Vô Thượng Niết Bàn

Chương 93: Hắc linh lãnh hỏa


Đọc truyện Vô Thượng Niết Bàn – Chương 93: Hắc linh lãnh hỏa

Đám người chậm chậm đi về phía trước, vừa đi vừa cẩn thận quan sát, trước sau, chỉ sợ nơi nơi đều là bẫy rập. Một lát sau, hai người đã đứng ở bên ngoài một cung điện cổ xưa, đứng từ xa thoạt nhìn nó rất lớn và cầu kỳ, thế nhưng đứng ở gần thì BẠch Hàn Phong lại có chút kinh ngạc, nó đã xuống cấp đến mức khó tin. Trên tường có không ít vết nứt, lộ ra khí tức cổ xưa.

“Trong này có cái gì đó rất lạ”

Vô Tướng hít hít một hơi rồi nói. Còn chưa đi vào trong thế nhưng hắn đã cảm nhận được khí tức quỷ dị này, trong khí tức này có ẩn chứa sát khí lờ mờ, nếu không phải đã trải qua trăm trận thì không thể nào cảm nhận ra được.

“Hình như đây là dư lực còn sót lại của một trận đại chiến. Từ khí tức này có thể phán đoán, khi trước ở tại nơi này chỉ sợ chính là một chiến trường lớn.

Ngô Nhược Lan nghe vậy thì nhướng mày, lập tức nói.

“Như vậy, nhất định là sẽ còn sót lại bảo vật,”

Bạch Hàn Phong nhìn vào một mảnh đổ nát thê lương khổng lồ trước mắt mà cảm khái. Nơi này chỉ sợ đã mấy nghìn năm rồi không có ai tới đây, lực công kích trải qua mấy nghìn năm không tiêu tán. Loại lực lượng này chỉ sợ Linh Anh cũng không chắc chắn tạo ra được, không biết cường giả bậc nào đại chiến ở nơi này.

“- Chúng ta đi tiếp thử xem”

Bạch Hàn Phong nói, Cung điện này đổ nát cũng không được coi là toàn bộ, chí ít trước cung điện này có có một đại môn cực lớn. năm người chậm rãi đi qua cánh cửa vào trong.

Bên trong này rất ít kiến trúc, nhưng thay vào đó là rất nhiều những ngôi mộ được thiết kễ giống hệt nhau, thế nhưng khi mọi người nhìn vào những ngôi mộ này thì lập tức thở dài, bảo vật chắc chắn là không có rồi, bởi vì ngôi mộ nào cũng đều bị quật lên cả,


Thâm thù đại hận đến mức nào mới khiến người ta làm ra chuyện thương thiên hại lý như vậy. Cả bọn lại tiến thêm về phía trước,, lọt vào tầm mắt của đám người là một mảnh u ám, nơi này có vô số một thất lớn nhỏ. thế nhưng tất cả đều bị tàn khuyết, nơi nơi những thi thể bị phá hủy nằm la liệt,

“- Xem ra người của Tử Dương Tông khi chết đều được an bài ở đây cả”

Vô Tướng nhìn vào bốn phía rồi nói.

“- Cẩn thận.”

Ngay lúc này, Bạch Hàn Phong đột nhiên hét lớn một tiếng, nhanh chóng xô cánh tay ra, một bàn tay khổng lồ hiện ra tóm lấy bốn người kéo trở lại,

Ầm…

Trong táng địa, không gian chung quanh vốn yên tĩnh lúc này trong nháy mắt rung động kịch liệt, phát ra âm thanh ầm ầm vang vọng chung quanh. Mặt đất bằng phẳng trong nháy mắt rung chuyển kịch liệt.

Theo đạo năng lượng này ba động, một cỗ khí tức kinh khủng nhanh chóng khuếch tán ra. Dưới khí tức này dường như còn mang theo uy áp vô cùng lớn.

Cả năm người nhanh chóng thối lui, đồng thời ánh mắt nhìn chằm chằm vào đoàn hắc khí vừa xuất hiện trong không gian kia. Năng lượng kỳ dị kia khiến cho Bạch Hàn Phong cảm nhận được có một cỗ năng lượng cường hãn ba động. Loại năng lượng này vô cùng mạnh mẽ, có lẽ bởi vì bọn hắn đụng chạm vào một thứ gì đó mà khiến nó xuất hiện.


“- Là Hắc Linh Lãnh Hỏa”.

Tần Di nhanh chóng nói.

“Trong điển tịch của tổ sư gia có ghi lại, Hắc Linh Lãnh Hỏa, chính là một loại chí âm thiên hỏa, được hình thành từ oán khí, oán khí cành nặng thì Hắc Linh Lãnh Hỏa cũng cành mạnh”

Bốn người nghe vậy thì vội vàng lùi lại, tất cả ánh mắt đều dõi theo quầng lãnh hỏa đang lơ lửng trước mắt. Bạch Hàn Phong nheo mắt, hắn cảm giác được Hắc Linh Lãnh Hỏa hết sức cuồng bạo, thế nhưng nói đến khống hỏa, trên tinh cầu này nếu nói không ngoa hắn chính là hạng nhất.

“- Lãnh Hỏa này mạnh vô cùng. có tính công kích cực mạnh. Chúng ta không thể đi qua được đâu, may mà nó chưa sản sinh linh trí, chưa biết chủ động công kích, nếu không sợ rằng, chúng ta đã bị đốt cháy rồi.”

Tần Di ở bên người Bạch Hàn Phong lúc này thấp giọng nói:

Bạch Hàn Phong nhíu mày, nơi này hẳn là chiến trường năm xưa giữa long tộc và tử dương tông, nói không chừng bên trong có lẽ sẽ có bảo vật. Nếu không có pháp bảo, cổ bảo thì chí ít cũng phải có một cái răng rồng chứ, nghĩ đến điều này khiến hắn vô cùng hứng thú.

Ầm ầm.


Trước mắt họ lúc này Hắc Linh Lãnh Hỏa lại một lần nữa rung động khiến cho không gian cũng rung động theo. Dường như cảm nhận được khí tức khác biệt, lãnh hỏa này chậm rãi đi về phía năm người.

“- Không xong, nó muốn công kích chúng ta.”

Sắc mặt Chu Bằng biến đổi, nhanh chóng nói.

Cảm nhận được khí tức của Hắc Linh Lãnh Hỏa, Bạch Hàn Phong nhướng mày, lửa này vô cùng kinh khủng. Thế nhưng vẫn còn kém Bắc Minh Thiên Hỏa lão tiền bối trong mật địa rất xa, có lẽ vẫn có cách vượt qua.

Bạch Hàn Phong nhíu mày, từ trên lý luận mà nói, dựa vào Hỏa Thần Lệnh hắn có thể thôn phệ mọi loại hỏa chủng.

Sưu…

Đúng lúc này, Lãnh Hỏa lao thẳng về phía năm người, khiến cho không gian gợn sóng. Mọi nơi sóng năng lượng lan quan đều bị đốt cháy thành bột phấn, rất nhiều ngôi mộ và những bộ xương khô nằm dọc đường đi của Hắc Linh Lãnh Hỏa đều bị biến thành tro bụi.

“- Cẩn thận.”

Bạch Hàn Phong khẽ quát một tiếng, đôi mắt chăm chú nhìn về phía lãnh hỏa, cánh tay chậm rãi giơ lên, năng lượng cuồng bạo tuôn ra, Hỏa Thần Lệnh đã lâu hắn không dùng tới, một lần nữa bay ra nhanh chóng đánh về phía trước.

Hắn vừa đánh vừa thầm cầu mong nó sẽ hiệu quả.

Phanh…..


Hai cỗ năng lượng khổng lồ trong nháy mắt va chạm với nhau. Cùng lúc đó, trong không trung vang lên một tiếng trầm muộn, lực lượng cuồng bạo nhanh chóng khuếch tán.

Khục khục.

Bạch Hàn Phong bị phản chấn đánh lui trở lại, thế nhưng dường như Hỏa Thần Lệnh thực sự có thể hấp thu Hắc Linh Lãnh Hỏa, bằng chứng là car hai nguồn năng lượng đều đang giằng co trên không trung. Thề nhưng rất nhanh dường như hắn sắp không thể chống lại được. Bạch Hàn Phong vô cùng kinh ngạc

Đây bất quá chỉ là oán khí lưu lại, rồi phát triển thành hỏa khí, nếu nói ngắn gọn thì chính là lửa giận của một số cường giả mấy nghìn năm, thậm chí là trên vạn năm, mấy vạn năm không tiêu tán mà thôi, sau khi hội tụ lại với nhau không ngờ lại kinh khủng như vậy, Bạch Hàn Phong cũng không khỏi sợ hãi than.

Thủ ấn tiếp tục biến hóa, Hắn ngay lập tức khoanh chân ngồi xuống. Hai tay hắn không ngừng biến đổi, Vòng xoáy do hắn và hỏa thần lệnh tạo ra gắt gao bám vào Hắc Linh Lãnh Hỏa kia, không ngừng chống lại lực thôn phệ của nó, cả hai cố gắng hết sức để thôn phệ và thiêu cháy lẫn nhau, công kích của hai bên khiến cho bốn người còn lại trợn tròn hai mắt,

Nhất là Tần Di, qua điển tịch tổ truyền, nàng biết rất rõ hỏa diễm do Hắc Linh Lãnh Hỏa tạo ra mạnh mẽ đến bực nào, vậy mà Bạch Hàn Phong có thể dựa vào một tấm lệnh bài mà chống lại được, khiến cho nàng phải đánh giá lại về thực lực của hắn, ngay cả ba người kia cũng kinh ngạc như vậy, cả bọn cùng nhất trí rằng, khi trước chính là do Bạch Hàn Phong ẩn giấu thực lực.

Sưu…

Ầm Ầm

Hai đạo lực lượng đan xen với nhau, khí tức cuồng bạo nhanh chóng khuếch tán, từng đạo quang mang đan xen với nhau tạo ra quang mang chói mắt. Chiếu sáng bốn phía, sức nóng tỏa ra đã vô cùng kinh khủng, khiến cho bốn người kia phải tạo ra một lớp cương khi hộ thân mới có thể miễn cưỡng tri trì.

Tần Di khẩn trương nhìn Bạch Hàn Phong, nhìn thấy hắn rơi vào thế hạ phong, trong lòng nàng không khỏi lo lắng. Trong bốn người thì nàng chính là kẻ lo lắng cho hắn nhất, bởi vì chính là hắn đã liều mạng cứu nàng, trong mắt nàng lúc này, hắn đã có một địa vị cao hơn ba người kia một chút./.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.