Bạn đang đọc Vô Tâm 2: Chương 26: Chương 23: Song Đế Nhân Quân Quốc
Trong 1 không gian bao quanh là hàn khí tỏa ra như 1 làn sương mờ ảo che mờ cảnh sắc xung quanh. Hai bên là 2 bức tường băng cứng rắn, lạnh lẽo có 3 con người đang đau khổ rơi lệ trước 1 người đang nhắm nghiền mắt. Cơ thể người đó bị đóng băng trong 1 quan tài huyền thiết ngàn năm càng nhìn âm u, lạnh lẽo và cũng đầy quỷ dị.
– Mẫu hậu, ngươi đừng thương tâm. Tam đệ sẽ nhanh chóng dc cứu thôi. Nhi thần đã luôn hối thúc đám thái y cũng như đăng tin tìm những ẩn sĩ có tài tới giúp mà.
– Ân. Mẫu hậu biết con luôn cố gắng nhưng mẫu hậu vẫn thương tâm, vẫn lo lắng.
– Mẫu hậu người hãy tin tưởng lời đại ca nói đi, nhi thần cũng luôn ra ngoài tìm kiếm. Nhi thần tin tưởng sẽ có 1 ngày tam đệ sẽ tĩnh giấc đoàn tụ cùng chúng ta.
– Hức…hức…Mẫu hậu biết. Thôi chúng ta ra ngoài để cho đệ đệ các con nghỉ ngơi chớ làm phụ hoàng cùng tứ muội lo lắng.
Đoàn người nhanh chóng ra ngoài bỏ lại đằng sau là những bức tường băng lạnh lẽo.
….
– Dực, đệ mấy tháng vừa qua ngao du tứ hải có thấy ai tài giỏi có thể giúp tam đệ không? Ta lo lắng mà mẫu hậu càng lo lắng hơn.
– Ân. Có vài cao tăng ẩn sĩ nhưng độ tin cậy của tin tức không cao. Đệ đã cho người tìm hiểu rồi, rất nhanh sẽ có tin tức chính xác. Cũng có vài chuyện hay ho ở Thần Tâm với An nguyệt.
– Ừ. Tháng này đổi phiên, ta ra ngoài tìm kiếm tin tức đệ ngồi trong cung phê tấu chương đi. Tháng vừa rồi ta đau đầu với mấy lão yêu đầu trong triều, chưa kể phải tham gia mấy cái cung yến, cung hội…
– Ta kháo. Huynh cứ nói toẹt ra trong cung buồn chán muốn ra ngoài thay đổi không khí đi. Bày đặt lí do, lí trấu. Nếu không huynh tuyển cái chị dâu cường đại để nàng thét vài tiếng như mẫu hậu thể nào bọn lão đầu muốn nhét cháu gái, con gái của mình cho huynh thể nào cũng im lặng.
– Ừ thì buồn chán. Còn chị dâu ta chưa tìm được.
>> Thở dài