Đọc truyện Vợ Tôi Là Công Chúa – Chương 22: Nam Trung Hảin
Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 22: Nam Trung Hải
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Đối với Lý Lộ Từ mà nói, nhà có nghĩa là ấm áp, là nơi dựa vào, là nơi nhớ nhung, còn yếu tố cha mẹ không cần thiết, Lý Lộ Từ cũng không thèm để ý.
Hắn đã học được nhiều điều, chỉ quan tâm đến người nhà của mình, chỉ nhớ nhung người nhà của mình, chỉ lưu ý đến người nhà của mình.
– Em của anh tên là gì?
An Nam Tú hiếm khi chú ý đến vấn đề không liên quan đến mình, hỏi.
– Lý Tử.
– Cái tên thật ngông cuồng.
An Nam Tú cười nhạt.
Lý Lộ Từ mặc kệ cô, lại còn nói tên Lý Tử đầy ngông cuồng, hắn không giải thích với cô nữa, bởi vì hôm qua cô mới đọc một chương về vị hiền giả được tôn xưng là thánh nhân trong văn chương Trung quốc cổ đại.
Cuộc phỏng vấn được thông qua, đúng là vượt qua mong đợi của mình, Lý Lộ Từ đón xe cùng An Nam Tú về nhà, trên đường đi An Nam Tú hối thúc Lý Lộ Từ nhanh mua xe.
Chủ nhật Lý Lộ Từ và An Nam Tú lại đến Khuyết Điểm Mỹ tại tầng dưới của công ty Hoa Đông, nơi có nhiều tiền và thế nhất, dùng một chiếc xe buýt hiệu Mercedes-Benz để đưa đón nhân viên, mấy người Cheong Wa Dae được nhận đãi ngộ như ngôi sao của Hàn quốc, Lý Lộ Từ cầm cái thùng lớn cùng An Nam Tú ngồi lên chiếc xe Camry của Giám đốc Cung, trợ lý Lưu ngồi ghế sau, Giám đốc lái xe làm hắn có cảm giác được yêu mà sợ.
Tâm trạng giám đốc Cung không tệ, hôm qua ông ta lén lấy điện thoại chụp ảnh của Lý Lộ Từ và An Nam Tú gửi đi, hôm nay đối phương sẽ đến hiện trường xem, bảo ông ta không cần phải lộ mặt.
Lén qua lại và dặn dò như vậy, đối với giám đốc Cung chắc chắn có lợi, về sau khi Chủ tịch hội đồng quản trị suy xét nhân sự, có người ở bên cạnh nói một câu Giám đốc Cung rất tốt, nói không chừng Chủ tịch hội đồng quản trị sẽ chú ý đến mình.
Hôm nay khí trời không tệ, dòng người qua lại rất nhiều, Khuyết Điểm Mỹ của công ty Hoa Đông đã dành riêng một con đường ở giữa khu vực người đi bộ làm sân khấu biểu diễn, nhân viên phụ trách sân khấu, chụp ảnh và bảo vệ đã sớm vào việc, đồng thời mướn sinh viên đi phát tờ rơi. Đây là một cách quảng bá trò chơi mới, dựa vào tờ rơi để nhận mật mã tài khoản, có thể lấy được một bao quà cấp mười và một con thú nhỏ.
Mặc dù đang là buổi sáng nhưng xung quanh sân khấu đã tụ tập không ít người, dẫn chương trình là người quen thuộc của China Joy và WCG Lâm Tiểu Uyển.
Các nhóm COSER vào hội trường hoá trang để chuẩn bị, nhưng phòng hoá trang của sân khấu ngoài trời quá nhỏ, chỉ chốc lát đã xảy ra va chạm.
Hai bên xung đột là Kim Tại Húc của Cheong Wa Dae và Lý Lộ Từ, Lý Lộ Từ canh cửa, An Nam Tú đang thay đồ bên trong, không biết vì sao, hồi lâu không thấy An Nam Tú bước ra, Kim Tại Húc thiếu kiên nhẫn, bắt đầu hối thúc Lý Lộ Từ.
– Tốt nhất các cậu nhanh lên một chút, Kim tiên sinh sắp phải diễn rồi, chậm trễ các cậu không đảm trách nổi đâu.
Phiên dịch viên mang cặp mắt kính quát Lý Lộ Từ.
– Phải nhanh chính là các anh, người của Cheong Wa Dae đã chiếm hết phòng thay đồ, những người khác đều đang ngồi chờ.
Lý Lộ Từ sớm đã rất khó chịu phái đoàn này, tổng cộng có năm phòng thay đồ lớn, bảy người của Cheong Wa Dae đã chiếm bốn, còn lại An Nam Tú đang bên trong.
– Cậu cũng biết bọn họ là người của Cheong Wa Dae ư, lần diễn này bọn họ mới là diễn viên chính, các cậu chỉ là vai phụ, cậu không biết ai quan trọng hơn sao?
Phiên dịch viên không thèm để ý, khoát tay áo, giống như không muốn so đo với Lý Lộ Từ.
– Đừng để tôi phải gọi người đến.
– Cheong Wa Dae rất giỏi sao, anh có biết chúng tôi là ai không?
Lý Lộ Từ cười nhạt, lấy danh nghĩa Cheong Wa Dae mà coi như người trong phủ Tổng thống Hàn quốc không bằng.
– Các ngươi là ai?
Phiên dịch viên mỉm cười, trong nước thực khó lấy ra được một cao thủ Coser.
– Trung Nam Hải! Trung Nam Hải anh biết không?
Lý Lộ Từ không dùng cái tên hôm qua đã nghĩ ra.
Người xem đều bật cười, ai cũng đều biết, Trung Nam Hải và Cheong Wa Dae đại diện cho sức mạnh chủ chốt của Hàn Quốc và Trung Quốc, thực tế sức ảnh hưởng của hai người trên quốc tế căn bản không cùng một tầng cấp.
Huống chi, nơi này là Trung Quốc.
– Cậu dám nhục mạ chúng tôi.
Lúc này Kim Tại Húc nói chuyện, lạnh mặt nhìn Lý Lộ Từ.
Kim Tại Húc biết nói tiếng Hoa, nhưng ông ta làm sao có thể tuỳ tiện nói chuyện với các diễn viên? Ông ta muốn khoe khoang thân phận.
– Các anh có thể lấy tên Cheong Wa Dae, chúng tôi sao không được gọi là Trung Nam Hải… Nhục nhã? Chẳng phải nội tâm các anh cảm thấy tự ti, tự biết Cheong Wa Dae kém xa Trung Nam Hải?
Lý Lộ Từ nhìn Kim tại Húc rồi cười, càng thấy lo lắng, càng biểu hiện thái độ lo lắng.
– Cậu có mở cửa cho tôi không?
Kim Tại Húc không tranh luận với Lý Lộ Từ, đó là tự chuốc lấy nhục.
Lý Lộ Từ không đếm xỉa tới anh ta, An Nam Tú ở trong thay đồ, An Nam Tú đã quen ở cùng Lý Lộ Từ ngẫu nhiên cũng bị nhìn thấy cái bụng nhỏ, thấy cô mặc đồ ngủ, chứng kiến dáng cô ngủ trên giường không tao nhã, nếu như những người khác khi nhìn thấy quần áo không chỉnh tề của cô, Lý Lộ Từ khẳng định, hôm nay sẽ phát sinh chuyện người sống chết cháy.
– Kim tiên sinh, anh đừng nóng giận, so đo với loại người này không đáng, tôi đi kêu người quản lí đến.
Biết Kim Tại Húc nói được tiếng Hán, người phiên dịch vẫn dùng tiếng Hàn, đây là một sự tôn trọng.
Kim Tại Húc không còn kiên nhẫn nữa, đẩy Lý Lộ Từ một cái, giơ tay phải ra kéo rèm cửa.
Lý Lộ Từ làm sao cho ông ta đạt được mục đích, bắt lấy cánh tay Kim Tại Húc đẩy ra ngoài.
– A!
Giọng chói tai của cô gái vang lên, Kim Tại Húc bị Lý Lộ Từ xô vào tường, đụng ngã tầng tầng lớp lớp đạo cụ.
– Anh Húc, anh không phải Taewondo đai đen sao, đánh hắn!
Ngay trước mặt mọi người Kim Tại Húc bị Lý Lộ Từ đẩy ngã, nhất là còn có vài người con gái từ hôm qua quấn lấy ông ta để xin chữ ký bị xô ngã xuống đất, ông ta bèn tức giận, nhặt cây côn bằng sắt xông tới.
Mắt thấy côn sắt cũng đã dùng đến, tình hình sẽ không thể kiểm soát, các anh bảo vệ ở phía xa chạy tới, nhưng không kịp, cây côn bằng sắt của Kim Tại Húc đã đập xuống.
Cây côn bằng sắt hung hăng nện lên vai của Lý Lộ Từ.
Lý Lộ Từ đoạt lấy cây côn, lạnh lùng nhìn ông ta.
Nhìn Lý Lộ Từ và vài người đứng đó, Kim tại Húc liên tục lui về sau, không thể tin nổi nhìn hắn.
Lý Lộ Từ đi tới, cầm cây côn bằng sắt kề lên cổ Kim Tại Húc, dồn ông ta đến vách tường.
Vừa rồi tất cả mọi người chỉ chú ý đến đây là xung đột giữa người Hàn Quốc và Trung Quốc, hồi nãy người Hàn Quốc chiếm ưu thế, nhưng lúc này bọn họ mới biết, chuyện này đã không còn là xung đột thông thường nữa, dường như Trung Nam Hải và Cheong Wa Dae, Lý Lộ Từ người cao ngựa lớn, cánh tay vạm vỡ gồng lên, các cơ ngực phồng lên có thể làm các cô gái cũng phải mặc cảm.
Lý Lộ Từ dùng sức, vặn cong côn sắt thành một vòng, quàng lên cổ Kim Tại Húc.
– Đây là hình dạng diễn xuất mới của anh hôm nay.
Lý Lộ Từ đẩy Kim Tại Húc ra, nâng cánh tay, đúng là có chút đau. Tuy rằng Kim Tại Húc này cũng đẹp trai, phong độ, cũng có động tác võ thuật đẹp, cầm cây côn sắt đập xuống, nếu là người khác chắc không dám chống đỡ như Lý Lộ Từ.
– Sao lại như vậy, sao lại như vậy…
Lúc này Giám đốc Cung chạy lại, theo sau là phiên dịch viên viên thở hổn hển.
– Bọn họ vẫn chiếm phòng hoá trang này, Kim tiên sinh đang cần nhưng bọ họ không chịu hợp tác.
Phiên dịch viên vội nói.
– Không phải là có rất nhiều sao?
Giám đốc Cung nhìn Lý Lộ Từ đứng canh cửa, liền hiểu cô bé kia đang ở bên trong.
– Giám đốc Cung, nhất định ông phải nghiêm trị những người này, không ngờ anh ta dám đánh người!
Kim Tại Húc đang cố sức vặn chiếc vòng sắt, mặt đỏ tai hồng nói.
– Là anh ra tay trước.
Lý Lộ Từ giải thích, vừa rồi hắn có chút kích động, nhưng hắn biết, ở Trung Quốc, rất nhiều lúc không phải ai có lý cũng được giúp đỡ.
– Tôi mời mọi người đến biểu diễn, không phải gây rối!
Vẻ mặt của giám đốc Cung đen sầm, nhìn trên vai Lý Lộ Từ có chút bẩn, vội vỗ vỗ hỏi:
– Không sao chứ!
– Không sao.
Lý Lộ Từ lắc lắc đầu, thấy thái độ của giám đốc Cung, cũng yên lòng.
– Không ngờ ông thiên vị hắn hành hung đánh người, ông không giải quyết chuyện này, chúng tôi không diễn!
Cheong Wa Dae dẫn đầu bước ra từ phòng hoá trang, vô cùng phẫn nộ đưa ra can thiệp với giám đốc Cung.
– Được, giao hợp đồng ra là các anh đi được rồi… Nhưng mà, xin lỗi, vì sự thất lễ của nhân viên chúng tôi, không cẩn thận làm mất hộ chiếu của mọi người.
Giám đốc Cung cười nhạt, căn bản không sợ sự uy hiếp này.
– Ông!
Người dẫn đầu không ngờ thái độ của đối phương cứng rắn, mạnh mẽ như thế, bọn họ không phải là lính chỉ huy, chỉ là ký kết hợp đồng để diễn xuất, hộ chiếu và hành trình đều giao cho công ty Hoa Đông phụ trách, ai ngờ lại là mánh khoé để đối phương uy hiếp mình.
Nếu là công ty của các nước khác, bọn họ sẽ không sơ suất như vậy, nhưng từ trước đến giờ công ty Trung Quốc không dám dùng thủ đoạn này, cho nên họ chỉ nghĩ làm thế cho tiện, hưởng thụ đãi ngộ của các ngôi sao.
Không tính đến con số trong hợp đồng không nhỏ, không có hộ chiếu bọn họ muốn về nước đúng là chuyện phiền toái, phải liên lạc với đại sứ Hàn quốc, phải làm các loại thủ tục và giấy chứng nhận, bằng hiệu suất làm việc về mặt nàycủa người Trung quốc, ít nhất cũng một hai tháng, nếu không bọn họ không thể trở về nước.
– Phải tuân thủ pháp luật, cho dù là công nhân của một nước lớn cũng phải nói đạo lý.
Giám đốc Cung vẫy tay bước ra.
Đám người Cheong Wa Dae đứng đó, đi cũng không được, ở cũng không xong, từng người từng người biến sắc, nhất là Kim Tại Húc, nhìn các cô gái ngày hôm qua vây quanh mình kêu“Anh Húc” lúc này nhìn anh ta với ánh mắt khinh miệt, chỉ có thể trừng mắt nhìn Lý Lộ Từ, suy nghĩ kế sách để làm nhục hắn, đánh không lại, nhưng chơi COSPLAY, bọn họ mới là chuyên nghiệp.
– Chúng tôi chờ xem, chúng tôi sẽ cho người Trung quốc thấy, cái gì mới gọi là COSPLAY!
Người dẫn đầu kề sát Lý Lộ Từ, ngạo mạn nói nhỏ.
Lúc này rèm cửa được kéo ra, An Nam Tú cuối cùng cũng bước ra, mặc bộ trang phục Thần bào cung đình, tay cầm cây quyền trượng Hiền giả, thong thả điềm đạm, bước chân chắc chắn, lạnh lùng nhìn những người hoặc là vui cười, hoặc là châm biếm, hoặc là phẫn nộ, hoặc là chờ đợi cơ hội trả thù.