Doanh Hạ, A Trác và đặc biệt là Uy Vũ – trợ lí riêng của Vũ Hạo.

Điều đó càng thu hút sự tò mò của mọi người, vì từ khi Vũ Hạo qua đời, Uy Vũ đã không còn xuất hiện nữa.
Cô bước đến giữa phòng họp mới mở kính râm ra, mọi người lại một lần nữa trầm trồ trước nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành ấy.
MC đổ mồ hôi: “Thưa cô, có chuyện gì ạ?”
Lâm Nhĩ Tích cong đôi môi đỏ mọng: “Chuyện gì? Một cổ đông thì không được vào phòng họp hội đồng quản trị?”
Cô vừa nói xong, bên dưới ồ lên một tiếng.

Tập đoàn VEQ có rất nhiều cổ đông, nhưng đây là lần đầu tiên họ thấy Lâm Nhĩ Tích – một cổ đông chưa từng gặp bao giờ.
MC gật đầu, định mời cô xuống phía dưới ngồi thì A Trác đã kéo sẵn chiếc ghế xoay đến, Lâm Nhĩ Tích không ngại ngần ngồi lên đó.

Cô ngồi ngay hàng đầu – nơi chỉ có những cổ đông lớn mới ngồi được.
Cô nhìn MC cười tươi: “Anh vừa tuyên bố gì nhỉ? Tiếp tục đi”
MC hơi bối rối gật đầu: “Thưa…cổ đông lớn thứ ba trong tập đoàn của chúng ta – Ông Hoắc Thu Vinh…”
“Dừng!” – Lâm Nhĩ Tích lạnh lùng ra lệnh.
“Ai nói Hoắc Thu Vinh là cổ đông lớn thứ ba?”
Hoắc Thu Vinh ngồi đối diện, vô cùng bất mãn với thái độ của cô: “Không cần nói, ai cũng biết tôi là người nắm giữ 25% cổ phần”
Lâm Nhĩ Tích cười khinh: “Cứ 25% thì là cổ đông lớn thứ ba á? Uy Vũ, rửa cho mắt Hoắc thiếu sáng ra!”
Uy Vũ gật đầu, móc trong vali một mớ giấy tờ toàn chữ với chữ và chiếc laptop mới toanh.
Anh truy cập vào máy chiếu trong phòng, chiếu lên cho mọi người thấy giấy chuyển nhượng cổ phần kèm giấy thật trước mắt.
A Khiết -> Lâm Nhĩ Tích : 2%
Kiều Mạnh -> Lâm Nhĩ Tích : 6%
Hoắc Thu Vinh cười khinh: “8%? 8% cổ phần không đủ để ngồi ở hàng ghế đầu đâu…Vũ nhị thiếu phu nhân” – Hắn cố tình nhấn mạnh năm chữ cuối, cố chọc tức Lâm Nhĩ Tích.
Cô không những không giận, còn thong thả bắt chéo chân: “Nếu Hoắc thiếu đã biết tôi là Vũ nhị thiếu phu nhân, thì cũng nên biết một người vợ có đủ quyền để thừa kế toàn bộ tài sản của chồng mình để lại”

Hoắc Thu Vinh cau chặt mày.

Đúng rồi, sao hắn có thể quên chi tiết quan trọng này chứ?
Uy Vũ tiếp lời: “Vũ nhị thiếu phu nhân nói không sai.

Vũ Hạo sau khi chết xong, toàn bộ tài sản sẽ được chuyển nhượng cho vợ mình.
Vì lẽ đó, cô Lâm Nhĩ Tích ở đây có thừa sức để trở thành cổ đông lớn thứ ba, thậm chí thứ hai với số cổ phần 26%!!”
Hoắc Thu Vinh tức giận đập bàn: “Không thỏa đáng!”
Vũ Ngưng cũng không nhường nhịn, ông đứng chống gậy vô cùng uy nghiêm: “Xin Hoắc thiếu hãy cẩn trọng trong hành động của mình.

Hãy đưa ra chỗ không thỏa đáng!”
Hoắc Thu Vinh chỉ thẳng tay vào mặt Lâm Nhĩ Tích: “Ai mà không biết Kiều thiếu từ trước đến nay không hề thiếu tiền, tại sao lại đi bán 6% cổ phần cho cô ta? Chắc chắn là cô ta giở trò!”
Lâm Nhĩ Tích cười nham hiểm: “Kiều thiếu, anh nói gì đi chứ”
Kiều Mạnh ngồi ở hàng ghế phía dưới, cách bọn họ đến bảy, tám người đứng dậy lên tiếng: “Tôi và cô Lâm Nhĩ Tích vừa mua, thuận bán, không hề có chuyện giở trò.

Mà dù cô ấy có giở trò gì có sao? Không phải Hoắc thiếu cũng dùng cách không mấy trong sạch để trở thành cổ đông lớn THỨ TƯ à?” – Kiều Mạnh cố tình nhấn mạnh hai chữ “thứ tư”.
Hoắc Thu Vinh tức giận đến mức tái cả mặt lại, tên vệ sĩ phía sau biết điều nói gì đó mới khiến anh ta yên phận ngồi xuống.
Lâm Nhĩ Tích cười khinh đứng dậy nói dõng dạc: “Như vậy mọi chuyện đều đã rõ.

Lâm Nhĩ Tích tôi là cổ đông lớn thứ ba với 26% cổ phần, không biết mọi người có ý kiến gì không?”
Ai nấy im lặng như tờ, không hề có một hành động phản đối.

Vũ Hạo lúc còn sống cũng thường lên cơn, không biết nể nang ai.

Cô gái này có thể chịu nổi hắn thật không phải hạn tầm thường, đã vậy còn có thể khiến Kiều Mạnh luôn kênh kiệu chịu bán đi 6% cổ phần.

Tối nhất nên “im lặng là vàng”!
Sau khi MC thấy không ai ý kiến gì mới tuyên bố: “Như vậy, cổ đông lớn thứ ba – Bà Lâm Nhĩ Tích sẽ giữ chức tổng giám đốc kinh doanh của tập đoàn VEQ!”
Một tràn pháo tay khác lại vang lên, riêng bọn Hoắc Bang mặt mũi đều bí xị trông vô cùng tức cười.
Lâm Nhĩ Tích cúi đầu trước hội đồng quản trị: “Tôi xin hứa sẽ làm một tổng giám đốc thật tốt!”
Sau đó cô cười tươi vẫy tay: “Nếu không còn chuyện gì, tôi xin phép đi trước!”
Khi cô rời đi, bốn người đàn ông phía sau cũng ngay hàng thẳng lối rời khỏi.

Vài cổ đông bàn tán cô không chỉ giàu về tiền bạc, mà cứ như một bà trùm vậy.

Khí chất đó, không phải ai cũng có được.
———-
Tan họp, bọn người Hoắc Bang hậm hực rời khỏi tập đoàn VEQ, riêng Hoắc Thu Vinh là tức đến nỗi mặt tái đi như không còn gân máu.
Hắn cho tay vào túi bước đến bãi đỗ xe, chợt thấy có gì đó khác thường.
Chiếc xe đen đắt đỏ của hắn có dán hình con đại bàng đen ở đầu, đột nhiên bị thành con rồng đen khi nào không hay.
Phía dưới con rồng còn có chữ kí và cái tên hắn ghét nhất trên đời: “Lâm Nhĩ Tích”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.