Vô Tâm 2

Chương 18: Sống Cung Đồ _Phần 1


Bạn đang đọc Vô Tâm 2: Chương 18: Sống Cung Đồ _Phần 1


Ngày hôm nay bán được dược liệu thu 1 đống tiền, Vô Tâm rất vui vẻ, rất phấn khởi nhưng sự phấn khởi rất nhanh bị dập tắt bởi mớ rắc rối. Nghe dc tiếng thét chói tai ngoài tiền sảnh tiệm thuốc, nàng biết chắc không ít thì nhiều sẽ có liên quan tới cái con người thích gây chuyện chú ý-không phải sao ngay cả y phục cũng phải là màu đỏ mới chịu mặc. Vô Tâm bất lực day trán. Nàng nhìn trời cũng đã quá trưa 1 lúc, cũng tới lúc gọi mớ “siêu sao” tập hợp đỡ cho có rắc rối gì nữa chắc nàng cũng chả biết có ghánh nổi hậu quả cho bọn họ không nữa.
Lòng luôn cố nhắc nhở chính mình phải hết sức trấn định, nhẫn nhịn nếu có chuyện gì xảy ra. Sau lần thứ 18 tự nhắc nhở, nàng mới đọc 1 chuỗi đạo khế* triệu hồi mọi người.
– Keng…keng… thu hồi sao chổi.
*đạo khế: là những nguyên tắx, qui định trong khế ước với ma thú.Người khế ước có năng lực càng cao thì việc khống chế, triệu hồi ma thú của mình càng dễ dàng và ở khoảng cách càng xa.
Lúc nàng tới “chiến trường” tiền sảnh thì cảnh tượng thật sự phù hợp với 2 chữ hoành tráng.
Bàn ghế trong tiệm bị đổ ngã, liêu xiêu cón 1 vài cái bị ném ra ngoài đường không còn nguyên vẹn. Đá đông tụ tập đông như kiến bu, nam có, nữ có, từ già đến con nít từ bần hàn tới phú quý. Tất cả mọi người đều đứng lại xem, cổ vũ- ngay cả 1 con chó cũng biết sủa vài tiếng góp vui.
Điều đáng nói là tâm điểm của sự chú ý chính là 2 cái bóng dáng nam nhân mặc trang phục màu đỏ đang chửi rủa, dang tay, nhấc chân, ta 1 quyền, ngươi 1 cước khiến bộ trang phục rách tả tơi. Từng miếng vải rơi lả tả như cánh hoa đoà cuối xuân. Người đẹp đáh nhau đúng là mĩ cảnh.
Đúng lúc này Tiểu Linh đánh ra 1 chưởng. Vô Tâm thấy người áo đỏ kia tránh dc nhưng ai ngờ đó chỉ là chiêu thức giả, 1 chưởng tiếp theo của Tiểu Linh đánh phía 2 bên sườn chân chân của kẻ trước mặt.
-Dám làm hư y phục của lão tử. Lão tử khến ngươi không còn có thứ gì mà che trên người.

Không tránh thoát dc cả 2 phía nên Mị Ảnh đành ngậm ngùi thầm chửi rủa 1000 lần Tiểu Linh rồi đành lựa chọn 50-50, “1 mất 1 còn” tránh né để 1 bên làn lặn vậy.
Tiếng ma sát giữa chưởng lực vào không khí nghe thật rít tai để cho đến khi nó chạm vào y phục của Mị Ảnh nghe tiếng rẹt… rẹt. Đám đông hút cả chục ngụm khí để hô hấp có thể thông suốt còn những ai không đủ định lực, nhẹ thì chảy máu cam, nặng thì ngất luôn tại chỗ.
Mà độ ngất cũng hiệu ứng đám đông hoàng tráng mới chịu. Lúc đầu cũng chỉ khoảng ba bốn chục người ngất nhưng về sau 1 số người không cưỡng lại độ nóng của hình ảnh tiếp tục ngửa cổ lên nhìn nên kết quả là lại có thêm 1 tốp người ngất.
Lấy tay vỗ ngực ổn định hơi thở, Vô Tâm thầm an ủi chính mình.
– Cũng may, từng là người hiện đại từng làm trưởng phòng ý tưởng có tham gia mấy buổi chụp hình đồ lót nam, cũng từng xem mấy bộ phim”xem xong xóa”, từng nhìn lén Phan Tín Hoàng thay đồ. Đầu óc vô cùng đen tối chỉ là chưa thể hiện ra bên ngoài, cho nên mới có đủ “nội công thâm hậu” không bị phọt máu mũi mà chết.
Nhớ lại cảnh tượng lúc nãy, thật đúng là kích thích. Nàng cứ tưởng người kia tránh dc đòn ai ngờ vẫn dính. Chưởng phong của Tiểu Linh làm 1 bên ống quần của người kia bị mất. 1 mảng da thịt trắng nõn cứ như thế lộ hẳn ra ngoài chưa kể chưa đầy 3s sau chiếc quần lụa màu đỏ tung bay theo gió vì chưởng lực của Tiểu Linh bắn ra dài từ bắp chân đến quá eo Mị Ảnh làm đứt dây buộc quần nên em quần thân iu cứ thế ra đi chu du miền đất lạ.
Vì bị mất quần nên Mị Ảnh chỉ còn 2 vạt aó che thân, chỉ là 2 vạt áo này không thể nào che hết vòng 3 của y. Hơn thế nữa y đang ở trên không trung, gió bay phấp phới khiến y có cảm giác nếu không lấy 1 tay che, 1 tay đề phòng con người trước mắt thì 2 vạt áo này mặc ngoài chỏ mang tính chất minh họa chứ chẳng che đậy dc cái gì. Thật ngượng chín cả mặt!!!
*
*
*
Làm cho Vô Tâm 3 vạch hắx tuyến là 1 đám sao chổi nàng nuôi không biết đến lúc nào mà mỗi người 1 tư thế khác nhau ra sức la hét cổ vũ con hồ li rắc rối.
– Tiểu Linh, ra tay mạnh vào, đánh cho tên đó trần như nhộng.
– a Linh à, đệ đáh xong nhớ bạo hành cúc bông của hắn, tiện thể đo kích thước hộ tỉ nha.
-Này, hôm nay lão nương đang bị “sì-trét” nên ngươi đánh hắn từ từ thôi cho ta còn có thú tiêu khiển giết thời gian.
– Tiểu Linh thân ái, bạo hành hoa cúc hắn có khó khăn gì thì hỏi ta nha. Nhưng còn vấn đề về kích thước ta cấm đệ nói cho Tiể Kim Kim của ta biết
… …

Mị Ảnh cùng đám đông rùng mình: Lần này thì thảm rồi. Tiếc cho 1 đời oanh liệt không nhiễm bụi trần của các chủ Hoa Hoa điếm.
Vô Tâm vô lực nói với 1quản sự của dược linh tiệm vài câu.Sau đó, nàng lục trong Huyễn đào vơ đại 2 bộ y phục nam nhân, kêu gọi mấy con thần thú, A Đào cũng Tiểu Hắc và Mị Ảnh đáng thương và đưa y phục cho 2 tên đầu xỏ gây chuyện.
-Y phục đây 2 ngươi nhanh mặc vào đi.
– Tiểu cô nương xinh đẹp, nàng thật tốt bụng….
Khi Mị Ảnh chưa nói hết câu thì đã bị 1 bóng dáng đỏ chót đẩy ra 1 bên để lao vào lòng của cô gái 14 tuổi trước mắt khóx “mưa lê vũ đái” tố cáo y
– Huhu..tỷ tỷ…huhu… tỷ đừng tốt vs tên đó. Tên đó rất xấu xa. Hắn làm rách y phục của đệ mà tỷ thức bao nhiêu ngày mới hoàn thành. Hắn bắt nạt đệ….
1 đàn quạ đen bay ngang đầu, ai nói cho Mị Ảnh hắn biết người mới đằng đằng sát khí khi nãy đòi giết hắn chính là người như trẻ lên ba tựa như con chó hỏ gặp dc chủ nhân tố cáo tội trạng từ trên trời rớt xuống. Mà cũng có cần đã kích hắn vậy không, 1 nam nhân trưởng thành lại gọi 1 đứa trẻ chưa dứt sữa là tỷ tỷ.
-… Hắn còn nói xấu về tỷ nữa, nên đệ mới đánh…
– Y nói xấu ta
– Đúng vậy, hắn…hắn …… hắn chê y phục của tỷ làm xấu…hắn nói người làm ra bộ y phục này không có mắt thẩm mĩ…người đó chính là xấu xí…
– ách…… cái này là lúc nóng giận tại hạ mới buột miệng lỡ lời mà thôi, là lỡ lời.

sau khi nghe xong lời nói của Tiểu Linh, Vô Tâm ngẩng đầu nhìn Mị Ảnh rất dịu dàng, thân thiết.
– Chỉ là lỡ lời?Hửm?
– Đúng, đúng đúg. – Sợ nàng ko tin y liên tục gật đầu. Y thật có cảm giác hình như trách dc vỏ dưa giờ phải gặp vỏ dừa, cảm giác rất áp lực đó.
Vô Tâm nàng tức giận nhất là có người chê nàng làm y phục xấu, là không có đầu óc thẩm mĩ. Tưởng chừng như cơn sóg thần sắp đổ bộ, thì tiếng ọt ..ọt… của cái bụng đói vang lên khiến nàng mén nhịn bỏ qua tạm thời.
– Sau bữa trưa, ta sẽ tính toán sổ sách nói xấu danh dự, làm bẩn uy tín, gây tổn thất về mặt tinh thần. Đừng mong trốn thoát vì khi đó cái giá phải trả không chỉ là về tiền mà còn là nhiều thứ khác khác.
Ánh mắt không mấy tốt đẹp cuả nàng ko quên dòm cái thứ ở giưã 2 chân hắn, đồng thời không biết nàng vô tình hay cố ý liếc nhìn Tiểu Linh làm sống lưng hắn đổ mồ hôi nha. 1 tiểu cô nương không nên biến thái như vậy dc không?
– Đi ăn cơm. Rắc rối này mấy người 1 tuần không dc ăn cơm ta nấu.
– Lão đại(tỷ tỷ)…. đừng tra tấn mọi người bằng niềm an ủi duy nhất mà.
Đám người vừa chạy theo Vô Tâm, vừa ko quên tặng 1 ánh mắt bom nguyên tử cho 2 tên đầu sỏ làm bọn họ bị cắt khẩu phần: 2 người các ngươi lo mà bù đắp lỗi lầm. Nếu bọn ta còn bị cắt giảm thì cứ mà lo chuẩn bị hậu sự từ bây giờ đi là vừa.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.