Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn

Chương 16: Thiếu


Đọc truyện Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn – Chương 16: Thiếu

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Giờ phút này hội đấu giá đang tiến hành khí thế hừng hực, nhìn cảnh tượng khí thế ngất trời này, cả người Liễu tổng quản đều kích động không thôi, đây chắc chắn là một khắc mạng tính lịch sử của đại lục.

“Một trăm năm mươi vạn lượng bạc trắng, còn hay không? Nếu như không còn, Tụ Linh Trận cỡ nhỏ này thuộc về Quân gia!”

Như nhìn thấy ánh rạng đông, Quân nhị gia kiêu ngạo nở nụ cười, cả người tỏa ra hơi thở tự tin, ông tin tưởng, ở trong Quận Thành, còn không có ai so tài có thể so với Quân gia ông, chỉ là người nào đó rõ ràng là có chút cao hứng quá sớm.

Lúc ông chuẩn bị dặn dò Quân Nhất Phàm đi lấy Tụ Linh Trận, một giọng nói non nớt khó chịu từ trong phòng Thiên Viễn truyền ra, truyền vào trong thương hội ầm ĩ, chỉ khoảng nửa khắc, toàn bộ đại sảnh yên tĩnh đến kim rơi cũng có thể nghe thấy.

“Mười vạn lượng.”


Giọng của hắn cũng không cao, lại đủ để bất kì ai cũng nghe thấy……

Mười vạn lượng?

Nhị gia ngẩn ra, không nhịn được cười lạnh, ánh mắt châm chọc nhìn về phía sương phòng kia không chớp mắt: “Tiểu tử, có phải đầu óc của ngươi có chút vấn đề hay không? Ta ra giá là một trăm năm mươi vạn lượng bạc trắng, ngươi lại báo giá mười vạn, nếu không phải đầu óc không bình thường, đó chính là cố ý là địch với Quân gia ta!”

Nhất định là có người thấy Quân gia sắp đạt được Tụ Linh Trận, cho nên cố ý đến gây rối, đáng tiếc trình độ có chút thấp, không nâng nổi sóng to gió lớn gì.

Nguyên Nguyên mở to đôi mắt, nói: “Tiêu Nguyệt, ông ta mắng ta!”

Cũng chỉ là một thế gia mà thôi, tuy tên tuổi là thế gia nhất lưu, nhưng cũng chỉ là thế gia, ở trong thế giới dùng võ vi tôn, thế gia chỉ là cao hơn người thường một bậc, căn bản không tính là chân chính bước vào đường tu đạo. Nhưng thế lực một nhỏ như vậy lại cũng dám nói đầu óc của hắn không tốt?

Ông ta mới là đầu óc không tốt!

“Nếu không phải vì thân phận của công tử, ta tất nhiên sẽ khiến cho gia hỏa kiêu ngạo tự đại này biết lợi hại của chúng ta!” Nguyên Nguyên nheo hai mắt lại, loại vai hề nhảy nhót này đương nhiên không cần công tử phải tự mình ra tay, bằng không lấy lực lượng cường đại biến thái kia của công tử, chỉ cần hắt xì một cái thì sẽ khiến cho bọn họ tan xương nát thịt.

Đương nhiên, Nguyên Nguyên thật sự nghĩ không ra nam nhân như thần kia khi hắt xì sẽ có bộ dáng gì, nam nhân kia gần như hoàn mỹ, động tác bất nhã như thế thật sự là khó có thể xuất hiện ở trên người hắn.

“Khụ khụ.” Liễu tổng quản ho khan hai tiếng, khuôn mặt lộ vẻ xấu hổ nói: “Vị công tử này, vừa rồi Quân gia nhị gia ra giá là một trăm năm mươi vạn lượng, ngươi cần phải vượt qua ông ta mới có thể giành được Tụ Linh Trận cỡ nhỏ.”

“Ta không báo sai.” Nguyên Nguyên chớp đôi mắt, nở nụ cười đáng yêu: “Bởi vì ta ra chính là hoàng kim, mười vạn lượng hoàng kim.”


Xôn xao!

Đám người chợt ồn ào.

Mười vạn lượng hoàng kim, phòng đấu giá lại ra giá trên trời như thế!

Quân nhị gia ngây ngốc há to miệng, giá cả như vậy thật sự ra khỏi phạm vi thế lực của ông.

Tay nắm búa đồng của Liễu tổng quản đều run rẩy, trong mắt chứa tia kích động, ngay cả lời nói đều không nói nổi: “Mười vạn lượng hoàng kim, còn ra hay không? Mười vạn lượng hoàng kim lần một, mười vạn lượng hoàng kim lần hai, mười vạn lượng hoàng kim lần ba! Được, thành giao, Tụ Linh Trận cỡ nhỏ này thuộc về công tử ở phòng Quỳnh Tự.”

Nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài, nắm đấm của nhị gia hung hăng đập lên trên bàn, sắc mặt của ông ta xanh mét, thái dương nổi gân xanh, cả người như một con báo hung mãnh, hai mắt đỏ bừng hiển ra không cam lòng.

“Phụ thân.” Quân Nhất Phàm nuốt khẩu nước miếng, có chút không dám đi nhìn ông.

“Đi tra cho ta!” Nhị gia cắn chặt răng, gằn từng chữ một nói: “Ta phải biết đoạt đồ vật với ta rốt cuộc là ai, nếu chỉ là một người ngoại lai, giết hắn, đoạt Tụ Linh Trận cỡ nhỏ cho ta! Ta nhất quyết không cho phép bất kì kẻ nào dám can đảm đoạt đồ vật với ta!”


Đáng tiếc, bây giờ Quân nhị gia còn không biết, hai người kia là tồn tại ông ta vĩnh viễn không thể trêu chọc nổi……

“Mập mạp, ngươi về trước đi, ta còn có chút chuyện muốn đi xử lý.” Ánh mắt hơi đổi, Quân Thanh Vũ cong môi nở nụ cười, nàng không để ý đến mập mạp đang ngây ngốc ở phía sau, bước ra ngoài.

Vốn dĩ Quân Thanh Vũ muốn nói chuyện Tụ Linh Trận cỡ nhỏ cho mập mạp, nhưng nhớ đến năng lực chịu đựng mỏng manh kia của hắn, vẫn nên tạm thời lén gạt hắn thôi, để tránh hắn bị hù chết……

Lúc này, thư phòng sạch sẽ như mới, hai tay nam tử đặt sau lưng, đưa lưng về phía cửa, ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu lên trên người hắn, vì hắn mà kéo ra một bóng dáng thật dài.

Không thể không thừa nhận, nam nhân thanh nhuận

– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.