Vô Thượng Long Ấn

Chương 36: Dung hợp.


Bạn đang đọc Vô Thượng Long Ấn – Chương 36: Dung hợp.


Vô Thượng Long Ấn
Tác Giả: Thiên Đường Bất Tịch Mịch
Chương 36: Dung hợp.
Dịch: Hero Keyboard
Biên: tuanff10
Nhóm dịch: Nòng Nọc
Nguồn: 4vn.eu

Lúc này, sắc trời chuyển màu hoàng hôn, mặt trời chỉ còn là một hình tròn đỏ ở cuối chân trời nhưng vẫn quyến luyến không chịu rời đi, tựa như không đành lòng để thế gian bị đêm tối bao phủ. Tại phủ Nặc Đức, chẳng biết từ lúc nào Tề Bắc đã ngồi dậy, xung quang hắn có nhiều tầng sương mù màu vàng nhàn nhạt từ thoát ra từ lỗ chân lông, lượn lờ một hồi lâu rồi bị hắn hút vào trong người, cứ như thế tuần hoàn liên tục. Bỗng, trong bụng Tề Bắc đột nhiên truyền đến một tiếng sét nổ. Cùng lúc đó, hắc trường kiếm bên cạnh hắn bắt đầu nhè nhẹ run lên. Tiếng sét nổ chính là do lực lượng trong đan điền sôi trào sinh ra, đại biểu cho tinh khí cả cơ thể đã hồi phục đến trạng thái đỉnh phong. Tề Bắc nhíu chặt mày lại, ý thức không rõ ràng lắm, dường như có một âm thanh nào đó đang không ngừng hô tên hắn. Cái thanh âm này rất mờ hồ, giống như từ trong hư vô truyền đến, mang theo một loại khí thể uy nghiêm khiến hắn khó có thể kháng cự. Đang hoảng hốt, trước mặt hắn bỗng xuất hiện một đại môn đen sì. Đại môn này chừng trăm trượng cao, mơ hồ có đồ án lúc ẩn lúc hiện ở trên cửa. Tề Bắc không thể tự chủ chậm rãi bước lên phía trước giống như một con rối.
Con rối!
Trong lòng Tề cả kinh, linh hồn đột nhiên chấn run lên một cái, nhất thời từ trong hoảng hốt thanh tỉnh trở lại. Mở mắt, Tề Bắc khẽ thở phào, cảm giác xiêm y trên người cũng ướt đẫm, bất quá nội lực trong cơ thể hắn cũng đã tăng lên rất nhiều. Hơn nữa trong đan điền cũng đã tăng thêm vòng khí thứ sau, đạt đến chiến sĩ trung cấp đỉnh phong. Tề Bắc nhảy xuống giường, nằm vào thùng tắm đã đặt sẵn ở trong phòng. Hơi nước bốc lên từ chiếc thùng tắm những không thể che được đôi mắt của Tề đen đang lóe lên liên tục.
– Là ngươi? Là ngươi? Là ngươi? Cũng là ngươi?
Tề Bắc lẩm bẩm mắt hắn nhìn về mặt bàn đối diện, bên tay trái hắn lóe ra Thần Long đồ án. Trên mặt bàn, thanh hắc trường kiếm thần bí cắm ở giữa, bên trái là tờ Cửu U Chi Chương màu xám tro trôi nổi trên không, bên phải là chiếc Không Gian Giới chỉ màu đen hắn lấy từ ngón tay Vô Thiên Tôn Giả, một ít đồ trang sức ma pháp và kia Khô Lâu quyền trượng cũng lấy trên người lão già đó, hẵn đều nhét vào trong đấy hết. Không Gian giới chỉ là một món đồ vô cùng cần thiết, chỉ là theo thời gian Không Gian Hệ Ma Pháp Sư và Luyện Kim Thuật Sư xuống dốc khiến Không Gian giới chỉ càng ngày càng ít. Nó ít đến nỗi thậm chí cả Nặc Đức gia tộc, cũng chỉ có mình gia chủ Kha Đế có một chiếc, thể tích không gian của nó không quá nửa gian phòng nhỏ. Nhưng Không Gian giới chỉ của Vô Thiên Tôn Giả có không gian hết sức rộng rãi, trong đó được chia ra thành mười gian không gian có thể tích bằng nhau, và chín trên mười gian được bố trí cấm chế, chỉ có một gian là Tề Bắc có thể tự do tiến vào. Tại đó chất đầy những Ma Tinh Thạch cấp thấp và một ít vật phẩm hỗn tạp.
Một hồi lâu, ánh mắt Tề Bắc bỗng sáng ngời, nghĩ: “Hắc trường kiếm thần bí có thể hấp thu Hắc Ám cấm chế, đem nó để vào Không Gian giới chỉ không phải có thể phá vỡ được chín cấm chế đó sao? Vô Thiên Tôn Giả có đẳng cấp Thánh Ma Pháp Sư hiển nhiên trong Không Gian giới chỉ nhất định là có không ít bảo bối tuyệt thế.”Tề Bắc nhất thời có chút kích động, lập tức đem hắc trường kiếm để vào Không Gian giới chỉ. Quả nhiên, trường kiếm màu đen vừa vào không gian giới chỉ liền lập tức có phản ứng. Chỉ là khi trường kiếm rời tay, Tề Bắc không cảm ứng được tin tức của nó truyền đến nữa. Đợi một lúc lát, Tề Bắc có chút thất vọng lắc đầu, hắn có thể cảm giác được hắc trường kiếm đang hấp thu cấm chế nhưng tốc độ lại chậm vô cùng, không giống như lúc hấp thu Tam Trọng Hắc Ám hồn cấm ở Lan Lăng Hầu phủ. Nghĩ vậy, hắn khẳng định cấm chế đó có đẳng cấp rất cao, hắc trường kiếm muốn hấp thu cũng không phải là chuyện một sớm một chiều. Tề Bắc thu hồi ý niệm, ánh mắt nhìn vào Cửu U Chi Chương màu xám tro trước mặt. Vật ấy khi mới chạm vào đã khơi dậy nỗi sợ hãi ẩn sâu trong con người hắn, hiển nhiên là vật rất đặc biệt.
Mà đúng lúc này, Tề Bắc cảm giác được Thần Long đồ án trong lòng bàn tay trái đột nhiên có chút nóng rực dị thường, Hoàng Kim Thần Long gầm thét sôi trào. Ở phía sau đuôi Hoàng Kim Thần lông có một vệt vàng dài động đậy, đột nhiên bùng lên ngọn lửa màu vàng. Bỗng Cửu U Chi Chương tản mát ra từng đợt hôi mang, phù văn thần bí lóe quang mang không dứt. Không lâu sau đó, Cửu U Chi Chương chợt bắt đầu tan ra, hóa thành một sợi tơ mảnh dài chui vào trong Thần Long đồ án. Tề Bắc chợt cảm thấy toàn thân một trận lạnh thấu xương giống như cả người bị quăng vào một khe băng vậy, cùng với đó là một mảng màu xám lan ra từ bàn tay hắn. Hai tay Tề Bắc nhanh chóng bành trướng, từng cái vảy rồng màu vàng bao trùm lên đó, thế nhưng lại không bị khống chế bởi Thần Long đệ nhất biến. Càng làm hắn khiếp sợ chính là ở ngoài vảy rồng màu vàng còn thoáng hiện thêm nhiều màng Cửu U chi lực màu xám tro ảm đạm. Không biết Cửu U Chi Chương khủng bố kia dung nhập vào trong Thần Long đồ án sẽ tạo thành ảnh hưởng gì đối với công kích của hắn những chỉ qua vài nhịp hơi thở, hình thái long trảo nhanh chóng khôi phục trở lại không hề khác trước chút nào, tựa hồ vừa rồi không có cái gì xảy ra cả.


Mới đó mà trời đã đầy sao, Tề Bắc chỉnh chu xiêm y xong bước ra ngoài. Trong viện tử của hắn chật ních người và các hòm vật phẩm.
– Tiểu tử thúi! Nếu đệ không ra, đại ca đã suýt phá cửa xông vào rồi.
Nặc Đức Hoài An tiến lên đấm nhẹ vào ngực Tề Bắc cười nói.
– Đệ hỏi đại ca nè, Chuyện gì xảy ra mà động tĩnh lớn như vậy?
Tề Bắc có chút mơ hồ hỏi. Nặc Đức Hoài An nhìn nhìn Tề Bắc một cách quái dị, đưa thay sờ sờ trán của hắn, nói:
– Đầu không có nóng! Chẳng nhẽ đệ tu luyện nhiều quá thành ra u mê sao? Ngày mai là ngày đệ và Minh Nguyệt công chúa đính hôn rồi, tối nay đệ phải bắt đầu chuẩn bị thôi.

Tề Bắc sửng sốt.”ngày mai đã là ngày đính hôn rồi ư? Thời gian này trôi qua thật là nhanh a. Chỉ là chuyện tình của Lan Lăng hầu có nên với gia tộc một chuyến hay không?”Ý nghĩ này chỉ mớ lóe lên trong đầu Tề Bắc, hắn liền quyết định, hắn không muốn cho gia tộc biết chuyện của Nam Vô Nhai và Vô Thiên Tôn Giả, bởi chuyện này quá lớn. Xem ra nên tìm một cơ hội cùng Lan Lăng hầu lão thỏ kia nói chuyện một chút mà thôi…
Giống như con cháu dòng chính của Nặc Đức gia tộc khác khi đính cùng hoàng gia công chúa đính hôn, trong nghi thức có rất nhiều quy củ. Tề Bắc không hiểu, cũng lười muốn biết, chỉ như tượng gỗ cho người khác chỉnh muốn ra sao thì chỉnh. Khổ sở hai canh giờ, bóng đêm đã sớm nhạt dần, Tề Bắc mới loay hoay xong.
– Tề Bắc, đợi đến ngày mai, đệ sẽ phải đi tới Tây Linh thành rồi. Lão gia tử nói muốn phân phối hai trăm năm mươi Hắc giáp quân cho đệ. Nếu đệ có rảnh rỗi thì tự mình đến quân doanh chọn tướng đi.
Hoài An vỗ vỗ vai Tề Bắc nói.
– Ha ha, đại ca, đến lúc đó đệ chọn trúng người của huynh cũng đừng trách a.
Tề Bắc cười nói.
– Chỉ cần tiểu tử ngươi nhìn trúng, đại ca nhất định sẽ thả người.
Hoài An cười nói. Tây Linh thành là địa phương nào hắn biết rõ, không có thực lực thì có thể bỏ mạng ở bất cứ đâu.
– Đại ca, cám ơn huynh.

Tề Bắc chân thành nói.
– Hai huynh đệ, nói lời khách khí để làm chi.
Hoài An nói, hắn suy nghĩ một chút rồi nói tiếp:
– Tề Bắc, đệ ở trong phòng tu luyện một ngày một đêm, sợ là không biết chuyện về Khải Đế của Thông Thiên Sơn hôm qua đã tới hoàng đô. Hắn cũng là một đệ tử thân truyền của sư phó Minh Nguyệt công chúa sư phó. Nghe nói hắn cùng Minh Nguyệt công chúa trò chuyện với nhau rất vui vẻ.
– Là nam sao?
Tề Bắc nhíu mày hỏi.
– Đúng vậy, tuổi không chênh lệch với Minh Nguyệt công chúa nhiều lắm, nhưng hắn đã là lôi hệ Ma Pháp Sư vương phẩm. Nghe nói hắn cố gắng khuyên can không để cho Minh Nguyệt công chúa đính hôn.
Hoài An lạnh lùng nói.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.