Bạn đang đọc Vô Thượng Cửu Tiên – Chương 134: Hỏa Ô Tiên Cảnh
“Tạ Thiên Đế sau khi gặp các Đại Đế thì họ cũng chấp nhận giúp đỡ Tạ Vân ngồi vào vị trí trưởng lão dự bị.
Điện Đại Đế chính thức mở ra cuộc họp,toàn bộ các Đại Đế đứng trên cao quyết định,ngồi phía dưới là các vị trưởng lão của Đại Đế điện.
Đế quyết định xem Tạ Vân có đủ tư cách thành trưởng lão dự bị hay không thì tất cả các trưởng lão tiến thành bỏ phiếu còn các Đại Đế thì chỉ việc quyết định đến cuối cùng.
Hơn nửa số trưởng lão đã đồng ý,các vị Đại Đế nhìn nhau rồi cũng đưa ra quyết định chính thức.
-Vậy thì quyết định Tạ Vân trở thành trưởng lão dự bị,mau đưa hắn tới Hoả Ô Tiên Cảnh tu luyện,phái 2 vị trưởng lão tới giúp hắn tu luyện.
Nói xong tất cả Đại Đế liền biến mất,các vị trưởng lão ở lại xem xem ai sẽ là người dạy dỗ Tạ Vân.
Có 2 người tự nguyện dạy dỗ là Phi Thiên trưởng lão và Lục Ly trưởng lão.
Cả hai người này để có tu vi Tạo Hoá cảnh đỉnh phong và cũng chỉ có họ mới tự nguyên giành thời gian dạy dỗ Tạ Vân.
Tạ Thiên Đế cũng vì gia tộc bận rộn mà không thể trực tiếp dạy dỗ cậu.
Tạ Vân sau khi biết chuyện này thì gấp gáp tới Thánh Sơn thăm La Vân vì cậu biết khi vào Tiên cảnh thì rất lâu sau mới có thể ra ngoài chỉ khi đạt tới điều kiện nhất định mới có thể.
Thánh Sơn sau trận chiến với Ma Tộc thì tổn thất rất nhiều,đệ tử chết vô số nên đã đóng cửa sơn môn toàn bộ đệ tử bế quan tu luyện.
Tạ Vân vì có thân phận đặc biệt mới có thể đi vào.
Tạ Vân tới động phủ của La Vân thì đã thấy phù hiệu bế quan,cậu để lại 1 bức thư ở cửa động phủ rồi tới chỗ của Tiền Án.
Hai vị sư huynh của cậu đã đều đột phá Thiên Tiên cảnh đỉnh phong,hai người họ đã được Tiền Án phái đi lịch luyện còn ông ấy thì bế quan tu luyện.
Tạ Vân biết trận chiến lần trước Tiền Án đã trọng thương,tuy ông ấy dạy cậu không nhiều nhưng thực sự đã làm rất nhiều điều cho cậu.
Tạ Vân để lại chỗ sư phụ rất nhiều đồ tốt mà Tạ Thiên Đế đưa cho rồi âm thầm rời đi.
Mấy ngày sau,Phi Thiên đã tới đưa cậu vào Hoả Ô Tiên Cảnh.
Nơi này được mệnh danh là thành địa tu tiên,linh khí nồng nặc,linh dược ở khắp nơi,thiên tài bảo địa đều có.
Những người có thể vào đây tu luyện đều phải có thiên chất cực cao.
Tạ Vân là người thứ ba được chỉ định làm trưởng lão dự bị.
Cậu còn có 2 sư tỉ đồng môn tới từ các gia tộc lớn.
Khi vào bên trong tiên cảnh,Phi Thiên dặn dò Tạ Vân một vài điều.
-Tạ Vân,nếu ngươi đã được vào đây thì phải cố mà tu luyện cho tốt,hai người vào đây tu luyện trước ngươi điều có thiên phú tuyệt đỉnh.
Một người có tư chất trận pháp cực cao,tu vi đạt tới Kim Tiên trung kì.
Một người có tư chất kiếm pháp giống ngươi có tu vi Kim Tiên hậu kì.
Tạ Vân nghe thấy vậy thì rất hào hứng muốn gặp 2 người bọn họ để học tập thêm.
-Cả 2 người họ đều có tuổi tác không quá lớn nên ngươi cần phải cố gắng nhiều hơn nếu không sẽ mãi mãi ở phía sau.
Tạ Vân gật đầu,Phi Thiên đưa cho cậu 1 nhẫn trữ vật có chứa rất nhiều thiên tài bảo địa còn có 1 quyển kiếm pháp cấp cao.
Tạ Vân tìm tới 1 nơi trong tiên cảnh để tu luyện,tiên cảnh này rất lớn nên Tạ Vân không thể phút chốc đi tìm 2 sư tỷ của mình mà cố gắng tu luyện kiếm pháp.
Tạ Vân bế quan tu luyện thời gian dài đã tu luyện toàn bộ kiếm pháp tới đại thành.
Bây giờ cậu có thể dư sức đâu với nhiều cao thủ Kim Tiên cảnh cùng 1 lúc.
Tạ Vân cũng bắt đầu từ luyện cuốn kiếm pháp này.
Công pháp này làm cho Tạ Vân thấy hiểu về kiếm hơn nhiều,coi kiếm pháp là tâm,dùng tâm để luyện kiếm,rèn dũa kiếm pháp cũng chính là khảo nghiệm về tâm.
Tạ Vân bế quan tu luyện tới thời gian hai năm.
Cậu cuối cùng đã mài dũa kiếm pháp đạt tới cảnh giới tâm để luyện.
Cuốn kiếm pháp kia cũng đã nhập môn,Tạ Vân sử dụng kiếm pháp luyện kiếm chiêu gây ra động tĩnh rất lớn làm cho 2 vị sư tỷ kia tưởng rằng có người xông vào nên đã phá quan mà ra ngoài.
Tạ Vân lúc này vẫn chưa biết chuyện gì đã xảy ra mà tiếp tục luyện tới khi cậu cảm nhận được uy áp mạnh mẽ từ trên trời thì mới ngước lên nhìn,Phía trên là 2 người con gái rất xinh đẹp,ai nấy đều có uy áp khiến cho Tạ Vân không dám nói lớn.
Một người trong số hai người liền quát lớn.
-Ngươi là ai ? Mà dám xông vào tiên cảnh.
Tạ Vân lúc này có hơi hoảng loạn mà nói.
-Ta là đệ tử mới tới đây tu luyện được 3 năm.
Hai người họ nghe thấy vậy thì rất ngạc nhiên.
Tạ Vân không hiểu bọn họ đang ngạc nhiên về điều gì nên đành nói.
-Không biết hai vị là ai ?
-Ta là Trần Thiên Uyển,còn đây là sư muội Lý Như Mộng.
Tạ Vân nghe thấy vậy thì liền hiểu ra đây là hai vị sư tỷ mà Phi Thiên trưởng lão đã nhắc tới.
”