Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn

Chương 222: Thiếu


Đọc truyện Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn – Chương 222: Thiếu

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Trong phòng, Quân Thanh Vũ khoanh chân ngồi ở trên giường, nàng giơ tay lên một quả Thần Đan bất ngờ xuất hiện ở trong tay nàng, giờ khắc này, vẻ mặt của nàng dần trở nên ngưng trọng…

“Chờ ăn Thần Đan này vào, ta sẽ có thể thành công tấn chức lên cảnh giới Thần Đan.”

Kể từ đó, cách báo thù cho Vô Tình cũng đã cực kỳ gần…

Nghĩ đến nam nhân lạnh nhạt như tiên nhân kia, khuôn mặt của Quân Thanh Vũ dần nhu hòa, khóe môi cong lên một độ cong nhàn nhạt.

Rồi sau đó, nàng không do dự nuốt Thần Đan vào…

Ầm!


Trong nháy mắt, một cổ lực lượng cường hãn hung hăng va chạm ở trong thân thể của nàng, ngũ tạng lục phủ như đều chịu áp bách cực hạn…

Quân Thanh Vũ cắn chặt môi, khuôn mặt tuyện sắc hiện vẻ tái nhợt, chỉ là nghĩ tới từ sau khi nàng trùng sinh, Vô Tình vẫn luôn bảo vệ nàng, cảm giác muốn tăng thực lực lên kia càng thêm bách thắng…

Thần Đan và thân thể của nàng dung hợp, cần thừa nhận thống khổ cực hạn, ở dưới loại thống khổ này, khóe môi của Quân Thanh Vũ trào ra một vết máu, vết máu kia chậm rãi chảy xuống, như hoa hồng nở rộ trên mặt đất…

Ngay ở lúc chính Quân Thanh Vũ cũng không biết đã qua bao lâu…

Ầm một tiếng vang lớn, một cổ lực lượng cường đại phá tan đỉnh đầu của nàng, trực tiếp kéo lên giữa không trung…

“Hả?”

Chỗ không xa, Tả Phượng như đã nhận ra cổ lực lượng này, kinh ngạc quay đầu nhìn gió lốc cường đại phía trong không trung, trong lòng hiện ra tia chấn động nhẹ.

“Cường giả Thần Đan?”

Nha đầu kia lại đột phá tới Thần Đan?

Mặc dù là ở trong Thần Cảnh, cường giả Thần Đan trẻ tuổi như vậy cũng là tồn tại có thể đếm được trên đầu ngón tay…

Nếu không nhớ lầm, ở trong Thần Môn ngày đó, nàng mới vừa đột phá đến cảnh giới Chân Linh, lúc này mới qua bao lâu, nàng đã đạt đến Thần Đan?

“Xem ra, vị chủ nhân này của nữ vương bệ hạ thật đúng là không phải là người thường.” Tả Phượng cười khổ một tiếng, trong lòng còn có rất nhiều kỳ vọng đã đã sớm bình ổn xuống kia: “Có lẽ, nha đầu này có thể khiến Phượng Hoàng nhất tộc chúng ta phát dương quang đại…”

Cũng vào lúc này, các cư dân Phượng Hoàng nhất tộc đều từ trong quần lạc chạy ra, kinh ngạc nhìn gió lốc kéo lên ở trên phòng ốc…

“Có người đang đột phá!”


“Thần Đan, là cấp bậc Thần Đan, từ sau khi nữ vương của Phượng Hoàng nhất tộc chúng ta biến mất, tất cả tốc độ tu luyện của Phượng Hoàng đều trở nên rất chậm chạp, đến nay cũng chỉ có mười cường giả Thần Đan, hai cảnh giới Phá Hư, không nghĩ tới hiện tại rốt cuộc lại có người đột phá đến Thần Đan.”

“Từ từ, nơi đó không phải là những nhân loại kia cư trú sao? Chẳng lẽ đột phá chính là bọn họ?”

Trong khoảnh khắc, mọi người hung hăng hít một ngụm khí lạnh.

Hai nhân loại kia đều rất tuổi trẻ, chẳng lẽ, bọn họ trẻ tuổi như vậy đã đạt đến cảnh giới Thần Đan? Thiên phú như vậy, cũng quá khiếp người…

“Hừ!”

Hữu Hoàng hừ lạnh một tiếng, cũng không quay đầu lại đi vào trong phòng.

Ầm!

Ông ta hung hăng đóng sầm cửa lại, ở lúc nâng mắt lên, một y phục màu bạc đột nhiên xuất hiện ở trong mắt ông ta, ở dưới ánh trăng tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt.

Đây là một nam tử trẻ tuổi tướng mạo bình thường, cho dù bên môi nở nụ cười nhạt, nhưng mà, đôi mắt màu bạc kia lại như rắn độc, khiến một cổ lạnh lẽo từ lòng bàn chân chạy lên trái tim…


“Sao ngươi lại ở chỗ này?”

Xoẹt!

Sắc mặt của Hữu Hoàng bỗng nhiên đại biến, trong ánh mắt tràn ngập kinh sợ.

Tộc trưởng Ngân Xà nhất tộc Ngân Mị lại có thể không một tiếng động tiến vào Phượng Hoàng nhất tộc của bọn họ, còn không bị bất kì kẻ nào phát hiện ra!

Đây không thể không khiến cho lòng của Hữu Hoàng hoảng sợ.

“Hữu Hoàng trưởng lão, ta tới thương lượng với ngươi một chuyện.” Khóe môi


//
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com – – Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.