Vô Thượng Niết Bàn

Chương 83: Phụ thể thuật


Đọc truyện Vô Thượng Niết Bàn – Chương 83: Phụ thể thuật

Vương Chính Đức thấy cảnh 4 mũi tên của mình bị như vây, dị quang trong mắt chớp động. Tiếp theo không chút do dự hé miệng, một ngụm chân nguyên cực kỳ tinh thuần biến thành một đạo hào quang, bắn lên trên đầu của quỷ ảnh kia.

Nhất thời bốn mũi xuyên vân tiễn lại rít gào bay lên, hào quang bắn ra tứ phía, cả bốn biến thành bốn đoàn sáng xanh, hung hăng đâm vào lớp hắc vụ của quỷ ảnh, lờ mờ phát ra tiếng sấm nổ.

Hai đạo hào quang va chạm vào nhau, quang hoa bắn khắp nơi, thanh âm bạo liệt vang lên, thanh thế cực kỳ kinh người. lần này 4 mũi xuyên vân tiễn mạnh hơn rất nhiều, liên tục thiêu rụi hắc vụ, biểu hiện vô cùng thần dũng.

Nhưng Hắc vụ màu đen càng ngày càng nhiều, giống như tre già măng mọc không ngừng từ từ trên người của quỷ ảnh tuôn ra cuồn cuộn, không có một chút dấu hiệu nào về chuyện dừng lại, tựa hồ vô cùng vô tận.

Loại tình hình này khiến sắc mặt của Vương Chính Đức trầm xuống, có chút ngoài ý muốn. Đúng lúc hắn đang suy nghĩ xem nên dùng pháp thuật khác công kích đối phương thì ở phía sau tầm hơn mười trượng, không khí nhè nhẹ dao động. Tiếp theo một quỷ ảnh thứ hai hiện thân trong lớp sương mờ, vô thanh vô tức xuất hiện tại đó.

Quỷ ảnh này so với ma anh khi nãy thì kỳ dị hơn nhiều, mắt nó màu xanh ma mị, một điểm khí tức lạ thường cũng không hề lộ ra ngoài.

Vương Chính Đức tựa hồ chưa hề phát giác ra sự khác thường ở phía sau. Thì quỷ ảnh thứ hai kia đã thanh quang trong mắt chớp động vài cái, đột nhiên búng thân, biến thành một đạo ánh sáng dài màu xanh lặng yên vọt tới phía sau lưng Vương Chính Đức, muốn hạ sát hắn.

Công pháp tu luyện của quỷ ảnh đúng là cực kỳ quỷ dị. Đạo ánh sáng bắn về phía Vương Chính Đức không hề phát ra một tí tiếng động nào, hơn nữa lại cực kỳ nhanh.

Hắn thấy chỉ cần tích tắc nữa là đến sau lưng Vương Chính Đức nhưng đúng lúc này, Bạch Hàn Phong kêu lên một tiếng:


“Vương huynh cẩn thận, đồng thời “ông” một tiếng, vô số dải sáng như cầu vồng, khí thế như trời long đất lở bắn về phía quỷ ảnh. Quỷ ảnh lắp bắp kinh hãi, còn chưa kịp phản ứng thì những đạo cầu vồng kia đã tiến tới trước mắt nó,.

Bóng xám tuy có kinh sợ nhưng cũng phản ứng cực kỳ nhanh nhện, dù gì trước khi trở thành thân thể quỷ ảnh như thế này, nó cũng đã từng là một cao thủ đi ngang tu chân giới,

Nó gầm lên một tiếng, vùng vẫy thân thể nhanh chóng tránh thoát đạo thất thải của Bạch Hàn Phong, thế nhưng vẫn có một chút đánh trúng thân thể hắn, khiến cho hắn cũng cảm nhận được một chút nguy hiểm.

Bạch Hàn Phong, nhân cơ hội quỷ ảnh này còn đang mải ngắm nghía cơ thể mình thì truyền âm cho Vương CHính Đức dặn hắn kiềm chế quỷ ảnh kia, hắn muốn thử tiêu diệt một con quỷ ảnh,

Sau khi dặn dò xong, Bạch Hàn Phong vung hai tay lên, mười hỏa anh chỉ, lập tức mang theo sức nóng ngập trời rít gió lao đến.

Nhận ra sức nóng khủng khiếp từ đòn công kích của Bạch Hàn Phong, Quỷ ảnh này rút cuộc sợ hãi phát ra một tiếng hét quái dị điếc tai nhức óc, có vẻ như đây chính là tiếng hét cầu cứu, bởi vì quỷ ảnh đang chiến đấu với Vương CHính Đức vừa nghe thấy thanh âm này, rút cuộc lộ ra vẻ mặt lo âu.

Nũ quỷ này nhìn bốn mũi xuyên vân tiễn đang xuyên thủng hắc vụ của mình hơi lộ ra vẻ trù trừ. Nhưng ngay sau đó lục mang trong mắt chợt co rụt lại, đột nhiên biến thành một đám quỷ vụ đen sì chui vào lòng đất,

Tiếp theo một cái hư ảnh mơ hồ hiện ra, một cái nữa rồi lại một cái nữa,, sau đó liền xuất hiện hơn mười quỷ ảnh, cả nam cả nữ. chúng nhanh chóng sát nhập vào nhau tạo thành một cái quỷ ảnh khổng lồ.


“Không xong rồi”

Vương Chính Đức hít vào một ngụm khí lạnh, đám này không ngờ lại còn có thể hợp thể”

Tuy bị sự biến hóa quỷ dị của đối phương làm cho hoảng sợ nhưng Vương Chính Đức rất nhanh bình tĩnh lại, lão nhận ra mấy con yêu vật này sợ hỏa tính, chỉ cần có lửa chắc bọn chúng sẽ không dám làm, gì, nhưng lão đã tính nhầm một bước.

Hỏa ảnh chỉ của Bạch Hàn Phong đâu phải là lửa bình thường, nếu lửa bình thường cũng có thể xua đuổi được yêu vật thì, bảo tàng trong độc long cốc này làm gì còn lại đến nay,

Lúc này Vương Chính Đức búng tay, tạo ra một quả cầu lửa khổng lồ, trong nó khí thể gập hàng trăm lần hỏa ảnh chỉ của Bạch Hàn Phong, quả cầu lửa rít lên một tiếng rồi lao về phía hư ảnh không lồ kia,. Vương CHính Đức quát lớn:

“Chết đi”

Bạch Hàn Phong muôn cảnh báo lão nhưng không kịp, chỉ thấy quỷ ảnh khổng lồ kia, phát ra tiếng rít, kinh dị, nhanh chóng đánh tan cầu lửa rồi, nó lao đến bao phủ Vương Chính Đức, đến khi hắc vụ tan đi, mắt Vương CHính Đức đã chuyển thành màu đỏ như máu, vẻ mặt vô cùng đáng sợ:

“Phụ thể”


Bạch Hàn Phong lẩm nhẩm, hắn không phải lần đầu tiên nhìn thấy thuật này nên không hề thấy ngạc nhiên, điều hắn ngạc nhiên chính là, đám quỷ vật kia cũng biết sử dụng thuật này.

Đây chắc hẳn là một chút ký ức của người sống còn lại, trong lúc Bạch Hàn Phong còn đang suy nghĩ thì Vương Chính Đức bị phụ thể đã tỉnh lại,

Hắn nhìn chằm chằm vào BẠch Hàn Phong ở trước mặt, cuối cùng là nhìn thân hình của chính mình, sau đó liền phát ra tiếng cười quái dị “hắc hắc”.

Tiếng cười này từ nhỏ biến thành lớn, càng ngày càng vang dội, liên miên không dứt, phảng phất như vô cùng vô tận, làm cho quỷ vụ ở phụ cận náo loạn.

Ngay từ đầu Bạch Hàn Phong còn không thèm để ý, chỉ lạnh lùng nhìn hành động của Vương CHính Đức bị phụ thể nhưng sau một lát, sắc mặt của hắn đã có chút trắng bệch, lộ ra thần sắc ngưng trọng.

Bởi vì tiếng cười của vương chính đức nhanh chóng biến thành tiếng quỷ khóc, lại càng lúc càng mạnh mẽ, ma lực vô cùng câu dẫn.

Mặc dù tu luyện thần thuật, nhưng hắn vẫn có một loại cảm giác mê muội trong lòng dâng lên cảm giác muốn tự sát.

“Hỏng bét”

Bạch Hàn Phong từ trong cơn mê tỉnh lại, sắc mặt đại biến. hắn vội vàng gọi ra bộ kim giáp lấy từ Khổng tước tộc, vừa lúc này, một âm thanh va chạm vang lên, một bàn tay đầy lông lá, đã đánh trúng kim giáp sau lưng hắn, may là hắn đã mặc giáp nếu không không biết sẽ xảy ra chuyện gì,


Hắn hít sâu một hơi, nhảy lùi liên mười bước, đứng cách xa quỷ ảnh và Vương Chính Đức bị phụ thể một đoạn, vừa rồi tiếng khóc kia suýt chút nữa lấy mạng hắn, nếu không phải có luyện thần thuật bảo vệ tâm thần thì e rằng hắn đã lành ít dữ nhiều./

Càng nghĩ trong lòng càng hoảng sợ, Bạch Hàn Phong đưa mặt nhìn Vương Chính đức rồi lại nhìn xung quanh âm thầm tính toán.

Không chờ hắn tính xong, Vương Chính Đức liền mở cặp mắt màu đỏ ra, dùng một loại ánh mắt cực kỳ oán hận nhìn chằm chằm Bạch Hàn Phong không tha, khiến hắn nổi da gà, trong lòng có chút phát lạnh.

Lúc này, Vương Chính Đức bị phụ thể liền đưa tay túm lấy quỷ ảnh còn lại rồi một hơi nuốt xuống, sau đó sải bước nghênh ngang hướng về phía Bạch Hàn Phong. Theo từng bước đi, hắc vụ trên người của hắn lại lóe lên, toàn thân hắn nhanh chóng bị hắc vụ bao phủ.

Bạch Hàn Phong thấy cảnh này cũng không khỏi biến sắc. Hắn không kịp nghĩ nhiều, hai tay vung lên, vô số Hỏa Ảnh Chỉ ào ào đánh tới, khí thế kinh người như muốn đem Vương Chính Đức xẻ thành nhiều đoạn.

Mà Vương CHính Đức lúc này lại hắc hắc cười lạnh, há miệng phun ra hắc vụ vô tận,Tử hỏa cùng Hắc vụ đan xen vào nhauphát ra tieegns nổ chói tai. Nhưng quỷ vật đã đạt được mục đích, hỏa ảnh chỉ của Bạch Hàn Phong đã bị hắc vụ hấp thụ.

Hai hàng lông mày của Bạch Hàn Phong không khỏi nhíu tít lại, tiếp theo hàn quang trong mắt chợt lóe, đột nhiên bắt quyết, niệm thần chú. Lại vô số hỏa ảnh chỉ bay ra, tốc độ bỗng tăng lên ba phần. Chỉ trong nháy mắt, hắn đã đánh ra hơn ba mươi đạo Hỏa Ảnh Chỉ,. Đây cũng là mức tối đa mà hắn có thể đánh ra được Thế nhưng Bạch Hàn Phong lại cứng lưỡi, há hốc mồm. Bởi vì Vương Chính Đức phát ra một tiếng hống quái dị, tiếp theo đôi tay nhanh chóng biến to ra, hắc vụ một lần nữa lan tràn, nhanh chóng bao phủ đám tử hỏa, bắt đầu cắn nuốt.

Thấy tình hình này, tim của Bạch Hàn Phong đột nhiên trầm xuống. sau khi phụ thể, có được thân thể, ngưng thực, quỷ ảnh này xuất thủ thực tàn nhẫn, tu vi lại sâu không lường được, nếu tiếp tục cùng nó dây dưa thêm, chỉ sợ chính mình cũng chẳng tốt đẹp gì. Phải mạo hiểm một chút, tốc chiến tốc thắng mới được.

Nghĩ thế Sát khí trong lòng Bạch Hàn Phong bốc lên.

Hắn thầm kêu một tiếng “Muốn chết!”, liền không hề chần chờ, hai tay đan vào nhau, chuẩn bị phát động đòn tấn công tối hậu.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.