Đọc truyện Vợ, Sao Em Quậy Quá Vậy? – Chương 9
Xin lỗi các bạn vì tối mới đăng truyện. tại vì buổi sáng Au bị mẹ chửi rồi không cho vào máy tính chơi, năn nỉ tới giờ mẹ mới cho vô đấy! =)))………. À còn nữa Au rất cảm ơn các bạn đã cmt cho ý kiến truyện của Au… *Cúi chào*
—————————————————————–
Suốt tiết học nó không nhìn lên bảng mà chỉ ngó qua cửa sổ, nhìn miết. Hắn vừa nghe nhạc vừa nhìn qua bàn nó. Hắn ngồi bên trong, nhỏ Hanna bên ngoài, nó ngồi kế Hanna nên hắn nhìn qua nó là cho nhỏ Hanna cứ tưởng là nãy giờ hắn nhìn ả ta.
Reng…reng…reng…Tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi vang lên…Lớp chào cô xong thì hắn liền vọt qua bàn nó, nó vẫn nhìn qua cửa sổ không biết rằng hắn đã ngồi bên cạnh. Bất chợt hắn nắm tay nó kéo lại phía mình làm nó ngạc nhiên mà ngã nhào vào lòng hắn. Hắn một tay vòng qua eo nó, một tay vòng qua sau gáy nó mà đặt môi lên đôi môi căng mọng của nó. Những hành động lãng mạn này mọi người trong lớp, kể cả mấy đứa đi ngoài hành lang đều trông thấy. Ả Hanna như bốc khói, mặt đen sì lại. Chi, Mai, Khánh, và Minh vốn không thích ả ta, nhìn khuôn mặt ả lúc này mà như muốn cười lớn.
-Này! Làm gì vậy hả?_nó đỏ mặt đánh mạnh vào vai hắn
-A! Đau, chúng ta kiss nhiều lần rồi mà chưa quen à?_hắn cười nhếch môi
-Hừ! Tên biến thái
Hắn nhếch môi rồi đứng dậy nắm tay nó lôi đi.
-Đi ra căn tin thôi!_hắn ra lệnh lập tức cả bầy đi theo
-Bỏ tay ra coi!_nó chau mày
-Không!
Nó tức giận, phồng má, chu môi lên, lúc này nhìn nó cực đáng yêu. Vẻ lạnh lùng lúc sáng giờ đã bay đi, thay vào đó là vẻ mặt đáng yêu của nó như ngày nào.
-Đừng lạnh lùng nữa!_hắn bất chợt nói
-Tại sao? Tôi thích đó!
-Vốn dĩ cô đã là con người hay cười rồi, dù cố lạnh lùng biết mấy thì cũng trở về không thôi! Giống như bây giờ vậy, trông cô đâu còn cái gì gọi là lạnh lùng đâu nào_hắn cười để lộ chiếc răng khểnh trắng tinh
-Anh….cười rất đẹp!
Nó như bị mê hoặc bởi nụ cười thiên thần của hắn, bất chợt thốt lên làm nó liền lấy tay bụm miệng lại. Hắn nhìn hành động dù nhỏ nhoi mà rất đáng yêu của nó rồi bật cười, lấy tay xoa đầu nó.
Tại căn tin……..
Như thường ngày bọn nó luôn chọn cái bàn bị che khuất mà ngồi.
-Ăn gì nào?_Minh cười nói
-Tớ một phần cơm gà, một ly nước cam, một hộp bánh bông lan và một hộp bánh quế nhé!_Chi cười nói
-Em một phần cơm sườn với ly nước sì-ting. Và một phần khoai tây chiên_Mai nói
-Em một phần mì ý, một tô hủ tiếu, một phần sườn không, một bịch bánh quế, mộ phần khoai tây chiên. Với bịch bánh cua nhá!_nó nhanh nhẩu nói
-Trời cậu ăn như heo thế?
Ả Hanna nhìn nó với ánh mắt khinh bỉ.
-Kệ tôi, liên quan tới cậu à?
-Hừ!! Minh…..Bảo ăn sao tớ ăn vậy!_Hanna tức giận nhìn nó rồi quay qua Minh nói
-Trời, nhiều đồ ăn quá! Khánh, Bảo tụi bây đi chung với tao_Minh cười khổ nói
-Ừ!_Khánh và Bảo đồng thanh
Hắn, Khánh và Minh vừa đi thì ả ta liền đưa mắt khinh bỉ nhìn nó. Phía sau nó cũng có một tốp nhìn nó với ánh mắt ganh ghét.
-Chị Hai à! Lúc ở trong lớp nó đã kiss Khánh Bảo đấy!_ả Mỹ nói
-Hừ! Con nhỏ đáng ghét! Tới đó đi!_ả Ngọc nói
Cả đám đó tiến lại bàn của nó đang ngồi. Ba ả ta bước tới thông thả ngồi vào kế bên nó.
-Sao cô em?_ả Lệ nói
-Tôi không quen mấy người, vui lòng biến dùm!_nó ung dung nói
-mày!_ả lệ tức giận
-Đừng tưởng tụi chị nhịn là làm tới nhá!_ả ngọc bước tới vuốt ve khuôn mặt nó
-Xin lỗi tôi không biết mấy người! Biến được chưa? Sao mấy người mặt dày vậy?
Nó không có vẻ gì là sợ làm cho ba ả ta như bốc khói, mặt đen sì lại.