Đọc truyện Vô Tận Đan Điền – Chương 1415: Duệ Kim sư (1)
Hắn cũng không thích đánh nữ nhân, nhưng nếu như nữ nhân này khiến cho hắn chán ghét, như vậy hắn cũng không ngại ra tay.
Liễu Mạc Yên này ngay từ đầu đã giả vờ giả vịt, không có chút ý tốt nào. Đối với loại người này gần đây hắn không có thói quen lưu tình.
– Ngươi muốn hỏi điều gì?
– Rất đơn giản, Huyễn Vũ có phải người tham dự trận đấu này, ở tại Quận Tân thành hay không?
Nhiếp Vân không quanh co mà trực tiếp mở miệng nói.
– Phải.
Trong lòng Liễu Mạc Yên giãy dụa một chút, muốn ăn nói lung tung, nhưng mà khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng như đao của đối phương, nàng lập tức buông tha cho suy nghĩ này, vội vàng gật đầu nói.
– Hiện tại hắn có thực lực gì, có những thủ đoạn và thiên phú gì?
Trải qua chuyện hôm nay, sớm muộn gì hắn cũng đối địch với Huyễn Vũ kia, lý giải thêm một phần thì cũng có thêm một phần nắm chắc.
– Huyễn Vũ sư huynh là cường giả La Tiên cảnh trung kỳ đỉnh phong, là một vị Kim Vân Khu Tu sư ngũ phẩm, có được siêu cấp thiên phú nằm trong top một trăm là Duệ Kim sư, Ảo ảnh sư, Ám sát sư, Đại lực sư, Phòng ngự sư, Hàn Băng sư.
Liễu Mạc Yên nói.
– Duệ Kim sư xếp hạng thứ hai mươi tư, Ảo cảnh sư xếp hạng thứ bốn mươi lăm, Hàn Băng sư thứ tám mươi?
Nhiếp Vân chấn động.
Ám Sát sư, Đại lực sư, Phòng ngự sư, ba thiên phú này hắn đều có, vô cùng quen thuộc cho nên cũng không có gì là kỳ quái. Huyễn Vũ này không ngờ lại có ba loại này khiến cho hắn khiếp sợ, đồng thời trong lòng cũng không khỏi cuồng hỉ.
Nếu như có thể lấy được ba đạo thiên phú chi khí này cảm ngộ một chút, có thêm ba đại thiên phú, nhất định thực lực còn có thể bạo tăng.
Duệ Kim sư bài danh thứ hai mươi tư có thể làm cho chân khí toàn thân trở nên sắc bén, như là kim thạch, cắt binh khí tựa như cắt dược thảo, rau dưa. Sau khi đạt được cơ bắp toàn thân dưới sự kích thích của Kim thạch chân khí sẽ càng cường đại hơn. Chỉ sợ muốn trùng kích tầng thứ bảy đại thành của Linh Tê luyện thể quyết cũng không thành vấn đề.
Thiên phú đứng đầu ngũ hành tuyệt đối không phải là hư danh.
Ảo cảnh sư xếp hạng số bốn mươi lăm, tuy rằng hắn chưa từng nhìn thấy qua, nhưng mà am hiểm công kích linh hồn, có thể xây dựng thế giới ảo cảnh, công kích linh hồn uy lực vô cùng, chỉ bằng vào thứ này cũng mạnh hơn so với thiên phú Tiên Âm sư.
Hàn Băng sư đứng thứ tám mươi đối lập với Diễm hỏa sư, có thể hình thành hàn băng chân khí, lúc giao chiến, dưới tình huống bất ngờ còn có teher khiến cho sinh cơ đối phương bị đóng băng, uy lực cũng rất lớn.
– Lợi hại.
Từ Nhân giới tới đây, Nhiếp Vân đã gặp không ít thiên tài, mọt thân có sáu loại thiên phú đặc thù bài danh trong top một trăm, đây là lần đầu tiên hắn nghe nói, cũng là lần đầu tiên gặp được.
May mà sớm rút li, bằng không không biết đối phương có được sáu loại thiên phú đặc thù bài danh top một trăm, một khi giao thủ, nhất định sẽ chịu thiệt thòi lớn.
– Sư huynh vốn không có ý định tham dự tỷ thí, chỉ là sau khi nghe nói Hứa Hinh Thiến đã đạt tới bán bộ Kim vân khu tu sư ngũ phẩm cho nên lúc này mới ra tay…
Liễu Mạc Yên nói tiếp.
– Bởi vì ta sao?
Hứa Hinh Thiến không ngờ tới mình tấn cấp lại dẫn tới loại cao thủ này trở về, trong mắt nàng hiện lên vẻ hối hận.
Nàng tốn sức, vất vả lắm mới dung hợp thiên phú Lôi điện sư với thiên phú khác, tâm tình quá mức hưng phấn cho nên không nghĩ nhiều như vậy, tùy tiện nói với người nhà, kết quả là tin tức truyền ra.
Nếu như tin tức không nói ra ngoài, ngày mai khảo hạch trực tiếp tham dự tỷ thí, đánh cho đối phương không kịp trở tay, khi đó nhất định hiệu quả so với bây giờ còn tốt hơn nhiều.
Lại hỏi thêm vài câu, hỏi càng nhiều thì hai hàng lông mày của Nhiếp Vân càng ngày càng nhíu chặt.
Cũng không phải hắn sợ người tên là Huyễn Vũ này, mà là cảm thấy tên này rất là khó chơi. Hiện tại, cho dù thủ đoạn xuất ra hết, chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của đối phương.
Hỏi tình huống của Huyễn Vũ và những người khác xong, Nhiếp Vân lại hỏi thiên phú đặc thù trên người Liễu Mạc Yên.
Nàng thân là Khu Tu sư ngũ phẩm, cho dù chỉ là Huyết Vân nhưng mà cũng vẫn có sáu thiên phú đặc thù.
nghe sáu loại thiên phú đặc thù của nàng xong, Nhiếp Vân bỏ đi suy nghĩ định giao phó thuộc tính cho đan điền.
Năm loại thiên phú của nàng trên cơ bản đều là Mị hoặc, Yêu nhiêu, thải bổ… Khiến cho hắn không có chút hứng thú nào.
Biết rõ thiên phú của nàng, rốt cuộc Nhiếp Vân cũng hiểu rõ vì sao Nhiếp Vân này lại có một thân mị cốt, vừa nhìn đã biết không phải là loại người tốt lành gì. Trên người tập trung loại thiên phú này, không thay đổi thành như vậy mới là lạ.
– Cút đi.
Sau khi hỏi xong chuyện muốn biết, Nhiếp Vân biết đánh đối phương một trận thì có thể, nhưng mà nếu như giết Liễu Mạc Yên này nhất định sẽ gây ra phiền phức. Chẳng những không động thủ mà còn tiện tay vỗ vào người nàng, lưu lại chút chuẩn bị phía sau. Sau đó thuận tiện phát lực, lòng bàn tay chấn nàng từ trong thùng xe đi ra ngoài.
Phanh.
Liễu Mạc Yên không phòng bị, thoáng cái bay ra ngoài, nặng nề ngã xuống mặt đất.
– Nhiếp Vân… Đáng giận, ta không giết ngươi ta thề không làm người.
Đường đường là Khu Tu sư ngũ phẩm, đại nhân vật bán bộ La Tiên cảnh, bất luận nam nhân nào liếc mắt một cái cũng nguyện ý quỳ gối dưới váy một đại mỹ nữ như nàng. Thế nhưng không ngờ lúc này lại bị tiểu tử này ném ra ngoài thùng xe. Liễu Mạc Yên cảm giác đối phương mang tới khuất nhục cho nàng, dùng hết nước một con sông cũng khó có thể rửa sạch, trong mắt nàng tràn ngập hận ý, sắp sửa thiêu đốt cả con đường.
Không quản mỹ nữ vừa mới bị mình ném ra ngoài thùng xe, Nhiếp Vân cau mày.
Hắn không ngờ đối phương lại có loại cao thủ như Huyễn Vũ, đối địch với người mạnh như vậy nhất định có không ít phiền phức.
Đương nhiên càng phiền toái hắn càng không lui bước, cũng không phải là vì trợ
giúp htt mà là vì ba loại thiên phú đặc thù của Huyễn Vũ quả thực có lực hấp dẫn rất lớn với hắn.
– Kế tiếp chúng ta nên làm cái gì bây giờ?
Trải qua chuyện vừa rồi Hứa Hinh Thiến đã triệt để bội phục thiếu niên thực lực thấp hơn nàng trước mắt, nàng biết rõ đối phương chẳng những thực lực mạnh mẽ mà tâm trí cũng mạnh hơn nàng. Thấy hắn trầm tư, nàng nhịn không được lên tiếng hỏi.
– Ah, không có gì. Đây là Ưu đàm phật hương mà ngươi coi trọng.
Nhiếp Vân từ trong trầm tư tỉnh táo lại, cười một tiếng rồi lấy ra một cái hộp.
Cái hộp này còn chưa mở ra thì trong cả thùng xe đã tràn ngập một mùi thơm nhàn nhạt.